Dữ Dã Thú Tại Y Điện Viên

Chương 12

[ Lại là tiếng chim hót đáng ghét !] toàn thân Âu Dương Long đều rất đau, nhất là phía dưới, mặc dù có dùng một chút thảo dược, nhưng vẫn còn rất đau….

Nhìn vết trói trên tay cùng chân mình, dây leo trói cậu đều đã cởi ra hết, Spencer không lo lắng cậu trốn mất, bởi vì hắn đã uy hiếp cậu. Âu Dương Long lúc này chỉ muốn ngủ một giấc, cái gì cũng không nghĩ, cái giường này quả thực rất mềm, đều là lá chuối tây, phía dưới còn có rất nhiều rêu xanh mềm mại.

“Âu Dương Long?” Bích Na lại vụng trộm bò lên tìm cậu, nhìn thấy Âu Dương Long cả người hư thoát, lại ngửi thấy mùi kích thích còn lưu lại trong sơn động.

“Spencer lại đến động dục kì, ngươi vào đi, ta toàn thân đều không thể động, chính mình tự ngồi.” Âu Dương Long dựa vào vách động ngồi dậy, dùng thảm vây quanh thân thể của mình, tất cả đều là dấu hôn thực sự làm cho người ta cảm thấy mất mặt.

“Không có! Không đúng!” Bích Na nhíu mày.

“Cái gì không đúng?”

“Spencer còn chưa có đến kì động dục, mùi vị kia không phải là hương vị khi đến kì động dục” Bích Na sửa lại phán đoán của Âu Dương Long.“Ngươi tính toán một chút sẽ biết, loài báo một năm động dục một lần, lúc này chỉ mới nửa năm làm sao có thể!”

“Ngươi nói cái gì?…….” Trái tim Âu Dương Long hẫng mất một nhịp, sau đó cậu có thể nghe thấy tiếng trái tim mình điên cuồng đập loạn, mạch máu toàn thân như tuôn trào, mà toàn bộ cơ thể đều là thanh âm thình thịch vang vọng.

“Cái này.. Có tính là hắn yêu ta hay không?” Âu Dương Long cẩn cẩn dực dực hỏi Bích Na.

“Yêu? Có ý gì?” Bích Na nhìn Âu Dương Long.

Âu Dương Long thất bại mà nhìn lại nàng, bỏ đi, những thứ này đối với bọn họ mà nói căn bản không hề có ý nghĩa, chỉ có mình mình là còn coi trọng, với khả năng của mình, có thể dụ dỗ được tên bất lực đó, có lẻ bản thân mình có thể coi như một cái Ngưu Lang tài giỏi đi.

Tiễn Bích Na đi xong, Âu Dương Long nằm ở trong này suy nghĩ rất lâu……

Lúc Spencer trở lại sơn động, hắn không có cầm theo bất cứ thứ gì, bởi vì hắn không có đi săn động vật, hắn có ý định mang theo Âu Dương Long vào thôn giải quyết vấn đề bụng đói, nhân loại luôn nấu cơm mỗi ngày, điều này làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trong sơn động đen kịt một mảnh, một bóng người cũng không thấy.

[ Hắn lại bỏ trốn! Ngay cả uy hiếp cũng không thể làm hắn lưu lại ?!] Spencer ngồi xuống sơn động lúc này đã trống trơn, cười cười nhưng thanh âm lại mang theo giọng mũi nghẹn ngào.

Nếu cậu đã không quan tâm, vậy hắn cũng như cậu mong muốn, giết hết tất cả tộc nhân! Vừa mới chuyển thân, lại nhìn thấy Âu Dương Long tay cầm một ít cá, gian nan bò lên, nhìn thấy Spencer, Âu Dương Long cười cười.

“Thực xin lỗi, ta vừa rồi đi bắt cá, bất quá ta có lưu lại lời nhắn.” cậu nhìn thấy chỗ Spencer đang ngồi vừa vặn chính là chỗ cậu ghi lại lời nhắn, bây giờ đã mơ hồ thấy không rõ lắm .

“….. Ngươi không muốn chạy trốn sao?”

Một câu nói làm cho Âu Dương Long không biết trả lời như thế nào, cậu đi qua ôm lấy cổ Spencer, dùng sức thật mạnh kéo hắn ôm chặt vào ngực của mình.

“Ta không đi, thực sự không đi!”

“Ngươi gạt ta cũng không sao.”

“Ta không có lừa ngươi!” Không hài lòng mà nhìn Spencer, ánh mắt của hắn đặc biệt đáng thương, chỉ có lúc này hắn mới giống một con mèo to xác.

Spencer không nói lời nào tránh khỏi cái ôm của Âu Dương Long.

“Đợi cho ngươi có thể theo ta trải qua thời gian ***, hãy nói lại những lời này.” Hắn biến thành con báo, run rẩy lông, nằm ở một bên không có ý định để ý đến Âu Dương Long.

Đây là tình huống gì……

Sau khi hắn biến thành báo báo liền không cùng Âu Dương Long nói nửa câu, mà ngay cả buổi tối hắn cũng không biến thành người. Tùy tiện để Âu Dương Long muốn làm gì hắn cũng không ngăn trở.

“Ngươi!” Âu Dương Long nhìn cái tên đang suy sụp tinh thần này, triệt để thất vọng rồi, mình tại sao lại yêu một tên quái vật chứ! Đời trước ta thiếu nợ hắn sao?

“Ta muốn ân ái!” Âu Dương Long lớn tiếng hô bên tai hắc báo, hắc báo nhìn nhìn cậu, dứt khoát nằm ngửa mặt lên trời, để cho cậu nhìn thấy tính khí của mình, ý là ngươi tùy tiện.

[ Cái này là có ý gì?! Để mình liếm ?] Cái thứ kia mơ hồ còn thấy được một đám lông thật dài bao quanh kia mà…..

Âu Dương Long thiếu chút nữa hôn mê, tuy lần đầu tiên là thật sự bị hắn dùng hình dạng này làm, nhưng đó là vì để cho mình có thể thích ứng một chút, những ngày sau đó hắn cũng chưa từng dùng hình dạng hắc báo làm qua lần nữa, hiện tại chính mình bất quá là đi bắt con cá lại làm cho hắn tức giận như vậy!

Nhìn thấy Âu Dương Long bất động, Hắc Báo xoay người, tiếp tục nhắm mắt lại ngủ, bất quá lỗ tay hắn thủy chung vẫn là nghe ngóng động tĩnh của Âu Dương Long.

Ban đêm, Âu Dương Long nhìn Hắc Báo nằm ở một bên, cậu biết rõ hắn tức giận, nhưng không biết rốt cuộc vì cái gì.

Suy nghĩ thật lâu, nuốt nước miếng một cái, rốt cục Âu Dương Long nổi lên dũng khí đi tới, nhìn Hắc Báo đang đưa lưng về phía mình, cậu nhẹ nhàng vươn tay thăm dò vào hạ thể nơi có ít lông mao của hắn, cái thứ mềm mại vô cùng đó nhanh chóng bị chộp vào tay Âu Dương Long.

Lúc này Hắc Báo nghiêng đầu sang chỗ khác, rống lên một tiếng, nhưng cũng không có ngăn cản hành vi của Âu Dương Long.

“Ta muốn làm….”

Trong ánh mắt của hắc báo đều là thần sắc buồn bực.

“Ngươi… Ngươi không thay đổi cũng không quan hệ….” Cậu chậm rãi nghiêng tới, dùng miệng chậm rãi hàm chứa hạ thể đối phương, động tác của cậu làm cho một cổ mùi vị chui vào trong mũi, Âu Dương Long không tự giác dừng lại một chút, cảm giác loại chuyện này đặc biệt thẹn thùng. Bất quá cậu vẫn tiếp tục dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm ướt đám lông mao kia, lấy tay vuốt ve song hoàn của hắc báo.

Cảm giác được hạ thể Spencer cứng ngắc đứng dậy, bởi vì trời nóng cộng thêm khẩn trương làm cho Âu Dương Long đổ đầy mồ hôi, miệng thở hổn hển. Chậm rãi lấy tay để vào trong miệng của mình liếm ướt, rồi từ từ chuyển xuống phía sau, hậu đình bởi vì được khuếch trương mà có vẻ không giống như lúc trước, cửa vào đã lỏng ra rất nhiều, sẽ không chặt chẽ kẹp lấy ngón tay của cậu, Âu Dương Long biết rõ sau khi Spencer biến thành con báo sẽ không có lớn như nhân loại, bất quá cậu vẫn có chút sợ hãi, cần cẩn thận khuếch trương mới được.

Bị cặp mắt màu xanh biếc hấp dẫn nhìn chằm chằm làm cho cậu nổi đầy da gà.

“A…. Spencer….” Cậu qua lại ma xát tính khí của chính mình, rốt cục nhịn không được xuất ra trước mặt của Spencer, làm hắc báo một thân đen bóng dính đầy dịch nhờn bạch sắc, Âu Dương Long ngại ngùng leo lên người hắn, liếm liếm, đem tinh hoa mình mới bắn ra chậm rãi liếm sạch, liếm đến hạ thể của Spencer, cậu liền nhìn thấy nó giống như một cây chùy to lớn thô ráp vô cùng, bỏ qua lớp da bên ngoài, tính khí màu đỏ cực nóng ở trung tâm lập tức nhảy ra.

Âu Dương Long có chút không biết làm sao, dù sao thân thể hắc báo cùng nhân loại cũng không giống, cậu không có biện pháp ngồi lên trên, hơn nữa nếu như mặt đối mặt làm cũng sẽ rất khó khăn, chỉ có giống như lần trước dùng tư thế quỳ để làm là biện pháp duy nhất. Không đợi Âu Dương Long nghĩ quá nhiều, Spencer một trảo đã đưa cậu đặt trên lá chuối mềm mại, nhìn hậu đình đã chảy ra chất lỏng bạch sắc, hắc báo nổi giận gầm lên một tiếng, liều lĩnh vọt đi vào.

“A!…. Đau quá….” Âu Dương Long bị xông vào đột nhiên làm cho đau đớn cực kì, toàn thân có chút cứng ngắc, tay không tự chủ được nghĩ duỗi xuống dưới, lại mò tới chỗ mình và Spencer kết hợp, đột nhiên run rẩy không dám sờ tiếp nữa.

Thân thể hắc báo quả nhiên cùng con người không giống, không đem lại cảm giác trầm trọng, nhưng là áp Âu Dương Long rất không thoải mái, cả người nóng hừng hực cố gắng thích ứng với tính khí của hắc báo, cùng tính khí của nhân loại bất đồng, thậm chí còn từ tâm tính khí duỗi ra một cái móc dài nhỏ, không ngừng tại trong cơ thể cậu qua lại, quả thực làm cho Âu Dương Long muốn nổi điên .

Trước sau như một mãnh liệt chạy nước rút làm cho Âu Dương Long có chút ý thức không rõ, không biết mình bị hắc báo làm cho cao trào bắn mấy lần, sau đó đến cả những cú chạy nước rút cũng làm cho cậu có chút chết lặng không cách nào nhúc nhích.

[ Báo ứng mà…… Chính mình thực biến thái….] nhìn dấu răng khắp cả người nhất là trên cánh tay, Âu Dương Long có suy nghĩ muốn tự sát.

Đột nhiên cả người lẫn chăn đều được ôm lấy, nhìn thấy là Spencer đã biến thành người, Âu Dương Long có chút không hiểu, hắn đem Âu Dương Long bế lên đi ra sơn động.

“Chúng ta đi đâu?” Âu Dương Long vịn cổ Spencer hỏi.

“Đi vào thôn.”

Khó được có một lần chứng kiến loại nghi thức long trọng này, tất cả mọi người trong thôn đều nhảy múa chúc mừng, nhìn thấy Spencer đến, tất cả mọi người đều thì thầm to nhỏ gì đó, sau lại quỳ trên mặt đất dập đầu với Spencer, làm cho Âu Dương Long không rõ rốt cuộc là làm sao?

Sau đó Spencer đem Âu Dương Long để lên một cái tế đàn rất quen thuộc, Âu Dương Long cảm thấy rất giống chỗ mà lần đầu bọn họ gặp nhau, cậu muốn đứng dậy, lại bị Spencer ngăn cản.

“Bọn họ muốn cầu nguyện cho ngươi.”

“Cầu nguyện?” Lúc này không biết tại sao lại có rất nhiều voi xuất hiện, tựa như lúc trước dùng chân đập mạnh lên đất, lập tức loại cảm giác quen thuộc như lọt vào trong sương mù truyền vào thần kinh Âu Dương Long, bất quá lần này cậu không có mê man, mà là càng thêm thanh tỉnh.

Đây là nghi thức tế thần, những tộc nhân này đem cậu coi như một vị thần khác mà thờ phụng…..

Lúc này Bích Na mới từ trong bụi cây đi ra nhìn xem Âu Dương Long, phía sau của nàng chính là Liệt Đa, cái là cái tên Liệt Đa luôn xem thường cậu.

Âu Dương Long cảm thấy máu toàn thân đều đang sôi trào, nhưng là tựa hồ thân thể này thừa nhận không nổi liền một ngụm phun ra.

“Âu Dương Long! Ngươi nhẫn một chút, từ từ sẽ tốt hơn!” Bích Na đối với cậu hô một tiếng, nàng tưởng tượng chính mình lần đầu tiên được tôn kính cũng dùng loại nghi thức này, chính mình so với cậu ói còn lợi hại hơn.

Đợi cho hết thảy qua đi, Âu Dương Long lại lần nữa hôn mê.

Spencer xoa xoa vết máu dính bên khóa miệng cậu, đem người ôm lấy.

“Từ bây giờ hắn là một phần của chúng ta.”

“Hắn sẽ không thay đổi phải không?!” Bích Na không rõ.

Liệt Đa nhìn Bích Na hỏi câu ngu xuẩn, thật không biết nàng giả vờ hay chính là ngốc thật, cái này đã có thể xem như chính thức trọn đời dây dưa, vĩnh viễn cũng không chia ly rồi.

Ngủ suốt ba ngày bởi vì cực độ đói khát mà Âu Dương Long tỉnh lại, cậu nhìn Spencer khó có được tươi cười.

“Ngươi đã tỉnh?”

Âu Dương Long gian nan bò dậy, nhìn thấy thịt và hoa quả bên người, liền không hề khách khí cầm lên gặm cắn.

“Ngày đó rốt cuộc là làm gì vậy? Ta ngủ bao lâu rồi?”

“Nghi thức làm cho cho ngươi vĩnh viễn không thể rời bỏ ta, ngươi ngủ ba ngày.”

Âu Dương Long sững sờ, không có phát giác chính mình lại ngủ mê ba ngày?! Trong mộng mơ mơ hồ hồ còn nhìn thấy mẹ của cậu cùng người thân bởi vì cậu mất tích mà thống khổ, ngay cả máy bay của cậu cũng không tìm được, hết thảy đã làm cho Âu Dương Long không hề dễ chịu, chính là cậu cũng không có biện pháp gì.

[ Mẹ, cô, bà nội, dì…… Con rất nhớ mọi người, chính là không cách nào rời đi nơi này, con cũng không muốn rời đi, thực xin lỗi.]

“Ta chắc sẽ không biến thành động vật phải không?” Cậu cũng không muốn biến thành chim trĩ hay hầu tử linh tinh ….

Spencer cười cười, lắc đầu.

“Chỉ là một nghi thức, chứng minh ngươi là của ta.”

“…… Ngươi không thể nói ra câu yêu ta sao?” Thiệt thòi chính mình còn phục vụ đặc biệt cho hắn, hắn một chút cũng không rõ khổ tâm của mình.

[ Yêu? Lại là Yêu.]

“Có lẽ.” Hắn khó có được không cùng Âu Dương Long so đo, bất quá Âu Dương Long vẫn như trước mất hứng.

“Cái gì gọi là có lẽ?! Ngươi nói mấy câu dễ nghe cũng luyến tiếc sao?!” Cậu ném đi hoa ăn quả mới ăn được một nửa, tránh ở một bên.

“Ta không hiểu, còn có, ngươi vì cái gì kiên trì như thế?”

“…….. Không biết, chắc là vì nhân loại nên cần một chút cảm giác tôn nghiêm đi.”

Trầm mặc thời gian rất lâu, Âu Dương Long cũng không bất ngờ khi chẳng nhận được đáp án gì, thở dài, nằm xuống.

“Ta yêu ngươi.”

Vừa nằm xuống, Âu Dương Long bị ba chữ này dọa đến bật người dậy.

“Ngươi nói cái gì?” Không biết mình vì cái gì khi nghe đến ba chữ này lại đặc biệt kích động, thậm chí cả chuẩn bị cũng không được, nước mắt từng giọt chảy ra ngoài.

“Ta nói ngươi kiên trì như thế, ta sẽ nói ta yêu ngươi.”

“Câu phía trước vô cùng dư thừa!” Âu Dương Long không hài lòng nhào vào lòng Spencer, cậu thậm chí không biết mình lại yếu ớt như thế, bởi vì ba chữ này mà sống. Spencer vuốt mặt của cái người đáng yêu này, hắn còn muốn nói cái gì, lại bị Âu Dương Long thô lỗ áp đảo, điên cuồng hôn môi.

“Nói tiếp!”

“Cái gì?” Spencer vuốt lưng Âu Dương Long, vô cùng nhu hòa mà vuốt ve đối phương.

“Nói ngươi yêu ta!”

“Ta yêu ngươi.”

“Chưa đủ!” cậu có chút căm tức.

“Nhìn biểu hiện của ngươi trước đã .”

Nói còn chưa dứt lời, Âu Dương Long cũng đã dúi đầu vào hạ thể của Spencer.

Spencer nghĩ đến lời của Triệt Đa.

[ Tất cả những việc ngươi làm chỉ vì chứng minh một chữ, sao không hào phóng mà nói ra?] Triệt Đa vừa nói vừa nhìn Bạch lang đứng ở phía xa, [ Có lẽ ta còn không bằng ngươi.]

____________HOÀN___________



Cuối cùng cũng hoàn bộ này, do nhiều lý do nên dù có 12 chương mà lâu thiệt lâu mới xong… dù sao cũng tự *tung bông* ăn mừng vậy (^ v ^).

Bộ này còn có phần 2 nữa, phần 2 nói về anh Liệt Đa vs Jonh (tên là : “Ngã bất thị thái sơn gia đích lang”), mà mình chỉ thích 1×1, dù phần 2 là 1×1, nhưng mà nó lằng nhằng kiểu tiểu tam xuất hiện rồi np, cuối cùng cho 1×1 HE, mình không thích lắm nên sẽ không làm. Ai có hứng thú thì tìm đọc riêng nha.

Bình Luận (0)
Comment