Dụ Hành

Chương 13

Editor:SaladRau

Lâm Kiến Nguyên mỗi ngày đều ngồi trên tầng office building cao nhất, có đôi khi xụ mặt đối với cấp dưới, có đôi khi mắt lạnh nhìn thương trường lục đục tranh đấu, hắn vững vàng ứng phó hết thảy gió mưa, hắn thường xuyên từ cửa sổ quan sát thành thị lạnh băng, ngăn chặn hành động của mình.

Hắn nghĩ: Buổi tối hôm nay không thể về chỗ của Lâm Mạt Nhi nữa! Mình có nhiều nữ nhân như vậy, vì sao phải cố tình về chỗ của mạt nhi?

Nàng sẽ chậm rãi lớn lên, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày nàng sẽ hận mình, hắn nghĩ như vậy.

Nhưng nhà trước kia thường xuyên bị xem nhẹ, mỗi khi tan tầm, hắn lẳng lặng ngồi ở văn phòng không biết đi đâu, nhà giống như là có một cỗ lực hấp dẫn thật lớn làm thần chí hắn hôn mê, ý chí yếu mềm.

Trở về một lần thử xem, hắn nói như vậy với chính mình.

Bước chân hắn khẩn trương, hắn bước đến trước cửa nhà, thủ vệ cung kính hắn cúi chào, hắn tự nhiên lặng im một lát, hầu kết lăn lộn đi vào.

“Ba ba!”

Lâm Mạt Nhi nghe thấy tiếng vang, từ trên lầu chạy bay nhanh xuống dưới ——

Nàng mặc váy liền áo sa mỏng màu lam Lâm Kiến Nguyên mua, trong không trung ống tay áo phiêu lãng, bộ ngực mềm mại đong đưa trên dưới, có thể thấy được rõ ràng.

Làn váy kia dài đến mắt cá chân, mềm mại nhưng tầng sa mỏng kia thật sự là quá mỏng, Lâm Mạt Nhi mặc quần lót chữ Đinh (丁), môi âm hộ như ẩn như hiện đã sớm bị nhìn thấu.

“Chậm một chút Mạt nhi!” Lâm Kiến Nguyên giang hai cánh tay ôm Lâm Mạt Nhi lên.

Một tay nâng mông nàng, một tay ôm eo tế nhuyễn của nàng, ngực Lâm Mạt Nhi chạm vào mặt hắn.

“Ba ba… Ô…”

Trước sau như một, Lâm Mạt Nhi ngoan ngoãn hôn môi hắn.

Hắn rũ rũ mắt tình, chóp mũi quyến luyến cọ cọ lên gương mặt Lâm Mạt Nhi, không còn giãy giụa.

“Mạt nhi thật đẹp… Mạt nhi tựa như tiểu tiên nữ giáng trần…” Hắn xoa xoa mềm mại nữ nhi nói, thanh âm trầm giống như rượu ngon làm say lòng người: “Mạt nhi là bảo bối của ba ba, chúng ta đi ăn cơm nha.”

Hắn nói ôm nữ nhi đi tới nhà ăn.

Nhà ăn vừa vặn đã mang đồ ăn nóng hầm hập lên, quản gia sớm đã thức thời lui xuống.

Hắn ôm Lâm Mạt Nhi, không buông ra, để nàng ngồi ở trên đùi mình, côn th*t thật lớn giữa háng sớm đã đứng thẳng cao cao, Lâm Mạt Nhi bất an vặn vẹo.

“Ừ… Ba ba…” Thanh âm mềm mại làm dương v*t hắn lại trướng lớn thêm một vòng.

“Mạt nhi sao vậy? Không thích ba ba ôm sao?”

Lâm Mạt Nhi liên tục lắc đầu: “Không phải, ba ba.”

Lâm Kiến Nguyên làm ra bộ dáng bình thường chậm rãi gắp đồ ăn, lưng hắn thẳng tắp, động tác ưu nhã nhưng chính vì động tác của hắn, côn th*t lại càng gần miệng huyệt, vừa vặn chống ngoài miệng huyệt.

“Ô.. Ba ba…” Lâm Mạt Nhi vừa mới được baba từ ái đút đồ ăn cho, lại bất an rên rỉ.

“Muốn gì thì tự mình tranh thủ.” Nàng nghe thấy baba nói như vậy.

Nộn huyệt của nàng sớm đã phiếm ra d*m thủy, miệng huyệt dưới váy sớm đã ướt, chỗ quần tây của phụ thân cũng bị làm ướt.

Nàng mới vừa duỗi tay xuống muốn cởi quần baba, đã bị baba lạnh giọng ngăn lại: “Lúc dùng cơm, không được lộn xộn,không có lễ phép.”

“Không phải ba ba nói, muốn gì thì tự mình tranh thủ sao.”

Lâm Kiến Nguyên vẫn như cũ ưu nhã gắp đồ ăn cho nàng, lại không nói lời nào.

Nàng cắn cắn môi, tay chống bàn ăn, cách váy mỏng mềm mại cùng quần tây thô ráp, dùng tiểu huyệt bắt đầu ma sát, vải dệt thô ráp mang cho nàng kích thích mới.

côn th*t cách vải dệt nửa cắm vào  nộn huyệt nàng, nàng gian nan ở trên người baba đong đưa trên dưới, muốn giảm bớt ngứa.

“Mạt nhi có thể cởi quần ba ba.” Hắn gắp đồ ăn cho Lâm Mạt Nhi, nhìn thoáng qua biểu tình của nàng, tâm bắt đầu mềm xuống làm nàng thoải mái: “Nhưng Mạt nhi muốn ngoan ngoãn ăn cơm cơ.”

Lâm Mạt Nhi cởi quần baba xuống, vén làn váy lên, lộ ra tiểu huyệt hồng nhạt, nhắm ngay căn côn th*t thô to kia, thẳng tắp ngồi xuống.

“A ~ ba ba ~ Thật sâu ~” Trọng lực làm dương v*t chen vào càng sâu, Lâm Mạt Nhi đầu tiên thống khổ nhíu nhíu mày, sau đó lại thỏa mãn than một tiếng.

“Mạt nhi…” dương v*t Lâm Kiến Nguyên bị xoắn lấy chặt chẽ, cảm giác ấm áp chật hẹp cơ hồ làm hắn muốn lập tức động lên.

Nhưng giờ phút này hắn lại cực kỳ trấn định, hắn vẫn như cũ đút Lâm Mạt Nhi ăn cơm.

Lâm Mạt Nhi không có làm hắn thất vọng, cái miệng nhỏ của nàng ăn đồ ăn, tiểu huyệt nhỏ vụn đã động lên ——

Lâm Kiến Nguyên nhìn gương mặt xinh đẹp của Lâm Mạt Nhi đang trầm mê trong dục vọng, không nhịn được nghĩ rằng đây là một tay hắn dạy dỗ ra, là một người thuộc về hắn!

Nhưng trong lòng hắn càng ngày càng bất an mãnh liệt! Hắn không thể trốn tránh một sự thật: Có một ngày Lâm Mạt Nhi sẽ lớn! Một ngày sẽ hiểu chuyện, có lẽ sẽ yêu một nam nhân xấp xỉ tuổi nàng, mà không phải ở cùng baba nhiều tuổi hơn mình loạn luân cả đời!

Biểu tình như vậy cũng sẽ lộ ra ở trước mặt người khác sao?

Tay cầm chiếc đũa chặt thêm, Lâm Mạt Nhi như cảm giác được baba biến hóa, nàng thử thăm dò gọi: “Ba ba?”

Lâm Kiến Nguyên đột nhiên bừng tỉnh, nhìn chằm chằm nữ nhi của mình hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng: “Mạt nhi sẽ rời xa ba ba sao?”

Lâm Mạt Nhi cơ hồ không suy xét liền mở miệng nói: “Mạt nhi sẽ không.”

Nắm tay của Lâm Kiến Nguyên thoáng buông ra, tiếp tục hỏi: “Mạt nhi nguyện ý ngốc cùng ba ba cả đời sao? Ở mãi trong nhà này không ra ngoài?”

Lâm Mạt Nhi nghiêng nghiêng đầu, hỏi: “Bên ngoài là cái gì?”

Không biết bị chạm vào dây thần kinh nào, Lâm Kiến Nguyên đột nhiên xốc đồ ăn lên, ngay sau đó ấn Lâm Mạt Nhi lên trên bàn ăn hung hăng thao!

“A! Ba ba!” Lâm Mạt Nhi tựa hồ bị dọa rồi, bộ bát đĩa loảng xoảng rơi xuống trên mặt đất, nàng nghiêng đầu thấy, một mảng hỗn độn ——

“Có phải Mạt nhi muốn ra ngoài hay không?” Động tác của hắn càng thêm thô bạo, dương v*t giống như đinh sắt thật lớn, vừa nhanh vừa đột nhiên đánh vào nhục huyệt của Lâm Mạt Nhi, hắn thanh âm trầm mà khàn khàn: “Thân thể Mạt nhi dâm đãng như vậy, nhất định là muốn cho nhiều nam nhân thao? Có ba ba còn chưa đủ sao?”

“Không phải! Ba ba! Mạt nhi không muốn đi ra bên ngoài! Ba ba!” Nàng một bên đong đưa thân thể, một bên nói, vú run lên lắc lư.
Bình Luận (0)
Comment