Dụ Hành

Chương 16

Edit: SaladRau

"Trần Quân!" Lâm Mạt Nhi hạ giọng mắng: "Em buông ra mau!"

"Cô thật là hư!" Nghe giọng nói Trần Quân không cao hứng, tay hắn thuận đường cởi nịt ngực cô, ngực cỡ F trong nháy mắt bắn ra: "Cô cư nhiên lại xem nhẹ câu hỏi của học sinh! Em nhất định phải báo cáo hiệu trưởng!"

"Ô..." đầu v* Lâm Mạt Nhi dán sát ở trên bảng đen lạnh băng, kích thích đến đầu v* lập tức cứng lên, tay có tiết tấu xoa lộng miệng huyệt, d*m thủy trào ra càng nhiều.

"Nói...Cô giáo Lâm ở trên bục giảng ngẩng đầu ưỡn ngực dùng đầu v* liều mạng ma sát bảng đen, lại không để ý tới câu hỏi của học sinh!" Hắn ác ý mở miệng.

"Không... Không cần!" Nếu như thế này, cô nhất định sẽ bị sa thải! Hơn nữa còn mang tiếng xấu!

"Nếu cô nói không cần, như vậy học sinh ngoan ngoãn nhất định sẽ cho cô cơ hội..." Hắn ác ý nhìn chằm chằm mặt Lâm Mạt Nhi vừa thẹn vừa giận, ngón tay ở trên đầu v* cô véo một cái --

"A.... Ô.... Cô nói..." Lâm Mạt Nhi bị ấn ở trên bảng đen, đầu v* dán bảng đen, bị học sinh mình dùng thân thể có tiết tấu xoa ấn, tiểu huyệt bởi vì bị xoa lộng, mông theo phản xạ nhích về sau chống lại dương v*t cứng rắn của Trần Quân, trên người còn mặc bộ quần áo thống nhất, thoạt nhìn cấm dục lại gợi cảm, có loại dâm đãng khác, đặc biệt là mắt kính kia còn chưa gỡ xuống, quả thực làm người khác muón thao đến không đeo được kính!

"Đây là... Phản ứng sinh lý... Bởi vì thần kinh..."

"Cô giáo!" Lâm Mạt Nhi nói còn chưa nói xong đã bị đánh gãy: "Lão sư đang khi dễ em thành tích kém sao? Rõ ràng biết yêu cầu của em là giải thích đơn giản nhất!"

Sau đó hắn đột nhiên kéo áo sơmi Lâm Mạt Nhi xuống dưới, duỗi tay ra liền bật đèn trong phòng học --

"Không cần --" Ngực Lâm Mạt Nhi hoàn toàn bại lộ trong ánh sáng, loại cảm giác này tựa như ban ngày ban mặt làm trò cởi sạch quần áo, lộ ra vú trắng nõn.

"Nhất định là cô thích loại cảm giác này.... Em cảm giác tay lại ướt.... Cô thích ban ngày làm trò trên bục giảng bị thao đến không khép được chân!"

"Sẽ có người tới!" Lâm Mạt Nhi kinh hoảng nhìn chằm chằm cửa, cửa kia còn mở ra một khe nhỏ, tựa như chỉ trong chốc lát học sinh toàn trường liền ùa vào vây xem "Cửa còn chưa đóng!"

Trần Quân vui vẻ nở nụ cười: "Cô muốn em đi đóng cửa, dù sao cũng phải nói đáp án vấn đề trước cho em chứ?"

"Bởi vì... Tay em sờ đến huyệt khẩu của cô..... Cho nên sẽ ra nước...." Ở trước mặt học sinh mình nói ra loại lời nói này, Lâm Mạt Nhi cảm thấy thẹn đến cắn môi: "Mau đi đóng cửa...."

"Thân thể cô thật là thần kỳ, sờ một chút liền ra nước, quả thực còn lợi hại hơn so với vòi nước trong trường học!" Nói hắn xoa xoa vú Lâm Mạt Nhi, nhanh chóng đóng cửa lại.

Từ bên ngoài nhìn cái phòng học này là một mảnh đen nhánh, bởi vì bức màn che nắng thật dày đã sớm làm ánh sáng một tia cũng không lọt.

Nhưng là bên trong sáng trưng, Lâm Mạt Nhi vừa định đứng thẳng, váy bao mông đã bị cởi xuống hoàn toàn. Lộ ra quần lót màu trắng ướt đẫm--

"A nga ~ Cư nhiên quần lót của cô là màu trắng!" Trần Quân nhìn chằm chằm Lâm Mạt Nhi môi âm hộ kia xinh đẹp: "Em còn tưởng rằng bên ngoài cô mặc nghiêm cẩn tới cực điểm, bên trong nhất định sẽ mặc tương đối tình thú, cô thật làm người khác thất vọng...."

Lâm Mạt Nhi nhăn mi trách mắng: "Đủ rồi! Bố mẹ em thấy cái dạng này của em nhất định sẽ rất khổ sở a --"

Cô còn chưa nói xong, đã bị Trần Quân hung hăng ấn ở trên bục giảng, bàn tay to như gông cùm xiềng xích xiết chặt tay cô đưa lên đỉnh đầu. dương v*t thô dài cũng đã để ở huyệt khẩu cô.

"A...." Lâm Mạt Nhi theo bản năng muốn dùng tiểu huyệt nuốt giảo dương v*t thô dài kia, nhưng lý trí như cũ nhắc nhở cô người ở trước mắt này là học sinh của cô! Tuy rằng thân thể của cô đã nhẫn nại đến cực hạn.

Cô đã tự mua dụng cụ an ủi để ở trong phòng thuê, chỉ cần nhanh trở về......

"Cư nhiên cô thất thần!" Trần Quân đỡ đỡ dương v*t lại: "Cô cố ý câu dẫn em, lúc này rồi lại nghĩ đến chuyện khác!"

"Em nói bậy! Rõ ràng là em...."

"Không phải cô thường dạy chúng em không nên trốn tránh trách nhiệm sao? Rõ ràng mỗi ngày cô giáo Lâm đều mặc quần áo chật căng lắc lư ở trước mắt em, em nhìn thấy rõ ràng kẽ mông cùng với hình dạng nội y, mỗi ngày đi qua tổ ba chúng em nhiều nhất, không phải cô đang dụ dỗ em sao?.... A không... Cô giáo là đang câu dẫn nam sinh tổ ba... Cô nhất định rất muốn bị học sinh thao sao?"

"Không..." Lâm Mạt Nhi nhỏ giọng phản bác, nội tâm cô kinh ngạc cực kỳ! Học sinh này cư nhiên nói ra ảo tưởng của cô, quả nhiên trực giác của học sinh là tương đối lợi hại nha.

"Đinh! Ký chủ kích phát nhiệm vụ nhánh! Buổi tối mỗi ngày giúp học sinh thể dục ban chín bổ túc kiến thức sinh vật đạt tiêu chuẩn chỉ số thể dục xa lạ!"

Lâm Mạt Nhi cơ hồ muốn lập tức xem thường, rõ ràng là hệ thống ngậm nhiều tinh dịch từ thế giới trước như vậy, thế giới này đã qua một tháng rồi còn chưa có được tinh dịch gì cho nên gấp không chờ nổi muốn cô thu thập tinh dịch!

"Đinh! Ký chủ ở trong lòng phun tào nhân gia sao ~ hoàn thành nhiệm vụ nhánh sẽ lấy số điểm tương đương với làm nhiệm vụ chủ tuyến ngao ~ nhưng nếu nhiệm vụ thất bại, sẽ khấu trừ gấp đôi số điểm đã đạt được! Còn có thêm trừng phạt ngao ~ ký chủ hãy nỗ lực lên!"

Cho nên nhiệm vụ nhánh cần phải thành công sao?

Lời nói của học sinh tiếp tục truyền vào trong tai, cô đã nhanh chóng đặt ra bước đầu kế hoạch chinh phục nhiệm vụ nhánh.

"Cô thật là khẩu thị tâm phi..." Trần Quân nói bắt đầu xoa nắn ngực cô, đặc biệt là đầu v* mẫn cảm, bị lôi kéo đè ép, làm đầu v* màu hồng nhạt thâm lên, thân thể càng thêm hư không, mà căn dương v*t kia để ở miệng huyệt cô lại không có bất luận động tác gì.

"Ô.... A..... Ừ....." Thân thể cô đã bị dục vọng thao túng mất đi lý trí, thân thể mềm mại bắt đầu phập phồng phối hợp động tác tay học sinh.

Đang lúc bị trêu chọc muốn ngừng mà không được, Trần Quân lại về lui về phía sau một bước, không có bất cứ thứ gì đụng vào, Lâm Mạt Nhi thực sự ngứa khó nhịn, rên rỉ xoay chuyển ở trên bục giảng.

"Cô, em nên về nhà." Trần Quân ác ý nói ra những lời này, rõ ràng dương v*t vẫn đứng đến cao đối diện với Lâm Mạt Nhi.

"Không..." Lâm Mạt Nhi theo bản năng muốn giữ lại, cô hoàn toàn đã quên mới vừa rồi là mình bảo học sinh chạy nhanh về nhà.

"Cô muốn làm gì?" Trần Quân vô tội hỏi: "Rõ ràng là cô bảo em về nhà."

Lâm Mạt Nhi cắn môi không nói lời nào, Trần Quân lại tiếp tục mở miệng: "Cô muốn em ở lại cũng được nhưng trước tiên cô đến làm cho em vui vẻ một chút."

"Nên làm thế nào..." Lâm Mạt Nhi nhỏ giọng hỏi.

Trần Quân cười:

"Cô ở trên bục giảng tự an ủi cho em xem."

Lâm Mạt Nhi chỉ do dự trong nháy mắt, liền bắt đầu tự an ủi, tiểu huyệt hư không, cô đã không còn nhẫn nại.

Trần Quân ngồi ở trên bàn học, không làm gì nghiêm túc nhìn bục giảng, bởi vì miệng huyệt hồng nhạt trên bục giảng đối diện với hắn, vú trắng nõn rộng mở hướng tới hắn, chân chính dùng thân thể để dạy học.
Bình Luận (0)
Comment