Sự yên tĩnh đột ngột khiến Nam Tê Nguyệt hơi không quen, cô khẽ ngẩng đầu, nhìn hàng mi rũ xuống của người đàn ông, đưa tay khẽ chạm vào.
Anh không né tránh, hàng mi khẽ run.
Nam Tê Nguyệt liền nảy sinh ý trêu đùa, ngón tay càng thêm tùy ý vu/ốt ve trên mặt anh. Cảm giác thật tuyệt.
Một lúc sau, Lục Bắc Đình ngừng động tác, kéo tay áo cô xuống, ánh mắt rơi trên vai cô, vẻ mặt hơi trầm xuống: “Cởi váy ra.”
Nam Tê Nguyệt nhất thời chưa phản ứng kịp, ngẩn người một lúc, sau đó nở nụ cười khẽ, vẫn giữ nguyên tư thế, tiến sát lại, đưa tay khẽ nâng cằm Lục Bắc Đình: “Làm gì vậy, muốn dùng quy tắc ngầm với nữ minh tinh à?”
Lục Bắc Đình cụp mi, đưa tay nắm lấy ngón tay cô trong lòng bàn tay mình: “Đây cũng là một cách hay.”
Nam Tê Nguyệt lại ngẩn người. Ông nói gà bà nói vịt, đây là đang bắt người ta làm bài tập đọc hiểu à?
“Ý gì?” Cô khẽ nheo mắt, rút tay ra khỏi tay Lục Bắc Đình.
“Tung tin ra ngoài, để người khác biết em là người phụ nữ của anh, không liên quan gì đến tên ngốc Dung Ngộ kia.” Lục Bắc Đình không nói đùa, khi biết người trong giới đều tưởng kim chủ sau lưng cô là Dung Ngộ, trong lòng anh đã bất mãn. Khi biết cô bị quấy rối trong đoàn phim của mình, anh đã có ý định dẹp luôn cả ổ của Tống Tri Khải.
Nam Tê Nguyệt: “…”
Bốn mắt nhìn nhau, Nam Tê Nguyệt không hề nghi ngờ anh đang nói đùa.
“Thôi đi.” Nam Tê Nguyệt cười gượng hai tiếng, “Không phải chỉ là bộ quần áo thôi sao, bây giờ em về thay ngay.”
Dù sao cảnh quay lúc nãy cũng đã bị anh một câu xóa đi, thay trang phục là điều tất yếu.
Sau khi lẻn ra khỏi phòng nghỉ của Lục Bắc Đình, Nam Tê Nguyệt uống nửa cốc nước để trấn tĩnh, thay trang phục rồi quay lại phim trường tiếp tục chăm chỉ quay xong phần của mình.
Tâm trạng hôm nay của Lục Bắc Đình rất không tốt, gần như cả đoàn phim đều cảm nhận được. Tuy bị NG là chuyện thường tình nhưng không khí phim trường hôm nay vô cùng áp lực, mọi người đều sợ câu tiếp theo anh sẽ thốt ra là một câu đuổi người.
Đoàn phim đông người, cũng là nơi tin đồn lan truyền nhanh nhất. Chỉ mới nửa ngày, chuyện Tống Tri Khải bị Lục Bắc Đình mắng buổi sáng đã lan truyền khắp nơi. Những diễn viên và nhân viên trong đoàn từng có mâu thuẫn với Tống Tri Khải, khi biết Tống Tri Khải cũng có lúc uất ức như vậy, trong lòng liền cảm thấy hả hê.
Người không biết nội tình thì nói Lục Bắc Đình yêu cầu nghiêm khắc, còn người biết nội tình thì nói Tống Tri Khải công khai và ngấm ngầm cố tình thêm cảnh để tán tỉnh và ám chỉ với nữ diễn viên.
Có lẽ một nhân viên dưới trướng Tống Tri Khải cuối cùng đã không nhịn được mà bùng nổ, tối hôm đó đã tiết lộ chuyện của Tống Tri Khải trong đoàn phim “Đêm Whisky” cho một tài khoản marketing. Tiêu đề còn là một từ khóa nhạy cảm, vô cùng bắt mắt:
#TốngTriKhảiQuấyRốiTìnhDụcNữDiễnViênCùngĐoàn
Người đăng bài là một tài khoản marketing lớn, hoạt động rất tích cực, số lượng fan không hề nhỏ. Chưa nói đến việc tin tức này có thật hay không, nhưng chỉ cần có tin đồn thì chắc chắn có thật có giả.
Người nổi tiếng thị phi nhiều, chỉ cần bị người ta nắm được một chút sai lầm, sẽ bị các tài khoản marketing bám lấy không buông, thậm chí còn phóng đại vô hạn.
Tối đó, bài đăng này đã lên hot search. Không ít fan của Tống Tri Khải vào phần bình luận chửi bới blogger không có bằng chứng, yêu cầu đưa ra bằng chứng, thậm chí có người còn chạy đến dưới bài đăng Weibo mới nhất của Tống Tri Khải bình luận yêu cầu anh ta ra mặt làm rõ.
Đồng nghiệp xem náo nhiệt, người qua đường rảnh rỗi cũng tham gia vào đội quân bình luận. Giữa một mớ tranh cãi, một tấm ảnh đã được đẩy lên đầu.
Bối cảnh của tấm ảnh là ở hành lang khách sạn, Tống Tri Khải đứng trước cửa phòng nắm tay nắm cửa, và điểm nhấn chính là, từ khe cửa hé mở thò ra nửa cánh tay trắng nõn.
Phóng to ảnh ra, hoàn toàn có thể thấy đó là tay của phụ nữ.
[Nhanh lên! Mau đi điều tra, trong vòng năm phút tôi muốn có tất cả thông tin của chủ nhân cánh tay này!]
[Khách sạn, phụ nữ, cùng một phòng, chuyện xảy ra tiếp theo không cần nói nhiều nữa nhỉ?]
[Bài viết về quấy rối tình d/ục mô tả chi tiết nguyên nhân, quá trình, kết quả, xem ra không giống bịa đặt chút nào. Giờ lại có người tung ra ảnh này, chắc là chờ cơ hội này để phanh phui tất cả!]
[Không ngờ Tống Tri Khải lại là người như vậy! Giới giải trí thật loạn!]
Nửa tiếng sau, tin tức Tống Tri Khải hẹn hò bí mật với bạn gái trong khách sạn lên hot search.
Công ty của Tống Tri Khải thức đêm xử lý khủng hoảng, quản lý gọi điện thoại chất vấn: “Người phụ nữ đó là ai? Đời tư của cậu bình thường thế nào tôi không quan tâm, nhưng cậu để những tấm ảnh như vậy bị tung ra không phải là tự mình hại mình sao!”
Sắc mặt Tống Tri Khải xanh mét: “Khách sạn này rất riêng tư, làm sao tôi biết sẽ bị chụp!”
Quản lý tức giận đi đi lại lại: “Cậu nói cho tôi biết, người phụ nữ đó là ai?”
“Một cô gái làm dịch vụ.” Tống Tri Khải vén rèm cửa, cẩn thận nhìn xuống dưới, phát hiện có không ít phóng viên đang rình rập, đau đầu day day trán, “Không phải chỉ là một cánh tay thôi sao, đám cư dân mạng này còn có thể moi ra được cái gì nữa, chẳng lẽ công ty ngay cả chút chuyện này cũng không giải quyết được?”
Quản lý gào lên: “Công ty giải quyết cho cậu còn ít sao? Cậu có biết bây giờ cậu là ai không? Chuyện hạ thấp giá trị như đi tìm g/** d*ch vụ mà cậu cũng làm!”
“Không ổn rồi! Trên mạng có một người phụ nữ đứng ra tố cáo anh Khải đã hiế/p… d*m cô ấy!” Trợ lý đột ngột đứng dậy, đi tới đưa màn hình điện thoại cho quản lý.
Lưng quản lý toát ra một lớp mồ hôi lạnh, anh ta cầm lấy điện thoại của trợ lý xem từ đầu.
Trong video, một cô gái đeo khẩu trang và đội mũ, cầm chứng minh nhân dân khóc lóc tố cáo: “Tôi tên là Lý Y Y, bây giờ tôi đứng ra tố cáo Tống Tri Khải ba tháng trước đã nhân lúc tôi say rượu ép tôi quan hệ với anh ta…”
Video dài ba phút, cô gái khóc lóc kể lại toàn bộ đầu đuôi câu chuyện, cuối cùng dõng dạc nói: “Những lời tôi nói nếu có nửa câu gian dối, tôi sẽ không được chết yên!”
Cư dân mạng đều kinh hãi, chửi rủa người không được chết yên nên là Tống Tri Khải.
Trước là quấy rối tình d/ục trong đoàn phim, sau đó là bị chụp ảnh ở khách sạn, rồi bây giờ lại có người tố cáo Tống Tri Khải /iếp d*m. Từng chuyện một đều bị phơi bày ra, đội ngũ công ty của Tống Tri Khải rối loạn, đến đêm khuya, tổng giám đốc công ty trực tiếp tuyên bố buông tay.
Quản lý nuốt nước bọt, hiểu rằng lần này cho dù là thần tiên đến cũng không cứu được Tống Tri Khải.
Trong biệt thự Trác Nguyệt, Nam Tê Nguyệt đêm nay bị lật qua lật lại mấy tư thế làm cho eo đau lưng mỏi. Cuối cùng khi được bế ra khỏi phòng tắm đã nhắm mắt ngủ thiếp đi. Lục Bắc Đình đặt cô lên giường, đắp chăn cho cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên đuôi mắt cô vẫn còn đỏ hoe vì khóc nhiều lúc nãy.
Trong phòng ngủ chỉ bật một chiếc đèn đầu giường, Lục Bắc Đình dựa vào đầu giường, điều chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng rồi mở WeChat xem tin nhắn mà thư ký đã gửi vài tiếng trước.
Thư ký: [Tổng giám đốc Lục, đã tìm được cô gái đó theo lời anh. Tống Tri Khải từng dùng lý do mình có đội ngũ luật sư hàng đầu để khuyên cô ấy đừng báo cảnh sát, thậm chí còn dùng gia đình cô ấy để uy h.iếp, cuối cùng đưa năm mươi vạn để dàn xếp.]
[Cô gái đó rất hận anh ta, nhưng vì thế đơn lực mỏng. Sau khi chúng tôi tìm được cô ấy, cô ấy đề nghị có thể đứng ra tố cáo Tống Tri Khải đã hi.ếp d*m cô ấy, nhưng điều kiện là chúng tôi phải giúp cô ấy thắng vụ kiện này, để Tống Tri Khải bị kết án.]
Tin nhắn cách nhau hơn hai tiếng, thư ký không đợi được tin nhắn trả lời của Lục Bắc Đình, dựa vào sự hiểu biết của mình về sếp, đã tự ý quyết định: [Tổng giám đốc Lục, tôi đã đồng ý yêu cầu của cô ấy.]
Tin nhắn lại cách nhau một tiếng, thư ký báo cáo tình hình: [Tổng giám đốc Lục, video tố cáo đã được đăng lên.]
Ánh mắt Lục Bắc Đình sâu thẳm, chậm rãi gõ vài dòng chữ gửi đi: [Làm rất tốt, ngày mai đến bộ phận tài chính nhận thưởng.]
[Cứ theo lời cô ấy nói, tìm cho cô ấy đội ngũ luật sư tốt nhất.]
Thư ký sau khi thấy hai chữ tiền thưởng liền bò dậy, vui mừng khôn xiết trả lời: [Vâng, Tổng giám đốc Lục!]
Người mong Tống Tri Khải thân bại danh liệt rất nhiều, và Lục Bắc Đình chỉ là người giúp một tay. Dám trêu chọc người phụ nữ của anh, anh cũng chỉ là cho đối phương một bài học.
Trong giấc ngủ say, Nam Tê Nguyệt mơ thấy mình bị trượt chân trên cầu thang, theo phản xạ giật mình một cái, nhưng vì quá mệt nên không tỉnh lại, ư hử một tiếng rồi lại ngủ sâu.
Lục Bắc Đình đặt điện thoại xuống, nằm nghiêng ôm lấy vai cô, nhẹ nhàng vỗ về: “Ngoan, anh ở đây, đừng sợ.”
Đáp lại anh là tiếng thở đều đặn của Nam Tê Nguyệt.
Sáng hôm sau, Lục Bắc Đình đại diện cho đoàn phim đề nghị hủy hợp đồng với Tống Tri Khải ngay lập tức. Vài chục triệu tiền vi phạm hợp đồng đối với anh không là gì cả, huống hồ bây giờ Tống Tri Khải đang ở trong tâm bão. Theo hợp đồng, Tống Tri Khải vì lý do cá nhân đã ảnh hưởng đến việc quay phim, đoàn phim có quyền từ chối bồi thường.
Cùng lúc đó, Tống Tri Khải bị cảnh sát bắt giữ để điều tra, thế là từ khóa Tống Tri Khải bị bắt lại một lần nữa lên hot search.
Sự việc từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc chỉ mất một đêm, có thể nói là một sự kiện gây chấn động trong làng giải trí, cư dân mạng tỉnh dậy đều ngơ ngác.
[Sao tôi lại cảm thấy Tống Tri Khải bị người ta hãm hại có chủ đích vậy!]
[Sốc, nếu là bị người ta hãm hại, vậy hiệu suất này cũng quá cao rồi!]
[Nếu muốn người khác không biết, trừ khi mình đừng làm! Đây chính là quả báo!]
[Lúc đầu một đêm nổi tiếng, bây giờ một đêm sụp đổ!]
[Có ai tò mò nữ diễn viên cùng đoàn bị Tống Tri Khải quấy rối là ai không? Vụ này mới là trọng điểm!]
[Còn người phụ nữ trong khách sạn rốt cuộc là ai? Không ngờ Tống Tri Khải trông có vẻ đàng hoàng mà đời tư lại loạn như vậy!]
…
Sáng sớm Nam Tê Nguyệt đã được thông báo hôm nay đoàn phim không làm việc. Lúc này cô đang cầm máy tính bảng lướt hơn một tiếng mới tiêu hóa hết mấy vụ bê bối lớn của Tống Tri Khải.
Cô liếc nhìn Lục Bắc Đình đang bình thản uống trà bên cạnh, vẫn cảm thấy không thể tin nổi. Tỉnh dậy, nam chính của đoàn phim đã vào tù rồi?
Chuyện này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến bộ phim nhưng sao Lục Bắc Đình bây giờ trông không hề lo lắng, thậm chí còn có chút vui vẻ?
Nam Tê Nguyệt hít một hơi thật sâu, dò hỏi: “Anh không sao chứ?”
Lục Bắc Đình khẽ cười: “Em muốn anh có chuyện gì sao?”
“Không ảnh hưởng đến vốn đầu tư của bộ phim chứ?”
“Không ảnh hưởng.”
Nhà đầu tư của bộ phim này chính là anh, anh cảm thấy không ảnh hưởng thì chính là không ảnh hưởng.
Nam Tê Nguyệt mím môi: “Vậy còn quay nữa không?”
Nam chính đã không còn, thật thảm. Nam Tê Nguyệt thương cho đạo diễn Lục ba giây, sau đó lại mừng thầm may mà mới quay được vài ngày, nếu không những nỗ lực trước đó đều vì gã cặn bã này mà đổ sông đổ bể.
Lục Bắc Đình nhướng mày: “Quay, nghỉ một ngày là quay.”
Nếu không phải tối qua làm hơi quá, muốn để Nam Tê Nguyệt ngủ thêm một lúc thì hôm nay anh đã không cần phải thông báo nghỉ làm.
“Đã tìm được nam diễn viên thay thế rồi à?” Nam Tê Nguyệt kinh ngạc.
Lục Bắc Đình đưa cho Nam Tê Nguyệt một tách trà hoa vừa mới pha, khẽ gật đầu: “Ừm, là một người quen cũ.”
Mắt Nam Tê Nguyệt sáng lên, mơ hồ mong đợi người có thể trở thành người quen cũ của Lục Bắc Đình là ai.
Lục Bắc Đình bắt được tia sáng này của cô, bổ sung: “Đối phương đã có gia đình, tuân thủ nam đức, phẩm hạnh đoan chính, không quấy rối nữ diễn viên.”
Nam Tê Nguyệt: “…”