Du Ngoạn 3000 Giới

Chương 4 - Nghèo Rớt Mồng Tơi

-Đinh! Đã nhận nhiệm vụ . Hệ thống đáp.

-Phù!

Tạm gác lại mọi chuyện, Diệp Minh nằm xuống mà thở dài:

-Vốn nghĩ sống lại một kiếp này thì ta sẽ được chu du khắp thiên hạ , sống tiêu dao tự tại , hưởng thụ nhân sinh nhưng lại không ngờ vần còn nhiều sự tình quan trọng cần ta giải quyết ak, hazz.

-Ọt ọt ọttt ọtt....

Bỗng nhiên một âm thanh kì lạ vang lên .

-Ạch! Quên mất hai ngày nay không có cái gì bỏ bụng, đói chết đi được ak, hệ thống mau tìm cho ta vị trí của những thành trấn gần đây nhất mau lên .

-Đinh ! Cách đây 2 dặm về phía bắc có một toà thành trì khá phồn hoa. Hệ thống đáp.

-A! Vậy thì mau đi thôi.

Sau một hồi vắt sức mà chạy , Diệp Minh cuối cùng cũng đến nơi.Trước mắt hắn lúc nay là một tường thành vô cùng to lớn, phía trên có một tấm bảng được khắc bằng đá có khắc 3 chữ '' Tam Nguyên Thành''.Từ bên ngoài thành đánh giá cũng có thể thấy được đây là một toà thành rất phồn hoa. Người dân, xe ngựa ra vào tấp nập .Nhìn vào bên trong thành trên các đường phố là những sạp hàng mang đậm phong cách cổ trang .Bỗng nhiên một hương thơm kì lạ bay vào mũi hắn .

-A! Là bánh bao nhân thịt . Diệp Minh bỗng nhiên hét lên sau đó chạy thẳng vào thành .Đi theo mùi hương một lúc thì hắn liền dừng lại trước một cái nhà trọ vừa mới khai chương, mùi hương là từ đây mà ra.

-Ực! Cuối cùng sau hai ngày vất vả chịu khổ , cuối cùng đã được ăn ak.

Nuốt nước miếng một cái, hắn liền bước vào trong.

-Tiểu nhị ! Cho ta gọi mấy cái bánh bao nhân thịt cùng vài bình rượu tốt. Lão tử hiện sắp chết đói ak!

Diệp Minh hét lớn.

-Đợi chút đợi chút, ta tới đay. Khách quan ngươi muốn gọi...hả?

Tiểu nhị lúc này kinh ngạc nhì Diệp Minh một chút sau đó hỏi lại :

-Khác quan ,ngươi có tiền ?

-Hả?

Lúc này hắn mới để ý mình trên người y phục vô cùng rách nát.

-Ạch! Huynh đệ, thật không có ý tứ .Ta trong lúc ra ngoài ngao du quên mang theo tiền ...

Không đợi hắn nói hết tên một lão già liền lên tiếng cắt ngang:

-Hừ ! Ngươi cái tên ăn xin này , đã không có tiền nghèo rớt mồng tơi, lại còn dám tới Thiên Tân lâu của ta đòi ăn , A Tam mau ra đánh hắn một trận rồi tống cổ hắn khỏi đây cho ta.

Diệp Minh một mặt mộng bức

-Ơ,ơ! Con mẹ nó đừng đánh ak.

Bình Luận (0)
Comment