Dụ Tội

Chương 142

Đối phương nói đặc biệt khó nghe.

“……”

“Thực chờ mong ngươi lúc này, biến thành con cẩu động dục. (sấm sét đầy trời)” Đối phương cười đến thực đáng giận, “Thật muốn nhìn xem ngươi nơi nơi tìm nam nhân thao, rốt cuộc sẽ là cái bộ dáng gì nữa.”

“Nếu không muốn dùng đạo cụ.” Đối phương nói chậm lại, giống như tỏ ý dụ hoặc, “Nếu ngươi đủ tiện thì cầu ta, ta cũng không để ý mà sẽ thỏa mãn con chó hoang không biết xấu hổ là ngươi này một chút. (mài kéo cắt lưỡi)”

Hắn khiến cho Hạ Vân Phong trực tiếp cúp điện thoại, lần này y trực tiếp giật đứt đường dây điện thoại. Người này sẽ không thể ở lúc y khó chịu quấy rầy y, còn dám mắng y là “ Chó hoang ”……..

Thân thể Hạ Vân Phong dần dần bởi vì sóng nhiệt mà phiếm hồng, hai má y cũng trở nên đậm sắc, đôi môi cũng thập phần hồng nhuận, Hạ Vân Phong nghĩ lên lầu nhưng y không còn khí lực nữa.

Lúc này.

Tiếng chuông ngoài cửa lại vang lên.

Cũng dồn dập.

Thực không kiên nhẫn.

Vẫn vang không ngừng, Hạ Vân Phong đành phải tay chân như nhũn ra đi mở cửa, vừa mở cửa Tần Diễm liền bước vào, bên ngoài thực nóng, Tần Diễm trên người có mồ hôi.

Hạ Vân Phong đóng cửa lại, chặn nhiệt khí bên ngoài.

“Hôm nay như thế nào về trễ như vậy?” Hạ Vân Phong thuận miệng hỏi một câu, bởi vì Tần Diễm bình thường sẽ không về nhà trễ như vậy.

“Ta đi uống rượu cùng Hạ Đông, lúc ta xuất môn quên mang theo chìa khóa.” Tần Diễm trực tiếp đem túi để ở trên sô pha, nhìn thấy Hạ Vân Phong còn đứng tại chỗ, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, “Lão ba, ngươi làm sao vậy?”

Hạ Vân Phong lắc đầu.

Tần Diễm thấy Hạ Vân Phong không nhúc nhích, hơn nữa Hạ Vân Phong hơi thở dồn dập đến lợi hại, mồ hôi theo cổ Hạ Vân Phong nhỏ giọt xuống, bộ dáng nhìn qua rất khó chịu……

“Lão ba, ngươi không phải ăn gì đó không nên ăn chứ?” Tần Diễm đi vòng lại, nhìn thấy phía sau lưng Hạ Vân Phong ướt đẫm, hơn nữa bộ dáng thực vô lực……

Không đợi Hạ Vân Phong trả lời, hắn liền đem Hạ Vân Phong bế đứng lên, trực tiếp ôm đến sô pha.

Hạ Vân Phong muốn uống nước đá.

Tần Diễm đi đổ nước cho y.

“Ngươi không cần tới gần ta.” Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha, thong thả nhắc nhở Tần Diễm. Y đã muốn nhịn không được rồi, y chỉ có thể càng không ngừng uống nước, hơn nữa môi rất nóng.

Y liếm đi giọt nước lưu lại ngoài miệng……

Đầu lưỡi ướt hồng kia hết sức đáng chú ý, nếu là Hoằng Dạ ở nhà thì tốt rồi, nhưng hiện tại cố tình lại là Tần Diễm. Hạ Vân Phong trên trán có mồ hôi, hơi thở thở ra cũng rất nóng.

Tần Diễm đi lấy khăn lông ướt đến giúp Hạ Vân Phong lau mồ hôi, bởi vì hai người dựa vào quá thân cận, hơi thở Tần Diễm làm cho Hạ Vân Phong càng phát nhiệt, thẳng đến……

Hạ Vân Phong chủ động tiến lên, hôn ở đôi môi Tần Diễm…… Rất lạnh.

Điều này làm cho Hạ Vân Phong giống như tìm được ốc đảo trong sa mạc, trong đầu Hạ Vân Phong một mảnh hỗn độn, thân thủ chủ động ôm chặt một mảnh “Ốc đảo” trước mắt này…..

Tần Diễm lại đẩy y ra.

Có chút khiếp sợ nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha thở……

“Ngươi làm cái gì?” Tần Diễm quả thực không thể tin được, nam nhân này thân là cha của hắn thế nhưng chủ động hôn môi hắn như vậy.

“ Ta bảo ngươi đừng tới gần ta.” Hạ Vân Phong mỏi mệt lại không khí lực, dưới đáy mắt y trầm thấp không có chút dao động nhưng lúc này y đã khó chịu đến không thể nhịn được.

Tim đập thật nhanh……

Tần Diễm nghĩ đem y ôm lên lầu, nhưng lại đụng đến mồ hôi nóng bỏng trên người của Hạ Vân Phong. Hắn đang muốn mở miệng hỏi Hạ Vân Phong rốt cuộc làm cái gì, nhưng Hạ Vân Phong lại lần nữa tiến lại đây, dán lên đôi môi đang muốn nói của Tần Diễm, y đem đầu lưỡi chủ động xâm nhập……

Y hôn Tần Diễm.

Hoàn toàn không có lý trí.

Tần Diễm phiền chán nhăn lại, dùng sức đẩy y ra, hắn chán ghét xoa xoa miệng: “Ngươi có ác tâm hay không.”Tần Diễm không thích cùng nam nhân hôn môi, đương nhiên cảm thấy ghê tởm………

Hạ Vân Phong nghe thấy nhi tử mắng mình, ánh mắt y xuất hiện vài phần tan vỡ. Nhưng y vừa định mở miệng giải thích, vừa mới tới gần Tần Diễm, y đã bị Tần Diễm tát một cái tát……

“Ngươi rốt cuộc còn có biết xấu hổ hay không?” Tần Diễm mắng không một chút khách khí, hắn vừa định đi, lại nhìn thấy Hạ Vân Phong nhẹ nhàng nháy mắt một cái, một giọt chất lỏng trong suốt từ hốc mắt rơi ra, một cái chớp mắt chợt lóe mà qua kia, có vẻ thực chói mắt. (T-T mỗi lần đọc cảnh này là chảy nước mắt theo thúc)

Hạ Vân Phong tựa vào trên sô pha thở, tần suất phập phồng của ngực y rất chậm, nhưng biên độ cao thấp lại rất lớn. Thân thể của y thiêu đốt nóng bỏng, dược hiệu đang phát huy tác dụng rồi.

Sau gáy cùng trên cổ y đều chảy ra mồ hôi, trong ngực, bụng cũng bị mồ hôi ươn ướt, liền sau đó ngay cả trên lông mi lười biếng kia của Hạ Vân Phong cũng lộ mồ hôi.

Y nhẹ nhàng nháy mắt, mồ hôi nhẹ nhàng mà rơi xuống, hơi thở y cực nóng giống như liệt hỏa, môi y cũng thiêu đốt nóng bỏng……

Y đã nói qua với Tần Diễm, bảo Tần Diễm không cần tới gần y, nhưng Tần Diễm cố tình muốn ở lại đây lau mồ hôi cho y, mà y cũng rõ ràng biết người trước mắt này là con của y, nhưng y vừa rồi vẫn hôn lên môi con y.

Nóng quá.

Thật là khó chịu.

Hạ Vân Phong thong thả giật giật thân thể, sô pha ma sát thân thể y, xúc cảm bị bám từng đợt mãnh liệt, y nhẹ nhàng “Ngô” hai tiếng.

Tần Diễm rút hai tờ khăn giấy xoa xoa miệng, Hạ Vân Phong biết hắn có khiết phích (= bịnh thích sạch sẽ đó =..=), bình thường thực sạch sẽ, cũng không có nói cái gì nữa. Y rũ mắt suy nghĩ hỗn loạn, chỉ cảm thấy địa phương vừa bị Tần Diễm đánh qua nóng rát một mảnh, thân thể giống như sắp thiêu đốt kia của y ép tới toàn thân y cùng tâm y đều không thể thở được……

Tần Diễm bảo Hạ Vân Phong tự mình lên lầu nhưng Hạ Vân Phong căn bản đi không được.

“Ta đi không được.” Hạ Vân Phong không có giấu diếm, giọng y rất chậm rất chậm, chậm làm cho người ta hoảng hốt, “Chính ngươi đi lên, không cần phải xen vào chuyện của ta, ta muốn nghỉ ngơi một chút.”

Giương mắt nhìn Hạ Vân Phong vẫn đang chảy mồ hôi, hắn không kiên nhẫn ném khăn tay xuống, thân thủ đem Hạ Vân Phong ôm lấy, một khắc tay Tần Diễm chạm đến người Hạ Vân Phong……

Hơi thở Hạ Vân Phong rõ ràng nặng thêm.

Tần Diễm đụng đến trên người Hạ Vân Phong thấy người y tràn đầy mồ hôi, lại nhìn phản ứng dị thường của Hạ Vân Phong, phát hiện Hạ Vân Phong đang rũ mắt nhìn chăm chú vào hắn, hơn nữa ánh mắt dừng ở trên đôi môi hắn.

“Ngươi không phải ăn thứ gì đó không nên ăn đấy chứ?” Tần Diễm cau mày, vừa mới chuẩn bị dùng sức đem Hạ Vân Phong trên sô pha ôm lấy, liền đụng đến trên đùi Hạ Vân Phong thực ẩm ướt……

Cái loại dính dính thuộc về nam nhân này làm cho Tần Diễm nhíu mày, thực ướt……

“ Ừ.” Hạ Vân Phong gật đầu.

Y thực vô lực.

Vừa nãy thời điểm Tần Diễm đụng đến chân y, y nhịn không được tiết ra.

Nhưng……..

Còn chưa có xong.

Y chỉ cảm thấy dưới thân sưng thật sự không thoải mái, y thần chí không rõ nhìn chăm chú vào Tần Diễm ở trước mắt. Tần Diễm vốn định ôm lấy y, nhưng đụng đến địa phương nọ làm cho Tần Diễm thực mất hứng.

Tần Diễm cầm áo ngủ của Hạ Vân Phong lên để chà lau lòng bàn tay, mà Hạ Vân Phong nghiêng người ngồi ở trên đùi Tần Diễm. Hạ Vân Phong không hề động, y vừa động đã nghĩ rên rỉ, y khống chế không được.

Tần Diễm nhìn y trong chốc lát.

Nhìn phản ứng này của y, rất giống như là bị người hạ dược.

“Ngươi thật sự phiền toái, ta đi tìm nữ nhân cho ngươi.” Hắn bỏ áo ngủ Hạ Vân Phong ra, hắn định lấy điện thoại. Nhưng hắn vừa động chợt nghe thấy miệng Hạ Vân Phong phát ra tiếng hừ rất nhỏ.

Hai tay Hạ Vân Phong chậm rãi ôm lên cổ Tần Diễm, cảm giác được trên người Tần Diễm có chút ướt lạnh, y cả người đều dán lên, y biết như vậy không đúng.

Nhưng y khống chế không được.

Tần Diễm thực không thích Hạ Vân Phong làm ra hành động như vậy, nhưng hắn biết Hạ Vân Phong bị hạ dược, hắn cũng không có đẩy Hạ Vân Phong ra, chỉ là có chút không kiên nhẫn nhìn Hạ Vân Phong.

“Ngươi sờ đủ chưa đó?” Tần Diễm thình lình hỏi ra tiếng.

“Đủ.” Tay Hạ Vân Phong dừng lại, giống như nhẫn nại nắm tay thành quyền, hai tròng mắt y mềm nhũn cùng ướt át mơ hồ hiện lên vẻ khó chịu.

“Sờ đủ mau tránh ra, ta cũng không phải nữ nhân, không có khả năng cho ngươi ôm, ngươi ngừng ngay cái ý tưởng buồn cười này đi.” Tần Diễm hất tay Hạ Vân Phong ra, đem Hạ Vân Phong đẩy ra.

Hạ Vân Phong quần áo hỗn độn tựa vào trên sô pha, nhìn thấy Tần Diễm phải đi, y cũng không ra tiếng ngăn cản, y chậm rãi giật giật thân thể đứng dậy đi lên lầu……

Nhưng vừa đứng dậy, liền đứng không yên.

“Ngươi cẩn thận một chút.” Tần Diễm chặn thắt lưng y, đỡ lấy y.

Lần này.

Hạ Vân Phong thật là bị kích thích đủ, y khó nhịn nhìn Tần Diễm liếc mắt một cái, nhẹ nhàng mà chạm môi Tần Diễm một chút, mà Tần Diễm lần này không có đẩy y ra, cũng không có mắng y ghê tởm.

Chỉ nhìn một cái, liền bỏ qua một bên, không nhìn Hạ Vân Phong nữa.

Hạ Vân Phong ở trên môi, trên cằm, trên sườn mặt Tần Diễm “ giải nhiệt ”, y hôn Tần Diễm mỗi chỗ một ít, Tần Diễm không kiên nhẫn nghiêng đầu, không muốn nhìn y.

Nhưng đôi môi cực nóng kia của Hạ Vân Phong làm cho hắn thất thần một lúc. (thằng này thúc vất vả nhất để câu dẫn nó đấy =..=)

Tần Diễm luôn thích người khác chủ động, đơn giản mà nói hắn không thích nữ nhân thanh thuần đáng yêu, làm không được hai lần liền kêu lên đau đớn. Hắn thích nữ nhân nóng bỏng nhiệt tình, hơn nữa chủ động phối hợp với hắn. Hắn đối với nam nhân không hề có hứng thú, huống chi nam nhân đang hôn hắn trước mắt này còn là lão ba có liên hệ huyết mạch với hắn.

Dù sao Hạ Vân Phong hiện tại lúc này không khí lực cũng không thể đem hắn làm gì? Hắn liền vững vàng ngồi ở trên sô pha, nhìn xem Hạ Vân Phong hôm nay rốt cuộc muốn đối với hắn làm cái gì.

Hạ Vân Phong một chân quỳ lên sô pha, một chân khác cũng chậm rãi quỳ lên sô pha: “ Ngươi giúp ta làm ra đi ” Y hoãn thanh nói xong thì ngồi an vị trên người Tần Diễm.

“Lão ba.” Tần Diễm thực bất đắc dĩ, cũng thực không kiên nhẫn. Hắn biết Hạ Vân Phong hiện tại không tỉnh táo nhưng yêu cầu này cũng hơi quá rồi.

“Nhanh lên.” Hạ Vân Phong yêu cầu hắn.

Hai tay Tần Diễm vỗ vỗ mặt Hạ Vân Phong, xúc giác nóng bỏng kia làm cho Tần Diễm có chút sững sờ trong chốc lát, rất nóng……

“Ta nóng quá.” mông Hạ Vân Phong gắt gao đè nặng chân Tần Diễm, chậm rãi cọ xát.

“Trừ bỏ câu này ngươi còn có thể nói cái gì?” Tần Diễm nghĩ đẩy y ra, nhưng vừa đụng tới thắt lưng y, xúc cảm mềm dẻo kia làm cho hắn nhịn không được xoa nhẹ hai cái, xúc cảm này……

Có chút quen thuộc…… (-.-)zzzzz

Hắn theo thắt lưng Hạ Vân Phong, đụng đến hai đầu nhũ bị áo ngủ che lại. Phản ứng của Hạ Vân Phong rất mãnh liệt, xúc cảm nóng bỏng cùng ướt át kia làm cho Tần Diễm rất ngạc nhiên.

Giống như trước kia sờ qua rồi……

Trong đầu Tần Diễm hiện lên ý niệm kỳ quái như vậy, ánh mắt hắn ở trên người Hạ Vân Phong tự do đi lại. Hắn nhìn qua một lần, trong đầu dần dần hiện ra hình ảnh quen thuộc……

Chẳng lẽ buổi tối ngày hôm đó không phải là nằm mơ.

Nghĩ đến khả năng nào đó, Tần Diễm ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Vân Phong: “Ngươi chơi với lửa.”

Hạ Vân Phong mơ hồ gật đầu.

Bởi vì y nóng đến sắp tự thiêu cháy rồi.

Tận mắt nhìn Hạ Vân Phong sau một lúc lâu, hai tay của hắn bắt đầu ở trên người Hạ Vân Phong sờ soạng. Hắn đang tìm phần cảm giác quen thuộc kia, hiện tại cùng cảm giác kia giống nhau……

Giấc mộng rất tuyệt kia.

Đối tượng rất mơ hồ.

Nhưng xúc cảm lại cùng hiện tại giống nhau. (=..= ca rất thông minh)

Tần Diễm có chút nghi hoặc nhìn về phía Hạ Vân Phong, nhìn thấy Hạ Vân Phong bởi vì vuốt ve của hắn mà thoải mái đến hút không khí. Hắn ổn định hai má nóng bỏng kia của Hạ Vân Phong, tiến đến bên môi Hạ Vân Phong: “Chúng ta trước kia có phải đã làm rồi hay không?”

Hạ Vân Phong bất động.

Tần Diễm lại giống như hiểu được cái gì, hai tay của hắn bắt đầu vuốt ve thắt lưng, mông cùng với đùi Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong khóa ngồi ở trên người hắn, áo ngủ tuột đến bên hông……

Che lại bộ vị trọng yếu, vạt áo bị vén lên thật sự cao, toàn bộ đùi đều kề sát ở trên đùi Tần Diễm cọ xát, miệng còn thường thường phát ra tiếng rên rỉ.

Tần Diễm cảm thấy có điểm ghê tởm.

Lại không kiên nhẫn.

Thậm chí cảm thấy có chút không thú vị.

“Ngươi thật không thú vị, ngươi cọ đến cọ đi, cũng cọ không được.” Tần Diễm không kiên nhẫn nhíu mày, hắn cố ý làm một cái động tác đẩy chân Hạ Vân Phong ra, hắn đẩy rất nhẹ, nhưng Hạ Vân Phong lại ôm lấy hắn.

“Ta không làm.” Hạ Vân Phong cũng tỏ thái độ.

Y không làm.

Y chỉ cọ ra là được rồi.

Nhưng thật sự thắt lưng của y đã muốn nhũn ra rồi.

Tần Diễm cũng không có phản bác y, chỉ nhìn Hạ Vân Phong tự mình “ cố gắng ”, hắn lại dùng tay thay Hạ Vân Phong giải quyết hai lần, nhưng dược hiệu giống như một chút cũng không tiêu.

Ngược lại.

Càng phát ra mãnh liệt.

Tần Diễm muốn đổi tư thế ngồi, Hạ Vân Phong cũng không cho, chỉ cần Tần Diễm vừa động, y liền ôm chặt Tần Diễm, gia tăng lực chân, bằng không Tần Diễm đứng dậy, Tần Diễm bị y cọ đến muốn phát hỏa rồi…… (=..= ”hỏa” này ko phải “giận” nhá, nghĩa bóng đó)

Nếu ngày mai ngươi thanh tỉnh lại, nếu biết mình đã câu dẫn nhỉ tử như thế nào, không biết ngươi sẽ lộ ra biểu tình gì? ” Hai tay Tần Diễm nắm lấy cái lưng ướt đẫm của Hạ Vân Phong, đêm Hạ Vân Phong kéo gần lại một chút.

Thân thể hai người dán chặt.

Này không thể nghi ngờ làm cho ngọn lửa trong thân thể Hạ Vân Phong thiêu đốt càng thêm nóng bỏng.

Tần Diễm phát hiện Hạ Vân Phong cũng chỉ hôn cằm cùng sườn mặt hắn, y hôn thật sự rất chậm, đôi môi ở trên mặt Tần Diễm nhu đến nhu đi hạ nhiệt độ, mà Tần Diễm bị hắn biến thành nóng lên. (=..=)

“Ngươi thật sự phiền chết, không có nữ nhân ôm chạy tới quấy rầy nhi tử.” Tần Diễm bất mãn oán giận, nhưng cũng không đẩy Hạ Vân Phong ra. Ngay tại lúc hắn thỏa hiệp thay Hạ Vân Phong lấy tay làm vài lần xong, Hạ Vân Phong vẫn ngồi ở trên người hắn, hơn nữa lười biếng tỏ vẻ còn muốn thì lúc này triệt để đem Tần Diễm chọc giận, hắn rất trực tiếp đẩy Hạ Vân Phong ra còn chính mình thì đi lên lầu.

Hạ Vân Phong vẫn như trước lười biếng ngồi dưới đất, sau khi bị Tần Diễm đẩy ra, y vẫn giữ nguyên tư thế không hề thay đổi. Trong con ngươi mệt mỏi của y có một chút nhộn nhạo rất nhỏ, rất kỳ lạ.

Y thở phì phò.

Không có xin giúp đỡ.

Không có ngăn cản Tần Diễm rời đi, y chỉ cảm thấy da thực ngứa, phía trước cũng cần, y lấy tay tự mình lộng, nhưng còn một chỗ không thể thỏa mãn.

Y nhẹ nhàng cọ xát lên thảm, cảm giác toàn thân run run đột nhiên tăng lên, y đưa tay xâm nhập vào vạt áo, thân thể Hạ Vân Phong thực cần……

Qua một lúc lâu.

Trên lầu vẫn đều không hề có động tĩnh, thẳng đến khi Tần Diễm tắm rửa xong xuống lầu đến uống nước mới phát hiện Hạ Vân Phong không ở trên sô pha, mà là thực tùy ý ngồi ở trên cái thảm lớn hoa lệ ở dưới đất……

Y dựa lưng vào sô pha, áo ngủ đã muốn trượt đến trên cánh tay, đai lưng cũng rời rạc, vạt áo áo ngủ hướng hai bên tản ra, đôi chân thon dài hờ khép chặn cảnh xuân.

Khi Tần Diễm xuống lầu vừa lúc nhìn thấy Hạ Vân Phong cầm nước đá hướng trên người, trên đùi mình đổ xuống, miệng lại còn phát ra tiếng rên rỉ ái muội, bộ dáng giống như thực thoải mái……

“Ngươi lại xuống dưới làm cái gì?”

“Dù sao cũng không phải thỏa mãn ngươi.” Tần Diễm biểu lộ hắn khinh thường cùng không cần……
Bình Luận (0)
Comment