Dụ Tội

Chương 22

Dịch: QT – Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế – Beta: Pansy Fall

Hình Liệt cũng không thích mang phương thức này đến thẩm vấn “Phạm nhân”, dùng loại phương pháp này để tra hỏi, hắn vẫn là lần đầu tiên.

Chẳng qua, phương thức này dùng trên người Hạ Vân Phong, hắn thật sự thích, rất hài lòng. Mỗi lần trông thấy Hạ Vân Phong, liền nhịn không được muốn đối lão nam nhân này như vậy, hắn rất muốn đập nát lớp mặt nạ bình tĩnh trên mặt lão nam nhân này.

Đã làm đến nước này rồi, Hạ Vân Phong vẫn không chịu nói địa điểm giao hàng, cũng căn bản đối với “Hình pháp” của hắn không hề có ảnh hưởng gì, chính là dù mềm nhũn bị khóa ngồi trên ghế, Hạ Vân Phong thủy chung đều nhắm mắt lại không nói lời nào.

Hình Liệt buông lỏng gậy cảnh sát ra, hai tay xoa nhẹ lên chân của Hạ Vân Phong đã bị hắn vỗ có chút phiếm hồng …… Hạ Vân Phong cảnh giác mở mắt ra, liền cảm giác được Hình Liệt đè ép chân mình, khiến y kẹp lấy gậy cảnh sát, mỗi một động tác đều vô cùng rõ ràng, Hạ Vân Phong đương nhiên biết Hình Liệt đang nhìn……

Trong rạp chiếu phim tối đen như mực, thật khiến người khác có loại cảm giác trống trải lạnh lẽo, cả người Hình Liệt đều hòa vào bóng tối, theo động tác đè ép của Hình Liệt, hô hấp của Hạ Vân Phong trở nên không ổn định lắm.

Thẳng đến gậy cảnh sát rơi xuống đất, ngay lặp tức Hạ Vân Phong nghe thấy tiếng kéo khóa vang lên, cùng lúc y nhìn về phía Hình Liệt, y bị Hình Liệt bất ngờ mở ra……

Hình Liệt hoàn toàn không cho y tiếp tục thở dốc, liền bế y…… Ngô……

Hạ Vân Phong mím môi, không cho bất kỳ âm thanh nào phát ra, hai tay Hình Liệt ngăn chặn chân của y, Hình Liệt một mặt ôm Hạ Vân Phong, một mặt thưởng thức biểu tình lúc này của Hạ của Vân Phong ……

Hạ Vân Phong rất nóng……

Khiến cho Hình Liệt mỗi một lần thân mật dựa sát y, đều phải siết chặt chân Hạ Vân Phong, chân Hạ Vân Phong bị hắn siết đến ửng hồng, dấu tay hiện rõ ràng trên đùi của y.

Hình Liệt quỳ gối trên ghế, trong rạp chiếu phim không người, không ai đến “Quấy rầy” bọn họ……

Hạ Vân Phong cứ mãi mím môi, giờ mới chịu mở lời:“Ngươi là muốn đùa chết ta sao?” Ngữ khí của y thật ảm đạm, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, lười biếng như vậy……

Nhưng, y thật sự chịu không nổi Hình Liệt dùng sức như vậy.

“Đương nhiên không phải.” Hình Liệt cho y đáp án, nhưng Hình Liệt lại nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong nở nụ cười, mà Hạ Vân Phong nghe được tiếng cười của Hình Liệt, lông mi không dấu vết run lên một chút……

Hình Liệt tháo còng tay cho Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong bị hắn sờ cả người như nhũn ra, hai cổ tay bị còng tay làm ra dấu đỏ nhợt nhạt, hơn nữa quần áo của y không chỉnh, bởi vì Hình Liệt xâm chiếm mà dần dần trở nên đỏ bừng, cùng với trước mắt kia không biết bởi vì tức giận, mà nổi lên đỏ ửng, đều rất có lực hấp dẫn……

Hình Liệt đem cả người y bế đứng lên, hai người thay đổi tư thế, hắn ngồi ở ghế trên, làm cho Hạ Vân Phong khóa ngồi trên người hắn, Hạ Vân Phong còn chưa kịp nói nửa câu, Hình Liệt liền dùng hành động khiến y không cách nào nói chuyện.

Hạ Vân Phong không cùng hắn tranh cãi, nộ ý cùng khí tức nguy hiểm tràn ngập đáy mắt y, nhưng cái nhín đó trong mặt Hình Liệt lại biến thành u oán vô hạn, thật giống như ngại động tác của hắn không đủ nhanh ……

U oán: thường chỉ nỗi oán hận của người con gái về tình yêu

“Ngươi càng nhìn ta như vậy, động tác của ta lại càng nhanh, như vậy ngươi lại càng có cảm giác, cho nên ngươi liền dùng sức nhìn ta như vậy tốt lắm, sẽ giúp ta có thêm động lực.” Đây là lý giải của Hình Liệt, mà bởi vì ánh mắt Hạ Vân Phong bao hàm tức giận, làm cho Hình Liệt càng thêm dũng cảm.

Tuy rằng thân thủ Hạ Vân Phong khi còn trẻ không tệ, nhưng y rất chán ghét động võ, y cảm thấy thực chướng tai gai mắt, hơn nữa cho dù chính y không động thủ, mọi cấp dưới sẽ thay y giải quyết, y lười biếng cùng lạnh nhạt không cho phép y làm như vậy, hơn nữa từ sau năm ngoái tuổi của y lại càng lớn, y càng thêm không được……

Mới vừa rồi bị Hình Liệt đùa nghịch như vậy, chắc là gân cốt rã rời, y cả người đều bủn rủn vô lực.

Chi dát –

Ngay tại thời điểm Hạ Vân Phong chuẩn bị mở miệng “Giáo huấn” Hình Liệt, cửa chính của rạp chiếu phim bị người từ bên ngoài đẩy ra –
Bình Luận (0)
Comment