Ngao Dương gật gật đầu.
Hạ Vân Phong bảo Ngao Dương đi theo y, đừng đi lạc.
Hai người được một vị PR phụ trách dẫn đường mời vào đại sảnh, Hạ Vân Phong lập tức trở thành tiêu điểm, rất nhiều người nhìn thấy Hạ Vân Phong đều có chút sửng sốt, trừ việc y là lão đại của Bắc Đường ra, bộ lễ phục giá trị xa xỉ trên người y, cũng đặc biệt hấp dẫn ánh mắt của mọi người……
Bao nhiêu người có tiền đều mua không được. (ý chỉ bộ lễ phục á)
Giữa đại sảnh hoa lệ của buổi tiệc, các nhân vật nổi tiếng tụ tập lại, có hào môn quý tộc, cũng có siêu sao quốc tế, tóm lại những nhân vật có thể nhận được thiệp mời của buổi tiệc này, đều có lai lịch không vừa. Dọc theo đường đi, không ngừng có người quen cùng Hạ Vân Phong chào hỏi, nhưng y cũng chỉ hơi gật gật đầu, dẫn con trai đễn chỗ yên tĩnh hơn, vừa đến trước ban công, Ngao Dương đã bị người gọi lại.
“Ngao Dương……”
Người đến là con gái của một vị quan lớn ở Đông khu, cảm xúc ẩn núp nơi đáy mắt lười biếng của Hạ Vân Phong không rõ ràng lắm, còn Ngao Dương nhìn về phía người con gái xinh đẹp như hoa nọ với vẻ mặt mờ mịt, cô ta mặc một bộ lễ phục dạ hội lấp lánh màu gạo trắng, dáng người rất tốt, lớn lên xinh đẹp, nhưng không diễm tục, trình độ học vấn của cô gái này rất cao, tốt nghiệp tiến sĩ từ một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài, sau khi về nước cô thường xuyên xuất hiện trên trang bìa các bộ sách chính trị, là một nữ chính trị gia rất có tiềm lực.
Hạ Vân Phong nhớ rõ hình như cô gái này kêu…… Lạc Thanh Nghiên…… “Ngao Dương, tối hôm qua sao ngươi không gọi điện thoại cho ta, chẳng phải đã nói sẽ ra biển chơi sao?” Lạc Thanh Nghiên đã đi tới, cô gái này nói chuyện rất dịu dàng, lúc nhìn thấy Hạ Vân Phong, cô ta mỉm cười thân thiết gọi Hạ Vân Phong một tiếng,“Chào bác trai.”
Hạ Vân Phong miễn cưỡng gật đầu.
“Lần trước ở trên du thuyền làm quen……” Ngao Dương sợ hãi giải thích với Hạ Vân Phong, sau đó lại nhìn về phía Lạc Thanh Nghiên, lịch sự nói,“Tối hôm qua ở nhà với ba của ta.”
Lạc Thanh Nghiên lập tức tỏ vẻ không sao cả, Hạ Vân Phong thấy hai người bọn họ nói chuyện khá hợp nhau, hơn nữa thái độ của Lạc Thanh Nghiên hào phóng lại lễ phép, mà Lạc Thanh Nghiên cũng ngỏ lời muốn đưa Ngao Dương đi dạo xung quanh, lớp trẻ làm quen với nhau Hạ Vân Phong cũng không tiện nhúng tay vào, liền gật đầu đồng ý, cho phép bọn họ tán gẫu, nhưng Hạ Vân Phong chưa đi được hai bước đã lại đụng phải người quen.
Y bị một nam nhân trung niên đụng phải.
Hạ Vân Phong nhíu mi.
Đáy mắt lười biếng kia có chút không vui, ấy vậy đối phương vẫn nói với y câu xin lỗi, Hạ Vân Phong nhìn nhìn nam nhân nọ, thản nhiên hỏi một câu: “Ngươi là người của công ty giải trí Phong Miễn, tên……”
Hạ Vân Phong nhớ không nổi tên của người nam nhân có thần thái ôn hòa này là gì.
Nam nhân tự bổ sung nói: “Lâm mộ thiên……”
Hạ Vân Phong đánh giá anh trong chốc lát, mới chậm rãi mở miệng hỏi,“Ta từng nghe Thanh Dương nhắc đến ngươi, đêm nay Thanh Dương có đến không?”
Nam nhân gật đầu.
“Hắn ở nơi nào?”
Nam nhân chỉ vào một góc vắng vẻ.
Hạ Vân Phong nhìn nam nhân mang khí chất ôn hoà trước mắt vài lần, rồi đi về phía Thanh Dương, y tham gia party lần này chủ yếu là vì muốn tự mình đến gặp Thanh Dương để bàn về chuyến giao hàng sắp tới.
Vốn hẳn là Thanh Dương chủ động tìm y bàn bạc, song cân nhắc thấy cũng nên để Ngao Dương có cơ hội tiếp xúc với người đời, nên y cũng thuận đường đến đây.
Rất nhanh Hạ Vân Phong đã tìm được Thanh Dương, Thanh Dương là bang chủ của Thanh bang, có chút qua lại với Hạ Vân Phong trên phương diện làm ăn, hai người đang bàn về thủ tục giao hàng, chợt một bình rượu vang đỏ nặng nề đặt lên trên bàn, cắt ngang cuộc nói chuyện giữa hai người……
———-
Đại thúc gặp được đại thúc ^^