Dụ Tội

Chương 72

Tần Diễm đưa tay nhận lấy dây chuyền, đeo lên cổ, sợi dây chuyền bạc sáng lấp lánh, đôi mắt Tần Diễm hãy còn vươn sương mù, cả hai lấp lánh như những tia sáng chói mắt tên mặt nước.

Rất mê người.

Hạ Vân Phong buộc dây lưng lại đàng hoàng, rồi đứng lên, chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà.

Vừa mới đứng lên lại đạp trúng quyển tạp chí rơi dưới đất, hơn nữa trên nền nhà còn có động vệt nước, Hạ Vân Phong bị trượt té, cả người đều ngồi xuống trong bồn tắm, vừa lúc ngã lên người Tần Diễm…… Ly rượu trong tay Tần Diễm đụng ngã bình rượu Tây đặt trên bệ bồn tắm, cả cái ly cũng rớt luôn, Tần Diễm nhìn chằm chằm nam nhân đang ngồi trên người hắn……

Chật vật đến không nói nổi.

Đáy mắt Hạ Vân Phong rất bình tĩnh, nhưng đáy mắt này đã có vài phần tức giận, dường như bởi vì bản thân mình ngã sấp xuống mà không hài lòng, nhưng cũng không phát giận, chỉ hơi nhíu mày.

Động tác của Hạ Vân Phong rất chậm, y nghĩ đứng lên, lại phát hiện bản thân bị trẹo thắt lưng…… Tần Diễm theo dõi y, không nói chuyện.

Hạ Vân Phong té lên người hắn, cả người đều ngồi lên trên đùi của hắn, áo ngủ trên người đều bị thấm ướt hơn phân nửa, vì ngã sấp xuống nên áo ngủ cũng bị kéo lộn xộn, hơn phân nửa vòm ngực đều lộ ra ngoài.

Da thịt của Hạ Vân Phong có chút tái nhợt, hai điểm màu hồng phấn phấn nhạt nhạt trước ngực y giờ đã trở nên ẩm ướt, màu sắc khá đầy đặn, giờ phút này hoàn toàn lộ ra trước mặt Tần Diễm không chút che đậy.

“Ta đau thắt lưng.” Hạ Vân Phong quay đầu, nhìn về phía Tần Diễm, thuyết minh tình huống của mình.

Tần Diễm cũng đang nhìn y, cũng vươn tay phủ lên thắt lưng của Hạ Vân Phong, thay Hạ Vân Phong xoa xoa: “Ba ba, ngươi ổn chứ?” Động tác của hắn rất nhẹ, nhẹ nhàng xoa bốp thắt lưng của Hạ Vân Phong.

Hắn đang thăm dò, tìm kiếm, chỗ bị trật của Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong một bàn tay chậm rãi ấn ấn mát-xa phần eo, một bàn tay vỗ về đầu vai trần trụi của Tần Diễm một cách tự nhiên: “Tần Diễm, ôm ta đến trên giường đi.”

Ánh mặt của Tần Diễm từ cổ Hạ Vân Phong trượt đến ngực, hắn đưa tay thay Hạ Vân Phong lôi kéo áo ngủ, che lại hai điểm màu sắc nhợt nhạt trước ngực: “Ba ba, ngươi cũng bất cẩn quá đó, may mắn là té trong bồn tắm của con trai ngươi.” Đáy mắt hắn hàm chứa vài phần thâm ý khó đoán……

Hạ Vân Phong không thể không thừa nhận bản thân đã lớn tuổi.

Áo ngủ bị nước ấm thấm ướt, dán lấy thân thể Hạ Vân Phong có chút không thoải mái, nhiệt độ truyền đến từ cơ thể Tần Diễm, rõ ràng đến thế, đầu ngón tay Tần Diễm đụng đến da thịt Hạ Vân Phong, vạt áo ngủ của Hạ Vân Phong, đã muốn trượt đến trên đùi……

Hai chân thon dài, vốn có chút trắng bệch, được thủy quang tưới mát, tăng thêm vài phần hồng hào, áo ngủ màu đỏ làm nổi bật màu da rất trắng của Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong ngồi trên người Tần Diễm, Tần Diễm cũng không giận, hắn đưa tay vòng qua chân Hạ Vân Phong, một bàn tay ôm lấy tấm lưng của Hạ Vân Phong, giữ Hạ Vân Phong ở trước ngực, ôm ngang Hạ Vân Phong ra khỏi bồn tắm lớn.

Hắn bảo Hạ Vân Phong trước đứng vững, hắn kéo một cái khăn lông, vây quanh hông của mình, lại lôi thêm một cái khăn lông nữa, cực kỳ tự nhiên thay Hạ Vân Phong cởi bỏ áo ngủ.

Chiếc áo ẩm ướt rơi trên mặt đất, Hạ Vân Phong chỉ mặc một chiếc quần lót, Tần Diễm đem khăn lông đưa cho Hạ Vân Phong, bảo Hạ Vân Phong cầm, hắn trực tiếp đem Hạ Vân Phong ôm ra phòng tắm.

Hạ Vân Phong được Tần Diễm thả xuống giường, y nằm ở trên giường, không nghĩ động, thắt lưng rất đau.

Tần Diễm cúi người xuống, nhìn Hạ Vân Phong cả người đều ướt át, hắn dùng một tay chống giường, một tay khác giữ lấy phần eo của Hạ Vân Phong: “Ba, đêm nay ngươi lên giường ngủ chung với ta, hay đến phòng của anh hai ngủ chung với anh ấy?”

“Ngủ với ngươi.” Hạ Vân Phong chậm rãi nâng tay, dùng khăn mặt trên tay, thay Tần Diễm lau mấy giọt nước còn động lại trên người Tần Diễm.

Động tác vô ý thức của y, xem ở trong mắt Tần Diễm, cũng tràn ngập dụ hoặc……
Bình Luận (0)
Comment