Dụ Tội

Chương 96

“……”

“Hình Liệt ta nói là giữ lời, sẽ không chiếm nửa điểm tiện nghi của ngươi. (mới là lạ =..=)”

“……”

“Thì ra ngươi không có can đảm như vậy?” bàn tay Hình Liệt mò vào trong quần Hạ Vân Phong. Hắn vuốt ve chân Hạ Vân Phong khiến Hạ Vân Phong nhợt nhạt hút không khí, “Ân” một tiếng……

“Tới đây đi.”

……

Nửa giờ kế tiếp, Hình Liệt vẫn thua. Mỗi lần Hình Liệt thua, Hạ Vân Phong đều bảo Hình Liệt tự tát mình một bạt tai, còn phải nói: “Vân gia, ta sai rồi.”

Hình Liệt vẫn thua, không có thắng nổi. Hình Liệt thật sự nói được thì làm được, tự hắn tát bạt tai cũng không có nửa câu oán hận, trong lòng Hạ Vân Phong thực thoải mái.

Ngay tại khi Hình Liệt sắp tới thời điểm không còn hứng thú, hắn lại rốt cục thắng được một lần, hắn nhướn mày một cái liền lập tức yêu cầu Hạ Vân Phong: “Chậm rãi đem quần áo cởi trước mặt ta.” Hình Liệt tựa vào trên ghế, ánh mắt dừng ở trên khuôn mặt lười biếng kia của Hạ Vân Phong, ý cười bên khóe môi Hình Liệt càng ngày càng đậm, hắn rốt cục đổi vận rồi……

Hạ Vân Phong chậm rãi ngồi dậy, y ngồi dựa trên ghế xếp sau, ghế ngã xuống một nửa, ánh mắt y dừng ở trên người Hình Liệt. Y cược bị thua, động tác thong thả cởi cúc cẩm tú tinh xảo trước người. Động tác y rất chậm, hơn nữa y đang bình tĩnh đánh giá Hình Liệt, làm cho Hình Liệt cảm thấy ánh mắt y tràn ngập khiêu khích……

“Như vậy được chưa?” Hạ Vân Phong chậm rãi cởi quần áo ra, lộ ra thân thể mềm dẻo. Áo khoác cẩm tú màu đỏ của y theo cánh tay y chậm rãi tuột xuống……

“Được.” ánh mắt Hình Liệt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong, hắn duỗi tay muốn sờ lên thân thể xích lõa củaHạ Vân Phong.

Nhưng… Hạ Vân Phong lại ngăn tay hắn: “Chỉ nói cởi, chưa nói có thể sờ.” Y lười biếng nở nụ cười, rất nhanh nhưng Hạ Vân Phong liền cười không nổi nữa, vì Hình Liệt lại thắng. (=..= chết chưa, luôn luôn nhớ câu: ‘cười người hôm trước hôm sau người cười’)

Hình Liệt dán bên tai Hạ Vân Phong thấp giọng yêu cầu y. Hắn nói xong liền rời khỏi tai Hạ Vân Phong, hôn sườn mặt Hạ Vân Phong một cái: “Nói mau đi, nhất định phải mồm miệng rõ ràng đem mỗi một chữ nói rõ ràng.”

Hạ Vân Phong chỉ thản nhiên nhìn hắn một cái, động môi: “Mời sờ ta.” Y nói xong thì không nói nữa, y cũng không nhìn Hình Liệt.

“Ta đây sẽ không khách khí.” Hình Liệt bay qua ngồi xuống bên cạnh Hạ Vân Phong, hắn cởi áo khoác và áo thun ra, lộ ra thân trên xích lõa. Hình Liệt tốt nghiệp từ học viện cảnh sát, nhận được đào tạo nghiêm ngặt nên dáng người hắn có thể nói là không chê vào đâu được……

Hình Liệt vươn tay ôm Hạ Vân Phong lại đây, nhiệt độ cơ thể cả hai phá lệ rõ ràng. Khí lạnh thổi tới thân thể hai người khiến cho Hạ Vân Phong hơi căng thẳng, mà hai tay Hình Liệt lại một khắc không ngừng ở trên thân thể mềm dẻo của nam nhân ái muội chạy loạn. Hạ Vân Phong liên tục thua rất nhiều lần, y chỉ có thể tùy ý Hình Liệt sờ soạng……

Tùy ý Hình Liệt đem đầu chôn ở giữa hai chân y xem xét, tùy ý Hình Liệt ôm y ở trên người hôn môi, y chỉ có thể dựa theo phân phó của Hình Liệt để hôn lại, chậm rãi nhấp mân đầu lưỡi nóng ướt kia của Hình Liệt……

Hạ Vân Phong cởi quần, khóa ngồi ở trên người Hình Liệt, hai tay của y nắm địa phương phản ứng kia của Hình Liệt, ma sát rất chậm……

Hạ Vân Phong đã thua đến loại tình trạng này, trước đó y bảo Hình Liệt tự đánh mình bạt tai, chơi quá mức đến phát điên nên hiện tại đến lượt Hình Liệt đùa bỡn y, cũng hoàn toàn không nể tình.

Hình Liệt bảo y làm cái gì thì y làm cái đó, Hình Liệt quỳ gối trên ghế, đem chai rượu Tây kẹp ở giữa hai chân. Hắn mở nắp bình rượu ra, cầm miệng bình đưa tới bên môi Hạ Vân Phong: “Cứ như vậy ngậm vào, chậm rãi nâng bình uống hết.” yêu cầu của hắn càng ngày càng quá mức, nhưng Hạ Vân Phong nếu đã đáp ứng bắt đầu chơi trò này rồi sẽ tuân thủ quy tắc.

“Yêu cầu của ngươi thực quá quắt.” Hạ Vân Phong lười biếng nâng mắt lên, bất mãn nhìn chằm chằm Hình Liệt.

Hình Liệt vươn tay sờ hai má y: “Ta nghĩ, ngươi rất thích ta quá quắt với ngươi như vậy.” Hắn cúi đầu, ái muội hôn chóp mũi Hạ Vân Phong một cái……

Hạ Vân Phong nhìn hắn, có chút do dự nhưng vẫn chậm rãi mở môi ra, ngậm bình rượu, chậm rãi nuốt vào từng ngụm từng ngụm rượu……

Cay quá.

Rượu mạnh quá.

Hạ Vân Phong ngậm cái chai vài lần thì ngừng lại, nghỉ ngơi đủ lại tiếp tục chậm rãi nuốt. Hơi thở của y phun ở bụng Hình Liệt, y vô lực ngậm miệng bình rượu, đáy mắt y tràn ngập hơi thở lười biếng. Y cảm giác được Hình Liệt cố ý nâng miệng bình xâm nhập vào trong miệng y, lại chậm rãi lôi ra, bình rượu lạnh lẽo tới tới lui lui ma sát môi y.

Hình Liệt cúi đầu thưởng thức Hạ Vân Phong vì hắn phục vụ. Nam nhân này là lão đại Bắc khu, thế nhưng ở trong này bồi hắn chơi loại trò chơi này, còn thua đến mức trở mình không được.

Đôi môi Hạ Vân Phong bị liệt rượu kích thích hơi chút phiếm hồng, khi y uống cả bình rượu xong, Hình Liệt mới lôi miệng bình từ trong miệng y ra. Hạ Vân Phong dựa theo yêu cầu của Hình Liệt thong thả liếm hôn miệng bình……

Loảng xoảng.

Vỏ chai rượu rơi xuống sàn xe, Hạ Vân Phong hơi say, tuy thời gian trò chơi còn chưa chấm dứt, nhưng Hạ Vân Phong không có tinh thần, không có lực khí nữa. Hình Liệt lấy còng tay ra, còng hai tay Hạ Vân Phong lại.

“Còn muốn tới?”Hạ Vân Phong bất mãn.

“Như thế nào? Không dám?” Hình Liệt khích tướng như vậy, Hạ Vân Phong lại thua.

“Ngươi tốt nhất có chừng có mực.” vì uống quá nhiều rượu nên Hạ Vân Phong nói chuyện trở nên rất mềm, rất thấp, nghe vào có vẻ mềm nhũn: “Hoằng Dạ rất nhanh sẽ quay về rồi.”

“Lo lắng bị tân hoan của ngươi bắt gặp?” Hình Liệt vươn tay nâng cằm Hạ Vân Phong lên, một bàn tay hắn nhẹ nhàng nắm cằm Hạ Vân Phong, một bàn tay vuốt ve thân thể Hạ Vân Phong: “Ta còn chưa chơi đủ, ngươi lại thua rồi, ta cũng không muốn ngươi chịu khổ. Chúng ta đây liền chơi đơn giản chút là được, ngươi nằm sấp lên ghế đi.”

Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát rồi làm theo, hai tay của y bị khóa ở sau người, nửa người trên của y ghé vào trên ghế, không có gì khí lực quỳ gối trên mặt ghế.

Y rất nhanh liền cảm giác được Hình Liệt tiến lại phía sau y, giờ phút này hô hấp của Hạ Vân Phong đều đã nóng bỏng, đầy miệng y đều là mùi rượu. Y nghe thấy tiếng Hình Liệt cởi bỏ dây nịt, rất nhanh Hạ Vân Phong liền cảm giác được dục vọng của Hình Liệt xâm nhập (xâm nhập cấm địa rồi =..=), tồn tại kia chân thật nóng bỏng khiến cho Hạ Vân Phong không tự chủ được “hừ” lên, làm khi Hình Liệt hoàn toàn chiếm đầy lấy y, cũng vô pháp ức chế hơi thở trở nên nhanh hơn.

Chơi quá mức phát hỏa……

Trong nửa giờ tiếp theo, Hạ Vân Phong đều phải cảm nhận sự tồn tại của Hình Liệt, còn phải nói với Hình Liệt một vài lời mà bình thường y sẽ không nói. Vì ở trong nửa giờ sau vận khí y không quay trở lại, một lần cũng chưa thắng qua nên y chỉ có thể tùy ý Hình Liệt đặt y ở trong xe lăn qua lộn lại.

Hai chân Hạ Vân Phong phiếm hồng quỳ gối trên ghế, cả người y đều vô lực tựa vào cửa kính xe, hai tay bị trói buộc không biết từ khi nào đã được thả ra. Hai tay của y đặt lên kính, ngực dán lên trên thủy tinh lạnh lẽo, thừa nhận động dẫn mạnh mẽ phía sau, không ngừng bị Hình Liệt giữ lấy. Y không nhớ mình đã thay đổi bao nhiêu tư thế nữa.

“Hình Liệt……” Hạ Vân Phong vô lực gọi tên hắn, giọng y rất thấp, xen lẫn vài phần rên rỉ.

Động tác Hình Liệt càng phát ra mạnh bạo, hắn đỉnh Hạ Vân Phong trên diện rộng. Hắn đem Hạ Vân Phong lật lại, làm cho Hạ Vân Phong mặt đối mặt với hắn, hắn ngăn chận Hạ Vân Phong thấp giọng hỏi lại: “Làm sao vậy?” ánh mắt hắn dừng ở trên đôi môi đang thở dốc của Hạ Vân Phong, động tác của hắn không dừng. Theo tiếng thở dốc tăng thêm của Hạ Vân Phong, động tác của hắn cũng càng lúc càng nhanh.

“Đủ rồi.” Hạ Vân Phong vô lực cầm lấy cánh tay hắn, nhưng Hình Liệt khiến y rất thoải mái, làm cho y thoải mái đến nỗi da đầu cũng run lên rồi, nhưng y không nghĩ lại tiếp tục nữa.

“Còn sớm.” Hình Liệt cúi đầu chặn môi Hạ Vân Phong lại, không cho Hạ Vân Phong nói nữa, nhưng biên độ đong đưa của hắn lại càng thêm cuồng loạn, làm cho Hạ Vân Phong không ngừng hừ nhẹ……

Hạ Vân Phong bị Hình Liệt bế đứng lên, trên cánh tay Hạ Vân Phong đều là mồ hôi, hai tay của y nắm cổ Hình Liệt, đầu của y để lên cái trán Hình Liệt. Hình Liệt nắm thắt lưng y, nâng chân, làm cho Hạ Vân Phong ngồi ở trên người hắn thong thả họa vòng, thong thả nhu động, Hạ Vân Phong sắp bị Hình Liệt sinh long hoạt hổ (= khoẻ như vâm mạnh như rồng như hổ sinh khí dồi dào) làm cho choáng váng.

“Ngươi chưa nói trò chơi này không có điểm dừng.” Hạ Vân Phong tựa vào bên tai Hình Liệt, đôi môi dán lỗ tai Hình Liệt, cảm giác được Hình Liệt ôm y đưa thân thể y đi xuống, y bất mãn cắn vành tai Hình Liệt, “Ngươi chơi hơi quá.” Y không cắn còn được, một cái cắn này lại trở nên hình như là đang khiêu khích Hình Liệt.

Vì y không khí lực, không dùng miệng cắn thì cũng không biết dùng được nơi nào khác.

Hình Liệt nặng nề mà hôn sườn mặt Hạ Vân Phong mấy miếng, mồ hôi trên cằm Hạ Vân Phong dính lên chóp mũi hắn. Hắn khẽ nhếch đầu, khóe môi tựa tiếu phi tiếu, như có như không dán ở bên môi Hạ Vân Phong: “Giữa chúng ta không có điểm dừng, ta cảm thấy, ngươi thích ta sờ ngươi, hôn môi ngươi như vậy.”

Hạ Vân Phong rũ mi mắt, nhìn chăm chú vào Hình Liệt gần trong gang tấc, tầm mắt hai người giao hòa, hơi thở của y đã ươn ướt chóp mũi tinh xảo của Hình Liệt: “Ngươi là đồng tính luyến ái?”

Y khóa ngồi ở trên người Hình Liệt, trên đùi trên lưng y đều chảy ra mồ hôi tinh tế. Hình Liệt nhẹ nhàng mà cắn cắn đôi môi Hạ Vân Phong, “Thích ôm ngươi, không có nghĩa ta là Gay.” Hắn không phải Gay, so với nam nhân, hắn thích mỹ nữ vừa thơm vừa mềm……

“Ngươi nói tiếng Anh đó nghĩa là gì?” Hạ Vân Phong hơi suyễn, lông mi y đều mang theo ướt át khêu gợi, y không hiểu ý tứ Hình Liệt.

“Ngươi không đọc qua sách sao, này cũng không biết?” Hình Liệt nghĩ Hạ Vân Phong đang đùa giỡn hắn, vì vừa rồi quá kịch liệt nên trên người Hình Liệt có rất nhiều mồ hôi, hắn ái muội nhu nhu chân Hạ Vân Phong.

“Ân.” Hạ Vân Phong gật đầu.Y đúng là không biết, y cũng chưa từng đi học, từ hồi còn rất nhỏ y đã bắt đầu vào hắc đạo, y căn bản không có cơ hội đi học. (T.T thương nhất cái khoản này của thúc)

Hình Liệt có chút ngoài ý muốn nhìn y: “Thật không biết?” Ngay cả tần suất cuồng loạn vốn mạnh mẽ đến mức làm cho Hạ Vân Phong không ngừng thở kia cũng ái muội biến chậm lại……

—————–

Hình cảnh quan nhộn nhạo rồi……
Bình Luận (0)
Comment