Dư Viễn

Chương 5

Từ ngày gian *** với bảy người ở siêu thị, nửa tháng sau, Dư Viễn không nếm mùi xôi thịt nữa, chuyện đấy khiến cậu càng cẩn thận giấu giếm hơn, ngoại trừ làm với người xa lạ, người thân và bạn bè xung quanh đều không biết cậu là một song tính nhân bí mật, càng không biết cậu là một song tính nhân *** đãng không tả nổi.

Dư Viễn làm tổng giám1 phòng ý tưởng của một công ty quảng cáo, ban ngày bận rộn làm việc thậm chí phải tăng ca, sáu ngày trong tuần làm việc liên tục không dư ra nổi chút thời gian nghỉ ngơi, tận đến khi dự án hoàn thành, cậu mới phát hiện vậy mà nửa tháng qua mình chưa bị ai làm, hai động trống rỗng đói khát.

Không thể kiềm chế được bản thân, hầu hết thời gian làm việc ban ngày, cậu đều thất thần, ánh mắt trộm liếc nhìn nửa thân dưới của nam đồng nghiệp, dùng con mắt đầy kinh nghiệm phán đoán rằng vài kê ba trong đũng quần kia đều là cỡ lớn, không lâu sau, Dư Viễn ngạc nhiên nhận ra mặt sau của mình ướt đẫm!

Chỉ nhìn và tưởng tượng kê ba cỡ lớn vậy mà đã khiến hoa huy*t phía dưới của Dư Viễn chảy ra tao thủy. May là cậu mặc quần tối màu, chỉ nhìn sẽ không phát hiện ra điều gì bất thường, nếu không thật dọa sợ người trong công ty.

Cả ngày Dư Viễn không thể tập trung vào công việc, cậu biết mình lại ham muốn, tan ca, việc đầu tiên Dư Viễn làm sau khi về đến nhà là lấy ra phân thân giả cỡ lớn mua từ trên mạng, đâm vào tao huyệt mềm mại mà không phí chút lực nào!

Chỉ như vậy không thể thỏa mãn Dư Viễn, cậu không muốn tự mình đâm tự mình chơi, việc làm này không đủ kích thích cơ thể *** đãng của cậu, thế nên, Dư Viễn rất quen thuộc lấy điện thoại di động, nằm trên giường mở nhóm chat trên mạng, đăng nhập tài khoản, giới tính đăng ký là nữ, hình đại diện là một cô bé xinh đẹp trắng bóc, tóc dài bồng bềnh, đương nhiên đó là hình tải từ trên mạng xuống.

Dư Viễn click vào chức năng gõ chữ, tiện tay gõ một vài dòng, nội dung là: Anh hai, em rất nhớ anh

Chọn đăng tin, Dư Viễn cong lên khóe môi hồng nhuận, chưa đến một giây sau thu được hơn mười bình luận! Hơn nữa, trong mười bình luận kia, trên trời dưới biển dạng gì cũng có.

A: Em gái xinh, khẩu giao cho anh nhé?

B: Anh hai cũng nhớ em, em có nhớ đại kê ba của anh không? (kèm theo ảnh chụp kê ba)

C: Bé con, trễ như thế không ngủ lại nhớ đàn ông, thí mắt ngứa hả?

D: (ảnh liếm) (ảnh sáp) (ảnh các loại tư thế)…

E: Cho anh xem ngực em.



Nhìn đống bình luận đó, Dư Viễn giả vờ mình là phụ nữ, vỗ tao huyệt ướt át phía dưới, không do dự đẩy phân thân giả vào, khéo léo chọn góc chụp tránh được hai túi tinh và côn th*t thẳng đứng, tấm hình ấy đúng là lấy giả đánh tráo.

Dư Viễn gửi ảnh chụp cho những người bình luận, sau đó chọn một người trong số họ để trò chuyện riêng.

Dư Viễn: Anh hai, phía dưới người ta thật ngứa làm sao bây giờ?

B: Thao, đã cắm phân thân giả còn phóng túng như vậy! Chụp thêm nhiều ảnh gửi cho anh hai thích nữa, anh hai đảm bảo lấy đại kê ba giết chết em!

Dư Viễn: Anh cứng sao? Cứng rồi dài hơn hay thô hơn? Em không thích nhỏ.

B: Em lẳng lơ như thế, vừa rồi không thấy ảnh kê ba của anh gửi cho sao, có tin anh xuyên chết em không?

Nhìn tin nhắn này, Dư Viễn bĩu môi, một tay cầm điện thoại nhắn tin trả lời, một tay rút ra cắm vào phân thân giả, trong phòng trừ tiếng gõ chữ từ bàn phím điện thoại chỉ còn âm thanh “lạch bạch lạch bạch” của tao huyệt.

Dư Viễn: Anh hai tốt nhanh cắm vào! Người ta muốn anh

B: (một đoạn giọng nói)

Dư Viễn sửng sốt, không ngờ đối phương sẽ gửi giọng qua, cậu nghe được giọng nói của người đàn ông kia, có chút khàn khàn mang theo hương vị *** nồng đậm: “Nói vài tiếng cho anh hai nghe một chút, anh hai cứng rồi! Đang chờ được làm em khiến em sung sướng hét lên!”

Dư Viễn: Anh hai, anh cắm vào đi, người ta liền nói cho anh nghe

B: “Giết chết em! Hừ! Anh hai cắm vào rồi, tao huyệt của em vừa nóng vừa chặt, anh hai sắp bị em kẹp chết!”

Tốc đô trừu cắm của phân thân giả trên tay Dư Viễn nhanh hơn, ảo tưởng có một người đàn ông dùng đại nhục bổng thô cứng của hắn thao *** huyệt của mình.

Dư Viễn: Anh hai thao người ta thật thoải mái sâu hơn chút nữa đi

B: “Anh hai làm còn chưa đủ sâu sao, làm đến tử cung em chưa? Ưm, thật thích! Anh hai muốn làm em có thai! Mau nói cho anh hai nghe!”

Nghe được lời nói của đối phương, khoái cảm liên tục xâm nhập Dư Viễn, đặc biệt khi hắn nhắc đến tử cung, cảm giác sung sướng ấy khiến cậu không khỏi nói tục, nhất thời nổi hứng trêu chọc.

Dư Viễn vừa trừu sáp vừa kêu lên với chiếc điện thoại: “A a… ha a a anh hai làm chết người ta… Lại mạnh hơn nữa, người ta còn muốn… Nha a a a… Anh hai, người ta bị anh thao bắn…”

Dư Viễn phóng đãng kêu, gửi xong đoạn âm thanh này mà vẫn chưa dứt khỏi cơn khoái cảm, tay phải cầm phân thân trừu sáp càng lúc càng nhanh.

Mà đầu bên kia điện thoại đột nhiên im lặng, một lúc lâu sau, khi Dư Viễn cho rằng đối phương sẽ không đáp lại nữa, liền nhận được đoạn âm thanh mới.

B: “Ông thao chết mi đồ gay! Thí mắt thiếu thao có đúng không, dám lừa ông là nữ, xem ông giết mi như nào! Làm kê ba mi bắn ra nước tiểu!”

Hồi âm này khiến Dư Viễn thích cả người run lên, cậu híp mắt, lại cầm lấy điện thoại ấn phím nói chuyện trực tuyến rồi nhét vào trong huyệt ẩm ướt của mình! Trực tiếp đẩy phân thân giả vào càng sâu hơn, điện thoại ra ra vào vào ma sát mấy chục cái, Dư Viễn mới *** kêu rút nó ra, trên mặt là tình sắc và giễu cợt, sau đó ấn nút gửi đi, ngả ngớn cười chờ đối phương thêm tức giận đáp lại.

(1) Tổng giám: là chức vụ giám sát, quản lý.
Bình Luận (0)
Comment