Dục Tu Ký

Chương 156



Dứt lời, Lý Quý trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một thanh đao cong hình bán nguyệt.

Đối diện, Bách Phong thấy vậy liền trố mắt..“Đây chính là thanh đao nằm trong đống binh khí mà ban nãy hắn để ta lựa chọn…”“Kì quái… vừa sử dụng phi châm, lại công kích thần thức… sao bây giờ lại dùng đao làm binh khí ?”.Chẳng trách tại sao Bách Phong lại khó hiểu như vậy, ở tu chân giới, mỗi một môn phái, gia tộc đều có một pháp môn độc bộ hoặc binh khí chủ tu.

Không hề có ngoại lệ.Tỷ như trước đây ở Mãn Hoang giới, Thần Kiếm Tông chủ tu kiếm, Vạn Đao Tông chủ tu đao, Ám Sát Đường chủ tu ám khí, Độc Công chuyên dùng độc dược, Hợp Hoan Tông nổi danh với công kích thần thức….Thất Thải giới này cũng tương tự, không chỉ các môn phái mà thậm chí ngay cả các Gia trang làm sinh ý cũng đều có một pháp môn độc bộ của riêng mình.Đạo lý đơn giản, tuổi thọ có giới hạn.Quý Hồ Tinh, Bất Quý Hồ Đa.(Quý Hồ Tinh, Bất Quý Hồ Đa: Ai cũng đều coi trọng một người biết tinh thông một thứ đến lão luyện, chứ chẳng ai coi trọng một người thứ gì cũng biết.

Trong nghề nghiệp công việc, câu này tương tự như câu Một nghề cho chín còn hơn chín nghề )Vì vậy, kể như tán tu lang bạc, không môn không phái đi nữa, cũng đều chỉ chủ tu một binh khí, chủ tu một pháp môn, tập luyện đến tận cùng, có như vậy trong chiến đấu mới mở ra cánh cửa của bậc đại sư được.Việc này còn cực đoan đến mức, nếu một người chuyên tu đao pháp, nhưng có cầm vào tay một thanh bảo kiếm quý giá đi chăng nữa, chắc chắn sẽ không bao giờ dùng đến.Nhưng dù trong đầu kinh nghi khó hiểu như vậy, nhưng Bách Phong đã mạt lộ, chẳng còn đường lui.

Dù Lý Quý có dùng binh khí gì đi nữa, cũng chẳng phải việc của hắn… Bởi lúc này hắn chỉ có một mục đích duy nhất…….


Giết đối phương đoạt lấy chìa khoá.Nhất thời sắc mặt đanh lại, niệm liên tiếp mấy chú quyết tối nghĩa, linh lực cuồn cuộn chảy vào chỉ phiến..“Nhị thức – Liệp Nhận”.Tay cầm chỉ phiến phất ra theo một quỹ đạo kỳ lạ.

Nhất thời từ chiếc quạt, vô số tia sáng uốn éo hệt như bầy độc xà phóng đến.Đối diện Lý Quý ánh mắt đầy chiến ý, nhoẻn miệng cười.- Đến hay lắm !.Lý Quý một tay cầm quái đao khẽ nghiêng người, nhất thời hắc linh lực cuồn cuộn chảy vào huyệt Đại Lăng, sau đó lại nhanh như tiến đến Thiếu Xung, Tiểu Cố.Nhất thời, khuôn mặt hắn đanh lại, miệng lẩm bẩm..“Chấn lộ”.Thanh đao quét một vòng bán nguyệt, đao khí một màu đen nhánh chợt bao bọc phía trước Lý Quý, chấn các tia sáng uốn éo kia phản chấn ngược trở lại.Nhìn Bách Phong sắc mặt chấn kinh, Lý Quý cũng không có đình chỉ, vừa chiếm được chút tiện nghi liền phóng thẳng lên, bàn tay đưa đến trước..“Cách Không Khống Pháp”.Dứt lời, khuôn mặt Bách Phong đại biến, cả người như bị thứ gì đó mạnh bạo kéo đến phía trước.

Nhưng đó vẫn chưa là tất cả, vừa cả kinh liếc lên, chỉ nghe..“Tất Phong Xà”.Nhất thời thanh quái đao trong tay Lý Quý kéo dài ra, uốn cong nhắm thẳng đến đỉnh đầu Bách Phong chém xuống.Nhưng ngay thời khắc nguy cơ này, bãn lãnh của hắn mới lộ ra, chỉ thấy hắn đưa chỉ phiến lên trên, xoay người một vòng...“Lục Thức – Thượng Sương”..Từ trong chỉ phiến, một cột sáng bắn thẳng lên cao..“Ầm”.Tia sáng vừa chạm vào, đã chấn thanh quái đao của Lý Quý thoái lui.

Nhưng cột sáng kia như có linh tính, chợt uốn cong nhắm thẳng đến yếu huyệt dưới bụng của Lý Quý phóng tới.

Hắn vội cả kinh, chỉ kịp đưa thanh đao lên trước bụng, dồn linh lực vào chống đỡ..“Đùng…”.Xung kích thì cột sáng chấn Lý Quý dội ngược xuống bên dưới.

Vừa đáp xuống, hắn vội giữ thăng bằng định thần..“Khốn kiếp… đúng là Phong tu, chiêu thức nhanh đến đáng sợ…”.“Dù ta có chiếm tiên cơ nhưng chẳng có chút ưu thế nào…”.Lý Quý đã chấn kinh, nhưng đối diện, Bách Phong còn chấn kinh hơn, miệng kinh hô.- Ngươi là người của Vạn Đao Tông Mãn Hoang giới ?.Nghe vậy, Lý Quý thoáng qua bất ngờ, cười thâm ý.- Kiến thức cũng không tệ.

Nhưng… đúng thì sao mà không đúng thì sao ?.Đối diện, Bách Phong lau mồ hôi trên trán, đôi mắt đanh lại.- Rõ ràng là người của Vạn Đao Tông, tứ thức Huyết Đao Kinh không thể sai được...Cũng chẳng trách tại sao Bách Phong lại có biểu hiện như vậy, trước đây hắn vốn là nội môn đệ tử, chính phái Đồng Khí Tương Cầu.

Tuy vị trí cách xa nhau nhưng không ít lần được các tiền bối Bích La Tông giải thích sơ lược về các môn phái thuộc chính phái.Vạn Đao Tông cũng không ngoại lệ, hiển nhiên từ binh khí lẫn các công pháp độc bộ cũng giải thích cặn kẽ.

Hơn nữa chính phái đa số lại tu kiếm, rất ít phái tu đao, nên chính vì vậy chỉ nhìn thoáng qua, Bách Phong liền nhanh chóng nhận ra.Nhưng sự thật hiển nhiên không phải như vậy, trước đây Lý Quý từng giao đấu với người của Vạn Đao Tông, thậm chí quan sát không ít đệ tử giao đấu.


Hắn luôn dùng Hắc Nhãn phá cực hạn quan sát diễn biến cũng như đường đi của bạch linh lực bên trong cơ thể các đệ tử này.Mấu chốt của một môn công pháp là ? Tất nhiên là cách vận dụng dòng linh lực tiến vào các huyệt đạo.

Mỗi một công pháp, mỗi một pháp bảo đều có cách vận dụng khác nhau để đạt được hiệu quả tốt nhất.Nhưng chẳng bao giờ có chuyện môn phái ngoại truyền cách vận dụng linh lực của mình ra bên ngoài, đệ tử nào tiết lộ nặng thì phế bỏ, nhẹ thì đuổi khỏi sư môn.

Vì vậy phải gắn bó với môn phái thời gian lâu dài, khi được các tiền bối tín nhiệm, các đệ tử mới được tiếp xúc với các công pháp cao cấp độc bộ của tông môn.Tất nhiên, yêu cầu đầu tiên là các đệ tử này phải thề chú Thông Linh, không được tiết lộ...Lúc này, thấy biểu hiện của đối phương, Lý Quý chỉ cười tủm tỉm.- Rất tiếc… không đúng rồi !.Nhất thời, chỉ thấy hắn lao tới nhanh như chớp, tay cầm quái đao chém xuống.

Bách Phong đầy đề phòng, dồn linh lực vào chỉ phiến đón đỡ, nhưng bất ngờ liếc sang.

Thấy khuôn mặt Lý Quý như trêu chọc, sắc mặt hắn đại biến.Quái đao biến chiêu trong nháy mắt, từ chém chuyển sang đâm..“Tề Vũ Đảo Nhật”.Lần này Bách Phong triệt để ngây người, sắc mặt chấn kinh không thể tả.

Quái đao của Lý Quý khẽ rung lên, trong nháy mắt như có vô số đao khí đâm tới.

Quỷ tích vô cùng quỷ dị.

Hắn chỉ kịp niệm pháp quyết.

Chỉ phiến quét tới..“Liệp Nhận”.Lại là chiêu thức cũ, từ chỉ phiến vô số luồng khí sáng lao tới đón đỡ các đao khí.


Lúc này chênh lệch cảnh giới bắt đầu thể hiện ra.

Dù Lý Quý tấn công bất ngờ, đao khí nhiều hơn, nhưng khi đối đầu với các luồng sáng của Bách Phong, liền nhanh chóng rơi xuống hạ phong.Chỉ thấy Lý Quý vội lộn một vòng, nhanh chóng thoái lui né tránh các luồng khí sáng còn sót lại.

Đối diện, Bách Phong tuy chiếm ưu thế nhưng kì lạ lại phóng lui ra sau, mồ hôi từng hạt chảy xuống, nhìn Lý Quý đầy đề phòng.- Ngươi rốt cuộc là ai ? Tại sao lại có thể sử ra Hoán Thiên Kiếm Pháp độc bộ của Thần Kiếm Tông ?..“Bộp… bộp… bộp…”..Đối diện, chỉ thấy Lý Quý bật cười, khẽ vỗ tay mấy cái.- Không tệ, không tệ.

Ánh mắt khá lắm.- Nhưng độc bộ thì nói hơi quá ….- Hi hi … mấy công pháp này chỉ là Điêu Trùng Tiểu Kỹ thôi a.(*Điêu trùng tiểu kỹ: Tài năng vẽ giun đất, ý chỉ tài mọn, không đáng nói ).Nhưng điệu bộ cười cợt của hắn lại càng khiến cho Bách Phong như phát điên lên.- Khốn kiếp….Mấy ngày qua một mình tu luyện buồn chán, nay xuất hiện người trêu chọc Lý Quý liền vô cùng khoái chí.

Chỉ thấy hắn khẽ ngáp mấy cái, bộ dạng nhăn nhó liếc sang Bách Phong.- Cứ nghĩ Địa Tiên tầng 6 có gì hay ho… thật thất vọng.- Đồng đạo có chút nói quá rồi… công pháp Bích La Tông chẳng qua cũng chỉ tầm thường như vậy mà thôi, còn tưởng được mở mang tầm mắt a….Nghe thấy lời nói khinh thường cùng bộ dạng của đối phương, Bách Phong như nổi điên nên.- Tên khốn… đừng tưởng biết được vài chiêu thức của Vạn Đao Tông, Thần Kiếm Tông mà lên mặt.

Công pháp Bích La Tông ta nổi danh Thất Thải giới hơn ngàn năm qua, nào đến lượt tiểu tử ngươi mở miệng dạy đời..Đối diện chỉ thấy Lý Quý nghe xong ôm bụng cười khanh khách.- Ngươi phản bội tông môn, khi sư diệt tổ, vậy mà vẫn còn lên tiếng bảo vệ tông môn, quả thật là phấn đầu mà còn đòi lập đền thờ trinh tiết a !.- Ngươi …...Thấy bộ dạng đối phương đầy tức tối, Lý Quý nhoẻn miệng cười, không chút báo trước lao lên cao.- Công pháp Bích La Tông có gì hay ho… để Tiểu Kê ta dạy cho ngươi một chút !.Chỉ nghe miệng hắn vừa cười cợt, vừa cố tình hô lên..“Vạn Nhận Phục Bách Phong”.(*Vốn dĩ chiêu thức là Vạn Nhận Phục Ma, có nghĩa là ngàn lưỡi đao chém tà ma.

Nhưng Lý Quý lại chỉnh sửa lại thành Vạn Nhận Phục Bách Phong, có nghĩa là ngàn lưỡi đao chém Bách Phong )Dứt lời, từ thanh quái đao, vô số đao nhận từ bốn phương tám hướng chém về phía đối phương.....


Bình Luận (0)
Comment