Dục Tu Ký

Chương 71



Nghe bà ta nói vậy, hắn chỉ gật đầu.

Liền ngưng thần chăm chú vào tảng đá trước mắt....Lý Xuân Hồng cùng Tuyết Nhi vừa thức dậy, bước ra khỏi gian nhà, đã thấy Liễu Thanh đang ngồi bên cạnh kìm cặp Lý Quý.Tuyết Nhi nhìn sang bên cạnh, khuôn mặt cười cợt.- Lý Quý hắn thảm rồi.- Xuân Hồng, mặc kệ hắn, ta với ngươi leo lên đỉnh của Thần Kiếm Tông xem như thế nào.Nghe nàng ta nói vậy, Lý Xuân Hồng khẽ gật đầu, chợt nhìn sang Lý Quý có chút áy náy, khuôn mặt phức tạp.Bỗng Liễu Thanh đảo mắt.Thấy hai nàng bộ dạng tươi cười nhàn nhã, liền liếc sang Tuyết Nhi, cười như không cười, nói vọng sang.- Tuyết Nhi, ta giao Lý Xuân Hồng cho ngươi.Ánh mắt nheo lại thâm ý.- Một tháng nữa, nếu nàng ta không điều khiển được dương cụ bên dưới, ngươi……cũng không cần ở đây nữa.Nghe bà ta giọng điệu không vui, Tuyết Nhi tặc lưỡi trợn mắt, nhanh chóng kéo nàng ta chạy trở về lại gian nhà....Vừa vào trong, khuôn mặt nhăn nhó.- Xú bà bà thật là đáng ghét, vừa mở mắt ra đã thấy xui xẻo rồi.- Tưởng được thoải mái một chút, ai dè…Bỗng Tuyết Nhi nhìn sang Lý Xuân Hồng nhướng mắt, không biết đang nghĩ gì.Không lâu sau, chỉ nghe tiếng thở dài.- Nhưng mà bà ta nói...!cũng không có sai.- Ngươi đã là Nhân Ma tầng một, cũng nên biết cách sử dụng dương cụ bên dưới đi thôi.Lý Xuân Hồng nghe vậy, ánh mắt sáng rỡ.Cứ như vậy, bên trong gian nhà, hai nữ tử bộ dạng cũng tập trung không kém Lý Quý bên ngoài rìa suối.Lý Quý dành hết thời gian ban ngày để tập luyện Cách Không Khống Pháp.Chiều đến tối thì ngưng thần nghiên cứu Không Thư.....Trời dần về đêm.Thần Kiếm Tông phủ xuống một lớp sương mù, khiến mùa đông đã lạnh nay còn lạnh hơn.Lý Quý thở dài một hơi.- Không Thư thật không đơn giản, dù đã biết huyền cơ nhưng vận dụng thực tế không dễ gì a.Hắn cảm thấy cả người mỏi rã, thầm than.- Haiz...dục tốc bất đạt.- Cả ngày tập luyện với Liễu Thanh đã mệt rã rời rồi....mai lại tiếp tục a.Hắn đứng dậy, thư giãn gân cốt một chút, chầm chậm đi đến bên cửa sổ.Nhẹ nhàng mở ra, nhắm nghiền mắt, hít lấy bầu không khí trong lành bên ngoài....“Hù”...Lý Quý giật thót ngã vật ra sau, tim đập như trống đánh, miệng lắp bắp.- Ngươi…ngươi….khốn kiếp…Chưa kịp đình thần đã thấy một cái đầu trọc lóc đang leo từ bên ngoài vào.


Vừa phủi phủi hai tay vừa nhăn nhó.- Hahaha.

Nhìn bộ dạng của ngươi kìa.Khuôn mặt Tuyết Nhi cười cười nhướng mày dò xét.- Tiểu tử ngươi đang làm gì mờ ám đúng không ? Nếu không cớ sao phải đóng kín cửa ?Lý Quý hít một hơi thật sâu định thần, chưa kịp trả lời đã thấy nàng ta quay ra nhìn bên ngoài cửa sổ.- Xuân Hồng, còn không mau vào.Nghe thấy còn có cả tỷ tỷ đứng bên ngoài, Lý Quý liền đứng dậy, đi đến mở cửa, cũng không quên liếc sang Tuyết Nhi nhăn nhó.- Ngươi…suốt ngày chỉ…haizz.Thấy Lý Xuân Hồng khuôn mặt áy náy, Lý Quý cũng đành cười trừ, cũng không có bắt bẻ Tuyết Nhi nữa.Khẽ hỏi.- Sao hai người lại qua đây ?Tuyết Nhi ánh mắt lém lỉnh.- Hai bọn ta chán, không được sao ?Nàng ta bỏ hai tay sau lưng, đi xung quanh gian phòng nhăn nhó.- Tập luyện, tập luyện, cả ngày tập luyện, ngươi tập luyện, Xuân Hồng cũng tập luyện, chán chết.Chợt nàng ta chạy đến, vắt tay qua cổ Lý Quý nhìn sang Lý Xuân Hồng nháy mắt.- Tiểu tử ngươi, cả ngày không thấy mặt rồi, ban đêm ít ra cũng phải dành ít thời gian cho Xuân Hồng a?Hắn nghe vậy chợt nuốt nước miếng mấy cái, khuôn mặt vô thức liếc sang tỷ tỷ mình.Chỉ thấy nàng ta đang ngồi trên giường chống tay, hai chân vung vẩy, cúi mặt chẳng biết đang nghĩ gì.Thấy vậy Lý Quý dâng lên cảm giác áy náy, sắc mặt phức tạp.Hắn liền kề sát vào tai Tuyết Nhi thì thầm.- Được rồi, vậy ngươi về trước đi, ta muốn nói chuyện riêng với tỷ tỷ một chút.Nghe hắn nói vậy, Tuyết Nhi trợn mắt, bộ dạng hung dữ.- Ngươi…ngươi…dám đuổi ta…Thấy ánh mắt nheo lại của Lý Quý, chợt Tuyết Nhi nhăn nhó kề sát vào tai hắn....- Nói chuyện riêng á?......Ta nhổ a...- Bổn cô nương thừa biết ngươi đuổi ta về....để dễ bề ăn thịt nàng ta a...Lý Quý nghe vậy liền bật cười.

Nhưng với Tuyết Nhi, hắn cũng không có xấu hổ, chỉ che tay nhướng mày nói khẽ.- Rốt cuộc yêu nữ ngươi muốn gì ?Tuyết Nhi liền nhanh như chớp búng mũi hắn một cái, khiến Lý Quý đau đớn giật thót.

Đang định phát tiết đã nghe Tuyết Nhi kề sát tai.- Ngươi cái tên ngu ngốc này, không lẽ ngươi không muốn một mình ngươi…Tuyết Nhi cố tình nói chầm chậm.….cùng với hai chúng ta ?Vừa nói xong còn sợ hắn không hiểu, đưa hai bàn tay lên, hai đầu ngón tay cái chạm chạm vào nhau.

Liếc hắn đầy thâm ý.Lý Quý làm sao mà lại không hiểu ý của Tuyết Nhi, nhưng nàng ta nói có chút bất ngờ, khiến hắn nhất thời không biết trả lời như thế nào...“Ta cùng với yêu nữ này ? lại còn cùng với tỷ tỷ ?”..Đang miên man đã nghe giọng Tuyết Nhi.- Chiều nay, trước khi Liễu Thanh trở về, bà ta còn đưa ta thứ này, ngươi đoán xem...ý của xú bà bà kia là gì ?Vừa nói, nàng ta vừa lấy ra một vật, hắn nhìn qua liền nhận ra.Chính là trận pháp cách âm mà trước đây Liễu Thanh hay bố trí, thứ này có thể mang theo bên người, cất vào nhẫn trữ vật vô cùng tiện.Lý Quý khuôn mặt vô cùng đặc sắc.- Hẳn là…hẳn là…Tuyết Nhi liền kích hoạt trận bàn, bộ dạng khoái chí liếc sang Lý Quý.- Hẳn là hẳn là cái gì…tất nhiên ý bà ta…….là để chúng ta thoải mái vui vẻ rồi.Bố trí xong trận bàn, bỗng nàng ta liếc sang Lý Xuân Hồng cười cười phất tay.- Xuân Hồng muội muội, còn chờ gì nữa, đến lúc thực hành rồi a.Lý Xuân Hồng nghe vậy chợt bật cười, khuôn mặt đỏ ửng chầm chậm đi tới.- Thực hành ?Nghe vậy, Lý Quý mở to mắt vô cùng tò mò.


Tuyết Nhi chỉ bóp mũi hắn thì thầm.- Chút nữa ắt biết !.Chưa kịp định thần đã thấy Lý Xuân Hồng đi đến tụt hạ y của hắn xuống, cả nội khố cũng không chừa lại.Cả Tuyết Nhi lẫn Lý Xuân Hồng nhanh chóng quỳ xuống trước mặt hắn.Lúc này Lý Quý có dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết ý đồ của hai nàng là gì.Hắn đã từng thân mật với Lý Xuân Hồng, nhưng cùng thân mật với một hồ ly tinh như Tuyết Nhi cùng với tỷ tỷ…Thoáng nghĩ có chút xấu hổ với Lý Xuân Hồng, nhưng dù sao sớm muộn gì…tỷ tỷ hắn cũng sẽ trả qua chuyện này.Các nữ đệ tử cùng đồng tu giao hoan với tông chủ, là chuyện không tránh khỏi.Lý Quý đăm chiêu nghĩ bụng.- Nhìn tỷ tỷ thân mật với nam nhân khác, ta đúng là có chút không thoải mái.Nhưng mà cùng tỷ tỷ, thân mật với một nữ tử khác......thì lại khác a.Nghĩ vậy, hắn liền cười hắc hắc.Dù hạ thân đang loã lồ trước hai nàng nhưng cũng chẳng có che đậy, chỉ nhìn sang Lý Xuân Hồng bật cười.- Tỷ…ngươi chắc chưa ?Nàng ta đang quỳ gối trước mặt hắn, ánh mắt dán vào mao côn lông lá bên dưới, nhưng cũng không có kịch liệt né tránh như mấy lần trước.Chỉ khẽ liếc lên nhìn Lý Quý, cắn môi nhẹ gật đầu mấy cái.Tuyết Nhi thấy khuôn mặt ửng đỏ của Lý Xuân Hồng bên cạnh chợt nhăn nhó than vãn.- Chưa lâm trận đã xấu hổ rồi, còn làm ăn được gì nữa.- Thật là uổng công bổn cô nương chỉ giáo.Thấy bộ dạng Tuyết Nhi không vui, Lý Xuân Hồng lắc đầu liên hồi.- Không…không có.

Đây là lần đầu tiên ta…Tuyết Nhi đang nhu miệng nhăn nhó bất ngờ bị Lý Quý nhanh như chớp bóp đầu mũi, day qua day lại.- Dám ăn hiếp tỷ tỷ của ta a.

Ngươi nghe chưa…dù gì tỷ ta cũng chưa có làm chuyện này bao giờ.Tuyết Nhi đau đớn ôm mũi, mặt đỏ phừng.- Là hai tỷ đệ ngươi ăn hiếp ta thì có a…từ lúc gặp hai ngươi, bổn cô nương toàn gặp chuyện xui xẻo.Nghe vậy Lý Quý chỉ bật cười khoái chí, không biết từ lúc nào thấy yêu nữ này chịu đau khổ, đã trở thành niềm vui của hắn.Chỉ thấy Tuyết Nhi xoa xoa mũi mấy cái, liếc sang Lý Xuân Hồng phụng phịu.- Được rồi, ngươi như vậy thì để ta trước vậy.Tuyết Nhi vừa nói xong liền cầm lấy hạ thân của Lý Quý, khẽ đưa đầu tới, chưa kịp bỏ vào miệng đã ho sặc sụa.Khuôn mặt nhăn nhó.- Ngươi cái tên tiểu tử này…rốt cuộc là bao lâu chưa tắm vậy.- Khó ngửi chết đi được !.Nghe vậy Lý Quý chợt đỏ mặt tía tai.Hắn từ lúc trở về Thần Kiếm tông liền cắm đầu vào tu luyện, đến tối qua đã mệt rã ngủ thiếp đi, thật chẳng còn sức lực đâu mà lết ra suối.Ban nãy cũng dự định nghỉ ngơi sớm một chút, tranh thủ tắm táp một chút, không ngờ hai nàng lại đến đột ngột lúc này.Đảo mắt thấy đệ đệ mặt đỏ ran xấu hổ, Tuyết Nhi thì đang nhăn nhó.Lý Xuân Hồng chợt bật cười.- Tuyết Nhi tỷ nếu khó chịu thì để ta thử xem sao.Dứt lời, nàng ta liền cầm lấy hạ thân đang sun lại của Lý Quý, nhẹ nhàng cho vào miệng, đầu lưỡi theo chỉ dẫn của A Ly, nhẹ nhàng nhấn vào niệu đạo, đảo quanh mấy vòng.Dù đã có chuẩn bị trước, Lý Xuân Hồng vẫn ngửi thấy một cỗ mùi cơ thể nam nhân nồng nặc bốc lên.

Đầu lưỡi truyền đến từng đợt mằn mặn.Chỉ thấy động tác của Lý Xuân Hồng tuy có gượng gạo, nhưng cũng không có đình chỉ.Nếu là nam nhân lạ mặt khác, ắt hẳn nàng ta đã hoảng sợ tặc lưỡi, không thể nào cho vào miệng được.


Nhưng dù gì đây cũng là đệ đệ mình, cảm giác bài xích dù sao cũng ít hơn.Thấy Lý Xuân Hồng như vậy, Tuyết Nhi liền liếc lên Lý Quý, đầu gật gù, ánh mắt thâm ý.- Đúng là tỷ đệ....có khác a.Tuyết Nhi thấy Lý Xuân Hồng đã vào việc cũng không rãnh rỗi, đứng lên cởi y phục của mình, sau đó cởi luôn cả sam y bên trên của Lý Quý.Lý Quý hạ thân đang bị đầu lưỡi của Lý Xuân Hồng quấy phá, dụng vọng dâng trào mãnh liệt.Vật trong miệng Lý Xuân Hồng, càng lúc càng cương cứng thấy rõ.Khiến nàng phải trố mắt, liếc lên nhìn đệ đệ mình.Nhưng chỉ thấy hắn đã kéo Tuyết Nhi sát lại.

Một tay vòng tay sang lưng, từ từ lần mò tới trước mò mẫn hạ thân lông lá của nàng ta.Một tay thì vươn sang nhào nắn nhũ phong, miệng thì đang hôn hít lên cổ Tuyết Nhi, bộ dạng vô cùng thuần thục.Lúc này, Lý Xuân Hồng dù miệng đang chuyên chú nhưng trong đầu cũng không khỏi đánh giá lại đệ đệ mình.- Thì ra…lúc bên cạnh nữ tử khác, đệ đệ lại có bộ dạng như vậy.- Đồ...tiểu sắc lang....hư hỏng.Nhưng nghĩ đến Lý Quý sẽ là tông chủ của một đám nữ đệ tử lấy dục tu thân.

Lý Xuân Hồng chợt tự cười bản thân mình.- Bộ dạng hắn….….không như vậy…mới là kì lạ a.Nghĩ vậy, nàng liền thu mắt lại, chẳng để ý nữa.Hai tay vòng ra sau, đặt vào bờ mông Lý Quý như A Ly hướng dẫn, miệng lưỡi càng lúc càng mạnh hơn..


Bình Luận (0)
Comment