Tuy sáng sớm đã phải nếm thử chè hạt sen bỏ muối thay đường của anh nhưng Tiểu Nam cũng không còn giận chuyện tối hôm qua nữa. Hôm nay anh vẫn đến công ty như thường không có gì khác lạ. Có điều bây giờ anh là người làm chủ hết cả công ty vì bố anh đã lớn tuổi ông muốn từ giờ dành thời gian để nghĩ ngơi
Giờ nghĩ trưa anh định ghé qua chổ Tiểu Nam thì định mệnh đưa đẩy cô gái Hạ Hạ ghé qua công ty mời anh đi ăn cơm trưa:
- Anh Lâm, chào anh - Cô gái mở cửa nhẹ cười, hôm nay cô thực sự xinh đẹp với mái tóc dài xõa ngang lưng, make up nhẹ nhàng, bộ đầm kín đáo rất dịu dàng
- Cô Dương, sao cô lại đến đây? - Anh ngạc nhiên mời Hạ Hạ ngồi
- Anh Lâm à! Tôi xin lỗi đã không báo trước nhưng hôm nay định rủ anh đi ăn trưa
- Ơ...Tôi - Anh không giỏi trong việc từ chối những lời mời đơn giản này
- Tôi đợi anh ở dưới bãi xe nhé
- Cô Dương muốn đi đâu? - Anh lái vô lăng hỏi
- Gọi tôi là Hạ Hạ được rồi, mình đi ăn mì Udon có được không?
- Được tôi cũng biết một chỗ gần đây
Vừa đến nơi Tiểu Nam gọi cho anh
- Ơ...xin lỗi cô gọi món trước đi tôi có điện thoại
- Vâng
Anh ra ngoài nghe máy:
- Ông xã à! Cuối tuần anh có rảnh không? - Tiểu Nam trong lúc rảnh rỗi gọi cho Lâm Bảo
- Có chuyện gì thế? - Hay em muốn.... - Anh cười gian
- Biến thái, nếu chuyện đó cần gì phải hỏi anh mà cũng không có đâu - Cậu nhất quyết cho người ta ăn chay
- Thế em muốn đi đâu anh sẽ chở em đi - Lâm Bảo vừa nói vừa cười ( một mình)
( - Lề: Rõ ràng ban đầu tui định viết lạnh lùng công bây giờ anh ta thê nô mê trai cờ mờ nờ rờ)
- Em muốn anh đi thăm dì với em có được không? - Giọng cậu câu dẫn
- Được, được chứ em muốn thì anh nhất định sẽ đi - Anh vuốt tóc
- Một lát về nói chuyện với anh sau vậy
2 người tạm biệt bằng nụ hôn qua điện thoại
- Xin lỗi, để cô chờ lâu - Anh chở lại bàn ăn với dáng vẻ ngầu lòi như trước
- Không có gì, em chờ được mà - Hai má cô ửng đỏ
- Tuổi chúng ta cũng không hơn nhau là mấy nên cô không cần xưng hô thế đâu - Anh cười nhẹ
- Anh Lâm à.... - Cô lấy hết dũng khí nắm tay anh
Anh không rút tay lại cô nói tiếp:
- Chúng ta tìm hiểu nhau từ bây giờ được không?
Anh đặt tay còn lại lên tay cô nắm nhẹ rồi rút hẳn 2 tay ra:
- Rất vui được làm bạn với cô Dương đây
- Ý em không phải thế - Cô nhíu mày
- Thôi tôi phải trở lại công ty - Anh nhìn đồng hồ đeo tay, để tiền ăn ở lại
- Anh Lâm, Anh Lâm... - Cô kêu nhưng anh vẫn đi thẳng ra ngoài. Đợi bóng lưng anh xa hẳn cô ngồi xuống đập nhẹ lên bàn.
Để xem anh có dám chống lại mẹ anh hay không? - Cô nhếch mép
*******
A Diểu đang ngồi chơi game cùng em gái
- Lan Lan đi chung với anh nè. Coi chừng bụi rậm
- Ấyyyy - Lan Lan nhăn mặt
- Đã bảo rồi ai bảo băng trụ - A Diểu nhíu mày
- Đuỵt ai gọi thế. Mẹ kiếp nhà nó
- A lô - A Diểu hậm hực
- Anh phải là bạn của Jackson không?
- Jackson? À....vâng vâng cậu ấy làm sao?
- Cậu ấy say quá ngủ luôn tại quán rượu mong anh có thể đến đón cậu ấy - Người phục vụ
- Cho tôi địa chỉ tôi sẽ đến ngay - Sau khi nghe rõ địa chỉ anh đi đón cậu
- Ca đi đâu thế? À mà Jackson là ai?
- Nhiều chuyện - Anh không để ý Tiểu Lan
- Ơ - Cô ngậm miếng xoài
Anh vừa bước vào đã thấy một cậu trai trẻ mặc chiếc áo thun trắng nằm gục trên bàn, miệng vẫn còn lảm nhảm
- Tối nay tôi sẽ ăn cậu - Anh thanh toán tiền xong cõng cậu lên xe
Hôm nay anh không hứng chạy xe hơi nên đem con xe mô tô ra chở cậu. Ngồi đằng sau cậu ôm chặt eo anh.
Anh không biết nhà tên nhóc con này nên đưa cậu vào khách sạn
Vừa đặt lên giường cậu đã kéo anh xuống anh ngã lên người cậu. Gương mặt đẹp không chút nào gọi là yếu điểm cả. Anh bắt đầu hôn lên môi Jackson. Hôn một cách mãnh liệt cậu ta cảm nhận được liền phối hợp với anh. Anh đẩy lưỡi vào miệng cậu....
Lần này không có chút chuẩn bị anh với cậu quan hệ không sử dụng bao cao su hay bôi trơn. Anh đút dương v*t vào miệng cậu. Cảm giác của 2 người như rất thân thuộc. Anh "nhớ" cúc hoa của cậu. A Diểu đẩy cậu xuống giường. Mắt cậu mơ màng. A Diểu đặt 2 chân Jackson lên vai anh rồi đâm thẳng vào
- A ~~~ Mạnh....mạnh..lên ~~ Ớ ~~ Ớ
- S..ướng....quá ~~
Anh nâng cậu lên. Jackson ngồi lên đùi anh "cưỡi ngựa"
A Diểu cắn lên cổ cậu rồi ngực, vai, bắt đầu từng bộ phận của Jackson đều thuộc về anh
End chap 15
-----
Lề: Thật ra tôi viết H hơi tệ thông cảm cho tôi