Đừng Đùa Với Gái Hư

Chương 2

Đèn thì tắt rồi mà cái điện thoại của em để trên bàn hết nhá sáng lại rung bần bật . Tụt hết cả cảm xúc.

-Anh sao thế ?

-Chả sao cả.

-Thế thì nói chuyện với em …

-Nói chuyện với thằng em của anh ý, anh mệt.

-Bày đặt!

Em hậm hực lầm bầm rồi nằm quay lưng lại với mình. Mình cũng buông em ra, lăn sang một bên. Còn em thở dài.

Im lặng.

Cái thằng Mờ Lờ thật đúng là Mờ Lờ!

-Dậy, mặc quần áo, cầm điện thoại, về. Luôn và ngay.

Em với tay bật đèn ngủ, nhăn mặt nhìn mình nhưng chung qui vẫn là không nói gì.

Thà rằng em dỗi, em thanh minh, em giải thích hay em làm nũng thì mình còn thấy đỡ bực. Đằng này em lại tỏ ra bất cần, lật chăn dậy thay đồ mà không thèm nhìn mình thêm lần nữa. Như thế khác gì em thừa nhận em với thằng kia có qua lại với nhau đâu!

Em không phải là người yêu mình, thế mà giờ thẳng thắn mà nói thì đúng là mình đang ghen với 1 thằng mà mình chả biết nó là cái thằng cờ hó nào.

Suốt quãng đường 5km, em cứ thỉnh thoảng lại thở dài, mãi sau mới chịu lên tiếng:

-Anh … giận em lắm à ?

Giọng em thỏ thẻ như sợ bị mình mắng. Mình chép miệng, không nói gì.

-Dừng xe!

Nghe em nói, mình rẽ ngoặt vào vỉa hè, phanh gấp. Em xuống xe, vít cổ mình hôn nhưng lại bất ngờ cắn mạnh. Mình nuốt nước bọt, thấy có vị tanh tanh. Bực mình, xô mạnh em ra.

-Điên à ?

Mình cáu, có phần to tiếng. Em cười, cái kiểu cười nửa như thất vọng, nửa như cợt nhả.

-Chắc vậy! Em điên vì anh đấy. Anh chỉ muốn ngủ với em thôi. Anh không chấp nhận được em thì đừng bao giờ tìm em nữa.

-Muốn thế chứ gì ?

-Ừ đấy!

-Lên xe, anh đưa về.

-Thôi khỏi. Gọi taxi được rồi.

Lần này đến lượt mình đứng hình vài giây. Quen nhau gần 1 năm, lần đầu tiên em bật mình kiểu này.

Mình tình cờ quen em tại một quán rượu trong phố cổ, vào một ngày cuối thu se lạnh.

Lúc đó mình đứng hút thuốc ngoài cửa toilet trông thằng bạn xem nó có say lắm không thì em bất ngờ đi vội qua chỗ mình đứng. Vô tình điếu thuốc quẹt ngang qua má em. Qua vài câu xin lỗi rồi xin số thế là quen…

Và vì rằng em lên giường với mình đơn giản quá nên mình nghĩ với thằng khác em cũng vậy. Thành thử em có thông minh, có ngon ngọt, có biết điều hay thậm chí là có yêu mình đắm đuối đi nữa thì cũng đến thế cả thôi!

Tự nhiên mình lại không muốn về nhà, trong lòng cảm thấy đôi chút hụt hẫng. Em là người gần gũi mình nhất, nhưng không phải là duy nhất.

2h sáng, móc điện thoại gọi “Pé L fb”, sau vài hồi chuông, gái bắt máy.

- Anh ?!

Giọng gái nghe vừa ngái ngủ vừa có chút vui mừng.

-Em đang ngủ à ?

-Uhm, sao lại gọi em giờ này ?

-Thì nhớ em.

-Xạo, anh đi công tác về rồi à ?

-Ừ.

-Mệt hok ? Qua đây em đấm lưng cho.

- Uhm.

Thanh niên mà, hầu như thằng nào chả có 1 list các em gái sơ cua với phòng hờ, lại nhất là một thằng độc thân như mình.

Mình đến đầu xóm trọ đón L, vừa đến đã nghe thấy tiếng mở cửa lạch cạch. Chẳng đứa nào để nguyên cái mặt trang điểm với mặc quần bò với áo trễ cổ đi ngủ cả, chắc chỉn chu vì muốn đẹp trong mắt zai. L cũng trắng, cũng ưa nhìn cũng ngon ngọt, nhưng có vẻ chưa mọc nhiều đuôi như em. Bọn con gái thật rách chuyện. Mà mặc đẹp cũng chỉ là muốn để người ta cởi ra thôi

Mối quan hệ này chỉ 2 người nhưng 1 người là chó và 1 người là ô sin.

-Anh với ny cãi nhau à ?

-Người yêu nào ? Đã bảo bao nhiêu lần là chưa có ny lại còn.

- Em không tin.

-Làm như sẵn lắm không bằng.

-Lại chả thế.

-Có mỗi em là suốt ngày kiếm cớ cãi nhau với anh thôi!

-Đứa khác thì không à ?

-Có con nào ngoan như thế thì anh bỏ em luôn chứ còn gặp em làm gì cho mệt

Đoạn sau này mà kể thì chắc bị k.i.a luôn mất. Nên thôi. Đại thể là đưa gái vào nhà nghỉ, nhưng không ngủ. Nằm cạnh L mà trong đầu cứ nhớ lại hình ảnh mít mặc cái sơ mi trắng cài cúc lệch …

Đàn bà thì phức tạp. Đàn ông thì fu*k tạp!

Thế là bao nhiêu cái ức chế từ em mình trút hết sang L. Mấy đứa phòng bên cạnh chắc được bữa mất ngủ vì tưởng phòng mình là lò mổ lợn quá.

-Anh ơi … dậy đưa em đi học …

-Mấy giờ rồi ?

-7 rưỡi rồi

Em nó thích mình đưa đi học, đúng hơn là nó thích bạn bè nó nhìn thấy mình đưa đón nó

-Sao không gọi anh sớm, muộn làm mất.

-Thế anh có đưa em đến trường không ?

-Có, nhưng không kịp đưa em đi ăn sáng …

-Trưa anh qua đón em đi ăn cũng được.

-Trưa anh có việc rồi.

- Thỉnh thoảng anh nhớ gọi cho em nhé ...

- Biết rồi!

Mình chỉ muốn nhanh nhanh để về nhà đi tắm. Thấy người mệt mệt, cả đêm chẳng ngủ được mấy.

(to be continued...)
Bình Luận (0)
Comment