Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 119


Thẩm Thiên Nhu bên cạnh nhẹ nhàng quấn vai một lát, mái tóc xõa dài phía trước quấn ngang vai.

Một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ cổ cô ta, dáng vẻ khẽ hất tóc rất tự nhiên tao nhã.

Ánh mắt những người đàn ông xung quanh càng trực tiếp hơn.

Mái tóc gợn sóng lớn màu trà sữa tỏa sáng dưới ánh đèn rực rỡ, thêm vào đó là các sợi tơ vàng phát sáng trên váy cô ta, làn da trắng nõn, dung nhan xinh đẹp, dáng người nuột nà, vẻ ngây thơ đầy ma mị quyến rũ.

Kiểu phụ nữ này, tạo ấn tượng đầu tiên cho đàn ông, chính là muốn ôm cô ta vào lòng, dùng đủ mọi cách, từng chút một khiến cô ta tháo lớp vỏ ngây thơ đó, hiện ra bộ mặt chân thật nhất của cô ta.

Chỉ nghĩ đến điều đó, liền cảm thấy nhất định sẽ vô cùng phấn khích.

Lâm Phỉ Phỉ bước tới trước mặt Thẩm Thiên Nhu, cười nói:
“Nhìn thấy chưa, tớ đã nói đêm nay cậu nhất định sẽ là người xinh đẹp nhất.

Nhìn ánh mắt những người đàn ông đang nhìn chằm chằm cậu đi, nhìn ánh mắt những người phụ nữ ngoại quốc đang nhìn cậu đi, đều đang bốc cháy đấy.

”Khóe mắt Thẩm Thiên Nhu lướt nhìn xung quanh, quả thực nhìn thấy không ít người đàn ông đều đang cố ý hoặc vô tình nhìn về phía cô ta.


Cô ta cong môi cười, hờn dỗi trừng mắt nhìn Lâm Phỉ Phỉ, “Cậu đừng nói lung tung, vừa rồi tớ thấy anh đẹp trai kia đang nhìn cậu đấy.

”“Không thể nào, có người đẹp như cậu ở đây, có người đàn ông nào lại để ý tớ chứ?”Lâm Phỉ Phỉ tuy rằng nói vậy, nhưng ánh mắt vẫn không nhìn được nhìn về phía trước.

Quả nhiên, nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai ở phía đối diện đang nhìn cô ta, Lâm Phỉ Phỉ mỉm cười.

Xem ra tối nay, cô ta sẽ không về tay không.

Đêm nay, nhất định cô ta phải tìm được một người đàn ông tốt nhất!Chuyện công việc của Tô Hằng quả thực không bàn bạc được bao lâu, dần dần bị một đám phụ nữ lao tới.

Mặc dù trong lòng anh ta hơi mâu thuẫn, nhưng dù sao cũng là nơi công cộng, ở bữa tiệc quy mô này, mỗi một khách mời đều không thể dễ dàng đắc tội, vì thế dứt khoát để mặc nó đi.

Phần lớn là một đám phụ nữ vây quanh anh ta líu ríu hỏi, anh ta thỉnh thoảng trả lời hai câu.

Mặc dù Thẩm Thiên Nhu cũng bị bao vây dữ dội, nhưng ánh mắt lúc nào cũng chú ý đến bóng dáng Tô Hằng.

Bữa tiệc này tuy có nhiều người quyền quý, nhưng phần lớn là không quá vừa mắt, không phải ai cũng đều là thanh niên có triển vọng.

Mặc dù có không ít công tử ở đây, nhưng xét về phương diện nào, cũng kém hơn Tô Hằng một chút.


Cũng đúng, có thể khiến Thẩm Thiên Nhu cô ta trả giá tám năm mà không cần báo đáp, một người đàn ông vừa xuất hiện liền thu hút bao nhiêu ánh mắt của những người phụ nữ, hiển nhiên là xuất sắc nhất.

Tô Hằng, chắc chắn là người đàn ông trẻ tuổi thu hút sự ái mộ của phụ nữ nhất, đẹp trai, có năng lực nhất ở bữa tiệc này.

Nhìn khuôn mặt đẹp trai của Tô Hằng từ xa, đang nói chuyện với những người phụ nữ kia, miệng đóng đóng mở mở, thỉnh thoảng câu môi, nhướng mày, ngay cả hành động mím môi uống rượu của anh ta, cũng đầy khí chất khiến người ta mê mẩn.

Lâm Phỉ Phỉ đứng ở một bên, nhìn thấy Thẩm Thiên Nhu luôn nhìn về phía Tô Hằng, sự say đắm và ái mộ trong mắt đều bị cô ta thu vào đáy mắt.

Cô ta vỗ nhẹ vai Thẩm Thiên Nhu, nhẹ giọng nói:“Tớ qua bắt chuyện với vị tiên sinh kia, cậu cũng đừng đứng ngây ngốc ở đây.

”Cô ta nói xong, ánh mắt quét về phía Tô Hằng, Thẩm Thiên Nhu khẽ cười.

“Cậu tranh thủ đi đi.

Chúc cậu may mắn.

”Nhìn Lâm Phỉ Phỉ rời đi, Thẩm Thiên Nhu cũng xách váy, chậm rãi tao nhã đi về phía Tô Hằng.

Tô Hằng là người đàn ông sáng nhất đêm nay, mà cô ta, cũng đủ để xứng đôi đứng trước mặt anh ta!.

Cùng lúc đó, ngoài cửa lớn khách sạn, một chiếc xe Bugatti Sedan màu đen vững vàng dừng lại!.

.

.

Bình Luận (0)
Comment