Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 201


Hứa Thanh Tri hưng phấn từ trên ghế đứng lên, nhào đến bên cạnh của Thẩm Phồn Tinh, ôm lấy cổ của cô, dùng lực thật mạnh mà hôn hai lần lên mặt của cô.“Phồn Tinh, ngầu quá đi mất, tớ yêu cậu chết đi mất!”Thẩm Phồn Tinh bị hôn mà nhắm một con mắt lại, có nhiều thứ cạn lời mà đành nhịn cười cho qua: “Cho nên nói lúc trước cậu chưa từng yêu tớ chăng?”“Không phải, tớ vẫn cứ yêu cậu như thuở ban đầu.”“Lời nói giả dối quá đi.”“Thật mà!” Hứa Thanh Tri trực tiếp ngồi lên chỗ gác tay của chiếc ghế bên cạnh Thẩm Phồn Tinh, nghiêng về phía vai cảu Thẩm Phồn Tinh, phấn khích nói:“Mục tiêu cạnh tranh lớn nhất của chúng ta ngay bây giờ đó là Tô Thị.

Vốn dĩ, cứ nghĩ rằng sau khi tin scandal được xuất hiện sớm trước đó.


Sẽ làm giảm mạnh đi sự cạnh tranh đó cảu họ, thật không ngờ họ còn làm ra cái thủ đoạn .....”
Hứa Thanh Tri dừng lại, có vài thứ vừa lo lắng lại thấy có lỗi nhìn Thẩm Phồn Tinh: “Nhưng mà, cậu có thật sự muốn để cho họ cứ chửi mắng cậu mãi sao?”Thẩm Phồn Tinh vỗ nhẹ vào tay của Hứa Thanh Tri: “Không sao đâu mà, cái loại danh tiếng đó sao có thể để nó mất đi được, muốn lấy lại thì phải lấy lại gấp đôi so với ban đầu!”Hứa Thanh Tri cúi đầu xuống thấp nhìn Thẩm Phồn Tinh, lắc lắc đầu: “Phồn Tinh, cậu thay đổi rồi.....”Thẩm Phồn Tinh cười, không tỏ rõ ý kiến.Thay đổi rồi ư?Lúc xưa, cô đều không phải là người có bản tính nhịn nhục chịu đựng.....“Có điều, nói đi cũng phải nói lại, cậu có thể kéo nhà đầu tư của Tô Thị qua bên mình không? Bất kể, nói như thế nào đi chăng nữa.

Trên tấm ảnh kia người phụ nữ đó là cậu, không chừng người ta, bà nào đó sẽ ghi hận cậu chăng....”
Tròng mắt của Thẩm Phồn Tinh như lóe lên ý cười, giọng điệu bình thản nhưng có sự chắc chắc khác thường.“Không hề.”Hứa Thanh Tri thấy Thẩm Phồn Tinh có vẻ đáng tin như thế, cô ấy thở phào nhẹ nhõm.Đối với Phồn Tinh, cô ấy luôn có sự tin tưởng nhất định!Có lúc, nhìn thấy cô xuất hiện, sẽ có cảm giác an toàn hơn so với việc ở cùng một người đàn ông to lớn khác, hình như chỉ cần cô ở bên cạnh.

Tất cả mọi chuyện đều có thể dễ dàng được giải quyết!Người phụ nữ mà khiến cho người khác cũng đều cảm thấy được an yên, lúc đó Tô Hằng đúng là mù mắt mà!“Đi uống cà phê nào, tớ bao!”Trong lòng cô ấy như thở phào nhẹ nhõm.


Tất cả mọi thứ này, toàn là công lao bảo bối của cô ấy - Thẩm Phông Tinh.
Nhanh chóng nghĩ đến việc được nhận công lao một chút nào.Thẩm Phồn Tinh nhìn thời gian, từ trước giờ, thời gian từ công ty đến đây không quá nửa tiếng, thì lại đi ra ngoài ư?“Nên tan ca rồi...”“Không có sao đâu, tớ cho cậu phép cậu được trốn việc!”“……”Phía dưới lầu công ty, lúc Thẩm Phồn Tinh và Hứa Thanh Tri đi xuống, Du Tùng đúng lúc đang ở tòa lầu một đại sảnh nghe điện thoại.Căn bản là muốn đem xe cho cô Thẩm, kết quả ông chủ đã kịp thời điện thoại tới.“Vâng, tôi biết rồi.

Tôi sẽ lưu ý đến, sẽ không nhúng tay vào, ông chủ yên......”“Câu khoan hãy nói.”Lời của Du Tùng Chính còn chưa nói xong, Bạc Cảnh Xuyên đột nhiên lạnh nhạt nói ngang, khiến cho cậu ta ý thức được nên im miệng lại.Cậu ta cứ nghĩ tiên sinh có lời muốn phân phó cho cậu ta.


Nhưng, cậu ta đợi ở nơi này cả nửa ngày trời trông cái sự chán nản, ông chủ vẫn không muốn nói một lời.Đây là đang muốn làm cái quái gì thế này chứ?Cậu ta đang nghi hoặc, chuyển mắt nhìn thấy Thẩm Phồn Tinh cùng với một người phụ nữ khác, ăn mặc thời thượng, thành phần tri thức cùng nhau bước qua.Thần sắc trên mặt của hai người chưa có gì quá khác biệt, hai người vừa đi vừa trò chuyện, không khó để nhìn thấy được dáng vẻ của sự vui vẻ tự nhiên đó.Đột nhiên trong khoảng khắc đó, Du Tùng cảm nhận được trong lòng mình bị tổn thương một cách thiệt hại.Có cần phải nhạy cảm đến như thế không?Cách nhau cái điện thoại, cự ly xa như thế, đều có thể nghe được âm thanh của cô Thẩm?!Cậu ta có cảm giác không muốn ở bên cạnh ông chủ để cứ tiếp tục chờ đợi mãi như thế được.

Nếu như, cứ mãi tiếp diễn như vậy, cậu ta có khả năng mãi mãi đều không thoát ra được mệnh đơn thân này.Ông chủ như vậy, cậu ta đâu còn mặt mũi gì để sau này đi tán phụ nữ nữa cơ chứ?!Thẩm Phồn Tinh và Hứa Thanh Tri cách Du Tùng Chính càng lúc càng gần, tiếng đối thoại của hai người càng lúc càng rõ hơn----.

Bình Luận (0)
Comment