Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 47

Không sai, chính là Thẩm tiểu thư!

Chỉ là......

Không phải lúc trước tiên sinh nói cô ấy có thể tự giải quyết, cậu không cần quan tâm sao?

Hiện tại như thế nào?

Thẩm tiểu thư ở đó như thế nào, cậu cũng đâu biết được nha?

"Tiên sinh, cái này......"

Đây là lần đầu tiên Du Tùng không biết phải nói gì trước mặt Bạc Cảnh Xuyên.

Này muốn cậu phải trả lời như nào?

Đi theo tiên sinh bao năm rồi, lần đầu tiên cậu gặp phải loại sinh vật mang tên "phụ nữ" này.

Cậu cứ như một đại cô nương lên xe hoa vậy, là lần đầu tiên a!

Bạc Cảnh Xuyên hơi cau mày.

Thân thể Du Tùng càng cúi thấp hơn, thật đáng sợ.

"Hay là.......Chờ cuộc họp kết thúc tôi lại đi tra?"

Bạc Cảnh Xuyên lại nhàn nhạt liếc cậu một cái, Du Tùng lập tức sửa miệng: "Tôi lập tức đi tra!"

"Ừ."

Bạc Cảnh Xuyên lúc này mới nhăn mày lên tiếng, tiếp tục xem văn kiện trong tay.


Du Tùng như có như không nhếch môi, xoay người bước nhanh ra khỏi phòng họp.

Ngã một lần khôn hơn một chút!

Trải qua chuyện này, Du Tùng quyết định, ngoại trừ việc Thẩm tiểu thư ăn cơm, đi ngủ, đi tắm và đi vệ sinh, cậu nhất định sẽ dành sự chú ý đặc biệt với những chuyện liên quan đến Thẩm tiểu thư!

Lúc này, cậu lại nhớ lại cuộc đối thoại của bọn họ về Thẩm tiểu thư trước cuộc họp ngày hôm nay.

Tóm lại câu "Không cần lo lắng" kia là tiên sinh đang tự an ủi chính mình đi?

Du Tùng nhịn không được ở trong lòng ha hả cười hai tiếng.

Thật muốn hỏi tiên sinh, mặt có đau hay không?

Mười phút sau, Du Tùng sắc mặt có chút khó coi, lại lần nữa tiến vào phòng họp.

Trong phòng là một trận áp suất thấp, cậu vừa mới bước vào đã bị một trận âm phong ập tới trước mặt.


Hiển nhiên, đây là lại bị tiên sinh bắt được vấn đề gì rồi.

Du Tùng bất động thanh sắc đi vào, tới cạnh Bạc Cảnh Xuyên khom lưng nói nhỏ hai câu.

Đem chuyện Thẩm Phồn Tinh mạnh mẽ từ chức như thế nào kể lại ngắn gọn cho Bạc Cảnh Xuyên.

Chờ đến khi Du Tùng nói xong, sự nghiêm nghị cùng lạnh lùng khó phát hiện giữa hai đầu mày Bạc Cảnh Xuyên liền thu lại vài phần.

Nhìn kỹ căn bản không có bao nhiêu biến hóa, nhưng bầu không khí trong phòng họp trong nháy mắt như có cảm giác tái sinh, tựa làn gió xanh tươi mát, xuân về hoa nở, mặt trời chiếu rọi khắp nơi.

Mọi người âm thầm nhìn nhau, sôi nổi không rõ nguyên do, tuy rằng không biết trợ lý Du cùng Bạc thiếu đổng nói cái gì, nhưng mà cuối cùng bọn họ cũng có một cơ hội thở phào.

Du Tùng cũng là âm thầm kinh hãi, có điều cậu dường như vừa tìm được một bí quyết gì đó rồi?


Từ trước tới nay cậu chưa từng nghĩ tới, tiên sinh thoạt nhìn giống như một người thanh tâm quả dục, không gần nữ sắc như vậy mà lại cảm thấy hứng thú với phụ nữ.

Bạc Cảnh Xuyên ngồi tại chỗ cúi đầu nhìn thoáng qua văn kiện trong tay, mọi người vốn tưởng rằng hội nghị sẽ tiếp tục nhưng chỉ vài giây sau liền thấy đại BOSS nhà mình đứng dậy, nhàn nhạt nói một câu "Tan họp." liền xoay người đi rồi.

A???

Đây là tình huống gì?!

Từ sau khi Bạc thiếu đổng về nước, không phải lần nào mở họp cũng hết một buổi sáng, cho thời gian một giờ ăn trưa rồi buổi chiều lại tiếp tục sao?

Lúc này còn chưa đến 11 giờ, cứ như vậy đột nhiên kết thúc?

Du Tùng không đi cùng Bạc Cảnh Xuyên ra ngoài, mà ở lại phía sau thu thập văn kiện ở chỗ ngồi của Bạc Cảnh Xuyên.

Thấy Bạc Cảnh Xuyên đã rời khỏi phòng họp, tất cả mọi người đều chạy đến chỗ Du Tùng.
"Trợ lý Du, vừa mới nói về hợp đồng mấy trăm triệu sao?"

"Có thể làm Bạc thiếu đổng của chúng ta vui vẻ như vậy thì ít nhất cũng phải chục tỷ đi?"

"Hợp tác cùng công ty nhà nào vậy?"

Du Tùng thu lại văn kiện, dọn dẹp mặt bàn chỉnh tề xong liền đứng thẳng dậy, trên gương mặt nghiêm túc hiếm khi hiện lên nụ cười mang ý vị sâu xa.

Mọi người thấy thế lại càng tiến sát đến, vô cùng tò mò muốn biết.

Kết quả Du Tùng này lại chỉ nhẹ nhàng nói: "Công ty thì cũng không phải, nói chính xác thì.......xem như là một "hộ cá thể" đi.”

Bình Luận (0)
Comment