Dược Hương Trùng Sinh

Chương 70

Sau bốn chin ngày của Lão tộc trưởng, thời tiết càng lạnh thêm mấy phần, sáng sớm sương mù chậm chạp không tan đi

“ ca ca đi hảo” Cố thập bát nương từ phòng bếp ló đầu ra chào

Cố Hải đem giấy dầu bao sách lại cho sạch, nhìn muội muội cười, rồi lại lần nữa vuốt vuốt tấm áo lam bào cũ được giặt sạch sẽ, nói ta đi đến trường, rồi ra khỏi nhà

Hôm này là lần đầu tiên đén trường, người thiếu niên thân thể tràn đầy năng lượng, CỐ thập Bát Nương cũng không nén được kích động, một đời trước, thời điểm này ca ca đã sớm không đến trường , tại ăn không ngồi rồi, khí thế suy sút

Bây giờ trước mặt mình là ca ca, là người trong ký ức Cố Thập Bát nương chưa bao giờ gặp qua, chẳng lẽ mình sống lại, ca ca cũng sống lại…

Cố Thập Bát nương nghĩ, mặt hiển hiện cười, đứng tại ngưỡng cửa kiễng chân chân xem than ảnh Cố Hải đã đi xa.

Một chiếc xe ngựa lắc lư loạng choạng từ bên kia chạy tới, kèm với thiếu niên quở trách.

"Mau chút mau chút, hại tiểu gia đến muộn bị lão học trưởng đánh, xem tiểu gia ta thế nào thu thập ngươi" Cố Lang mắng, nhấc lên màn xe, đá phu xe một cước.

Hắn một tay nhét vào trong miệng bánh ngọt, một tay đánh sang bên Cố Ngư đang chỉnh lý túi sách.

"... Moi thứ hảo không? Chữ đã viết xong chưa?.... Có gì gây ra rủi ro, xem ta trở về thế nào thu thập ngươi..." Hắn mơ hồ không rõ nói, nuốt xuống bánh ngọt.

"Mọi thứ đều tốt." Cố Ngư mặt như trước ôn hòa cười, không có chút nào để ý mấy sợi tóc phiêu tán trên búi tóc đen nhánh

Một tay đúng lúc đưa ra bình trà nhỏ.

Cố lang này mới vừa lòng gật đầu, tiếp bình trà uống đưa tới.

"Thiếu gia.." Cố Ngư thấp giọng nói, "Ta nói sợ ngươi quên.... Hôm nay chính là ngày Cố Hải đến trường lần đầu tiên....."

"Nga, nhớ rồi, " cố lang tới hưng trí, "Ngươi nói ngốc đầu gỗ có đến muộn không? Ha, " hắn tựa hồ nghĩ đến cái gì cao hứng, "Ta nhớ được trước kia hắn ở chỗ này dự thính, lần đầu tiên liền ngủ quên, bị tiên sinh trực tiếp mắng , ngươi không gặp tiểu tử đó ha ha ha...."

Cố Ngư mỉm cười như trước, khóe miệng hơi mỏng thể hiện những đường nét ưu mỹ.

Nếu như thế rất tốt…” Hắn thản nhiên nói, miệng nói chuyện, tay đem chiếc khăn lụa điều của mình đưa cho Cố lang, xem vị ca ca lau miệng lung tung…” Như vậy, ngươi nói mấy chuyện trước đây, bọn hắn có thể sẽ nghe được…”

“ Biết , biết.” Cố Lang xua tay, lúc này bọn hắn đã đến trước nhà Cố Thập Bát nương, thấy bóng dáng của tiểu cô nương bị che lại “ chao ôi, xem …”

Cố Lang đẩy cố Ngư đang ngồi thẳng, nặng nề đứng lên. “ Đó chính là căn nhà của ta, hừ , nương ta nói sẽ cấp cho ta cưới vợ dung, lại bị bọn hắn chiếm giữ, quá đáng tiếc” Cố Lang căm giận nói

Cố ngư ngồi thẳng, ánh mắt thong dong xem hướng đến cửa biển ghi "Lao sinh" hai chữ.

"Đích xác quá đáng tiếc..." Hắn thì thào nói, "Lao sinh.... Kính khương viết lao tắc tư, tư tắc thiện tâm sinh.... Tử viết trước, lao... Như thế đại thiện ngụ ý lại cấp bọn hắn, đáng tiếc...."

Hắn nói lời, cố lang cũng không nghe hiểu.

"Kính khương là ai? nha đầu trong căn phòng kia? Bộ dạng xinh xắn không?" Hắn tùy miệng hỏi.

Xe ngựa nặng nề đi qua

Cố Ngư thu hồi ánh mắt, mi hơi hơi nhíu lại, xem cố lang nói: "Thiếu gia, ngươi nhớ ta nói, đi nói với Cố Xa, Cố Càn…”

“ Biết, ta biết, không phải nói Cố hải thuộc dạng văn dốt, vũ dát, không thể so sánh tư chất với các huynh đệ , không nên để hắn chiếm chỗ trong tộc, để cho hắn không thể đọc thi thư, phải đi chỗ khác cầu học, để mọi người cười nhạo, hăn trong tộc không có địa vị gì, đồng thời trào phúng tộc Cố thị, Chính là để Cố Hải chiếm chỗ của người khác…” Cố lang xua tay nói

Cố Ngư gặp hắn nói trắng ra, nhưng là đúng ý, mặt nở nụ cười ôn hòa hơi nồng một chút” hằng ngày nghe thiếu gia nói, bọn Cố Xa học xuất chúng, lại chính trực dám nói….”

"Đúng vậy, mấy tên gia hỏa đọc thư đọc rất tốt, nên rất coi khinh người khác, hằng ngày mắt để trên đỉnh đầu…” Cố Lang căm giận nói, “ nhất là bọn chúng luôn cảm thấy chúng ta văn dốt , vũ dát , tới tộc học chỉ lãng phí số người…”

Nói tới đây thấy có điểm lạ, nói tới cùng làđang mắng Cố Hải đầu gỗ hay mắng chính mình??

“ Như thế tâm cao ngạo, dễ kích động, thiếu gia chỉ cần ám chỉ nói mấy câu , Cố Hải sẽ không có trái cây ngon để ăn, hơn nữa , thiếu gia cũng không có chút liên quan…” Cố Ngư cười nói

Hắn mặt mũi tuấn mỹ, tươi cười tao nhã, chỉ có đôi mắt dài nhỏ song mắt âm hàn chợt lóe lên.

Là nhóm phế vật các người học trong tộc thật lãng phí. Xe ngựa đi nhanh, tộc học quan uy nghêm đứng ở phía xa

“ Nương, ta đi ra phố một chuyến. “Cố Thập Bát nương thu thập xong,đưa tay nắm Tào Thị nói. “ hảo, nương đi cùng người nhé” Tào thị hỏi, sửa lại châm trên đầu

Cố Thập Bát nương lắc lắc đầu, cười nói không cần, "Con liền đi một chuyến ra phố, nhìn xem có cần bào chế dược liệu không."

Tào thị gật gật đầu, xem nàng đi ra cửa, nghĩ đến cái gì lại cùng đi ra.

Trên phố có dược hành sao? Còn có, đường đi như thế nào nàng biết không? Ngoài cửa, than ảnh mảnh khảnh củaThập Bát Nương đã đi ra, không chút chần chừ hướng sang bên phải

Vẫn là phụ than nàng đưa đi mấy lần, không nghĩ hài tử trí nhớ tốt vậy, Thào thị nhìn Phương hướng nữ nhu biến mất cười vui mừng, đồng thời có chút chật vật, nếu cha nàng còn ở đây, nhìn thấy nữ nhi có tiền đồ như vậy chắc sẽ rất vui vẻ đi

Cố Thập Bát nương chậm rãi đi phố xuyên ngõ hẻm, ánh mắt đảo qua giống như đã từng quen cảm giác giống như đang sống tại ảo cảnh.

Vương ma ma quả thực còn không đóng cửa....

Nguyên lai Tang tam gia lập nghiệp như vậy

Đây là Tống tiểu ba, nguyen lai không phải sinh ra liền béo, hiện tại cả người đều gầy gò….

“ tiểu nương tử , tới nếm thử đi…” tiểu lão bản nhiệt tình hô, nhìn tiểu cô nương đang nhìn mình chòng chọc cười, đưa ra một chén canh

Hảo lâu không ăn…

Cố thập Bát nương chần chừ đưa ra 2 văn tiền, một mặt đưa cho hắn , một mặt đưa tay nhận lấy chén canh. “

“Chao ôir, nương tử đưa nhiều …” Tiểu lão bản mỉm cười nói, đưa lại một đồng tiền trở về.

“ Thời điểm này chỉ cần một đồng tiền?” Cố Thập bát nương khóe miệng nhếch lên cười, thấp giọng nói

Luôn luôn là một đồng tiền, chúng ta luôn bán vừa rẻ, vừa ngon….” Tiểu lão bản cười nói , nhìn xem cô nương đã đi

“ Hảo, tới ăn nữa nha>” hắn vẫy khăn gọi

Kỳ thật đưa tiền, CỐ thập Bát Nương có chút hối hận, hai văn tiền …có thể mua một bó dược liệu to, hiện tại nàng mới tỉnh lại, hết thảy mọi thứ muốn lặp lại, bất quá, nàng lúc này đã không chỉ đơn giản chỉ biết lên núi đào chút dược liệu bán

Làm cái dược liệu gì kiếm được tiền nhiều? Nàng một mặt nghĩ, một mặt đi, ngẩng đầu phát hiện chính mình thế nhưng đứng đầu phố, đối diện tấm bảng quảng cáo cửa hàng theo gió đang chớp lên

Thuận Hòa đường
Bình Luận (0)
Comment