Dược Hương Trùng Sinh

Chương 92.2

Xe ngựa Tào thị đã đến bên ngoài chùa Hưng thịnh, vú già phù nàng xuống xe, nhìn bên ngoài người nhốn nháo, hai mẹ con cất bước đi

Bái phật điện xong, về nhà, tào thị có chút chần chờ dừng bước lại, nhìn toan bộ chính điện

“ Không, ngươi đi cầu cho ca ca ngươi hỏi một chút…” Nàng nói, hướng cố thập bát nương, mắt có mấy phần ưu tư

sau buổi nói chuyện Cố thập bát nương trùng sinh, cả nhà đối với rút thăm đoán vận mệnh không tự giác đều tránh né, cho nên người mời mọc rút thăm, hai mẹ con không ai lên tiếng

Sợ hãi, nhưng hiếu kỳ , tào thị đấu tranh tâm lý, cuối cùng vẫn nghĩ vì nhi tử cầu săm

“ Hảo, nương, ngươi đi đi." Cố Thập Bát nương rất hiểu tâm tư mẫu thân , dù sao sống lại là mình, không phải nàng.

Vận mệnh thần bí khó lương, nhưng rất hấp dẫn người

“ CTBN, ngươi đứng ở đây đừng động, ta đi chút sẽ trở lại” Được nữ nhi cho phép, Tào thị nhẹ nhàng thở ra, dặn nàng một câu, lưu lại một bà vú già, mang theo một bà vú đi

“ tiểu thư, ngươi ngồi xuống một chút” ví già rất cơ trí cởi áo khoác ngoài, đặt lên ghế gỗ ở bên đường

Cố thập bát nương nhìn nàng cười, hướng ven đường đứng “ không cần, ta đứng tốt, không mệt mỏi, ngươi mặc vào đi, trời lạnh”

Vú già không tiếp tục miễn cưỡng, cười, cầm áo lên mặc vào, nói “ tiểu thư phu nhân thiện tâm, cho chúng ta áo khoác thật dày, mùa đông cũng không lạnh,..” Nàng tới nhà này có mấy ngày, tự nhiên minh bạch ai là chủ nhà, nên cũng đem tiểu thư trước mặt lấy long

Cố thập bát nương nghe vậy cười, không nói chuyện, trong đầu nghĩ không biết bành nhất châm tiến hành thế nào rồi, đa mấy ngày , chẳng lẽ không đàm phan được? Là thẩm gia chào giá quá cao? Hiệu thuốc bây giờ còn do bà bà…

Tiểu thư, thế nào? “ Vú già an tĩnh đứng thẳng nhìn tiểu thư khóe miệng hơi cười, không khỏi hỏi

Lúc này , không kỳ dị đi?

“ Không sao” CTBN thản nhiên nói, thở hắt ra

Hiệu thuốc còn do thẩm phu nhân tiểu triệu thị quản lý, tiểu triệu thì người này kỳ thực rất keo kiệt, không hợp giá tiền có khả năng, nhưng sẽ có quản sự nhắc nhở nàng, hiệu thuốc bắc của bọn hắn giá thị trường như thế nào chứ

Nàng một mặt suy tư, tầm mắt liếc tới đám người, hoặc phú quý hoặc bần cùng, trên mặt đêu hết sức chân thành

Đám người đi tới có ba người trẻ tuổi, vóc người cao ngất, ăn mặc đep đẽ quý giá, rất là hấp dẫn người khác

Ba người vừa đi vừa trò chuyện, không đi chính diện mà vòng qua CTBN đi sang bên kia,

CTBN cúi đầu một bên nhường đường, tùy ý ngẩng đầu liền không dời tầm mắt, nàng không phải thiếu nữa không có hứng thú ngắm người đẹp

Hai mắt mới hạ xuống, đầu óc lại giống như xẹt qua ột thời điểm ,đem cả người nàng muốn chem. Đứt. Mới hạ tầm mắt, một khuôn mặt…khuôn mătk… nàng thành quỷ cũng không quên mất

Nàng hơi hơi phát run, xoay người, nhìn ba người vào phía sau mảnh thuy trúc, nàng duỗi tay, nắm chặt cổ áo, chỉ áo thấy tai on gong loạn hưởng, tầm mắt có thể thấy bong lưng cao ngất

“ tiểu thư, tiểu thư” vú già thấy tiểu thư có khác biệt bèn kêu nàng. Xờ đến người nàng mới thấy tiểu thư cả người phát run, không khỏi dọa người

“ ta không sao” cố thập bát nương bị nàng lay động, thu ánh mắt cuộn trào mãnh liệt ưc chế sự tình, nhìn vú già cười “ ta nghĩ dến, vừa mới đến điện quan âm ta không thăp hương… ta liền đi, ngươi chờ phu nhân một chút, ta sẽ trở lại”

Vú già còn muốn nói tiếp , cố thập bát nương đã lảo đảo bước đi, chỉ lưu lại nàng mở miệng đứng tại chỗ

CTBN nhìn ba người, thấy bọn hắn đi đến một loạt thiền phòng, tùy tay đẩy ra một gian thiền phòng. Cửa sổ mở, có thể nhìn đến bên trong những bức tranh chữ sơn thủy, phía trước cửa sổ là bụi cây trúc đào, hoa nở rộ, một trận hương đưa đến

Ba người không biết nói cái gì, một trần cười lớn

Thời điểm nàng gả hắn, hắn đã đi theo diệp chân tướng quan đi đánh kim, đệ đệ hắn đón dâu thay hắn..

Thời trước nàng gả hắn , nàng không gặp qua hắn…

Hai năm sau, hắn trở về, ngồi trên kiệu về, được mấy gã sai vặt đưa vào gia môn

Trên mặt hắn mang chiến trường phong sương, già hơn 10 tuổi so với tuổi của hắn…

Nàng trước giờ không găp hắn mặt mũi ngây ngô như vậy, càng không gặp hắn thân thể thành lặn đi tới, không gặp hắn cười lớn như vậy…

Hắn cười thực vui vẻ, lộ ra hàm răng trắng, tiếu ý từ sâu trong mắt tran ra, nhìn hắn cươif nhu hòa lên rất nhiều

Hắn cười vui vẻ như vậy, tầm mắt CTBN chỉ cảm thấy dần dần mơ hồ, hắn sao lại cười vui vẻ như vậy? hắn bằng cái gì có thể vui vẻ như vậy?

“Nữ thí chỉ” một âm thanh vang lên bên tau

Cố thập bát nương lấy lại tinh thần, tầm mắt từ cửa sổ thiền phòng thu hồi lại, mới phát hiện mình đứng tại một lùm trúc, tay cầm mấy miếng lá trúc lật đi lật lại

“ nữ thí chủ là muốn tìm người?” tiểu tăng thấy nàng hỏi, tay cầm một bộ trà cụ

“ nga, ta cùng gia nhân thất lạc…” cố thập bát nương khôi phục thần sắc, làm ra mấy phần bất an nói

CNhìn cô nương này không tục, cử chỉ thong dong nho nhã, hai mắt tiểu tăng lập tức nhận định nàng phú quý

Trong nhà, nữ tử rất ít ra ngoài, tiến vào chùa chiền găp nhiều người như vậy đầu óc choáng váng cũng rất bình thường

“ nữ thí chủ muốn đến nơi nào?” tiểu tăng mỉm cười hỏi” nơi này là thiền viện đai khách>…”

"Ta muốn đi Quan Âm điện." Cố Thập Bát nương đáp, "Không biết nên đi thế nào?"

Tiểu tăng nghe, lập tức chỉ đường, Cố Thập Bát nương cảm ơn, thấy trong tay hắn cái khay, xoay người tránh ra.

Lại nhờ mấy người chỉ đường, tiểu tăng mới đưa trà vào phòng cho ba người

“ …cách vách có bếp lò, có nước, thí chủ mời…”

"... Tiểu sư phó thả vội đi...."

Gián đoạn không liên tục mấy câu nói, tiểu tăng thi lễ cáo lui, Cố Thập Bát nương chậm rãi từ góc phòng đi ra, tay chậm rãi thưởng thức hai cành cây trúc đào, ánh mắt nàng diễm diễm .

Nàng ngẩng đầu, ngắt lá cây trúc đào diệp, bằng cái gì hắn có thể sống như vậy hảo...

Cố Thập Bát nương cắn chặt môi dưới, nhấc chân men theo thiền phòng mà đi.

"A di đà Phật... Nữ thí chủ, thả dừng bước!"

Một tiếng phật niêm nghiêm túc và trang trọng vang lên.

Cố Thập Bát nương cả kinh, đột nhiên thu hồi tay ở cửa, xoay người.

Trước mặt một lão tăng bình thường với thân hình ục ịch đứng đó, đôi tăy hắn tạo thành chữ thập, ánh mắt sáng quác nhìn nàng

Cố thập bát nương trong phút choc cảm thấy linh hồn bị nhìn thấy, không khỏi sợ hãu, lại không thể nói

“ nữ thí chủ, dám hỏi thân ở đây khi nào?” lão tăng hỏi

Cố thập Bát nương trong tay năm cành hoa đào, lồng ngực kịch liệt nhấp nhô, khuôn mặt hiển hiện sự hoảng loạn. “ sư phụ…ta…ta.. chỉ thấy được cành hoa đào đẹp.,.liền chiết một mảnh…ngươi…ngươi chớ trách…”

Lão tăng nhìn nàng cười

“ không sao, không sao>” hắn hòa ái nói

“Đa tạ sư phụ” cố thập bát nương thi lễ, cúi đầu vòng qua hắn lảo đảo mà đi

"Nữ thí chủ." Lão tăng ở phía sau gọi nàng.

Cố Thập Bát nương dừng chân, lại cũng không có quay đầu, nghe lão tăng kia ở phía sau nói: "Nữ thí chủ, đào hoa là khai tại thời điêm trước, hoặc lúc này, hoặc là tới thời?"
Bình Luận (0)
Comment