Dược Thần

Chương 1126

Thất Tinh Đảo, mặt biển phía trên vòng xoáy thông đạo.

Năm thân ảnh đang lăng không đứng thẳng nhìn xuống bên dưới.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ta thử qua rồi, nước biển ở đây quá mức đáng sợ…Cho dù ta đem hết toàn lực cũng chỉ có thể tiến xuống hơn ngàn thước, muốn sâu hơn thật không chịu nổi…

Trên bầu trời, Tạp Tư Ốc Nhĩ cau mày lên tiếng:

- Nước biển rét lạnh thì không nói, lực áp bách ta cũng có thể kiên trì, nhưng loại cảm giác mê muội cổ quái trực tiếp tác dụng thẳng vào trong linh hồn của ta, căn bản không sao ngăn cản nổi!

- Cái gì, Tạp Tư Ốc Nhĩ, ngươi uống đế cấp linh dược tề mà cũng chỉ có thể tiến vào hơn ngàn thước thôi sao?

Chân mày Lam Nguyệt Cổ Sâm nhíu chặt lại, trong mắt mang theo vẻ lo lắng.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, theo lời của ngươi nói đáy biển ít nhất phải sâu hơn hai ngàn thước, nhưng chúng ta cố gắng nhiều ngày như vậy cả Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng chỉ có thể tiến sâu hơn ngàn thước, hơn nữa còn dưới tình huống uống linh dược tề, nếu tiếp tục như thế cho dù có cố gắng hơn nữa chúng ta cũng không xuống được dưới đáy biển…

Trong đôi mắt Tạp Tắc Nỗ Tư tràn đầy lo lắng.

- Kiệt Sâm hắn…

Trong mắt Ai Đức Mễ Tư bọn họ đều tràn đầy nỗi bất an.

Sau khi Kiệt Sâm lâm vào trong hôn mê, nhóm người Ai Đức Mễ Tư hấp thu xong linh dược tề đều tấn giai thánh linh sư đê cấp.

Vốn trong lòng bọn họ tràn đầy vui mừng, muốn gặp Kiệt Sâm để cảm tạ, nhưng chỉ nhìn thấy Lam Nguyệt Cổ Sâm đang lo lắng tìm kiếm trên mặt biển.

Về sau nghe nói Kiệt Sâm đã đi vào trong vòng xoáy thông đạo thần bí bên dưới, không nghĩ tới Kiệt Sâm đi vào chưa bao lâu thì vòng xoáy thông đạo đã sụp đổ biến mất, Kiệt Sâm bị vây dưới đáy biển không thấy xuất hiện, nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư liền hốt hoảng.

Nhất định phải xuống dưới tìm Kiệt Sâm!

Nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư dùng đủ mọi cách muốn đi xuống đáy biển tìm kiếm Kiệt Sâm nhưng chỉ vô dụng, nước biển nơi đây thật sự quá mức đáng sợ, trước đó Lam Nguyệt Cổ Sâm chỉ tiến vào chừng năm trăm thước, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Ai Đức Mễ Tư bọn họ đều thử tiến vào nhưng chỉ xuống được vài trăm thước đã thất bại quay về.

Trong đó đi xuống được sâu nhất là băng hệ thánh linh sư Tạp Tư Ốc Nhĩ, nước biển rét lạnh ảnh hưởng hắn ít nhất, bởi vậy hắn đi xuống được hơn bảy trăm thước.

Kết quả vì muốn Tạp Tư Ốc Nhĩ xuống được sâu hơn, ba người Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Ai Đức Mễ Tư tập trung tài liệu mang theo bên người nghĩ cách phối chế đế cấp linh dược tề cho Tạp Tư Ốc Nhĩ để cho hắn có thể tiến xuống sâu hơn.

Nhưng Tạp Tư Ốc Nhĩ cố gắng thế nào cũng chỉ đi xuống được ngàn thước, còn cách đáy biển thật xa.

Trước đó khi Lam Nguyệt Cổ Sâm từng giải cứu Kiệt Sâm trong thông đạo đã tiến vào tới địa phương sâu một ngàn năm trăm thước, còn cách đáy biển thật xa nên nàng hiểu được đáy biển phải sâu hơn rất nhiều.

Kết quả là năm người chỉ đành đứng trên bầu trời tìm kiếm biện pháp đi xuống dưới.

- Ta tin tưởng với thực lực của Kiệt Sâm tuyệt đối sẽ không chết bên trong đáy biển này…

Tạp Tắc Nỗ Tư cắn răng lên tiếng:

- Trên đường đi sợ rằng tất cả chúng ta đều từng tuyệt vọng, hắn lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, không có khó khăn gì có thể làm khó hắn, nhân vật như hắn làm sao có thể chết trong đáy biển đây? Ta tin tưởng hắn nhất định còn sống!

- Ta cũng tin tưởng, nhưng nói không chừng hắn đã bị vây ở địa phương nào đó dưới đáy biển, chúng ta phải làm sao mới có thể cứu được hắn ra đây?

Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng lên tiếng.

- Thật đáng giận!

Ai Đức Mễ Tư cắn răng gầm nhẹ.

Ngay khi trong lòng mọi người đang vô cùng lo lắng…

- Hoa hoa…

Mặt biển bên dưới đột nhiên trở nên cuồn cuộn, sóng gió nhấc cao.

- Chuyện gì xảy ra?

Nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức phân tán bay vút ra xa, trên mặt sợ hãi nhìn xuống mặt biển.

- Oanh!

Trong tiếng nổ vang cực lớn, một đạo cột nước bắn tung lên trời, đồng thời trong cột nước bay ra một thân ảnh.

Khí tức đáng sợ lan ra, một đạo ba văn lam sắc vô hình khuếch tán, lập tức đem năm người Lam Nguyệt Cổ Sâm bao phủ bên trong.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong cỗ lam sắc ba văn kia, năm người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức liền cảm thấy có một cỗ lực lượng trói buộc vô cùng đáng sợ lập tức bao trùm thân thể bọn họ, đồng thời một cỗ khí tức rét lạnh tràn lan khắp thân thể họ, làm thân thể họ không khỏi đông cứng lại, một cảm giác mê muội dâng lên trong đầu làm năm người cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Thật giống như chỉ trong nháy mắt bọn họ đều tiến vào dưới đáy biển sâu mấy trăm thước, loại cảm giác này làm mọi người như bị nghẹt thở.

- Ai?

Trong nguy cơ, năm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đều quát lớn, đồng thời rút vũ khí hướng thân ảnh thần bí vừa lao ra trong biển, nhưng chỉ tích tắc tất cả mọi người đều ngây dại.

- Kiệt…Kiệt Sâm…

Trong miệng năm người chợt thì thào, buông vũ khí xuống, vẻ mặt mừng rỡ.

Người từ đáy biển lao ra chính là Kiệt Sâm.

- Ha ha…

Nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ của mọi người, Kiệt Sâm cất tiếng cười sang sảng, đồng thời Thủy Linh Châu chợt xoay tròn thu lại thủy không gian vào trong thân thể.

Năm người Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức cảm nhận được toàn thân vô cùng nhẹ nhõm.

- Ha ha, Kiệt Sâm, ta biết ngay ngươi không có việc gì, tiểu tử ngươi…

Tạp Tắc Nỗ Tư đi tới trước mặt Kiệt Sâm, cho hắn một quyền.

Mấy người Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng mừng rỡ bay qua, trong mắt mang theo vẻ kích động.

- Kiệt Sâm, khi nãy ngươi phóng thích là kỹ năng gì vậy, vừa rồi đầu óc ta mê muội, toàn thân rét run cơ hồ khó thể nhúc nhích, cảm giác kia thật giống như bị rơi xuống đáy biển, thật là đáng sợ, ngay cả ta cũng có chút không chịu nổi, ngươi làm sao làm được?

Lam Nguyệt Cổ Sâm có chút không dám tin tưởng.

- Phải đó!

Mấy người Ai Đức Mễ Tư đều gật đầu, khi Kiệt Sâm vừa mới lao ra lực lượng trói buộc đáng sợ làm những thánh linh sư cửu giai như họ cũng cảm thấy hành động thật khó khăn.

- Đó là hiệu quả của một kiện bảo vật ta lấy được dưới đáy biển.

Kiệt Sâm giải thích.

Khi ở dưới đáy biển Kiệt Sâm chỉ tùy tiện thí nghiệm, không cách nghiệm chứng uy lực của thủy không gian, khi ở trong đáy biển lao ra Kiệt Sâm vẫn khống chế Thủy Linh Châu thật tự nhiên liền thi triển, từ trên thân năm người Lam Nguyệt Cổ Sâm nghiệm chứng ra uy lực chân chính của nó.

- Lấy được một kiện bảo vật? Thật sự là đáng sợ!

Nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đều cảm khái.

Vốn nghĩ sau khi tấn thăng thánh linh sư cửu giai đê cấp, Tạp Tắc Nỗ Tư còn chuẩn bị so đấu với Kiệt Sâm một trận, nhưng sau khi cảm nhận được lực trói buộc đáng sợ khi nãy, Tạp Tắc Nỗ Tư lại không muốn tự mình đi tìm tai vạ.

- Nghĩ tới Tạp Tắc Nỗ Tư ta, cũng là thiên tài trong thiên tài, tuyệt thế yêu nghiệt, không biết tại sao gặp phải biến thái ngươi, lão thiên gia thật sự là bất công!

Tạp Tắc Nỗ Tư bĩu môi nói.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, ngươi còn phàn nàn sao, nếu như không có tên yêu nghiệt Kiệt Sâm này chỉ sợ chúng ta đều còn bị kẹt ở đẳng cấp đế linh sư đỉnh phong đi!

Mạc Ni Tạp cười nói.

Bình Luận (0)
Comment