- Loạn thế tiến đến, ma đầu làm loạn, ta dùng thân thể Hư Thần, chấp vạn vật chi hỏa, trả lại thế gian một càn khôn thanh minh!
Trên trán Kiệt Sâm hỏa diễm pháp tắc ngưng tụ, miệng quát to vang rền, lại lần nữa oanh ra một quyền.
- Ah!
Sát Lục Ma Quân Dạ Tự Đại bị một quyền đánh trúng, bật lui ra sau, thân thể lập tức nứt vỡ, cuối cùng ầm ầm bạo toái, biến thành chùm huyết vụ đầy trời.
Kiệt Sâm một quyền đánh bại Sát Lục Ma Thần Dạ Tự Đại, hai tay vung lên, Thiên Địa Luyện Hóa Quyết bỗng nhiên vận chuyển, một cỗ khí tức đặc thù hàng lâm, đem huyết nhục Sát Lục Ma Quân Dạ Tự Đại luyện hóa thành một đoàn hắc mang liễm nhập vào trong cơ thể mình, sau đó chắp tay sau lưng đứng thẳng.
- Đồ phế vật, cái gì mà Sát Lục Ma Quân, cái gì mà Vạn Ma Hướng Tông, không chịu nổi một kích còn dám cùng ta tranh giành Kiếm Thần Lệnh, thật sự là muốn chết!
Thanh âm lãnh khốc như thần vương truyền vang trong hư không, tràn đầy vẻ uy nghiêm bá đạo.
Chỉ tích tắc toàn bộ Đại Hoang Thành biến thành một mảnh tĩnh mịch, không còn nửa điểm thanh âm.
- Hư Thần hàng lâm, đó là công pháp gì, như thế nào lại cường đại đến như thế?
- Một quyền đánh bại Dạ Tự Đại, chiêu Vạn Ma Hướng Tông chính là tuyệt học của viễn cổ Tuyệt Thiên Ma Thần, uy lực vô cùng, thậm chí có thể đánh chết cao thủ thực lực mạnh hơn mình, như thế nào lại dễ dàng bị phá vỡ như vậy?
- Hảo tiểu tử, khá lắm, không ngờ Thiên Hạ thương hội lại ẩn tàng một vị cao thủ như thế, rõ ràng lại không ai hay biết!
Rất nhiều người cơ hồ đều không thể tin được ánh mắt của mình, Sát Lục Ma Quân Dạ Tự Đại lại bị thanh niên tóc đen thần bí của Thiên Hạ thương hội đột nhiên xuất hiện giết chết ngay tại chỗ.
Nhất là những đại lão Tinh Diệu thiên thần như thành chủ Đại Hoang Thành, cả nhóm thân thể đều run lên nhè nhẹ, không biết là vì sợ hãi hay là vì mặt khác cảm xúc.
- Thật khó thể tin, tiểu tử kia làm sao mạnh mẽ như vậy?
Hiện tại giật mình nhất chính là Tuyệt Trận đại sư La Thiên của Linh Hoang Các, sau chấn kinh trong lòng hắn lại có một cỗ sợ hãi không cách nào ức chế đột nhiên nổi lên, lan tràn thật nhanh.
- May mắn lúc đầu ta không động thủ với hắn tại Linh Hoang Các, nếu không lúc đó ta nhất định phải chết…
Thân thể La Thiên run rẩy:
- Nhưng tin tức Thiên Hạ thương hội có được Kiếm Thần Lệnh là do ta truyền ra, không biết tiểu tử kia có biết hay không?
Đúng lúc này Kiệt Sâm vừa đánh bại Sát Lục Ma Quân, đột nhiên đem ánh mắt nhìn sang, trực rơi lên trên người Tuyệt Trận đại sư La Thiên, khóe môi hắn như cười mà không phải cười, ánh mắt nhìn như bình thản nhưng lại có thể nhìn thấu nội tâm người khác, một mực thẩm thấu tận sâu trong linh hồn La Thiên.
- Đã xong! Đã xong, ta phải chết rồi…
La Thiên sợ tới mức run rẩy toàn thân, sau lưng toát đầy mồ hôi, nhưng khi nhìn thấy thân ảnh đứng trước mặt mình, lập tức liền yên ổn xuống dưới:
- Linh Hoang Các tổng bộ Phí Luân đại sư đang ở đây, tiểu tử kia cũng không dám ra tay đối với ta, đúng, hơn nữa hắn lại không thể khẳng định tin tức là do ta truyền ra, cho dù có đoán được cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
- Tiền bối…
Đối với những người khác cảnh tượng vừa rồi vô cùng kinh hãi, nhưng đối với nhóm người Long Lâm hội trưởng lại vô cùng kích động đến thiếu chút nữa đã lớn tiếng rống to.
- Long Lâm ta chấp chưởng Thiên Hạ thương hội đã cả vạn năm, đã ra vô số quyết sách, nhưng lôi kéo được vị tiền bối này tuyệt đối là chuyện làm chính xác nhất trong đời của ta!
Long Lâm hưng phấn tới mức toàn thân run rẩy, sau đó hít sâu một hơi, cảm nhận được ánh mắt kính sợ của vô số thế lực chung quanh, hắn không khỏi càng thêm cung kính đối với Kiệt Sâm.
- Các người chờ ta một chút không cần gấp, ta còn muốn giết thêm một người!
Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng với nhóm người Long Lâm.
Lời này của hắn vừa ra, như trời quang mây tạnh nổ tung tiếng sét lôi đình, toàn bộ mọi người trong Đại Hoang Thành đều không tự chủ được thối lui về phía sau, trong nội tâm mang theo run sợ, thanh niên ác ma này còn muốn giết ai?
Kiệt Sâm xoay người hướng chỗ nhóm người Linh Hoang Các đang đứng đi tới, ánh mắt chậm rãi rơi lên trên người Tuyệt Trận đại sư La Thiên.
- La Thiên, nếu ngươi tự vận ta lưu cho ngươi được toàn thây, nếu không ta sẽ làm cho ngươi chết không nên táng thân!
Thanh âm bình tĩnh của Kiệt Sâm vang lên, lại giống như lá bùa đòi mạng, khiến lông tóc toàn thân La Thiên dựng thẳng đứng.
- Tuyệt Trận đại sư La Thiên?
Ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng La Thiên của Linh Hoang Các, sau đó lại nhìn đại lão của họ, mỗi ánh mắt lập lòe như hưng phấn, lại như chờ mong.
- Ngươi…ngươi muốn làm gì? Linh Hoang Các chúng ta cũng không phải nhân vật như Sát Lục Ma Quân Dạ Tự Đại, ngươi tốt nhất không nên sai lầm…
La Thiên ngoài mạnh trong yếu điên cuồng hét lên, đồng thời nhìn qua đại lão đến từ tổng bộ:
- Phí Luân đại sư, ngươi nên thay ta làm chủ ah!
Phí Luân đại sư lạnh lùng nhìn hắn liếc mắt, sau đó ánh mắt lạnh băng nhìn phía Kiệt Sâm.
- Các hạ, ngươi muốn làm cái gì, Linh Hoang Các cùng ngươi nước giếng không phạm nước sông, chỉ sợ ngươi đã có gì hiểu lầm rồi.
Phí Luân đại sư lạnh lùng lên tiếng, thần lực trong thân thể chấn động, thập phần cảnh giác, hiển nhiên cái chết của Sát Lục Ma Quân làm cho hắn có áp lực thật lớn.
- Hiểu lầm?
Kiệt Sâm cười nhạo một tiếng:
- Như thế nào, Linh Hoang Các các ngươi cố ý truyền ra tin tức Kiếm Thần Lệnh là muốn ám toán ta, chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ mạng cho hắn?
- Ta không có, ngươi đừng ngậm máu phun người, có bản lĩnh ngươi xuất ra chứng cớ!
La Thiên điên cuồng hét lên.
- Các hạ có chứng cớ sao? Chỉ nói lời như vậy chỉ sợ không cách nào làm người tin phục đi?
Phí Luân đại sư lạnh lùng lên tiếng, đồng thời liếc mắt nhìn qua La Thiên đứng gần bên, trong lòng hắn cũng không hiểu rõ chân tướng sự tình, nhưng cho dù thật sự do La Thiên cố ý truyền ra tin tức hắn cũng phải đem người bảo vệ, điều này chẳng những quan hệ tới thể diện của Linh Hoang Các, hơn nữa kế tiếp đi vào kiếm trủng còn phải dùng tới người này.
- Chứng cớ? Không cần chứng cớ gì, lời của ta chính là chứng cớ, ám toán ta, thì phải chết!
Lời của Kiệt Sâm vừa rơi xuống, thân hình bỗng nhiên biến mất.
Với ánh mắt Kiệt Sâm làm sao nhìn không thấu tâm tư của La Thiên, ở trước mặt Dược Thần, La Thiên chỉ là một thượng vị linh thần, tựa như hài nhi, không cách nào có thể ngăn cản được hắn.
Đồng tử La Thiên mạnh mẽ co rụt lại, hoảng sợ kêu to:
- Phí Luân đại sư, cứu ta…
Bất quá lời của hắn còn chưa nói xong toàn bộ thanh âm đã nín bặt, chỉ còn lại tiếng khàn khàn ú ớ, giống như một con vịt bị nắm trúng yết hầu.
Không biết từ khi nào Kiệt Sâm đã đi tới bên cạnh của hắn, bàn tay bóp lấy cổ họng hắn đem hắn lăng không nhấc lên.
Thượng vị linh thần cường đại, cao thủ tam phẩm trận pháp đại sư hiện tại hai chân giãy dụa trên không, không ngừng thi triển ra đủ loại thần thuật trận pháp nhưng không cách nào giãy thoát.
- Chết!
__________________
Chương 1631: Ám toán ta thì phải chết! (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: .
vn
(¯`•.
¸(¯`•.
¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.
•´¯)¸.
•´¯)
vipvanda :
Chương 1631: Ám toán ta thì phải chết(2)
Hai con ngươi của Kiệt Sâm hiện lên lãnh mang, bàn tay niết vào muốn đem La Thiên bóp chết tại chỗ.
- Dừng tay cho ta!
Oanh long!
Hành vi của Kiệt Sâm triệt để chọc giận Phí Luân đại sư của Linh Hoang Các, thanh âm hắn quát to lạnh như băng, mang theo uy lực cuồng bạo trực tiếp đánh thẳng vào thân thể Kiệt Sâm, một đạo thần quang xuyên thủng ra ngoài nhanh như tia chớp không gì sánh kịp.
- Ta muốn giết người, ai cũng không ngăn cản được, ngay cả ngươi cũng không ngoại lệ!
Kiệt Sâm cũng không quay đầu lại, trực tiếp đánh ra một quyền, hư không chấn động, thần quang tung hoành, từng đạo hào quang sáng chói liên tiếp thiên địa, giống như sóng lớn cuồn cuộn ầm ầm đánh ra, một quyền cực lớn quét ngang cửu thiên thập địa, lực đãng thiên quân.
- Phanh!
Công kích của Phí Luân đại sư va chạm vào nắm tay của Kiệt Sâm, thanh âm nổ mạnh ầm ầm vang lên, thần quyền chấn động, xuất hiện từng đạo hào quang, trực tiếp đem công kích của Phí Luân đại sư đánh thành hư vô, thần quyền vô địch tiếp tục bay thẳng về phía trước, Phí Luân liên tục gào thét, cuồng loạn ra tay, liên tiếp đánh ra hơn mười đạo thần thuật công kích, thở hổn hển liên tục mới có thể đem thần quyền của Kiệt Sâm đánh xơ xác.
Tại Tư Đặc Ân đại lục Kiệt Sâm ngay cả Nguyệt Huy thiên thần thậm chí còn có thể đánh chết, há lại quan tâm tới một Tinh Diệu thiên thần.
- Ngay cả sáu quyền của ta thậm chí còn không tiếp được, còn muốn ngăn cản ta giết người, quả thật là buồn cười!
Kiệt Sâm cười lạnh lên tiếng, lại niết chặt bàn tay.
- Ca sát…
La Thiên lập tức bị bóp cổ, thân thể bạo tạc nổ tung, biến thành một chùm huyết vụ, các loại pháp tắc thượng vị linh thần cùng thần thông chìm nổi trong huyết vụ, trong đó chú ý nhất chính là lý giải về tầng tầng đạo lý trận pháp, hào quang ngàn vạn.
- Thiên Địa Luyện Hóa Quyết, luyện cho ta!
Bàn tay Kiệt Sâm vỗ ra, trực tiếp đem pháp tắc của La Thiên hoàn toàn luyện hóa, bỏ vào trong Chiến Thần Tháp nơi mi tâm, dùng ngày sau làm tài liệu phối chế thần dược.
Với thực lực bây giờ của Kiệt Sâm, pháp tắc của một thượng vị linh thần đã không còn gì đáng kể, cho dù là tam phẩm trận pháp tạo nghệ mà La Thiên vẫn lấy làm ngạo ở trong mắt Kiệt Sâm xem ra chỉ là bình thường, nhưng pháp tắc của thượng vị linh thần dùng phối chế thần dược là tài liệu tốt nhất, Kiệt Sâm tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Trong chớp mắt Tuyệt Trận đại sư La Thiên uy danh hiển hách tại Đại Hoang Thành đã bị Kiệt Sâm nhẹ nhàng đánh chết.
Nhấc tay liền đánh chết La Thiên, Kiệt Sâm cũng không hề dừng lại, thân hình nhoáng lên muốn quay về phủ đệ của Thiên Hạ thương hội.
- Chư vị, thay ta lưu lại yêu nghiệt này, Linh Hoang Các tất có tạ ơn!
Phí Luân đại sư kinh sợ rống lên một tiếng, đạo đạo thần quang tung hoành muốn ngăn trở Kiệt Sâm.
- Hừ!
Kiệt Sâm hừ lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn có hành động gì, cứ như vậy vung tay lên.
Oanh long long…
Thanh âm vang vọng, thần quang của Phí Luân đại sư đã bị Kiệt Sâm xé rách nát bấy.
Thân hình Kiệt Sâm dừng lại trong hư không, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phí Luân đại sư.
- Như thế nào, vì một người chết ngươi cũng muốn cùng ta động thủ? Nếu như vậy hôm nay ta không ngại giết thêm một người!
Kiệt Sâm ngạo nghễ đứng giữa thiên không, thân thể cùng thiên địa hóa thành một thể, khí thế kinh người, uy mãnh khí phách như chư thần hàng lâm nhân gian, như một vị thần vương nắm giữ thần giới, toàn bộ pháp tắc trong Đại Hoang Thành cũng bắt đầu vặn vẹo tựa hồ đang theo tâm ý của hắn mà biến hóa.
Giờ phút này khí tức trên thân Kiệt Sâm vẫn là thượng vị linh thần, nhưng cho người cảm giác giống như Nhật Diệu thiên thần, vô địch thần giới.
- Ngươi…
Phí Luân mở trừng hai mắt chỉ vào Kiệt Sâm, tựa hồ muốn nói điều gì, nhưng lại bị khí thế của Kiệt Sâm chấn nhiếp, hồi lâu nói không ra lời, chỉ có thể đem ánh mắt xin giúp đỡ nhìn xung quanh.
Chỉ tiếc những Tinh Diệu thiên thần như thành chủ Đại Hoang Thành phảng phất giống như không nhìn thấy ánh mắt của hắn, vội lui ra sau một bước, hướng Kiệt Sâm chắp tay nói:
- Các hạ, đây là chuyện riêng giữa ngươi cùng Linh Hoang Các, không quan hệ gì tới chúng ta, chúng ta sẽ không nhúng tay!
- Các ngươi…
Phí Luân đại sư hổn hển, uất nghẹn không nói nên lời, ngửa mặt lên trời phun ra ngụm máu.
- Hừ, ta là người rất dễ nói chuyện, người khác không chọc ta, ta không giết người, người khác chọc ta, không chết không ngớt, hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, nếu còn chấp mê không tỉnh, động thủ đối với ta, ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây!
Kiệt Sâm hừ lạnh một tiếng quay người về phủ đệ Thiên Hạ thương hội.
Không phải hắn không muốn động thủ, mà là hắn cảm nhận được bên trong Đại Hoang Thành ngoại trừ những Tinh Diệu thiên thần xuất hiện bề ngoài, còn cất giấu vài cỗ lực lượng đáng sợ, chuyện giết người lập uy đã thực hiện được, như vậy đủ rồi, dù sao chiến trường chính thức là ở trong kiếm trủng Kiếm Thần, động thủ tại đây chỉ là lãng phí thể lực mà thôi.
- Khá lắm, ngang ngược càn rỡ như thế, nhìn như lỗ mãng nhưng có tiến có lui, cực kỳ lợi hại, là một đại nhân vật.
Có vài cỗ thần niệm từ trong hư không truyền lại, nhìn lên Kiệt Sâm đứng trên không trung, đều có kiêng kỵ.
- Chúng ta đi!
Thấy không ai ra tay giúp chính mình, Linh Hoang Các Phí Luân đại sư chỉ có thể nuốt hận vào bụng, oán hận liếc mắt nhìn qua Kiệt Sâm sau đó suất lĩnh người của Linh Hoang Các quay trở về.
- Nếu như ngươi biết thức thời tốt nhất đừng nên chọc ta, nếu không kiếm trủng Kiếm Thần ta nhất định sẽ giết ngươi!
Kiệt Sâm cảm nhận được hận ý trong lòng Phí Luân, cũng không thèm quan tâm, cùng nhóm người Long Lâm đáp xuống bên dưới phủ đệ Thiên Hạ thương hội.
Một trận phong ba cứ như vậy vô thanh vô tức bình định xuống, nhưng tất cả mọi người biết rõ đây chỉ là yên lặng trước cơn bão táp, cuộc chiến chân chính vẫn chính là ngày mà kiếm trủng Kiếm Thần mở ra.
Kiệt Sâm một cuộc chiến thành danh, toàn bộ mỗi người trong Đại Hoang Thành đều nghị luận về nam tử tóc đen thần bí của Thiên Hạ thương hại xuất hiện ngày đó, trải qua cuộc chiến kia, Đại Hoang Thành cơ hồ bỗng nhiên bình tĩnh lại.
Toàn bộ các cuộc tranh đấu giữa các thế lực cũng không thảm liệt như trước đó, cho dù có tin tức về Kiếm Thần Lệnh truyền ra cũng không tới mức bị giết tới tận cửa như những ngày đầu, dù sao cái chết của Sát Lục Ma Quân Dạ Tự Đại đã tạo thành rung động cực lớn với mọi người, không ai muốn tiếp tục trở thành một Dạ Tự Đại thứ hai.
Hết thảy bình tĩnh, Kiệt Sâm tự nhiên cũng không quản thêm chuyện gì khác, mỗi ngày chuyên tâm ở lại trong phòng tu luyện tăng lên thực lực của mình.
Từ Tinh Diệu thiên thần tấn cấp Nguyệt Huy thiên thần cần hấp thu thần lực thật sự quá mức khổng lồ, cho dù mỗi ngày Kiệt Sâm đều hấp thu thật nhiều nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển, muốn đạt tới lúc biến chất còn phải chờ một thời gian khá dài.
Ngược lại uy danh của Thiên Hạ thương hội ở tại Đại Hoang Thành cùng những địa vực chung quanh bỗng nhiên được lan truyền khắp nơi.
Long Lâm có thể rõ ràng cảm nhận được trước kia đội ngũ thương hội có thể ngẫu nhiên bị tập kích nhưng hiện tại đã gió êm sóng lặng, căn bản không còn bị tấn công, cho dù vận chuyển bảo vật trân quý cũng sẽ không có ai dám tùy tiện ra tay cướp đoạt.
.