Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Chương 88

—o0o—

Khi Harry tới trường học, dưới bầu trời mưa không lớn không nhỏ, Harry không khỏi nghĩ đến, kiếp trước dường như cũng là mỗi lần khai giảng trời đều sẽ mưa, không phải sáng thì trưa, lại còn vào lúc nhóm học sinh đến trường trời sẽ đổ mưa, để người ta nhịn không được nghi ngờ thật ra bị ếm pháp thuật không chỉ trần nhà lễ đường mà còn có hoàn cảnh xung quanh trường học nữa.

Harry và Ron hồi đó sẽ cười nói mỗi lần trời mưa thật ra đều dự báo cả năm đều không yên bình, mà hiện tại Harry cho rằng lời nói đùa khi ấy thật ra có thể lại đúng.

Harry ếm cho mình một thần chú chống thấm sau đó mới vào xe do vong mã kéo.

Draco và Blaise đi theo cậu vào một bàn, Hermione bọn họ đại khái đi cùng Pansy rồi.

“Draco, cậu quyết định rồi chứ?” Harry nhìn Draco bình tĩnh cả một ngày, cười nhẹ hỏi, không cần Draco trả lời cậu cũng biết đáp án, vì ánh mắt kiên định của đối phương đã nói cho câu, nhưng cậu quyết định chính mình cần phải bổ sung thêm một câu, “Cậu cần phải suy nghĩ kỹ, sẽ rất vất vả.”

“Mình sẽ không lùi bước.” Draco rất khẳng định nói theo cậu, cho dù cậu vẫn còn không xác định về thái độ của ba mẹ nhưng cậu chỉ cần xác định mình muốn cái gì là đủ rồi.

“Cậu nghĩ xa hơn Lucius.” Harry nhìn Draco, nhẹ nhàng nỉ non.

“Cái gì?” Draco không nghe rõ lời nói của Harry, cậu nghi hoặc hỏi.

“Không có gì, nào, chúng ta đi thôi.” Đường từ ngoài vào trong lâu đài cũng không tính là quá xa, thường thường nói chuyện phiếm đôi ba câu thì mọi người sẽ phát hiện xe ngựa đã dừng lại, Harry lắc đầu với Draco, tiếp bọn họ xuống xe.

Peeves thích gây rối dùng những quả cầu nước đập vào nhóm học sinh mới, Harry vào cửa không hề để ý ngẩng đầu nhìn Peeves một cái, cảnh cáo trong mắt làm Peeves lập tức ngưng cười, nó kỳ quái rời khỏi lễ đường, thế này Harry mới đi theo Draco và Blaise đến dãy bàn Slytherin bên kia.

Cho dù là khai giảng, Slytherin cũng sẽ không mất lễ nghi của mình, những người đã tới trước đều đứng lên, đơn giản cúi đầu một cái với Harry rồi sau khi Harry ngồi thì bọn họ mới ngồi xuống.

“Tự nhiên đi.” Harry nói, cậu lựa chọn ngồi ở vị trí thủ tịch năm thứ tư chứ không phải vị trí thủ tịch Nhà. Nghe được lời cậu, nhóm rắn nhỏ vốn câu nệ thế này mới dần dần khẽ nói chuyện, dù sao thì Cúp Quidditch thế giới và cuộc thi Tam Pháp thuật đã công khai trong giới quý tộc là một đề tài rất nóng hổi.

“Merlin à, người đàn bà kia là giáo sư mới tới hả?” Blaise ở một bên nói, trong giọng nói có sự  không thể tin, “Hiệu trưởng chúng ta điên rồi sao? Hay là nói cụ ấy cảm thấy phẩm vị của cụ ấy còn chưa đủ dọa người, còn muốn tìm một người khác có phẩm vị càng thêm… đặc biệt so với cụ đến hợp tác hay gì vậy?”

Harry nghe vậy trong lòng thoáng qua dự cảm không tốt, cậu nhìn về dãy bàn giáo sư.

Một dáng người thấp bé nhưng toàn thân chỉ một màu hồng đang ngồi trên dãy bàn giáo sư có vẻ cực kỳ chói mắt, giờ phút này mụ ta đang ngẩng cao đầu cố ý biểu hiện mình. Nhóm học trò hiển nhiên cũng phát hiện trên dãy bàn giáo sư có một bóng dáng mới, trong lúc nhất thời khẽ nói chuyện, đoán xem cái người đàn bà mà ngay cả bộ quần áo cũng kinh dị kia sẽ trở thành giáo sư môn học nào – bởi vì rất rõ là bọn họ phát hiện Sirius không ở trên, nhưng cũng không phải là vị trí giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám chứ.

Ôi, xem ra cậu phải đối mặt với Umbridge trước một năm rồi, Harry đau đầu nghĩ, không biết chính mình có thể sử dụng đặc quyền vứt mụ đàn bà này ra ngoài hay không, cậu thật sự không muốn xử lý mụ đàn bà này chút nào. Cụ Dumbledore cũng không nói trước cho mình, vậy chứng minh là mụ đàn bà này là do Fudge lâm thời nhét vào, ngay cả ban giám đốc cũng không biết!

Lúc này, giáo sư McGonagall dẫn nhóm học sinh mới năm nhất hơi hồi hộp lo âu và hưng phấn vào, nói chuyện khe khẽ trong lễ đường dần dần ngừng lại, mọi người lặng lẽ ếm cho mình thần chú bịt tai rồi nhìn học sinh mới năm nhất bị tiếng ca của Mũ Phân Loại ‘chà đạp’.

Sau khi một đám học trò mới đang hồi hộp lo âu được phân về các Nhà khác nhau, cụ Dumbledore vẻ mặt tươi cười đứng lên.

“Lại một kỳ nghỉ hè tuyệt vời nữa đã kết thúc, “ Cụ mở ra hai tay, dường như muốn dành cho những học sinh đã lâu không gặp một cái ôm ấm áp, “Tuy thầy biết các trò hiện tại chỉ muốn nhìn chằm chằm vào bữa tối nóng hôi hổi sắp xuất hiện trên bàn mà không phải nhìn cụ già như thầy làm ảnh hưởng đến sự thèm ăn [nhóm học trò cười ha hả], nhưng thầy còn muốn mời các trò cho cụ già như thầy một ít thời gian, thầy cảm thấy cần phải nói cho các trò một chuyện trước khi đầu não của các trò bị bữa tối tuyệt vời làm mơ hồ.”

Đúng lúc này, một tràng sấm rền đinh tai nhức óc vang lên, và cánh cửa lễ đường mở bung ra.

Một người đàn ông đứng ở ngay ngưỡng cửa, tì người vào một cây gậy dài, toàn thân liệm kín trong tấn áo trùm lữ hành màu đen. Mọi cái đầu trong lễ đường đều quay về phía kẻ xa lạ đó. Thình lình ánh chớp ngoằn ngoèo nháng lên trên trần lễ đường soi rọi người khách lạ, rất nhiều người bị bộ dạng của ông ta sợ tới mức hít sâu một hơi.

Harry hơi hơi nheo mắt lại tích tụ lãnh ý trong mắt.

Không sợ mi xuất hiện chỉ sợ mi không hiện ra, Barty Crouch à, lúc này đây cũng sẽ không cho mi giống như kiếp trước chỉ nhận một nụ hôn Giám ngục đơn giản như thế đâu.

Người đàn ông khập khiễng đi tới bàn giáo sư, đôi mắt không ngừng chuyển động làm cho nhóm động vật nhỏ chung quanh phải nhượng bộ. Mọi người lăng lăng nhìn đối phương đi đến bàn giáo sư, gật đầu đơn giản với hiệu trưởng rồi rút một cái ghế không có ai ngồi, đẩy nước bí đỏ trước mặt ra, lấy ra một bình rượu bỏ túi bên hông, mở ra nắp bình rồi thô lỗ uống.

“A, tốt lắm, mọi người đã đến đông đủ, hiện tại chúng ta cần phải kể đến sự thay đổi giữa các ghế giáo sư,” Cụ Dumbledore không ngại hành động của Moody, cụ tiếp tục cười tủm tỉm nhìn nhóm phù thủy nhỏ phía dưới, “Vì lời mời cực nhiệt tình của Bộ Pháp thuật, giáo sư Black của chúng ta đã nhận lời mời của Sở Thần Sáng trở thành Sở phó, cho nên môn của thầy ấy sẽ do giáo sư Lupin đảm trách.”

Trên lễ đường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tuy rất nhiều người tiếc nuối Sirius rời đi nhưng nghĩ đến phương thức dạy học của Remus cũng không tồi nên bọn họ rất hoan nghênh Remus tiếp nhận. Bên Slytherin, dưới sự dẫn dắt của nhóm Harry mọi người cũng vỗ tay tượng trưng.

“Mà người tiếp nhận chức vụ Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, là giáo sư Moody của chúng ta.” Cụ Dumbledore cười tủm tỉm giới thiệu Moody.

Ở dưới không phải vang lên tiếng vỗ tay mà là tiếng nghị luận xôn xao. Tất cả mọi người đều không rõ vì sao cụ Dumbledore lại sẽ thuê một người đã từng Thần Sáng nhưng lại tính cách rất không tốt này, nhưng Moody cũng không ngại chuyện đó, ông ta vẫn như trước tự ngấu nghiến ăn, ánh mắt đảo lung tung của ông ta làm không ít người phải sợ hãi.

“Vậy, kế tiếp chính là thầy Filch đã nhờ thầy báo cho các trò biết rằng danh sách các thứ cấm bên trong tòa lâu đài năm học này đã được bổ sung, bao gồm thêm yo-yo kêu gào, dĩa có răng năng, và gậy nện đau hoài.” Cụ Dumbledore dừng một chút, nghiêng đầu cười nói, “Một chuyện khác chính là năm nay không tổ chức cuộc thi đấu Quidditch.”

Tin tức này vừa được thông báo, nhóm học trò dường như nổ tung, sau khi quan sát Cúp Quidditch thế giới đầy phấn khích năm nay thì tất cả mọi người đều bị vây trong trạng thái phấn khởi, nhất là cầu thủ Quidditch trong trường, bọn họ cực kỳ chờ mong trận đấu trường học bắt đầu, nhưng hiệu trưởng giờ lại công bố nói rằng không tổ chức trận đấu? Chuyện gì thế này chứ?

Chỉ có nhóm học trò Slytherin đã sớm biết bình tĩnh ngồi, nhóm học trò mới năm nhất cũng chỉ hiểu chuyện này một ít nhưng sau khi bọn họ nghi hoặc nhìn các học trò năm trên đang im lặng cũng không dám mở miệng hỏi.

“À, sở dĩ không tổ chức Quidditch vì năm nay sẽ tổ chức một trận đấu càng quan trọng hơn ở Hogwarts. Sự kiện này đã không diễn ra trong suốt cả thế kỷ qua, chẳng qua chúng ta đã phải hội nghị rất nhiều lần nên sự kiện này sẽ được khôi phục vào năm nay.” Cụ Dumbledore cảm thán, nhóm học sinh nhìn cụ.

“Đúng vậy, thầy rất vui mừng được cho các trò hay, rằng lễ Thi đấu Tam Pháp thuật sẽ được diễn ra tại Hogwarts trong năm nay!” Cụ Dumbledore nói.

Phía dưới hỗn loạn, đôi song sinh lại kinh ngạc rõ ràng, “Thầy nói đùa rồi?”

“À, hiện taị cũng không phải là lúc nói đùa.” Cụ Dumbledore cười nói sau cụ bắt đầu giải thích lịch sử cuộc thi Tam Pháp thuật, cuối cùng cụ nói, “Báo danh trận đấu này sẽ bắt đầu từ Halloween.” Không hề hạn chế tuổi tác.

Sau khi thảo luận, Harry và cụ Dumbledore đều nhất trí quyết định không thiết lập giới hạn tuổi, dù sao thì người đã được chọn là Harry, giới hạn tuổi tác gì đó cũng tăng thêm rắc rối cho Harry mà thôi.

Khi cụ Dumbledore thảo luận với các hiệu trưởng trường khác cũng nói, “Cho dù học trò năm dưới báo danh cũng không thi được, thì Chiếc Cốc Lửa chú trọng là học trò có thực lực, học trò năm dưới cũng chưa học được nhiều, cho dù báo danh cũng không có khả năng được Chiếc Cốc Lửa lựa chọn. Nếu như được chọn vậy chứng minh thực lực của trò ấy mạnh hơn cả học trò năm trên. Chúng ta đã làm rất nhiều phòng ngự vì trận đấu này rồi, chẳng lẽ còn sợ gặp chuyện không may sao?”

Đối với hai hiệu trưởng trường khác thì theo như lời bọn họ nói, họ cũng chỉ có thể mang theo mấy chục người đại diện đến báo danh nhưng Hogwarts lại có thể ném được tất cả tên của học trò vào cũng rất không công bằng. Cụ Dumbledore cười tủm tỉm tỏ vẻ bọn họ có thể mang mười mấy người làm đại diện rồi ném hết tên của các học trò trong trường vào, nếu Chiếc Cốc Lửa tuyển ra là người đã lưu lại trường học thì đón trò ấy lại đây cũng được.

Đề nghị cụ Dumbledore được hai vị hiệu trưởng đồng ý nên cái giới hạn tuổi tác trở thành rắc rối của Harry đã bị hủy bỏ.

“Tốt lắm, những lời thầy muốn nói cũng đã xong, vậy kế tiếp…”

“E hèm!” Lời đang nói lại bị vài tiếng ho khan cắt ngang, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người đàn bà mà trước đó đưa đến đủ loại suy đoán trên người, cho dù thế nào thì lý do ghét bỏ mụ ta đã tăng thêm một cái – mụ ta dám gây trở ngại để bọn họ ăn tối!

“À, thầy đã quên giới thiệu, vị này là kiểm soát viên cao cấp do Bộ Pháp thuật phái tới, quý bà Umbridge, quý bà này sẽ giám sát trường học trong lúc diễn ra cuộc thi Tam Pháp thuật, để ngừa chúng ta làm ra chuyện ‘có tổn hại’ mặt mũi khiến hai trường khác cười vào, một năm này quý bà Umbrdige sẽ rất vất vả, chúng ta hẳn là nên vỗ tay cho bà ấy.”

Cụ Dumbledore giới thiệu Umbridge, vị quý bà này đương nhiên sẽ vất vả rồi, khi Harry cho cụ xem trí nhớ rất lâu từ kiếp trước, vị quý bà này cũng không ít đắc tội Harry, có Harry ở đây, vị quý bà này làm sao lại không thể không vất vả chứ?

Bên trong lễ đường vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, bên Slytherin, Harry chỉ tương trưng vỗ hai cái rồi ngừng, thế nên nhóm Slytherin theo động tác của cậu chỉ kịp vỗ cái đầu tiên đã dừng tay lại.

Mụ Umbridge có được màn vỗ tay gần như là không có.

“E hèm, cám ơn!” Cho dù thế này nhưng Umbrgidge vẫn biểu hiện dường như là đã chiếm được sự hoan nghênh nhiệt liệt, mụ hắng cổ họng, nũng nịu nói, nhưng giọng nói của mụ vừa phát ra thì khiến cho vô số người phải nổi hết da gà. Đối với trang phục vẻ ngoài dường như để mọi người đều nghi ngờ mụ là họ hàng của cóc lại nói giọng của một nữ sinh, tất cả mọi người cảm thấy không dám khen tặng.

Hóa ra, so sánh với mụ này thì lão dơi già cũng bình thường rồi? Bởi vì ít nhất lão dơi già cả ngày mặc áo chùng đen nghiêm cái mặt thần chết đi tìm Gryffindor trừ điểm cũng không hề sử dụng cái loại giọng nói nhão nhoẹt này nói với bọn họ, trong khi Umbridge xuất hiện bây giờ quả thực là đang khiêu chiến với dây thần kinh của bọn họ.

Mụ Umbridge bắt đầu không coi ai ra gì phát biểu cảm nghĩ, trong đó phần lớn là khen ngợi Bộ Pháp thuật, hơn nữa còn nêu ví dụ nếu Bộ Pháp thuật quản lý trường học, cụ Dumbledore lui xuống bục, Umbridge tự đi lên phát biểu.

Harry nheo mắt lại, lúc này đây trong mắt cậu chỉ có khinh thường, và nhiều hơn nữa, là sự tức giận, Fudge muốn can thiệp quản lý trường học sao?

Hừ!

Tay Harry cầm dao nĩa của mình, cầm dĩa ăn nhẹ nhàng gõ cái đĩa trước mặt.

Trong lúc nhất thời, ở trên các dãy bàn trống rỗng của bốn Nhà và dãy giáo sư xuất hiện đồ ăn nóng hầm hập, học trò sớm đói chết nào còn quản cụ Dumbledore đã tuyên bố ăn cơm hay chưa, bọn họ đồng loạt cầm lấy dao nĩa, về phần Umbridge còn đang phát biểu? Ai quan tâm mụ ta chứ, mụ ta cũng chẳng phải giáo sư cũng chẳng trừ điểm được, chuyện lớn gì lúc này cũng không quan trọng bằng việc lấp đầy bụng đâu.

Nhưng người khác không chú ý nhưng không có nghĩa nhóm Slytherin ngồi gần Harry không phát hiện ra, bọn họ giật mình nhìn Harry, có thể vượt qua cả hiệu trưởng trong lễ đường khiến gia tinh mang bữa tối lên, vị thủ tịch này dường như luôn làm bọn họ phải kinh ngạc!

Đang không nhanh không chậm nhai beefsteak trong miệng, Harry thản nhiên nói, “Trận tranh thủ tịch đêm nay tôi không hy vọng chỉ vì các bạn ngẩn người mà chậm lại.” Nhóm Slytherin đều rùng mình một cái, nhanh chóng bắt đầu ăn.

Trận tranh thủ tịch còn chưa bắt đầu, người trước mắt vẫn là thủ tịch Nhà, nhưng nhóm Slytherin đều hiểu được, thủ tịch Nhà đêm nay chắc chắn không có người tham gia, vì không có người nào lại ngu xuẩn như vậy. Rõ ràng thấy thủ tịch có thể ra lệnh cho cả gia tinh Hogwarts còn có thể không có mắt đi khiêu chiến, cho dù Kurt luôn hướng thủ tịch đối đầu cũng tuyệt đối không thể!

Khi mụ Umbridge nói bài phát biểu của mình nhưng cho dù là học trò tốt nhất Hermione đi nữa thì cũng không nghe một từ nào của mụ ta, mà trên dãy bàn giáo sư, nhóm giáo sư kinh ngạc trong chốc lát khi đồ ăn xuất hiện, vốn không nói gì bắt đầu động dĩa, bọn họ cũng rất đói bụng nha.

Harry nhìn về dãy bàn giáo sư, lúc này Snape cũng đang nhìn cậu, Harry xác định, mình thấy được khen ngợi trong đôi mắt sâu thẳm kia, Harry cười cười, dời mắt.

Rồi cậu thấy được cụ Dumbledore nâng cốc hướng tới cậu, trong nụ cười của đối phương không có gì trách cứ cả.

Harry cũng giơ lên cái cốc của mình tới cụ Dumbledore.

Một tiếng sau, mụ Umbridge nói xong, cụ Dumbledore đứng dậy tuyên bố học trò có thể trở về nghỉ ngơi.

“Khoan đã,” Nói cả buổi, mụ Umbridge cảm thấy đói và khát kêu lên, “Chúng ta còn chưa dùng cơm.”

Cụ Dumbledore vô tội chớp chớp mắt, “Quý bà, rất xin lỗi, chúng ta đều đã dùng cơm rồi.”

Harry dẫn nhóm Slytherin về hầm, đồng thời nghĩ trong lòng, cho dù Umbridge có biết phòng bếp ở nơi nào hay không, tí nữa cậu phải đi nói với nhóm gia tinh, tối nay khóa cửa phòng bếp lại.

Trận tranh thủ tịch đêm khai giảng đó, Harry không có ai khiêu chiến cứ thế tiếp tục là thủ tịch Nhà.

– Hết chương 88 –

Tác giả có lời muốn nói: đả kích xong Lucius, giờ chúng ta oanh tạc con cóc hồng đi, ta cực kỳ khó chịu khi mụ ta bắt nạt Tiểu Harry hơn nữa vẽ đường cho hươu chạy trong nguyên tác a~~~~~~
Bình Luận (0)
Comment