Em Là Độc Dược

Chương 5.1

Ánh mắt mê li nhìn lướt qua đồng hồ, đã đúng 7h, vậy có nghĩa là người đàn ông kia vẫn còn chưa ra khỏi nhà, dời tầm nhìn về phía của anh, thân thể yểu điệu cũng không kém phần phóng túng đi đến, sau đó ngồi vào chiếc ghế salong màu kem đặt đối diện anh, khóe môi cong cong nở nụ cười, ánh mắt hơi nâng, trong con ngươi có chút khoái hoạt, nhìn vào trong đôi mắt đó cơ hồ có chút thoải mái. “ Không biết hôm nay sao anh lại đến đây?” Giọng nói dịu dàng bớt đi ba phần ngả ngớn thường ngày. Vừa nói cô vừa lấy ấm tích chứa nước nóng cúi người chăm chầm chậm vào bình trà đã để sẵn trà khô trên bàn, khói vừa tỏa ra nghi ngút cũng là lúc đậy nắp trà lại.

Động tác lưu loát, tác phong thành thục, hệt như ngày cũng đón tiếp khách ghé thăm vậy, nhất là khi cúi người, ánh mắt đó đặc biệt trêu chọc ánh nhìn, vạt áo vừa hạ xuống chỉ cần nghiêng ánh mắt một chút là dễ dàng thấy được cảnh xuân tươi đẹp bên trong, có thể thấy được đôi thỏ nhỏ căng tròn hồng hào xinh đẹp, thấy được nhũ hoa phơn phớt hồng khiêu gợi như một đóa mai đào đang độ tỏa hương khoe sắc, hơn nữa, chất vải này quá mỏng nên ngay cả khi không lộ liễu phơi bày như thế này, cũng đã làm ẩn ẩn hiện ra toàn bộ nét xuân xanh. Chân ngồi bắt chéo, bắp đùi trắng noãn phong phiêu tùy ý để đàn ông nhìn ngắm, đoạn váy che đi nơi tư mật bị rút lại gần như ngắp nghé đến nơi, mà cô lại có thói quen ngồi thẳng lưng ưởng ngực, giữ dáng điệu tao nhã mà cũng phóng khoáng, nên khiến cho đôi thỏ ngọc xinh tươi đẹp đẽ nằm dưới lớp áo mỏng có phần chật chội mà săn khít.

Vì anh lại ngồi ở vị trí đó, nên dù muốn hay không muốn đều bị thấy một phần cảnh đẹp trên người cô, mày hơi nhíu lại, nếu là người người phụ nữ khác anh có thể xem đây là hành động trực tiếp quyến rũ anh. Người này lại là cô, anh nhìn phải cơ thể cô chỉ khiến anh càng thêm áy náy, mà cô cũng không để ý chuyện bị anh nhìn ngắm này, đúng hơn là công không để ý chuyện bị người khác quan sát mình như thế nào vị trí nào. “ Là do người của nhóm lão D đang tìm kiếm em.” Anh lạnh nhạt nói, trước mắt có thể là một người đẹp quyến rũ thì sao, thói quen vẫn khiến cho anh không lộ ra biểu tình gì nhiều ngoài mặt, chất giọng vẫn lạnh băng, chỉ có ánh mắt đã dời sang những vị trí khác trên người cô, trong con ngươi lộ ra vẻ bất đắc dĩ mà không ai phát hiện được. Đến bây giờ anh nhìn rõ, trên người cô có một vài vết xanh xanh tím tím, đang định hỏi vì sao, thì đột nhiên cô đứng dậy...

“ À, anh yên tâm đi, em sai người chuẩn bị thức ăn hết rồi.” Trong lúc nói, bước chân của cô đã đi đến cạnh cửa sổ, nói cửa sổ cũng không đúng, vì toàn bộ một mặt bên của căn hộ, loại chỉ vượt qua một tấm kính chắn là có thể rơi từ tầng này xuống đất, vị trí cô sống là tầng 10, bên đối diện cách đó khoảng 15m có một khu chung cư cũ, có thiết kế cũng khá giống nhau, từ bên này nhìn sang bên kia là không hề cản trở, họ nấu ăn họ làm gì cũng thấy được rõ ràng. Thông thường bên đó luôn sẽ kéo rèm, nhưng người đàn ông sống đối diện với cô lại không thích làm như vậy. Cô cười nói. “ Hơi tối nhỉ? Để em kéo rèm...” Quả nhiên từ bên này có thể nhìn thấy được tất cả hoạt động bên kia.

Lúc anh đi đến đây có hơi chú ý đến thiết kế hai tòa chung cư song song này, không nghĩ đến thiết kế bên trong lại thông thoáng và bại lộ với nhau như vậy, Lôi nhíu mày, anh ở đây thấy được rõ ràng người đàn ông kia cũng đang nhìn sang bên này, hình như đang chờ cô, thậm chí là dùng ống nhòm nhìn sang, cô cũng nhìn về phía anh ta, cơ thể đều áp cả lên tường. Lại thấy cô ngoắc tay với anh ta, hình như hai người có quen biết, anh ta cũng hào hứng đáp lại, cô còn rất phấn khởi chào buổi sáng bằng khẩu hình miệng, rồi cười tươi ra hiệu với anh ta, thân thiết như vậy? Cô sao lại có thể tùy tiện ăn vận tùy hứng xuất hiện trước mắt đàn ông, không chỉ anh, có thể là người đàn ông A Dương, A Mạc gì đó thậm chí người này. “ Đó là ai vậy?” Sống đối diện cô lại chính là căn hộ của một gã đàn ông?

Đáp gọn. “ Bạn em.” Cô xoay mặt nhìn anh, sau đó lại nhìn về phía anh ta xua tay. Giơ ngón tay số 1 với số 5, anh ta gật đầu tỏ ý hiểu, ánh mắt anh ta tiếp tục nhìn về phía màn hình laptop. bây giờ cái nhìn cô mới thu lại, nhưng vẫn đứng cạnh cửa sổ, thấy anh đột nhiên nhíu mày, chắc có lẽ anh nghi kị người đàn ông này, thì mới giải thích. “ Anh ấy là một tiểu thuyết gia viết truyện H đó, truyện của anh ta còn được xuất bản với số lượng lớn, đừng nhìn nơi ở của anh ấy bề bộn nhưng thật ra...” Cô hồn nhiên nói về người đàn ông, anh ta vui tính như thế nào, có tài nói chuyện ra sao, sở thích và thói quen thú vị... nhìn gương mặt anh càng lúc càng đen hơn, tiếng cô cũng lí nhí dần, rồi im bặt.

Tiểu thuyết gia viết truyện H? Ngay lúc này anh thật sự cảm thấy chính tay hủy hoại cuộc đời một người lại là chuyện ác độc cỡ nào, hơn nữa đây còn là một người phụ nữ, là do anh, đều là do anh. “ Em với cậu ta thân chứ?” Đột nhiên anh buột miệng hỏi, có thể là đột nhiên mang tâm trạng của một người anh khi đối mặt với một đứa em gái hư hỏng, bị hư hỏng triệt để, không biết quý trọng bản thân, tùy tiện, phóng túng, dễ giải với đàn ông, mà loại hư hỏng này lại chính là do anh đẩy cô vào.

Cô nhìn sang phía anh ta sau đó thẳng thắng trả lời. “ Cũng không phải thân, em mới biết cậu ta hai ba tuần trước thôi.” Lại thấy tiểu thuyết gia kia tiếp tục nhìn sang, có vẻ khá gấp rút vì đột nhiên anh ta vò đầu bức tóc giống như đang bí ý tưởng gì đó, sau đó còn dùng ống nhòm nhìn về phía bên này, vẻ mặt với hành vi hình như đang cầu cạnh cô làm điều gì đó. Mà giống như đây không phải là lần đầu tiên như vậy, cô giơ bàn tay kiểu 'ok', rồi cười cười ma mị đáp lại thì anh ta mới thôi cư xử quái đản mà chăm chú nhìn qua ống nhòm.

“ ???” Trong lúc Lôi còn đang phân vân, không biết hai người họ đang làm cái gì, thì trước ánh mắt của anh, trong sự nghi vấn tràn đầy giữa mối quan hệ xã giao của bọn họ và sự bối rối của chính anh, thì đã thấy cô đem mối thắt sau lưng cởi ra, một tay giữ lại phần váy, để nó không tuột xuống, tay còn lại đem hai sợi dây áo đẩy ra hai bên khuỷu tay, rồi kéo vạt áo xuống thấp, chuỗi hành động này khiến nửa người trên xinh đẹp của cô nhanh chóng trần trụi, vai gầy gầy thanh mảnh, tấm lưng trắng noãn, bầu ngực xinh đẹp lõa lồ trĩu xuống tạo thành một đường cong hoàn hảo, mà sự đẹp đẽ đó lại hoàn toàn không che chắn gì lộ ra trước mắt anh.

Dưới ánh nắng cơ thể cô thanh thuần như sương sớm, da thịt trắng hồng mịn màng, đôi thỏ trắng phau mềm mại trở nên hồng hào và vút cao, điểm mê người như một loại hoa xinh đẹp trên nền tuyết trắng, nở rộ và bày biện ra vẻ phong tình, mà trên gương mặt cô, không lúng túng, không xấu hổ, không phòng bị, cũng không cảm thấy bất thường gì, để cơ thể lộ ra cho người ta nhìn ngắm. Con ngươi sáng lóe lên đẹp yêu dị và kích thích lạ thường.

Không thể không nói, cơ thể cũng đủ làm nên vẻ quyến rũ không thể nói nên lời của cô, chỉ bằng thân thể gợi tình, dáng người thướt tha, da thịt noãn nà như thế này chỉ cần một lần nhìn thấy đều có thể khiến mọi gã đàn ông như say như mê, từ đường cong lả lướt đến sự phát triển một cách no đủ. Không cần tới vẻ mị tình trời cho và được huấn luyện một cách có đào tạo kia, thì cũng đủ để, đừng nói là đàn ông ngay cả phụ nữ cũng khó lòng chống chịu được. Đây chính là trắng trợn gợi tình, trắng trợn kích thích, trắng trợn khiêu gợi,...

“ Em đang làm gì vậy?” Ánh mắt anh cũng khó lòng khống chế mà nóng lên, nhưng giọng nói lại lạnh lùng tràn ngập nghi vấn, cố gắng dời sang nơi khác, lại thấy người đàn ông kia vẫn cố chấp nhìn sang. Trong mắt anh, anh ta chính là đang, lợi dụng mối quan hệ chẳng mấy thân thiết của họ để khiến cô rũ bỏ sự đề phòng với anh ta, lợi dụng sự phóng túng và dễ giải của cô với đàn ông để thỏa thích chiêm ngưỡng sự xinh đẹp về hình thể của cô, lợi dụng sự cả tin và ngây thơ của cô để khiến cô cam tâm tình nguyện bị anh ta xâm phạm thân thể phụ nữ bằng thị giác.

Thậm chí, quá đáng hơn anh ta hình như còn có điểm chưa hài lòng, giống như cô để mặc anh ta nhìn như vậy thôi là chưa đủ, cánh tay anh ta mà hươ hươ trong không khí ra hiệu, cô dường như là nghe hiểu anh ta đang muốn nói gì, bạo dạn hơn đem một bên thỏ trắng nâng lên, ánh mắt phóng điện về phía anh ta, chớp chớp mắt cười tình tứ thậm chí là đem nhũ hoa dán vào cửa kính ép cho hai con thỏ trắng nhộn nhạo, bấy giờ anh ta mới hài lòng mà thôi ra hiệu. Chừng hai phút sau thì anh ta thu lại ống nhòm, cười cười tiếp tục gõ bàn phím.

Lúc này cô mới đem khoát lại vạt áo phía trước, cũng không thèm buộc lại, đứng dưới ánh nắng, cô có chút nóng, để như vậy sẽ mát mẻ hơn, thoải mái hơn. Sau đó, bước chân mới đi về ngồi lại chỗ cũ rồi đáp lời anh. “ Giao hẹn của em với anh ấy đó mà.” Cô liếc mị nhãn cười cười nói. Cái mà Ám Lĩnh dạy cho cô là như vậy không phải sao, biết khoe khoang cơ thể xinh đẹp, biết dụ dỗ đàn ông, biết dẹp đi lòng tự tôn của bản thân, huống hồ đây cũng không phải là đối tượng mà cô ám sát, cô cũng không thèm chơi lạc mềm buộc chặt, đàn ông nhìn ngắm cơ thể thì đã có sao?

“ Giao hẹn?” Anh hơi ngạc nhiên. Loại giao hẹn gì mà dễ dàng khiến cô đem cơ thể cho người ta săm soi? Loại giao hẹn gì có thể làm để đàn ông tùy tiện bày cho mình trở nên phóng đãng? Loại giao hẹn gì mà giữa một người đàn ông xa lạ lại có thể ép một người phụ nữ làm một chuyện trái với lẽ thường thậm chí là gián tiếp bôi nhọ danh dự người khác? Từ khi nào một loại giao hẹn có thể khiến cho người ta làm những chuyện phi lí như vậy?

Phụ nữ có thể thong dong cho một gã đàn ông có thể xem là mới quen biết, cũng không thân thiết gì nhìn ngắm cơ thể như vậy!!! Hơn nữa, vị trí của cô đứng chính là sát với cửa kính, kính đó lại trong suốt, mấy căn hộ đối diện kia cùng thiết kế y hệt căn phòng của anh ta, vậy có thể không chỉ hắn ta mà còn có rất nhiều rất nhiều người đàn ông khác cũng nhìn về phía bên này, cũng học đòi theo hắn ta nhìn ngắm trơn tru cơ thể của cô? Cũng có thể yêu cầu cô thỏa thích phơi bày cơ thể như vậy sao? Chuyện này đánh đổ mọi giới hạn truyền thống của anh, cô có thể không làm nhiệm vụ cũng phóng túng như vậy?

Thấy anh có vẻ hơi tò mò cô còn bồi thêm. “ Từ lúc quen nhau tới giờ sáng nào em cũng hẹn anh ta vào giờ này. Anh ta còn cho em tiền nữa, so với loại nhìn ngắm đơn giản này, vẫn là để anh ta chạm đến sẽ thích hơn.” Trong lời nói lộ ra chút tùy ý, giống như để anh ta sờ soạng cơ thể sẽ là một loại đối xử vô cùng bình thường mang tính xã giao như bắt tay, nói chuyện hay tán gẫu cùng với nhau chứ không phải là một loại xâm phạm cơ thể.

Cô đã được học, muốn thân cận với đàn ông thì phải khiến họ đi qua giới hạn của bản thân, những người đàn ông mà cô quen biết hoặc ám sát đều thích dùng loại 'xã giao' này để giao tiếp với nhau. Để họ nhìn ngắm cơ thể thì đã làm sao, đụng chạm cơ thể thì đã làm sao, giao hoan với nhau thì đã làm sao, những cái đó đều là lẽ đương nhiên trong suy nghĩ của cô, hơn nữa, nó vừa kích thích vừa dễ chịu, sao lại ngại ngần cho được chứ. Mà cô cũng vô cùng đồng tình với lời họ nói, ngôn ngữ cơ thể mới là phương pháp truyền đạt suy nghĩ tốt nhất.

Anh không nghĩ là cô thực sự cần tiền? Số tiền mà anh cung cấp cho cô hàng tháng và sau mỗi nhiệm vụ là một con số rộng rãi, đừng nói những bộ đồ ngủ sang trọng gợi tình này có thể đắt đỏ, nhưng so với số tiền đó chỉ là cát trong sa mạc.

Có lẽ ban đầu anh không nên đưa cô đến với Ám Lĩnh, anh đã coi thường sự huấn luyện tàn khốc của bà, cũng coi thường luôn bản tính của người nước Y trong người cô, coi thường luôn cả sự nghiêm khắc của những nhiệm vụ, mà đáng buồn nhất có thể chính anh cũng đã quên mất năm đó khi cô được anh cứu về cũng chỉ có mấy tuổi đầu, cô non nớt và dễ bị tẩy não như thế nào, chuyện mà anh đã làm đã thay đổi cả cuộc đời cô, anh không cứu cô từ ngưỡng của địa ngục mà đẩy cô vào một địa ngục khác còn tàn nhẫn hơn.

“ Vậy còn A Thành, A Mạc, A Dương?” Nếu người đàn ông kia có thể nhìn cô qua ống nhòm, vậy thì ba người này dường như có thể tùy tiện ra vào nhà cô thậm chí là tiếp cận cô mà thái độ của cô đối với họ cũng rất quen thuộc.

( Còn tiếp )
Bình Luận (0)
Comment