Endless Love

Chương 4.2

Harry hơi bị choáng ngợp. Có rất nhiều thứ cậu đã quên. Họ bắt đầu với năm học đầu tiên của Harry và lúc này là lúc đi đến Hẻm Xéo. Hagrid và tất cả những người chủ cửa hàng đã cung cấp cho Hermione những kí ức đó, và Harry nghĩ nó thật rực rỡ làm sao, mọi thứ dường như thật … huyền diệu. Cậu cảm thấy bản thân giống như mình đã trở lại tuổi mười một một lần nữa.

Sau đó, cậu nhìn Harry-11-tuổi lên tàu hỏa. Cậu cảm thấy hơi kỳ quặc và cậu đã rất sốc khi thấy Draco rất bực bội. Draco đỏ mặt khi Harry hỏi anh về vấn đề này và trả lời: “Anh đã là một con lừa trước khi chúng ta ở bên nhau…”

Harry không thể không mỉm cười, và cậu thấy thái độ kiêu căng của Draco rất dễ thương. Harry nhìn chằm chằm vào bản thân trong ký ức về việc phân loại Nhà. Cậu bắt đầu nở nụ cười. Thật giống như xem một bộ phim vậy. Sau khi trở về từ kí ức năm thứ nhất, cậu tiếp tục cười. “Tôi đã là một Gry.” Cậu cười khúc khích. “Tôi đã thực sự đeo một cái kính xấu xí và ôi mái tóc của tôi!” Cậu cười nhiều hơn. “Tôi không thể tin rằng anh đã thích tôi đấy, Draco.”

Nghe vậy, Draco chỉ cười.

Hai người tiếp tục với các kí ức tiếp theo và dừng lại lúc kết thúc năm học thứ ba vì Harry cảm thấy khá mệt mỏi.

“Đi xem lại những kí ức thôi mà cũng thật mệt mỏi.” Harry nói sau khi hai người trở về hiện thực. Bây giờ cậu nghĩ về những điều đó … có chút khó hiểu … “Tôi không thể tin là câuh đã cho Draco một quả đấm đấy.” Harry cười khúc khích.

Cậu bắt đầu trở nên cởi mở hơn với Hermione và Draco, vì họ đã dành hầu hết thời gian của buổi chiều để cùng cậu xem lại mọi thứ mà cậu đã quên mất. Cậu đã biết được nhiều điều về họ, và bây giờ cậu có thể hiểu vì sao cậu là bạn thân của Ron và Hermione.

Draco cười và gật đầu. “Ừ, Hermione này, tại sao cậu lại đấm tôi nhỉ?” 

Harry cười. “Merlin, tôi quên mất anh đã là một con lừa trước đây.”

Hermione đảo mắt. “Được rồi, chúng ta có thể làm thêm một chút vào ngày mai. Chúng ta có thể bắt đầu khoảng giữa trưa, và sẽ xem đến năm thứ sáu …”

Harry gật đầu. “Một ngày nào đó, chúng ta xem xong những kí ức đó, và rồi …”

“Chúng ta sẽ có lại những gì chúng ta đã có.” Draco thì thầm. Harry đỏ mặt, không nhận ra rằng người kia đã đến gần. Cậu nhớ lại buổi sáng sớm hôm đó và gần như cảm thấy ngượng chín người. Chỉ một ký ức đã khiến cậu đỏ mặt như một nữ sinh, cậu không thể hình dung được nếu nhớ lại những kỷ niệm tình dục của hai người thì cậu sẽ như thế nào.

Hermione mỉm cười và ôm lấy Harry và Draco. “À, hẹn gặp hai người vào ngày mai.” Cô vẫy tay chào họ lần nữa và đi ra phòng khách.

“Hmmm, em nên ngủ trưa một lúc, một giờ sau chúng ta có thể đi làm chút gì đó. Không có gì đâu, chỉ là xem một bộ phim hay cái gì đó.”

Harry mỉm cười gật đầu cảm ơn và đi đến phòng ngủ của họ sau khi nhận được một cái ôm nhanh chóng. Những cử chỉ đơn giản của này Draco làm Harry cảm thấy thật vui vẻ.

Hai tiếng sau, Harry tỉnh dậy. Da cậu đỏ lên vì ngủ và cậu hơi run rẩy khi đứng dậy khỏi giường. Cậu khẽ ngáp và chạy vào phòng tắm để “xả nước”. Cậu cười khúc khích nhìn mình trong gương. Mái tóc cậu đang loạn hết cả lên và vẻ mặt như đang ngái ngủ.

Cậu bước chậm rãi bước xuống các bậc thang, liếc nhìn vào trong phòng nơi cậu hy vọng sẽ nhìn thấy Draco. Giống như cậu đoán, Draco đang ngủ. Anh đang ngáy ngủ lặng lẽ và Harry nhận ra rằng đây là một khuyết điểm nhỏ đáng yêu. Cậu cười khúc khích và nhẹ nhàng đi đến phòng ngủ. Cậu ngồi đó vài phút, nhìn chằm chằm xung quanh và suy nghĩ.

Đôi mắt của Draco mở ra đảo một vòng xung quanh mình. “Harry?” Anh hỏi một cách dữ dội. “Ugh, mấy giờ rồi?” Harry cười và nhìn qua đồng hồ.

“Hmm, chín giờ rồi.”

Draco đột ngột ngồi dậy thức giấc. “Tại sao em không gọi anh dậy? Anh muốn chúng ta làm đúng những việc đã định trước, nó sẽ không khiến em quá mệt mỏi tối nay.”

Harry nhún vai. “Bởi vì lúc ngủ nhìn anh rất dễ thương.” Đôi má anh trở nên hồng khi anh nhận ra điều anh nói. Draco cười to.

“Vậy anh muốn gì vào bữa ăn tối? Hoặc, chúng ta luôn có thể thuê một bộ phim(1) và làm một số bỏng ngô, hoặc cái gì đó? Chúng ta cũng có thể đi ăn ngoài nếu anh muốn.” Harry nghĩ một chút.

“Tại sao chúng ta chỉ thuê một bộ phim? Hôm nay là một ngày cuối năm, chúng ta có thể ở nhà và tận hưởng nó.”

Draco gật đầu và đi đến lò sưởi, tay lấy một nhúm bột floo. “Anh sẽ đặt hàng, em muốn xem gì?”

Harry nhún vai. “Không quan trọng, một cái gì đó mới đi?”

Draco đồng ý và đó là chính xác những gì họ có.

Harry nằm trên ghế. Draco đã khuyến khích cậu đặt chân lên trên đùi của Draco. Lúc đầu cậu hơi ngại, nhưng khi Draco bắt đầu massage chân, cậu không thể nói không! Đặc biệt là khi những ngón tay của anh bắt đầu làm điều gì đó bất hợp pháp. Harry đỏ mặt bối rối khi bắt đầu suy nghĩ về những thứ khác mà ngón tay của Draco có thể làm. Không! Không nên nghĩ đến những điều đó! Harry! Mày thậm chí còn không biết anh ấy là ai! … Nhưng, anh ấy là chồng của mày sau tất cả … KHÔNG! 

Cậu thu chân lại ngay lập tức, vui mừng vì Draco không biết được suy nghĩ của cậu. Cảm ơn khi đã tắt hết đèn, nếu không cậu sẽ nhận được vài câu hỏi là lạ về khuôn mặt đỏ ửng của mình.

Cuối cùng, bộ phim kết thúc, và Harry khẽ ngáp. Draco chà chân. “Em có vẻ mệt mỏi, gần nửa đêm rồi.”

Harry nhún vai. “Không, chỉ hơi đói.”

“Em có muốn anh nấu một cái gì đó không?” Draco hỏi, đã chuẩn bị sẵn sàng để nhảy lên và nấu vài món ăn nếu cần thiết.

Harry lắc đầu. “Không, tôi không biết nó là gì, tôi đã thực sự … đói, nhưng không muốn ăn….” Cậu nhún vai.

Draco có vẻ bối rối, và rồi anh chợt nhớ ra. “Ôi chúa ơi, anh quên mất, em phải uống máu hằng ngày!” 

Harry bị sốc bởi tin này. 

“Khi chúng ta liên kết, vì em là một thiên thần ma cà rồng, em phải uống máu của anh mỗi ngày.” Draco vỗ trán. “Điều đó giải thích tại sao em lại đói, thậm chí nhiều hơn, em cần máu của anh! Làm thế nào anh lại quên chứ!!”

Harry gật đầu, vẫn còn hơi sốc. “Vậy … làm thế nào để tôi có thể, ừm, no?”

“À, em có thể lấy máu từ bất cứ tĩnh mạch nào. Không quan trọng ở đâu. Anh nghĩ rằng nơi tốt nhất là cổ … nhưng, nếu em không thoải mái … em có thể sử dụng cổ tay anh.”

“Được rồi, tôi nghĩ nó sẽ thật đơn giản…”

“Anh chắc chắn nó sẽ đến với em, bản năng và tất cả những gì liên quan… Khi lần đầu tiên em làm điều đó, dường như em biết chính xác phải làm gì.” Draco nắm lấy cổ tay cậu.

Harry lo lắng cầm lấy cổ tay Draco. Cậu có thể cảm thấy Draco duỗi cong cổ tay để cậu có thể nhìn thấy tĩnh mạch dễ dàng hơn. Cậu ngại ngùng cúi xuống và liếm vào cổ tay anh một chút. Hơi xấu hổ. Cậu không nghĩ là da anh ấy sẽ … ngon. Cậu có thể cảm nhận được sự nhịp nhàng của máu trong các tĩnh mạch của Draco khi cậu liếm một chút nữa ở cổ tay. Cậu nhún vai và bắt đầu cắn nhẹ lên da. Cậu có thể nghe thấy Draco thở hổn hển, và cậu thấy khá tích cực, không phải ngạc nhiên. Cậu đỏ mặt và quyết định làm tốt hơn. Cậu cắn chậm vào cổ tay. Hương vị ấy không hề giống những gì cậu từng nếm thử. Cậu suýt thì say trong nó như một con vật. Draco không thể có đủ.

Rồi cậu nghe thấy nó, tiếng ồn khiến cậu đỏ mặt. Draco rên rỉ. Harry giật mình giật mình và nhanh chóng liếm vết thương. “Um-uh … vâng, cảm ơn.”

Draco mỉm cười với cậu, cố gắng hành động bình thường, nhưng đôi mắt anh đã nói rằng anh ta đã quá xa vời. Họ chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm vào nhau. Draco từ từ ngả người về phía trước để hôn cậu. Đôi mắt Harry mở to. Môi của Draco rất gần, chỉ để chạm vào anh.

Anh dừng lại.

“Draco … không … tôi xin lỗi … tôi không thể …” Harry nói, cảm thấy khá xấu hổ.

“Oh.” Draco có vẻ thất vọng và ngại ngùng. “Bây giờ, ừm, ngủ đi.” Anh nói, ngồi dậy nhanh và rời khỏi phòng.

Harry nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu. Cậu chợt cảm thấy như là một cái hôn đầy đủ. Tại sao cậu không muốn hôn Draco? Anh ấy là chồng của cậu. Chỉ là cậu… không biết anh. Nó giống như hôn một người lạ mặt tuyệt vời, và vì một lý do nào đó, cậu không muốn điều đó. Cậu muốn hôn người đàn ông mà cậu yêu. Cậu muốn tìm hiểu thêm về Draco mà cậu đã từng yêu. Thật là ngớ ngẩn, nhưng đó là những gì cậu muốn. Để yêu một lần nữa … 

“Hãy cho nó thời gian.” Cậu tự trấn an và ngồi dậy, đi ngủ.
Bình Luận (0)
Comment