Dịch: Bánh
SOS cấm thẳng tay Băng Tuyết Chi Tâm!
Một tiếng "Vãi" của Lạc Nhất Minh cũng có thể được coi là nói hộ tiếng lòng cho mọi người trong PG.
Kinh Vũ cũng sửng sốt một lúc lâu mới có thể phản ứng lại, ngoài kinh ngạc thì cậu còn cảm thấy có chút thành tựu —— Băng Tuyết Chi Tâm bị cấm, lý do khiến nó bị cấm không phải vì nó là Băng Tuyết Chi Tâm, mà vì người chơi nó chính là cậu.
Liệu đây có phải là SOS đang gián tiếp công nhận kỹ năng của mình không nhỉ?
Thêm vào đó —— Băng Tuyết Chi Tâm thật sự không yếu, chỉ là có quá ít người biết chơi nó thôi.
Kinh Vũ không khỏi cười nhạt: "Bọn họ phí mất một lượt cấm nhằm vào em rồi, xem ra ván này Phi ca có thể được chơi Lilith."
"Hoặc là Satan." Tần Phi bổ sung một câu, khóe môi khẽ nhếch, "Vẫn cứ ban Carmel, Hắc Giao cùng Tử Thần đi."
"OK~" Diệp Hồng cấm Carmel, sau đó hỏi Kinh Vũ bằng giọng điệu đầy tò mò, "Băng Tuyết Chi Tâm bị ban rồi, Cá Vàng, em tính dùng con gì đi rừng đây?"
"Cánh Hoa Mạn Đà La." Kinh Vũ đáp lại không chút do dự, "Em sẽ khiến bọn họ phải hối hận khi cấm Băng Tuyết Chi Tâm!"
Lạc Nhất Minh: "Uầy, Cá Vàng, không ngờ anh cũng nham hiểm thật đấy, lúc nãy SOS chơi Cánh Hoa Mạn Đà La đã thua không ngóc đầu nổi rồi, giờ anh lại dùng Cánh Hoa Mạn Đà La để hành lại bên đó, chắc bọn họ bị ám ảnh tâm lý luôn quá."
"Đó là những gì anh muốn ó~" Kinh Vũ nói mà không có chút áp lực nào, thậm chí giọng điệu của cậu còn bắt đầu nhả nhớt trở lại, "Lúc thi đấu chính thức, PG sẽ tái đấu với SOS, đến lúc đó, anh chỉ mong sao vừa nhìn thấy chúng ta là bọn họ sẽ lập tức bỏ của chạy lấy người ~"
"Chậc chậc, đúng là tàn nhẫn." Hàn Lãnh giơ ngón tay cái tỏ vẻ tán thành, y nhìn SOS đã cấm Lilth, hai mắt liền sáng bừng lên, "Chà chà, xem ra Satan của Phi ca có thể tái xuất giang hồ rồi."
Sau khi PG cấm Hắc Giao, vị tướng cuối cùng xuất hiện trên bảng cấm của SOS là Cửu Vĩ Yêu Hồ, bọn họ tiếp tục chờ PG đưa ra lượt cấm cuối cùng rồi pick lock Dark Cupid ngay sau đó.
"Em đã thành Phật." Lạc Nhất Minh nhìn tướng tủ của mình rơi vào tay địch với vẻ mặt lãnh đạm như thể đã nhìn thấu hồng trần, "Chắc cho tới lúc đấu chính thức em cũng không bao giờ được chạm vào một cọng lông của Dark Cupid quá."
"Anh đã sớm thành Phật." Diệp Hồng nhún vai, "Cửu Vĩ Yêu Hồ của anh chỉ có thể dùng trong đấu thường."
Lúc hai người nói chuyện, Tần Phi đã pick Satan, sau đó, Kinh Vũ lấy Nhân Mã giúp Lạc Nhất Minh.
SOS pick Táng Kiếm cùng Scarlet Wrath.
Ủa?
Scarlet Wrath?
Diệp Hồng nhíu mày: "Gì đây? Chúng nó lại bắt đầu nhòm ngó tướng tủ thứ hai của anh rồi à?"
"Có khi nào SOS bị chúng ta hành tới mức ngu người luôn rồi không?" Hàn Lãnh kinh ngạc nói.
Khổng Tước Linh vs Scarlet Wrath, nếu đem hai con tướng này đặt lên bàn cân, nhìn kiểu gì cũng thấy Khổng Tước Linh vượt trội hơn hẳn —— bộ chiêu thức linh hoạt, sát thương cũng cao.
*vs: versus = against, từ được sử dụng trong thi đấu, so tài, ví dụ như team A vs team B có nghĩa là team A sẽ đấu với team B.
Nhưng trong hai ván trước, Khổng Tước Linh của SOS lại bị lu mờ bởi Scarlet Wrath của Diệp Hồng, bị hắn đè đầu cưỡi cổ từ đầu cho tới cuối.
Có khi nào vì thế nên SOS mới nảy sinh ảo giác rằng chất tướng của Scarlet Wrath mạnh hơn không nhỉ?
"SOS, các cậu đang chơi với lửa rồi đấy." Diệp Hồng khóa Khổng Tướng Linh trong cơn vui sướng, mà ngay trong lúc đó, Hàn Lãnh cũng chọn xong Nhân Ngư.
Nhân Mã và Nhân Ngư - cặp đôi sinh ra để băng trụ giết người.
Cuối cùng, SOS chọn Cuồng Cốt cùng Ariel, PG chọn Cánh Hoa Mạn Đà La.
Truyện Nữ Cường
Nhìn thấy Cánh Hoa Mạn Đà La, cả tập thể của SOS chìm trong im lặng.
PG......!cái đám này đúng là khiến người ta phải đau đầu!
Đội hình của hai đội cũng đã hoàn chỉnh:
PG: Satan, Khổng Tước Linh, Nhân Mã, Cánh hoa Mạn Đà La, Nhân Ngư
SOS: Cuồng Cốt, Scarlet Wrath, ám hắc Cupid, Táng Kiếm, Ariel
"Đội hình bên mình mạnh quá!" Lạc Nhất Minh cảm thán.
Thật không biết SOS đã nghĩ như thế nào nữa, lãng phí một lượt cấm cho Băng Tuyết Chi Tâm rồi để hở Satan - con bài đã làm nên tên tuổi của Tần Phi ra, còn cướp Scarlet Wrath rồi nhường Khổng Tước Linh cho Diệp Hồng.
"Ván này, anh gánh." Tần Phi cười.
Những lời này khiến Kinh Vũ không khỏi nhớ tới những gì mình đã nói trong ván trước, cậu chỉ biết ho khan một tiếng đầu xấu hổ.
Thế nhưng các đồng đội của Kinh Vũ đều không để ý đến sự xấu hổ của cậu, họ đều đang bận dùng ánh mắt kỳ vọng nhìn về phía Tần Phi:
Lạc Nhất Minh: "Phi ca! Nhiệm vụ lấy Mega Kill giao cho anh nhé!"
Diệp Hồng: "Chúc mừng SOS sắp được nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị Satan thống trị!"
Hàn Lãnh: "Satan của Phi ca có thể một cân năm, xem ra ván này chúng ta không cần phải tốn sức rồi."
Nghe bọn họ nói thế, Kinh Vũ cũng thấy sôi sục theo, trong mùa giải trước, Satan của Tần Phi vẫn luôn là một gương mặt thân quen trên bảng cấm, thế nên cậu vẫn chưa có cơ hội được xem anh thể hiện bao giờ, không biết ván này sẽ ra sao đây ta?
Sau khi vào trận, câu trả lời đã được tiết lộ —— Satan trong tay Tần Phi, hai chữ thôi, khốc liệt!
Dù vị tướng bên kia chiến tuyến có là gì, cũng đều bị nghiền nát thành thịt vụn!
Cuồng Cốt? Top tier nhỉ, ở trước mặt Satan cũng chỉ là một thằng nhãi ranh mà thôi!
Scarlet Wrath? Một combo là đủ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân rồi.
Dark Cupid? Thật ngại quá, lúc nãy còn có cậu trong combat nữa hả? (oan hồn của Dark Cupid-còn-chưa-kịp-làm-gì-đã-chết đang run như cầy sấy).
Có Satan càn lên, Khổng Tước Linh cùng Nhân Mã chỉ việc ở phía sau xả sát thương trong điên cuồng, không còn gì sướng hơn thế nữa.
Muốn chạy sao? Có thể bạn chưa biết, bên này còn có người đi rừng!
Cánh Hoa Mạn Đà La của Kinh Vũ đã mai phục ở gần đó từ lâu, chờ Satan câu được chiêu cuối của AP bên kia, cậu lập tức ném ra một cái phi tiêu hình bông hoa, kết liễu AP vốn chỉ còn lại một chút máu của SOS.
Sau đó, cô gái trong bộ váy màu tím lập tức tan biến ra thành vô số cánh hoa, bay lả tả về phía xạ thủ của bên địch, mỗi một cánh hoa đều là một lưỡi dao sắc bén có chứa kịch độc, sau khi giết chết xạ thủ một cách nhẹ nhàng, những cánh hoa kia ngưng tụ lại thành hình người ngay tại nơi mà xạ thủ của SOS ngã xuống, tạo thành hình dáng một thiếu nữ tóc dài tung bay, vô cùng quyến rũ lại đầy mê hoặc.
Không thể không công nhận, được xem hiệu ứng chiêu thức của Cánh Hoa Mạn Đà La chính là một loại hưởng thụ.
25 phút sau, PG đánh bại SOS lần thứ ba với tỉ số số 29: 4.
Càng đánh thì thời gian của mỗi trận lại càng ngắn, hơn nữa Tần Phi còn đem về một pha Mega Kill, giành MVP với KDA 13-2-14.
KDA của Kinh Vũ là 5-0-11, tuy không phải là MVP, nhưng đã đủ ăn đứt KDA của Cánh Hoa Mạn Đà La trong tay SOS, nếu đem ra so sánh thì đúng là khác một trời một vực, nhiêu đó thôi cũng đủ khiến SOS phải hoài nghi nhân sinh rồi.
"Còn nữa không còn nữa không? Em cũng muốn Mega!" Lạc Nhất Minh đã high rồi, chỉ hận không thể tiếp tục đấu tiếp thêm 300 hiệp với SOS, đánh đến khi bọn họ không dám tự nhận mình là một đội tuyển chuyên nghiệp nữa.
Cậu ta muốn đánh, nhưng SOS hết đánh nổi rồi.
"Bên kia bảo không đánh nữa." Phương Lạc Phàm mỉm cười, tâm trạng của y đang rất tốt, "Các em muốn tập thế nào cũng được, anh đi xem lại tài liệu một chút, mai mình họp."
Dù có thắng liên tục ba ván thì cũng không có nghĩa là PG sẽ đánh hoàn hảo từ đầu cho tới cuối, nhưng dù sao thì cả đội vẫn có được chiến thắng chung cuộc, thế nên lúc họp sẽ không có gì nhiều để nói.
"Còn phải tập thêm nữa hả......" Lạc Nhất Minh nhìn thời gian ở góc dưới bên phải màn hình, "Biết vậy thì đã không thắng nhanh rồi, kéo dài mỗi ván trên 40 phút thì tốt biết mấy?"
"Thế thì có khi không thắng nổi đâu." Diệp Hồng hiểu rất rõ rằng mình sẽ trở thành cái dạng gì vào giai đoạn late game.
"Late game vẫn phải luyện thêm." Tần Phi nói, "Thế nhưng lúc thi đấu chính thức thì phải kết thúc ván đấu càng sớm càng tốt." Anh dừng một chút rồi tiếp tục, "Nghỉ 10 phút đi, 10 phút sau đi đơn."
Mọi người đều đồng ý, không dám có ý kiến ý cò gì cả, chỉ cần huấn luyện viên không nói gì, thì lời của đội trưởng Tần Phi chính là thánh chỉ.
Kinh Vũ đang ngây người thì bỗng có người nào đó vỗ vai cậu, vừa quay đầu lại thì đã bắt gặp ánh mắt tràn đầy hứng thú của Tần Phi.
"Ngẩn người gì đấy?" Tần Phi nhướng mày.
Kinh Vũ ngơ ngác mà "Dạ" một tiếng.
Tần Phi phì cười: "Đi qua đây với anh một chút, anh có thứ này muốn đưa cho em."
Vừa nói xong, Tần Phi đã đứng lên.
Kinh Vũ vội đuổi theo anh rồi mới nhận ra những gì mà người kia vừa nói: "Anh muốn đưa cho em cái gì vậy?"
"Chút nữa rồi biết." Tần Phi vừa nói vừa đi về phía cầu thang.
Lạc Nhất Minh nhìn bọn họ rời đi, kiên nhẫn chờ đến lúc cả hai đi xa rồi mới ngập ngừng nói: "Hai anh có cảm thấy bọn họ....."
Diệp Hồng: "Có."
Lạc Nhất Minh: "Em còn chưa nói gì luôn đó!"
Diệp Hồng mặc kệ cậu ta, chỉ lo nói phần mình: "Mọi người có thấy Phi ca dịu dàng một cách quá đáng đối với Cá Vàng luôn không?"
Hàn Lãnh gật đầu, rõ ràng là y cũng nhận thấy điều đó: "Chưa thấy Phi ca hung dữ với Cá Vàng bao giờ luôn." Y dừng một chút, bắt đầu hồi tưởng, "Hôm mình đánh với ANE, thật ra mà nói thì Cá Vàng cũng không khá khẩm hơn so với chúng ta được bao nhiêu, cũng chết nhảm vài pha lúc late game đó thôi, nhưng lúc Phi ca họp riêng với cậu ấy lại yên tĩnh đến mức kỳ lạ."
"Uầy, không lẽ Phi ca với Cá Vàng......" Lạc Nhất Minh vội che miệng mình lại rồi dùng giọng điệu mờ ám để nói tiếp, "Cá Vàng còn chưa biết xu hướng tính dục của Phi ca nhỉ? Chúng ta có nên nói cho anh ấy biết không?"
Diệp Hồng nhìn về phía cậu ta: "Đi."
Hàn Lãnh cũng nhìn về phía cậu ta: "Đi."
Lạc Nhất Minh nghẹn: "......!Thôi bỏ đi, cứ để Phi ca tự nói được rồi."
*
Tần Phi dẫn Kinh Vũ vào phòng riêng của anh.
Kinh Vũ đứng do dự ngoài cửa một lúc, thấy Tần Phi có vẻ như không muốn để cậu đứng đợi ở bên ngoài mới lấy can đảm theo anh vào trong, sau đó trộm đánh giá không gian bên trong căn phòng.
Phòng của Tần Phi không bừa bộn, nhưng cũng không ngăn nắp gọn gàng.
Anh không gấp chăn của mình lại mà để nó nằm lung tung trên giường, sách vở trên bàn cũng có hơi lộn xộn, nhưng ít nhất là chúng được xếp lại thành một chồng riêng.
Tần Phi đi thẳng tới bàn làm việc, cầm một quyển sách bìa cứng lên rồi xoay người đưa cho Kinh Vũ.
Kinh Vũ vươn tay, cẩn thận cầm lấy nó, là một cuốn artbook của 《 Chúa Tể Ác Ma 》.
"Hôm nay em đánh rất tốt, cái này cho em, coi như là khen thưởng." Tần Phi mở miệng, giọng điệu của anh rất thản nhiên, cứ như đang nói —— hôm nay em giỏi lắm, thưởng cho em một viên kẹo.
"À thì....!em đã là thành viên của PG, việc cố gắng giành lấy chiến thắng với cả đội là điều đương nhiên rồi ạ."
Kinh Vũ cảm thấy có chút kỳ quặc, dù mình có thể hiện tốt, cũng đâu tới mức phải để đội trưởng khen thưởng như vậy chứ?
Nghĩ thế thôi, nhưng Kinh Vũ vẫn ôm cuốn artbook kia thật chặt, cứ như đang sợ nó sẽ đột nhiên mọc cánh mà bay đi vậy.
Tần Phi nhìn ngón tay có chút trắng bệch vì ôm cuốn artbook của cậu, nhướng mày đầy hứng thú: "Thế em không muốn lấy à?"
"Dạ muốn!"
Quả nhiên, Kinh Vũ đáp lại rất nhanh, cậu cao giọng: "Cảm ơn Phi ca, em sẽ tiếp tục cố gắng!"
Tần Phi vốn muốn nói rằng cuốn artbook không phải là trọng điểm, mà trọng điểm chính là chữ ký của anh trên trang đầu tiên.
Thế nhưng nhìn bộ dáng chỉ hận không thể ôm cuốn artbook vào trong lòng rồi hòa làm một cùng với nó của Kinh Vũ........!Tần Phi do dự một lát, cuối cùng, anh chỉ cười khẽ một tiếng, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Kinh Vũ: "?"
Tần Phi: "Đi cất nó đi, tiếp tục cố gắng nhé."
Kinh Vũ: "Dạ dạ!"
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Kinh Vũ, Tần Phi cảm thấy —— nếu người này mà có một cái đuôi, thì vào ngay lúc này, cái đuôi đó chắc chắn sẽ đang vẫy một cách điên cuồng....!.