Sau đó vài ngày, các thành viên trong TFBOYS chuẩn bị tập luyện cho Fan Meeting 10 sắp tới. Đây có thể nói là bước tiến quan trọng nhất trong thời gian vừa qua của TF Ent. Mọi người đều đang cố gắng hết mình cho buổi hẹn ước quan trọng lần này.
Trong thời gian đó, Hoàng Khả Nhi cũng bận chuyện trong tập đoàn Hoàng Khả nên không có thời gian quan tâm Vương Tuấn Khải, thỉnh thoảng tối đến chỉ gọi điện rồi hỏi thăm vài câu, sau đó chúc ngủ ngon. Đương nhiên, cả hai cũng rất biết thông cảm cho nhau...
Đến buổi hẹn ước, trước đó vài giờ, Hoàng Khả Nhi đến sớm, tự tay làm cho Vương Tuấn Khải một bữa cơm thập cẩm vô cùng thịnh soạn, chứa đầy đủ chất dinh dưỡng, đương nhiên cũng có phần cho hai đệ đệ kia. Cô vui vẻ nhìn Vương Tuấn Khải ăn, cuối cùng trước khi buổi hẹn ước bắt đầu, cô còn lấy ra vài thanh kẹo socola, bắt cậu phải ăn hết. Vương Tuấn Khải nhíu mày:
- Aizz! Gần diễn rồi, run chết đi được, ai còn có tâm trạng ăn kẹo với cậu nữa hả?
- Ăn đi ăn đi, Tứ Diệp Thảo chắc chắn cũng không muốn cậu vì sơ suất mà tuột đường huyết đâu, nhỉ? - Cô cười tít mắt rồi nhanh bóc vỏ ra, nhét vào miệng Vương Tuấn Khải - bé con ăn cho nhiều vào rồi mau lớn, hahaha...
Vương Tuấn Khải lườm nguýt cô một cái, sau đó mới chịu an tâm bước lên khán đài cùng hai tiểu đệ đệ của mình, trước khi đi còn nghe Tiểu Nguyên lẩm bẩm một câu:
- Aizz! Kiểu này chắc em cũng phải kiếm bạn gái sớm đây, nhìn hai người sến quá đi mất.
Đương nhiên, buổi biểu diễn diễn ra vô cùng thuận lợi. Sau đó, mọi người trong công ty còn rủ nhau đi party một bữa, Hoàng Khả Nhi từ chối vì cảm thấy hơi mệt...
Trên con đường dài với lá vàng trải hai bên đường của đầu thu, cảm giác mát mẻ lẫn u buồn lại trỗi lên, Hoàng Khả Nhi bước từng bước đi yên tĩnh, khoảng được 5,6 bước, cô lại thở dài.
- Ta có thể nói chuyện một lúc với cháu không?
Hoàng Khả Nhi giật mình quay lại, là... Cố Kha.
Tại Lobes Story...
Hoàng Khả Nhi cẩn thận dùng chiếc muỗng nhỏ bằng sứ, khuấy nhẹ tách trà, trong lòng không khỏi cảm thấy bất an, cô không quen với Cố Kha thân lắm, sao lần này ông lại chủ động mời cô muốn nói chuyện?
- Hôm nay là Fan Meeting của TFBOYS, cháu không dự à? - Chất giọng trầm ồn cất lên, Cố Kha nhẹ thở hắt ra.
- Cháu không được khỏe nên xin về trước ạ - Hoàng Khả Nhi lễ phép cười rồi đáp lại, từng chữ một nói với vị chủ tịch này đều vô cùng phải cẩn thận, nhưng sao cô có cảm giác, người này vốn dĩ rất thân thuộc với cô thì phải?
- Cháu bệnh à? Phải giữ gìn sức khỏe chứ? Đừng làm việc quá sức, cháu đã đi khám chưa? - Cố Kha lập tức tuôn một tràn đầy lo lắng, nhìn Hoàng Khả Nhi hồi lâu khá quan tâm
Hoàng Khả Nhi cảm thấy có gì đó kỳ lạ ở ông, ánh mắt có biểu hiện tí vẻ sợ hãi nhưng nhanh chóng biến mất, thay vào đó là ánh mắt vô cùng điềm tĩnh, vờ như không có chuyện gì. Biểu hiện này Cố Kha đều ghi vào tầm mắt, ông biết mình có tí gọi là quá đà, liền giả vờ ho nhẹ để cô không chú ý:
- Hừm! Cháu phải ăn uống đầy đủ vào đấy, nếu không Vương Tuấn Khải sẽ lo cho cháu nhiều lắm đấy.
- Hì hì, vâng ạ. - Cô không đề phòng nữa, còn người đối diện mình là người vô cùng bình thường, bình thường quá bình thường, không hạ độc mình được đâu, đừng lo, bình tĩnh nào Hoàng Khả Nhi,phù, không sao rồi! -.-
- À! - Cố Kha lấy trong túi áo ra một hộp quà nhỏ được kết cần trọng trong những vòng duy ruy băng màu xanh dương, trông vô cùng dễ thương, sau đó đưa cho Hoàng Khả Nhi - Quà sinh nhật sớm của cháu. Đừng hỏi lý do, cháu hãy giữ nó bên mình, đến lúc nào đó cháu sẽ biết được ý nghĩa của nó.
- Ơ... - Hoàng Khả Nhi còn đang ngơ ngác thì Cố Khả đã đứng dậy, chỉ tay vào đồng hồ
- Không còn sớm nữa, ta còn có chuyện, hi vọng lần sau còn có thể nói chuyện tiếp với cháu.
Rồi ông nhanh chóng rời khỏi đó. Hoàng Khả Nhi sau khi ổn định được tâm trí thì mới nhận ra, ông đã đi xa rồi.
- Ông ấy biết sinh nhật mình? - Cô không khỏi thắc mắc, nhẹ mở hộp quà ra, là một chiếc dây chuyền bằng vàng lấp lánh, trông vô cùng kiêu sa và quý phái, chắc hẳn rất mất tiền. Cô cẩn thận đeo chiếc dây chuyền, nó thật sự rất nổi bật trên chiếc cổ trắng ngần của cô. Mặt dây chuyền hình trái tim sáng lấp lánh vô cùng, có dòng chữ nhỏ được khắc ở giữa vô cùng tinh xảo
- Cố Hạ Băng? - Hoàng Khả Nhi nghiêng đầu, đọc dòng chữ đó, đầu cô bỗng chốc nhói lên - AAAAAAAA...!!!
Phục vụ hớt hải chạy ra, Hoàng Khả Nhi đã nằm dưới sàn nhà, miệng cô yếu ớt thì thào
- Gọi... Vương Tuấn Khải... tới...