Fog [Điện Cạnh]

Chương 131

Như những năm trước, nếu có người mới xuất hiện trong danh sách thi đấu thế giới, đều sẽ được toàn bộ tổ thi đấu đặc biệt chú ý.
Ba tuyển thủ thiên tài quán quân Free, năm ấy lần đầu tiến vào thi đấu thế giới cùng giành được vinh dự, cũng đều phá vỡ kỷ lục, dùng chỗ hơn người của bản thân vẽ ra màu sắc độc đáo cho riêng mình.
Chẳng hạn như Whisper, lần đầu tiến vào thi đấu thế giới phá kỷ lục tuyển thủ trẻ tuổi nhất đạt quán quân, chung kết năm đó giành được ba ván MVP, là tuyển thủ quán quân trẻ tuổi nhất cho tới nay, là tuyển thủ Trị Liệu Sư giành được nhiều MVP nhất, còn được tổ thi đấu phía liên minh khen ngợi là tuyển thủ chinh phạt thế giới có thao tác hoa lệ nhất, kinh diễm nhất.
Chẳng hạn như Thần Hoả, lần đầu tiến vào thi đấu thế giới liền giành được quán quân, còn được tổ thi đấu phía liên minh ca ngợi là tuyển thủ lỗ mãng nhất, dám gặp dám giết, có phạm sai lầm cũng không bao giờ sợ chiến, thế cuộc trên sân càng hỗn loạn Thần Hoả càng có thể phát huy xuất sắc hơn.
Chẳng hạn như Puppy, cũng lần đầu tiến vào thi đấu thế giới đã giành quán quân, được tổ thi đấu phía liên minh ca ngợi là tuyển thủ trầm ổn nhất năm đó, lúc ấy tuổi không lớn, lại phát huy vô cùng điêu luyện bình tĩnh, không xúc động không nóng vội.
Lại chẳng hạn như năm nay là Thời Lạc.
Tuy thi đấu thế giới năm nay mới qua được gần một nửa, nhưng Evil đã được phía liên minh công nhận là người mới ngông cuồng nhất từ trước tới nay.
Tổ phân tích số liệu phía ban thi đấu không ai quan tâm ân oán giữa Thời Lạc và Thánh Kiếm, cũng không có thời gian đi xem phỏng vấn sau thi đấu các kiểu của Thời Lạc, chỉ đơn thuần từ số liệu cảm thấy người mới này rất tham lam rất bá đạo, bất kể là từ vòng bảng điên cuồng giành MVP hay trước tứ kết là tuyển thủ huấn luyện nhiều giờ nhất (thời gian trên game của tuyển thủ được ghi chép trong dữ liệu thống kê của liên minh), ai nấy đều sâu sắc cảm nhận được dã tâm điên cuồng của cậu người mới này.
Liên minh chỉ cho là tuyển thủ Evil tuổi còn nhỏ, xuất thân từ hào môn giới thể thao điện tử, lần đầu chinh chiến, kiêu căng tự mãn, sốt ruột lập công.
Chỉ có rất ít người trong nhà câu lạc bộ Free biết, từ đầu đến cuối Thời Lạc không có suy tính nhiều như vậy.
Không phải Thời thần muốn làm cho mình thắng đẹp hơn, mà là muốn khiến đối thủ thua càng lúng túng hơn.
Mà năng lực của Thời Lạc quả thật có thể chống đỡ được phần dã tâm này.
Trình tự thi đấu đi tới tứ kết, từ đầu đến cuối Thời Lạc đấu đá phát huy kinh diễm chói mắt, ba đồng đội quán quân bên cạnh cũng không thể che khuất được hào quang của Thời Lạc, giống như sinh ra đã giành riêng cho giải thi đấu.
Ván thứ hai của trận BO5 tứ kết bắt đầu đếm ngược.
Thời Lạc nhìn chằm chằm đếm ngược trên bản đồ, đột nhiên nói vào loa đội, "Các anh nói xem...Bọn họ có hoảng hay không?"
Ba người còn lại xì một tiếng bật cười.
"Tin tôi đi." Thần Hoả hoạt động ngón tay, "Ai gặp phải loại chiến thuật như kẻ điên của chúng ta cũng phải hoảng thôi."
"Tôi và Dư Thúy xem như là người điên, hai cậu thì không...Hai cậu là chó điên, xin hỏi có ai nhìn thấy chó điên muốn ăn thịt người mà không hoảng?" Puppy chậm rãi điều hoà nhịp thở, "...Thật ra ván đầu tiên đánh đến cuối bọn họ đã bắt đầu nghĩ biện pháp chu toàn rồi, thực lực tổng thể của tổ huấn luyện viên bọn họ mạnh hơn chúng ta...Dù sao cũng là tổ huấn luyện viên vô địch mùa giải trước, chắc chắn đã nghĩ đến biện pháp đối phó, chỉ là không biết có thể nhằm vào chúng ta hoá giải được bao nhiêu thôi, Dư thần...Nhờ cả vào cậu, ván này cậu chỉ huy tốt nhất là đừng có sai lầm."
Dư Thúy cụp màn nhìn bàn tay bị nóng đỏ lên của mình, nhàn nhạt hỏi ngược lại, "Cậu là đang lo lắng có thể tôi sẽ phạm sai lầm?"
Puppy nghiêm túc nghĩ một hồi, đúng là không nhớ được lần cuối Dư Thúy phạm sai lầm là chuyện của năm nào.
Mấy người ngẩn ra nửa giây nở nụ cười, đạo diễn quay đặc tả về đây, Thời Lạc lẩm bẩm, "Thấy bọn tôi cười có phải mấy người càng hoảng hơn không? Có đúng không? Đúng hay không..."
Đếm ngược kết thúc.
Giây đầu mở màn cũng là lúc Free đi lên, thời gian đếm ngược kết thúc, toàn bộ thành viên đều xông ra ngoài, đạo diễn có kinh nghiệm ván đầu tiên, trực tiếp chiếu thẳng vào bốn người hàng trước Free, dưới góc nhìn Thượng Đế, bốn người Free trông hệt như sói đói.
Chiến thuật chó điên này dù là nửa giây cũng vô cùng quý giá, Dư Thúy như trước không lãng phí giây nào bao lá chắn cho hai Tay Đột Kích, Thời Lạc Thần Hoả vừa mở màn trực tiếp thả bình tinh lọc, Thánh Kiếm có bài học từ ván đầu tiên, lo lắng mấy người Free vẫn giống như vừa nãy, cũng đã đề phòng, muốn tranh thủ hạ Thời Lạc Thần Hoả trước Free, cũng đi lên đồng thời giáp mặt với bốn người.
Hai Tay Đột Kích Thời Lạc Thần Hoả dưới tình huống không lá chắn thả bình tinh lọc chỉ là hai cái bia ngắm, nếu thi đấu với những chiến đội khác, khi tất cả thành viên của hai bên đều xông lên, chỉ cần ba đánh một, hai Tay Đột Kích một Tay Bắn Tỉa của Thánh Kiếm cùng đánh Tay Đột Kích có sức chiến đấu duy nhất của đội đối thủ, phần thắng sẽ rất lớn.
Mà Free không phải chiến đội bình thường.
Free là chiến đội có Trị Liệu Sư Whisper, có thể làm Trị Liệu Sư, cũng có thể làm Tay Đột Kích.
Tất cả thành viên Free đều có thể đánh.
"Hai phút năm giây." Thời Lạc nhìn chằm chằm thời gian đếm ngược bình tinh lọc, "Một phút năm giây..."
Để cướp ưu thế mở màn, Thánh Kiếm giành giật từng giây đến mức không thèm bao lá chắn, kề sát cận chiến, Dư Thúy không chút nghĩ ngợi rút dao găm chắn trước hai Tay Đột Kích đội mình, vừa di chuyển đánh lừa một phát súng của Tay Bắn Tỉa Thánh Kiếm, còn đá một cước vào Tay Đột Kích dẫn đầu, lại một nhát dao chém vào mặt Tay Đột Kích còn lại kia!
Puppy ngắm bắn một phát vào Thánh Kiếm bị Tay Đột Kích bắn hạ máu, Dư Thúy trúng đạn chỉ còn sót lại chấm máu, Puppy bắn tỉa đang trong thời gian nạp đạn không thể tiếp tục áp chế, chỉ có thể đúng lúc nhắc nhở, "Còn không rút lui là đi đời luôn."
Dư Thúy nhanh chóng nói, "Hạ thêm một người nữa, bán tôi."
Quyết định chỉ diễn ra trong tích tắc, Dư Thúy một chọi ba, nhanh chóng di chuyển trốn đi một phát súng, đầu tiên cản lại Tay Bắn Tỉa sau đó cho người này thêm một nhát dao, Trị Liệu Sư của Thánh Kiếm đã kịp thời chạy tới thêm lá chắn, Dư Thúy không thể phân thân không cách nào cố gắng một đổi một, chỉ đơn giản vòng lại Thần Hoả còn mỗi nửa cây máu kéo dài cho Thần Hoả một giây cuối cùng, một giây sau___
Một giây sau, Dư Thúy đồng thời bị Tay Bắn Tỉa và Tay Đột Kích bắn trúng, trở về đá tái sinh.
Mà Thời Lạc và Thần Hoả bên này đã thành công đặt tổng cộng một, hai, ba, bốn, năm, sáu bình tinh lọc ngay chính giữa bản đồ khiến Thánh Kiếm tuyệt vọng, tiếng xì xì của bình tinh lọc tại bản đồ Thánh Kiếm dần trở nên cực kì rõ ràng, Thời Lạc với Thần Hoả phát huy cực kì thuận tay, một phần lớn diện tích bản đồ bị dọn sạch, mấy người hàng trước của Thánh Kiếm không thể không lùi về sau, Thời Lạc Thần Hoả thừa thế hạ gục Tay Đột Kích Thánh Kiếm.
Bắt đầu một đổi hai, so với trận đầu tiên thì ưu thế nhỏ hơn một chút, nhưng Free vẫn thành công xâm chiếm một phần lớn bản đồ.
"Đừng chờ tôi, không lá chắn cũng tiếp tục xông lên." Dư Thúy còn đang chờ đếm ngược hồi sinh, "Ngơ ra cái gì? Chúng ta cũng đâu có Trị Liệu Sư."
Thần Hoả nghiến răng, "Ok, cậu trâu bò..."
Thánh Kiếm tự cho là đối đầu chính diện lúc mở màn đã kết thúc, Trị Liệu Sư của Thánh Kiếm đang ở phía sau vật chắn trị liệu cho hai đồng đội, Thời Lạc với Thần Hoả chỉ còn chấm máu lần nữa từ sau vật chắn xông ra ngoài.
Puppy ở phía sau vật chắn ngắm bắn cản đường hai đối thủ, Thời Lạc xông lên đầu tiên, tận dụng mọi thời cơ bắt đầu thả bình tinh lọc.
Ván này mặc dù Thánh Kiếm vẫn giành được ưu thế cực lớn, nhưng ít hơn một Dư Thúy liều mạng như vậy, tự cho là có thể thoáng ngăn cản nhịp điệu tấn công của Free, ngàn vạn không ngờ Thời Lạc với Thần Hoả dưới tình huống không có bất cứ thứ gì bảo vệ vẫn tiếp tục xông lên, Tay Đột Kích còn lại của Thánh Kiếm hơi cuống quít vác súng ra khỏi vật chắn đánh trả, nhưng chậm hơn một nhịp, trong thời gian hồi máu bị Thời Lạc phát rồ thả thêm hai bình tinh lọc!
"Chiến thuật này của Free là thứ gì đây chứ?" Bình luận viên chưa bao giờ xem trận thi đấu nào nhịp điệu nhanh như vậy, luống cuống tay chân, "Nếu như trận đầu nói bọn họ đánh điên cuồng, vậy trận này chính là đánh không muốn sống nữa, ván này bọn họ như không để ý tới các thành viên tổn thương, chết cũng phải đột tiến lên phía trước, Thời Lạc với Thần Hoả chỉ hạ được một người thôi, Thần Hoả cũng chết mất rồi....Whisper đang hồi sinh, Evil tiếp tục xông lên phía trước, này...Còn lên nữa hả?!!!"
Sao lại không lên?
Dư Thúy vừa hồi sinh ngay lập tức thêm đầy trạng thái cho mình, đầu tiên đi đến sau vật chắn Thời Lạc đang đứng tạm thêm đầy trạng thái cho Thời Lạc, giữa lúc đó thậm chí không cho Puppy xếp sau thêm lá chắn mới, thêm đầy máu cho Thời Lạc xong là ngay lập tức chạy ra khỏi vật chắn cùng Thời Lạc, bên đối diện chỉ còn một mình Trị Liệu Sư đang đứng hàng trước canh giữ tuyến sương độc, Dư Thúy chỉ cần vài giây đã giết được Trị Liệu Sư, trong thời gian này Thời Lạc mặc sức lọc sương độc, thuận tiện phán đoán vị trí của Tay Bắn Tỉa thông báo cho Puppy, Puppy bắn liên tục hai phát súng, mặc dù không hạ được Tay Bắn Tỉa, nhưng cũng khiến cho người này không còn thời gian quấy nhiễu đến Thời Lạc với Dư Thúy.
Dư Thúy giải quyết xong Trị Liệu Sư bên đối diện, Tay Đột Kích chết lúc đầu cũng đuổi tới hàng trước, tự biết mình đánh không lại hai người Dư Thúy Thời Lạc, chỉ có thể tạm thời canh phía sau vật chắn chờ đồng đội hồi sinh.
Tay Bắn Tỉa Thánh Kiếm không ngừng nổ súng đột nhiên ngừng tay, Thánh Kiếm giống như từ bỏ, hai người còn sót lại trên sân nhường ra toàn bộ bản đồ, để mặc Thời Lạc lọc sạch.
Puppy đúng lúc nhắc nhở: "Vị trí của Tay Bắn Tỉa bên đối diện biến mất rồi, tôi không xác định được tên đó ở đâu."
Thần Hoả đang chờ sống lại cau mày nói: "Bọn họ đang chờ cả đội cùng sống lại, muốn bốn chọi bốn cạnh tranh công bằng với chúng ta."
Thời Lạc cười lạnh, "Ai mẹ nó muốn cạnh tranh công bằng với bọn họ?!"
"Thả cái này xong thì không lọc nữa." Dư Thuý giống như máy móc không biết đau không sợ chết, vọt thẳng tới vật chắn Tay Đột Kích Thánh Kiếm đang trốn, "Chúng ta bên này chỉ cần còn người là còn đánh."
Tay Đột Kích Thánh Kiếm hoàn toàn không ngờ tới có một ngày mình bị một Trị Liệu Sư xông tơi đè đầu đánh thẳng mặt.
Một Tay Đột Kích khác của Thánh Kiếm đã sống lại, vội vã chạy lên hàng trước chỉ kịp hạ Thời Lạc còn chấm máu, bị Dư Thúy chém còn nửa cây máu mới lấy được đầu người Thời Lạc, mà chưa kịp lấy hơi____Thần Hoả đã sống lại rồi! ! !
Dư Thúy đẫm máu lưu loát bao lá chắn thêm máu cho mình, không ngơi tay một giây nào, vừa thêm đầy máu xong Dư Thúy lại lần nữa xông ra ngoài với Thần Hoả.
Thánh Kiếm bây giờ chỉ còn lại một Tay Đột Kích không lá chắn và một Tay Đột Kích vừa không lá chắn vừa chỉ còn chấm máu.
Kết quả của một phen hai chọi hai này thế nào, có thể tưởng tượng được.
Bình luận viên không theo kịp thao tác của Free đã bắt đầu nói linh tinh khô cằn giải thích vớ vẩn, không cần phải giảng giải tỉ mỉ, từ góc nhìn thượng đế khán giả toàn sân đều có thể sâu sắc cảm nhận được Thánh Kiếm bất lực.
Đánh cũng đánh không lại, ngăn cũng ngăn không được.
Còn không cho người ta một giây thở dốc nào.
Cho dù tất cả thành viên Thánh Kiếm đều là tuyển thủ hàng đầu, nhưng thật sự không có cách nào trong nhịp điệu cường độ cao này đối chọi chính diện với Free, nếu không muốn bị Free dắt mũi dẫn đi, vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn người ta đánh thẳng một mạch, còn không sẽ như ván đầu tiên bị Free tiễn đi trong mười bảy phút.
Ván này Thánh Kiếm vốn có phương án ứng đối cho mình, bọn họ muốn dùng nhanh trị nhanh, hơn nữa hoả lực rõ ràng có thể nhắm vào Thần Hoả dễ sai lầm, nhưng cũng không mang đến bao nhiêu tác dụng, tốc độ phản ứng của Dư Thúy còn nhanh hơn bọn họ, nếu nói ván đầu tiên Free có hai người bị dùng như trâu như ngựa, vậy ván này có tới tận ba người.
Lần này thêm cả Dư Thuý.
Tỷ lệ thương vong của Free ván này cao hơn ván trước rất nhiều, nhưng tốc độ tiến công không hề mảy may giảm đi chút nào.
Trong phòng cách âm Free, bàn phím của ba người hàng trước vang lên ầm ầm, giống như phát điên xông lên phía trước.
"Thật ra có thể hơi hơi kiềm chế lại." Ván này so với ván vừa nãy khó hơn rất nhiều, bình luận viên khu thi đấu Trung Quốc lo lắng trong lòng, chỉ muốn ổn định chiến thắng, "Một khi nhân số còn sống bằng với đối diện hoặc là ít hơn đối diện thì vẫn nên chậm một chút phải không? Ưu thế của chúng ta đã khá lớn, thật không cần tiếp tục liều mạng như vậy, cái này lỡ như bị đối diện diệt cả đội một phen, vậy...Vẫn hơi nguy hiểm."
Trong phòng cách âm, Dư Thúy nhanh chóng nói, "Thời Lạc sống lại thì trực tiếp xông lên, không có lá chắn, lúc đó anh cũng không còn sống, em trực tiếp lên, chống đỡ đến lúc anh sống lại, lần này em một chọi hai, có vấn đề gì không?"
Đôi tay Thời Lạc hơi run, lắc đầu, "Không thành vấn đề."
Thần Hoả nhe răng, "Tự tin như vậy?"
Thời gian đếm ngược sống lại kết thúc, Thời Lạc lần nữa xông ra ngoài, "Không tự tin...Không tự tin sao lúc trước tôi có thể ngông cuồng như vậy?"
Lúc trước nói trước chung kết thi đấu thế giới sẽ không thua bất cứ một ván nào, nghĩa là chắc chắn sẽ không thua.
Ván thứ hai, Free hai mươi ba phút tiễn Thánh Kiếm đi, thuận lợi giành thêm một điểm.

Bình Luận (0)
Comment