Cùng lúc đó, trong căn cứ IAC, Thời Lạc nhận được một lời mời thêm bạn tốt.
Thời Lạc mở ra nhìn, đối phương là phó quản lý trước đây của NSN.
Khi Thời Lạc mới vừa đến NSN, cùng chung hai tháng ngắn ngủi ở câu lạc bộ với Chu Hoả, sau đó Thời Lạc chuyển đội, không lâu lắm Chu Hoả cũng đến chiến đội khác, từ đó về sau hai người không có thêm giao tình gì.
Chu Hoả giới thiệu cho Thời Lạc tình huống bây giờ, Thời Lạc thế mới biết đây là quản lý tương lai của mình.
Hai người khách khí với nhau vài câu, Chu Hoả cũng nhắc đến ý kiến phát sóng trực tiếp với Thời Lạc, Thời Lạc do dự nửa phút, sau đó trả lời.
Dư Thuý đang liên hệ đến tổng bộ khu thi đấu liên minh FOG Trung Quốc tìm về lại tài khoản game đã gạch bỏ năm đó, hắn gọi điện nói chuyện với nhân viên tổng bộ, đánh chữ trả lời Chu Hoả.
【Dư Thuý】: [ Không chấp nhận. ]
【Thời Lạc】: [ Không. ]
Chu Hoả: ...
Chu Hoả có thể hiểu được Thời Lạc là người bị hại vẫn mang khúc mắc trong lòng, nhưng Dư Thuý trả lời không chấp nhận còn nhanh hơn Thời Lạc thật khiến người ta khó hiểu, cậu dựa vào cái gì? ! Chu Hoả nhanh chóng trả lời Dư Thuý.
【Chu Hoả】: [ Chuyện giữa hai cậu tôi không rõ lắm, nhưng tình huống bây giờ chính là, lòng thù hận giữa fan hai cậu quá lớn, rất nhanh sẽ phải cùng một chiến đội, cứ căng thẳng như vậy lại nói phía công tác chúng tôi thúc đẩy không tốt. ]
【Chu Hoả】: [ Chiến đội mới vừa thành lập, tôi là quản lý cần phải làm rất nhiều công tác, rất nhiều thứ cần có fan phối hợp. ]
Dư Thuý cũng trả lời rất thẳng thắn: [ Có thể fan sẽ không chấp nhận, không phối hợp. ]
【Chu Hoả】: [ ... ]
Chu Hoả vẫn có tự tin đối với thành tích chiến đội mình sắp tiếp nhận, coi như tương lai không được thành tích tốt nhất, vậy chắc chắn cũng sẽ vững vàng đứng trên tuyến một, trình độ của bốn đội viên bày ra như thế này, điểm ấy không thể nghi ngờ, nhưng lời đánh giá phong cách chiến đội, Chu Hoả rất chắc chắn toàn đội đều là kẻ ác thì chiến đội tuyệt đối không khá hơn chỗ nào.
【Chu Hoả】: [ Whisper, có một câu rất nhiều năm trước tôi đã muốn nói với cậu, ngoại trừ cúp quán quân, cậu thật sự không còn gì khác để tặng cho fan. ]
【Dư Thuý】: [ Không cho được. ]
【Chu Hoả】: [ Tôi cẩn thận hỏi một câu, Dư thần, cậu có biết từ hai năm trước, thậm chí từ rất lâu trước, cậu có biệt danh là tra nam không? ]
Xin phép xong, Dư Thuý lưu tài khoản lại, nhìn điện thoại di động, lúc này Chu Hoả bên kia đã gửi qua mấy tin nhắn.
【Chu Hoả】: [ Trước tiên không nói mùa giải này tỷ lệ chúng ta lấy được quán quân không lớn, chẳng lẽ còn muốn từ thi đấu dự tuyển một đường kéo lê đến thi đấu quý sau sao? Các đội viên sẽ rất áp lực. ]
【Chu Hoả】: [ Không có mấy người có thể giống được như cậu, hoàn toàn miễn dịch với mấy bình luận tiêu cực, tất cả mọi người đều để ý đến bình luận trên internet, Evil với Thần Hoả quanh năm cãi nhau với bình phun, hiển nhiên đều dễ dàng bị ảnh hưởng. ]
【Chu Hoả】: [ Tôi muốn làm công tác không chỉ vì hút fan, cũng là bởi vì muốn cho tuyển thủ một môi trường dư luận tương đối rộng rãi, dốc sức để tuyển thủ không phải áp lực mà tập trung thi đấu. ]
【Chu Hoả】: [ Đây là trách nhiệm của tôi. ]
【Chu Hoả】: [ Đương nhiên, tận lực nâng độ chủ đề và giá trị buôn bán cũng là nhiệm vụ của tôi, cậu là ông chủ cũng là tuyển thủ của tôi, tôi thật sự hơi khó xử, chúng ta đưa ra mấy điều khoản đơn giản trước nhé? Việc liên quan đến các hoạt động chiến đội, nghe tôi sắp xếp, được không? ]
Dư Thuý vừa định đánh chữ nói không được, nghĩ một lúc lại nói: [ Suy xét. ]
【Chu Hoả】: [ ...Được thôi. ]
Dư Thuý đeo tai nghe lên chuẩn bị xếp trận game một lát, điện thoại lại rung lên.
【Chu Hoả】: [ Có điều vì sau này tôi sẽ đến làm việc, tôi còn phải lắm miệng hỏi một câu, cậu và Evil từng bên nhau chưa? ]
Dư Thuý nhìn điện thoại, mỉm cười.
Là mình trước đây làm bậy quá nhiều, cho nên ngày hôm nay bị người khác lần lượt đâm vào tim sao?
Dư Thuý đánh chữ: [ Chưa từng. ]
【Chu Hoả】: [ Vậy thì tốt, lại không ôm hy vọng hỏi một câu, thật sự không đồng ý phát sóng trực tiếp? ]
Dư Thuý trả lời: [ Không. ]
【Chu Hoả】: [ Thế có thể cho một lý do không? ]
Dư Thuý biết Chu Hoả sẽ không từ bỏ, đơn giản nói ra, hắn lười đánh chữ, cầm điện thoại lên nhất nút ghi âm: "Thật tình thật cảm phát sóng trực tiếp, vậy chắc chắn cả quá trình cũng không giao lưu câu nào, fan càng không chấp nhận được, giả vờ giả vịt đóng vai đồng đội thân thiết...Tôi giả vờ không được cũng không muốn giả vờ, càng không muốn để Thời Lạc phải giả bộ, không có ý nghĩa, cũng không cần thiết."
Tuyển thủ đi đến cấp cao nhất, vốn dĩ không thể phân tâm mấy kiểu chuyện này, Chu Hoả rõ ràng, chỉ bất đắc dĩ coi như thôi.
Đuổi Chu Hoả đi, Dư Thuý đeo tai nghe lên, mở máy gỡ rối thiết bị, vào tài khoản của mình xếp trận game.
Dư Thuý sau khi về nước ở chiến đội NSN xin một tài khoản phụ dẫn theo Ngoã Ngoã, mấy ngày qua cũng đã đánh vào top 200 server trong nước, miễn cưỡng có thể chơi một chút, không còn phải bắt nạt tay gà [chơi dở], có điều thứ tự càng cao xếp trận càng lâu, Dư Thuý chờ xếp trận, nhìn màn hình xuất thần.
Cùng khung phát sóng trực tiếp có thể làm sao đây? Cùng với Thời Lạc giả vờ đã tha thứ lẫn nhau?
Diễn trò để làm yên lòng fan sao?
Thôi.
Ngay cả khi không diễn trò, Dư Thuý tạm thời cũng không muốn cùng khung với Thời Lạc.
Game cuối cùng đã vào, Dư Thuý nhìn lướt qua đồng đội, nhẹ giọng nói, "Phắc."
Căn cứ chiến đội IAC, Thời Lạc lúc thường cũng không tích cực như thế, nhưng càng sắp phải rời đi lại càng cảm thấy còn làm sư ngày nào, gõ mõ ngày ấy, nhóm cuối cùng kết thúc, mới vừa nhìn huấn luyện thi đấu chăm chú xong, Thời Lạc mở phát sóng trực tiếp.
Đi vào ván game, nhìn ID của ba đồng đội đều không gắn vào tên chiến đội nào, cũng không có tài khoản phụ nào nhìn quen mắt, xem ra đơn thuần chỉ là người qua đường,Thời Lạc nhìn phía đối thủ một chút, ngược lại bên đó còn có một người quen, là Thiên Sứ Kiếm Trị Liệu Sư chiến đội Saint.
Thời Lạc đánh chữ vào kênh đồng đội: [ Trị Liệu Sư bên đối thủ là tuyển thủ chuyên nghiệp, vú em đứng đầu, tận lực nhắm vào một chút. ]
Hai đồng đội gửi một icon ok, chỉ có Trị Liệu Sư nhà mình không lên tiếng, Thời Lạc luôn khoan dung với Trị Liệu Sư, tưởng mình khen bên đối diện làm Trị Liệu Sư nhà mình mất hứng, lại đánh chữ:
【 IAC - Evil 】: [ Trị Liệu Sư đừng nghĩ nhiều, chắc chắn bạn cũng lợi hại, lát nữa đi với tôi, tôi chăm sóc bạn. ]
Trị Liệu Sư nhà mình vẫn không nói chuyện, Thời Lạc cho là đối phương hơi cao lãnh, hoặc có thể là một em gái cao thủ ngượng ngùng không muốn nói chuyện, không để ý, tiếp tục đánh chữ: [ Đi với tôi, có thể thắng. ]
Qua khoảng một phút, Trị Liệu Sư nhà mình mới chậm rãi đánh chữ: [ Được. ]
Trong khắp giới chuyên nghiệp thiếu nhất là Trị Liệu Sư cấp cao, từ sau khi Whisper đi Châu Âu, Trị Liệu Sư cấp cao trong khu thi đấu càng thêm thiếu thốn, nhưng Thiên Sứ Kiếm Saint hoàn toàn có thể tính là một người.
Có điều hướng đi của hắn khác Dư Thuý và Thời Lạc, Thiên Sứ Kiếm là Trị Liệu chữa bệnh thuần khiết, là kiểu có thể phun ra chăm sóc cho người khác, kỹ thuật cao ý thức lại tốt, mỗi lần Thời Lạc xếp gội ngẫu nhiên gặp được Thiên Sứ Kiếm đều vô cùng thoải mái, không nói Thiên Sứ Kiếm tuyệt đối sẽ không cướp đầu người, còn cực kỳ chú ý vị trí đi, đúng lúc bổ sung trạng thái cho mình bất cứ lúc nào với điều kiện mình tuyệt đối nằm trong tầm nhìn, bao lá chắn xong lại chữa trị, mình hơi hơi bị đối thủ đánh đến chỉ còn tấm da máu cũng ngay lập tức đến bơm đầy, tri kỷ vô cùng.
Thời Lạc gần đây bị Ngoã Ngoã kéo đi làm luyện tập, mỗi lúc sống không bằng chết đều sẽ nhớ đến Thiên Sứ Kiếm, thế nào gọi là tấm gương vú em, chính là đây!
Có điều Thời Lạc cũng không yêu cầu cao như vậy đối với Trị Liệu Sư xếp đội ngẫu nhiên, có thể không treo máy, không mặc kệ loạn lạc đi dạo phố, không chạy lộn xộn chắn tầm nhìn của mình, không cướp đầu người, không điên cuồng lãng phí kinh tế công cộng, khi lá chắn của mình nát có thể đúng lúc cho mình cái lá chắn mới, khi còn chút máu cuối cùng cần cứu mạng gấp có thể đến đúng lúc thêm máu cho mình là được.
Ôm tâm lý này, sau khi bắt đầu Thời Lạc dẫn theo Trị Liệu Sư lần mò lên phía trước, càng đánh Thời Lạc càng bất ngờ.
Trị Liệu Sư nhà mình, quả thật so với Thiên Sứ Kiếm còn thiên sứ hơn!
Sau khi bắt đầu Trị Liệu Sư nhà mình bao cho hai đồng đội khác một cái lá chắn, toàn bộ hành trình sau đó đi với mình, thế nhưng không phải ngốc nghếch đi theo, nhân vật game FOG là thực thể dựng nên theo khuôn mẫu, giữa người chơi không chỉ chen đẩy vào nhau, mà còn khi làm hành động gì đó, tất cả những thứ động vào đều sẽ phát ra âm thanh, người chơi có thể thông qua âm thanh rất nhỏ này đoán ra vị trí thật của phe địch, cho nên nếu đồng đội vô tình tạo ra tiếng vang, ví dụ như chạy qua chạy lại chờ đợi đều sẽ bị bại lộ vị trí, Thời Lạc sợ nhất là Trị Liệu Sư đi theo quá gấp làm lộ vị trí của bản thân, nhưng Trị Liệu Sư nhà mình tránh vấn đề này cực tốt.
Trị Liệu Sư nhà mình gần như thuộc lòng từng ngóc ngách bản đồ, luôn có thể tìm cho bản thân chỗ che chắn thích hợp nhất để hỗ trợ không nói, còn có thể tránh đạp bụi gai làm tăng tiếng động, gần như giấu mình ở trong bản đồ.
Đi theo không gần không xa, còn có thể đảm bảo mình luôn nằm trong phạm vi trị liệu, quả thật không thể thích hợp hơn.
Thời Lạc rất lâu chưa gặp được Trị Liệu Sư có thể chăm sóc như thế, kết thúc ván game Thời Lạc không lui khỏi bản đồ luôn, mà tiện tay nhấn thêm bạn tốt với đối phương, đánh chữ:
【 IAC - Evil 】: [ Trị Liệu Sư lợi hại, trở lại rảnh rỗi cùng xếp đội đi. ]
Ngoài ý muốn, đối phương không trực tiếp chấp nhận bạn tốt.
Màn đạn trong phát sóng trực tiếp bay nhanh, kết thúc ván game Thời Lạc mới có thể nhìn, trong khi chờ đối phương trả lời Thời Lạc click mở trợ lý màn đạn, sửng sốt.
[ A a a a a a a a a a a a a a a a a... ]
[ 666*, vở kịch lớn hàng năm. ]
(*Đọc là liùliùliù, đồng âm với từ niúniúniú, nghĩa là lợi hại.)
[ Video trận đấu có phải là có thể gửi lên đầu đề thể thao điện tử mỗi ngày luôn không? ]
[ Thời gian qua đi hai năm, kho tư liệu sống ai kia cuối cùng mới có thể có video mới. ]
[ Vở kịch lớn hàng năm vở kịch lớn hàng năm vở kịch lớn hàng năm...]
[ Evil đến cùng có nhìn màn đạn không thế a a a tui gào đã nửa tiếng rồi đó, cậu còn đi theo chào hỏi người ta có phải ngốc rồi không! ! ! Đó là Whisper! ! ! ]
[ Có đúng là thật không? Bên kia không phát sóng trực tiếp, tôi đi tia lần lượt từng phòng trực tiếp của đội viên NSN, vẫn không tìm được manh mối, Dư Thần hình như không ở căn cứ NSN. ]
[ Whisper đã chuyển căn cứ. ]
[ Đây chắc chắn là tài khoản phụ của Whisper, lúc trước Ngoã Ngoã phát sóng trực tiếp Whisper cũng chơi tài khoản này, chính là ổng đó. ]
[ Tôi từng xem Ngoã Ngoã phát sóng trực tiếp, vốn rất chắc chắn đây là tài khoản của Dư thần, cơ mà bây giờ lại không chắc lắm, Dư thần thế mà có thể vú em như vậy? ]
[ Tài khoản của cậu ta không nhất định phải là bản thân cậu ta chơi đúng chứ. ]
[ Cùng câu hỏi, Dư Thuý cũng có thể chơi vú em? Toàn bộ hành trình không động tới dao găm bảng hiệu của mình, có thể nhịn không sát sinh, thật là Dư Thuý sao? ]
[ Chắc chắn là ổng, cái năng lực khống chế bản đồ kia, trừ ổng ra không thể có người khác. ]
[ Nói đi nói lại thì, đạo lý tui đều hiểu, nhưng Whisper thật sự có thể chăm sóc người khác? ]
[ Trừ ổng ra còn có thể là ai? Ai sẽ chơi tài khoản phụ của ổng? Ngoã Ngoã không thể, Ngoã Ngoã có vú em cũng không cẩn thận như vậy. ]
[ A a a a a a a a a a a tui không sống nổi nữa, hai năm rồi tại sao hai người còn không buông tha cho tui...]
[ Nước mắt tràn ra sông Hoàng Phố, hai người này cùng hợp lực đâm tui một nhát. ]
Thời Lạc nhìn màn đạn đầy màn hình, trong đầu nhanh chóng lướt qua tất cả những chi tiết nhỏ trong trận vừa nãy, một lúc lâu không nói gì.
Hậu tri hậu giác, đó mới chính là Dư Thúy.