Fog [Điện Cạnh]

Chương 39

Chu Hoả làm quản lý, năng lực chuyên nghiệp đương nhiên hơn mấy người lão Kiều, Chu Hoả vác búa kéo bộ phận truyền thông ra làm sáng tỏ, có kết cấu có trật tự, công tác chuẩn bị trong nháy mắt đều đâu vào đấy.
Giống như mấy người lão Kiều, Chu Hoả cũng đã có ý muốn lôi chuyện năm đó ra xả từ lâu, cho nên trận chiến giờ phút này không phải chưa có chuẩn bị, có đoạn video giám sát này, tất cả đều dễ dàng hơn, tảng đá lớn trong lòng Chu Hoả rơi xuống mới liếc mắt nhìn hai người trong hành lang, "À...Các cậu vừa nãy đang nói chuyện gì? Tuy rằng tôi thật sự không muốn quấy rầy hai người các cậu, nhưng mà Dư Thuý...Có phải cậu để điện thoại trong phòng họp không? Vừa nãy ba mẹ cậu gọi cho cậu hai cuộc mà cậu không nhấc máy, đã gọi qua Thần Hoả rồi."
Dư Thuý xoay người đi vào phòng họp.
"Evil." Chu Hoả nhìn Thời Lạc, "Cậu...Đêm nay ở tạm đây được không? Phòng cậu dù sao cũng sửa sang lại rồi, mà còn hơi trống một tí, một số đồ dùng cơ bản vẫn chưa chuẩn bị, nếu cậu thấy không sao thì đêm nay ở lại đây đi?"
Thời Lạc nói, "Đồ của tôi còn ở IAC, vốn..."
"Vốn nên ở đây, chỉ là giờ bây giờ cái gì cũng rối tung cả lên, tài xế cũng về nhà rồi, nếu không..." Chu Hoả đề nghị, "Tôi lái xe đưa cậu về? Xe của tôi cũng không nhỏ, chắc chắn chứa đủ đồ."
Thời Lạc theo bản năng nhìn về phía phòng họp, Chu Hoả nở nụ cười, "Đương nhiên, cậu muốn chờ Dư Thuý cũng được, chỉ là sợ cậu ấy gọi điện thoại cho ba mẹ không xong nhanh được, chắc ba mẹ cậu ấy cũng đã nghe tin, nhất định đang đau lòng con trai, không biết muốn nói đến bao giờ."
Thời Lạc buồn bực nói, "Vậy làm phiền anh."
"Cái này có gì đâu, chúng ta đi." Chu Hoả vừa đi vừa nói, "Cậu từ sau khi trưởng thành còn chưa thi bằng lái xe phải không? Năm nay khi nào có thời gian thì mời cho cậu một người huấn luyện..."
Chu Hoả tự lái xe, Thời Lạc ngồi ở ghế lái phụ, trong chốc lát không nói lời nào.
Sau khi chạy khỏi tiểu khu, Chu Hoả tắt nhạc trong xe đi, "Đường không gần, nếu cậu buồn ngủ thì ngủ một lát đi, không buồn ngủ thì tôi với cậu nói chuyện phiếm."
Thời Lạc lắc đầu, "Anh không cần để ý đến tôi, nên gọi điện thoại thì gọi điện thoại, nên làm cái gì thì làm cái nấy."
"Cậu nói chuyện của Dư Thuý? Cái đó yên tâm." Chu Hoả thở phào nhẹ nhõm, "Dư Thuý xài nhiều tiền như vậy để thuê tôi làm quản lý, đương nhiên là có lý do, tôi nhất định sẽ giải quyết mấy vấn đề này cho các cậu, tính chuyên nghiệp này vẫn phải có, càng khỏi phải nói chính tôi cũng muốn đập Quý Nham Hàn từ lâu, yên tâm đi."
Thời Lạc cau mày, "Vậy thì tốt, mà anh tán gẫu với tôi cái gì?"
Thân là thiên tài kinh doanh, Chu Hoả đương nhiên sẽ không để lọt bất cứ chi tiết nhỏ nào có khả năng thu lợi cho chiến đội, vừa nãy hắn đã xem video giám sát, cũng chú ý tới lời Quý Nham Hàn nói, chuyện lớn nhất bây giờ có chút manh mối, Chu Hoả muốn thăm dò tâm tư Thời Lạc một chút.
"Cũng không có gì, chỉ là lo lắng mâu thuẫn giữa cậu với Dư Thuý không thể giải được, cản trở tương lai chiến đội phát triển." Chu Hoả lái xe rất vững vàng, lời nói cũng nhẹ nhàng, "Cậu với Dư Thuý vẫn luôn lúng ta lúng túng, sẽ không ảnh hưởng tới thi đấu sau này chứ?"
Giọng Thời Lạc cứng ngắc. "Sẽ không."
"Tốt nhất là vậy." Chu Hoả hiểu hai người còn chưa hoàn toàn làm hoà, không tiếp tục nói xui xẻo nữa, nói, "Đúng rồi, tôi nghe nói cậu không có bạn gái, đúng không?"
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Chu Hoả, "Không có, có gì không?"
"Không có gì, không có thì tốt, có bạn gái dễ bị phân tâm." Chu Hoà tiện đà hỏi tiếp, "Là chơi chuyên nghiệp không có thời gian tìm, hay là từ trước đã không có?"
Tâm tư Thời Lạc căn bản không đặt ở đây, "Vẫn luôn không có."
"Vẫn luôn không có, vẫn luôn không có..." Chu Hoả tự lẩm bẩm hai câu, "Vậy cậu có thích ai không?"
Thời Lạc nhìn trên dưới Chu Hoả, thiếu điều nói thẳng: Hai ta quen thuộc nhau đến vậy sao, trong tình huống này tán gẫu chuyện này thích hợp sao?
Chu Hoả cười cười: "Tán gẫu, tuỳ tiện tâm sự, chỉ là tò mò vậy thôi."
Thời Lạc dựa ra sau, "Không biết."
"Không biết là thế nào." Chu Hoả nói, "Chừng mười ba mười bốn tuổi thì đã ý thức được cái này, chưa động tâm với ai?" 
Thời Lạc lạnh lùng nói, "Lúc mười ba mười bốn tuổi tôi cả ngày suy nghĩ bỏ nhà trốn đi kiểu gì, thật sự không còn tâm tư nghĩ đến cái đó." 
Chu Hoả cũng từng nghe nói đến chuyện trong nhà của Thời Lạc, tự biết mình nhỡ miệng, quay lại hỏi, "Vậy sau khi rời nhà thì sao? Sau đi bắt đầu chơi chuyên nghiệp thì sao?"
Thời Lạc híp mắt, "Anh muốn hỏi tôi có thích Dư Thuý hay không?"
Chu Hoả sặc một cái.
Thời Lạc đề phòng nhìn Chu Hoả, "Lúc trước anh bảo tôi cùng phát sóng trực tiếp với anh ta, không phải để hai người bọn tôi xoa dịu quan hệ cho các fan từ từ chấp nhận, anh còn muốn dùng quan hệ của hai tôi kinh doanh, giống như trước đó anh từng làm với đội trưởng Cố và Ngoã Ngoã, đúng không?"
Chu Hoả cười gượng, "Evil, người trưởng thành nói chuyện phiếm sẽ không dứt khoát như thế, cậu thông minh quá rồi."
Thời Lạc lạnh lùng nói, "Tôi không phải là Ngoã Ngoã, đừng chơi kiểu này với tôi, sau này có chuyện cứ nói thẳng."
"Được rồi." Chu Hoả vừa lái xe vừa nói, "Tôi không hiểu lắm, cái này có gì phải mâu thuẫn đâu? Cậu nhìn thẳng nam cứng nhắc đội trưởng Cố này cũng rất phối hợp mà, lúc trước tôi đã sắp xếp rồi, chỉ cần hai cậu phát sóng trực tiếp xếp đội đôi là được, hiệu quả cực kì tốt, giá trị truyền thông của Ngoã Ngoã trong nháy mắt tăng lên mấy lần, làm cho công tác của tôi cũng dễ hơn rất nhiều, cậu ta được fan NSN tiếp nhận, mỗi ngày đều vô cùng vui vẻ, trạng thái tốt, thi đấu cũng phát huy tốt hơn, càng ổn định càng tự tin hơn."
"Vậy anh yên tâm, tôi với Ngoã Ngoã không giống nhau, dù cho như nước với lửa cùng đồng đội, khi thi đấu vẫn có thể vô cùng tự tin vô cùng ổn định." Thời Lạc bình tĩnh nói, "Dư Thuý cũng có thể."
Thời Lạc nhìn ra ngoài cửa sổ, "Chuyện này sau khi làm sáng tỏ, bình phun chắc chắn giảm đi rất nhiều, cái khác...Có thành tích rồi, tất cả tự nhiên đều ngậm miệng thôi."
"Lời này thì đúng, nhưng mà các cậu không dễ bị ảnh hưởng, vậy tại sao không chịu nghe theo sắp xếp của tôi, phối hợp với tôi một chút?" Chu Hoả không muốn bỏ lỡ cơ hội vừa nắm được này đi, "Dù sao hai cậu đều không để ý người khác nói thế nào mà."
Thời Lạc kéo mũ bóng chày xuống, vuốt vuốt tóc mới đội lên lần nữa, "Người khác không ảnh hưởng được tôi, mà tôi sẽ ảnh hưởng chính mình."
Chu Hoả nhíu mày, "Không...Nghe không hiểu."
Thời Lạc nhìn ngoài cửa sổ, không giải thích.
Thời Lạc chỉ là tuyển thủ, không phải streamer, càng không phải là diễn viên, có vài thứ, diễn nhiều sẽ không ra được.
Chu Hoả tự mình suy nghĩ một lúc lâu, thoáng nghĩ ra một ít ý tứ, cẩn thận hỏi, "Vậy cậu...Vốn có chút tâm tư với Dư Thuý phải không? Hai năm trước lúc còn chưa ồn ào sứt mẻ."
Thời Lạc không trả lời.
Chu Hoả thở dài, khối đá Thời Lạc này quá khó gặm, thảo nào hai năm trước Dư Thuý không nắm được.
Đêm thăm thẳm xe trên đường rất ít, tất cả đều vắng lặng, qua một lúc lâu, lâu đến mức Chu Hoả cho rằng Thời Lạc đã ngủ rồi, Thời Lạc mở balo mình ra lấy tai nghe, "Đối với Dư Thuý...Tôi không biết."
Chu Hoả mờ mịt, "Cái này có gì mà không biết? !"
"Lúc đó không hiểu." Thời Lạc đeo tai nghe lên, giọng khàn khàn, "Không biết đó là gì, sau này...Càng không muốn nghĩ."
"Cho nên không biết."
Thời Lạc nhắm mắt lại, không nói gì nữa.
Chu Hoả ngạc nhiên, nhanh chóng nhớ lại, đúng thật lúc trước Thời Lạc ngốc ở FS quá lâu.
FS khi đó đang chuẩn bị thi đấu playoffs, thời gian tiếp xúc với Dư Thuý sợ là đã ít lại còn ít hơn.
Vẫn còn đang ở độ tuổi mười bảy ngơ ngơ ngác ngác chết người nhất.
Tuổi quá trẻ, thời gian cho lại quá ngắn.
Mấy suy nghĩ lẫn lộn của Chu Hoả bay đi hơn nửa, đêm nay là lần đầu tiên thật tình căm ghét Quý Nham Hàn.
Nếu không phải cái tên dở hơi này năm đó gây chuyện, giới thể thao điện tử sợ là đã có một đôi sao Song Tử trời đất tạo nên.
Chính là kiểu thanh mai trúc mã kia.
Chu Hoả nghiến răng, "Thiếu đạo đức..."
Qua nửa tiếng, hai người cuối cùng đã tới căn cứ IAC, thi đấu điện tử không có giấc ngủ, căn cứ IAC đèn đuốc sáng trưng, Chu Hoả nói, "Nếu cậu không nhiều đồ thì tự mình đi lấy được không? Cái này...Thật ngại quá, hồi đó tôi với Triệu Phong từng mâu thuẫn cãi nhau, không muốn gặp cậu ta lắm."
Thời Lạc bỏ tai nghe bước xuống xe, "Không nhiều."
Chu Hoả nhìn theo Thời Lạc đi vào căn cứ IAC, vội vàng cầm điện thoại lên.
Đúng thật trước đây Chu Hoả với Triệu Phong có mâu thuẫn, nhưng mà hai người đều là kẻ già đời gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, gặp nhau vẫn có thể vui vẻ trò chuyện, căn bản không có gì là không thể gặp.
Chu Hoả nhanh chóng gọi cho Dư Thuý, bên kia mới ban đầu còn đang máy bận, Chu Hoả sốt ruột, lại gọi thêm mấy lần, khoảng 5 phút sau, điện thoại cuối cùng cũng thông.
"Dư Thuý, tôi lần này đơn thuần là vì cậu." Chu Hoả nhìn hướng cửa căn cứ IAC ngoài xe, nhanh chóng nói, "Mới vừa nói chuyện với Thời Lạc vài câu, ngày hôm nay cậu ấy chắc cũng chịu nhiều kích thích, nên mới thấy cảnh thương tình, nói thêm mấy câu với tôi."
Chu Hoả nói, "Tôi hỏi cậu ấy có từng thích cậu hay không."
Đầu điện thoại bên kia, Dư Thuý khựng lại một lát, "Em ấy nói..."
"Cậu ấy nói không biết."
Chu Hoả tận lực nhớ lại, sợ mình nói sót một chữ, "Cậu ấy nói, lúc đó không hiểu, không biết đó là gì, sau này lại không muốn nghĩ."
Đầu điện thoại bên kia càng yên tĩnh hơn.
Chu Hoả nói rất nhanh, "Tuy rằng cậu ấy nói không biết, nhưng mà đây không phải là tin xấu, cậu ấy lúc đó quá nhỏ, chưa từng thích ai, lại đi ra từ trong gia đình có hoàn cảnh như vậy, thật sự rất bình thường, mà chuyện này nói lên được, lúc đó có thể chỉ kém có một bước nữa mà thôi!"
Chu Hoả không nhịn được lại mắng một câu, "Tên rác rưởi Quý Nham Hàn này, năm đó nếu hai cậu ở trong tay tôi, có khi bây giờ cũng lãnh giấy kết hôn luôn rồi, má nó."
"Ài, cậu đừng bị ảnh hưởng cảm xúc, không phải tôi cố ý nói tiếc nuối trước đây trát vào tim cậu đâu." Chu Hoả nghiến răng nghiến lợi, "Làm lỡ hai năm, cũng không biết Thời Lạc có thể thật sự bỏ qua được hay không, cậu...Nghĩ thế nào? Muốn xem là kỷ niệm thời niên thiếu, không nhắc lại, hay là...Thử lại lần nữa?"
Ở bên kia điện thoại, Dư Thuý thấp giọng nói, "...Sao có thể không thử."
Chu Hoả khó chịu trong lòng, "Má nó, cái này là chuyện gì cơ chứ."
"Có điều cũng là tin tốt, không chừng vẫn kịp." Thời Lạc từ cửa lớn căn cứ đi ra, Chu Hoả vội vàng nói, "Tôi cúp trước, cậu ấy xuống."
Chu Hoả điều chỉnh tốt cảm xúc, xuống xe cầm vali hành lý cho Thời Lạc.
Trên đường trở về căn cứ Free, Thời Lạc ngủ thật, Chu Hoả thì thấp giọng gọi điện thoại liên tục cho bộ phận hoạt động.
Sau khi Quý Nham Hàn xoá đi mấy bài đăng, weibo của hắn bị vô số người vào nổ tung, mà một câu Quý Nham Hàn cũng không trả lời, mấy người mắng chửi Dư Thuý nhiều năm còn nghi ngờ Dư Thuý, muốn Quý Nham Hàn đi ra đánh trả trở lại cũng hoảng loạn rồi.
Cao tầng FS năm xưa lại mặc kệ không ra mặt đáp lại bất cứ vấn đề gì, bị hỏi tới đều bảo không rõ khó mà nói được, bọn nhổ nước bọt càng lúc càng không còn sức, mà bộ phận hoạt động của Free chính thức vào trận, chuẩn bị đầy đủ lần lượt bác bỏ tin đồn về Dư Thuý trên weibo.
Vấn đề chết người nhất mà những năm nay vẫn chưa nói rõ được, phí chuyển đội trên trời của tuyển thủ FS năm đó, rốt cuộc cuối cùng vào trong tay ai?
Bộ phận hoạt động của Free trực tiếp điều ra dữ liệu từ Thiên Nhãn* và các dấu vết dữ liệu khác có thể tra được từ trên mạng. Trước thời gian 5 tuyển thủ chuyển đội, ba vợ hiện giờ của Quý Nham Hàn xảy ra vấn đề về tài chính kinh doanh, bảng dữ liệu đó bày ra rõ ràng, đó là một lỗ thủng lớn bằng trời.
(*Là một công ty hoạt động về nhiều dịch vụ liên quan đến công nghệ thông tin, trong đó có dịch vụ lưu trữ và xử lý dữ liệu.)
Mà từ sau khi 5 tuyển thủ chuyển đội, cuối cùng công ty của ba vợ Quý Nham Hàn được bảo vệ cứ như kì tích.
Chỉ dựa vào cái đó đương nhiên cũng không thể bắt Quý Nham Hàn vác cái tội này, nhưng cố tình lại có thêm weibo Quý Nham Hàn đăng lúc tối, hoàn toàn ăn khớp với câu tài chính cao tầng FS xảy ra vấn đề hắn đã nói.
Mấy cái weibo Quý Nham Hàn đã xoá cũng bị Free giữ lại làm chứng cứ, đây thật sự đúng là hợp đồng năm đó của mấy người, thời hạn nói rõ rõ ràng ràng, thời hạn ký kết của mấy người không giống nhau, mà bọn họ bây giờ cố tình lại khôi phục tự do vào cùng một thời gian, khả năng chỉ có một, đó là nhóm tuyển thủ tự mua thời hạn của mình, điều này mâu thuẫn hoàn toàn với lời đồn Dư Thuý bán đội trước đó.
Dư Thuý căn bản không phải quản lý FS, hai năm hợp đồng còn bị Quý Nham Hàn nắm trong tay, khả năng ở đâu ra mà có thể bán người khác?
Phía sau còn vô số chi tiết nhỏ bị đào lên, như là từng chi tiết từ đầu đến cuối việc Dư Thuý xuất huyết dạ dày năm đó, lại như là Thời Lạc rõ ràng còn 5 năm hợp đồng, tại sao quay người cái lại thành người tự do, hoặc như bây giờ Thần Hoả Puppy đã hết hạn 2 năm hợp đồng, nếu năm đó bị Dư Thuý ép buộc, tại sao hợp đồng hết rồi còn tiếp tục tới chiến đội Free Dư Thuý mới thành lập?
Đương nhiên, cái này vẫn không thể làm sáng tỏ hoàn toàn, bộ phận hoạt động của Free cuối cùng mới đưa ra một video giám sát, giải quyết dứt khoát.
Trong video giám sát, đã giải thích không thể rõ ràng hơn nữa.
Sau khi video truyền ra, người phun Dư Thuý dần dần tắt mic, không đến một tiếng sau, Quý Nham Hàn xoá sạch weibo, không giữ lại một cái nào.
Suốt cả đêm, chuyện xoay vòng vòng nhiều lần, cuối cùng đóng nắp quan tài, không còn gì để tranh luận nữa.
Lúc trời tờ mờ sáng, Chu Hoả với Thời Lạc cuối cùng về tới căn cứ Free, mấy người còn lại, không một ai ngủ, vẫn đang trong phòng họp.
Thần Hoả nhìn điện thoại của mình, tự than thở không đủ, giơ một ngón cái với Chu Hoả, "Chuyên nghiệp, đúng là chuyên nghiệp."
Puppy lắc đầu thở dài, "Cái video giám sát này đúng thật có sức ảnh hưởng nhất, đập chết Quý Nham Hàn hoàn toàn, ngay cả vòng bạn bè của tên này cũng trống rỗng rồi."
Chu Hoả mệt mỏi cả đêm, lúc này cũng không còn sức nhận công nữa, "Giải quyết xong là được rồi, còn diễn đàn nào dám to tiếng chất vấn không? Tôi đi gọi quản lý giải quyết hết, có thể tặng cho một cái cảnh cáo bịa đặt luôn."
"Không sao." Lão Kiều không đành lòng nhìn thẳng video giám sát, "Tôi thế mà rống như vậy nửa ngày? Xem cái video này xấu hổ quá chừng, mà đều đang khen tôi, weibo của tôi trong một tối tăng lên hẳn 1 triệu fan, tính ra, đáng giá."
"Vậy thì tốt." Chu Hoả nhìn về phía Dư Thuý, "Đang vội cái gì? Sao lại thấy màn hình điện thoại cậu đang liên hệ tổng bộ thế?"
"Tìm về tài khoản FS cũ, không có gì." Dư Thuý nhìn về phía Thời Lạc, "Đều...Chuyển trở về?"
Thời Lạc hơi tránh ánh mắt Dư Thuý, "Ừm."
Chu Hoả co quắp ngồi xuống, "Thật không có bài post nào hot cần làm sáng tỏ?"
"Không còn, gần như đều lật ngược toàn bộ rồi." Dư Thuý dùng laptop của Chu Hoả tuỳ ý mở bài post ra xem, "Bao gồm bài viết hot nhất hôm qua, bài hot nhất bây giờ, đã...Là người khác."
Dư Thuý mở lại bài post dùng máy chiếu mở hôm qua:
Bài post trên diễn đàn nào đó hot nhất tối hôm qua: [ Chiến đội kẻ ba đời nô tài Whisper tự thành lập ngày hôm nay thi đấu dự tuyển thăng hạng, trận cuối cùng còn tự tay tiễn đi quê nhà cũ FS, mọi người thấy thế nào? ]
Bài viết trả lời hot nhất:
Làm fan lâu năm của Whisper, có mấy câu muốn nói.
Tôi không phải fan quán quân, cũng không phải fan bạn gái, bản thân giới tính nam, thuần túy là một tên béo chỉ thích nằm nhà, bắt đầu chơi FOG từ khi mới beta, rất thích game này, sau khi thích mới biết đến tuyển thủ chơi Trị Liệu Sư cực tốt thôi.
Lúc đó Whisper còn chưa phải là Dư thần, còn chưa là Trị Liệu Sư quán quân, còn chưa đánh chuyên nghiệp, mà rất nhiều người chơi đã biết đến cậu ấy, bởi vì cậu ấy là người đầu tiên sau khi game beta mang chức vụ Trị Liệu Sư leo lên đỉnh server trong nước, tôi chơi Trị Liệu Sư cũng là nhìn theo video của Whisper khi đó để học.
Tôi xem như là nhóm fan khá sớm, nhìn Whisper 15 tuổi ra mắt rực rỡ, nhìn cậu ấy liên tục chiếm lấy hạng đầu trong nước, nhìn cậu ấy được Quý thần đưa vào câu lạc bộ Đao Phong, nhìn cậu ấy bởi vì chưa va chạm xã hội nhiều bị ông chủ hãm hại, nhìn cậu ấy và Quý thần trốn đi thành lập câu lạc bộ, nhìn cậu ấy 16 tuổi kế nhiệm đội trưởng, nhìn đồng đội cậu ấy từng người từng người tiến vào FS, nhìn cậu ấy dẫn theo đội lấy được quán quân thế giới, nhìn cậu ấy đứng trên đỉnh cao nhất liên minh.
Sau đó nhìn cậu ấy từ nơi cao nhất ngã xuống.
Lúc trước có chuyện nhóm fan bọn tôi bị chế giễu bị mắng, bị vùi dập trở tay không kịp, không biết cãi lại thế nào.
Quá đột ngột.
Đột ngột chuyển đến khu thi đấu Châu Âu quả thật là cậu ấy, phá huỷ chiến đội quả thật là cậu ấy, bán Thời thần cũng quả thật là cậu ấy.
Rất nhiều fan trở thành anti-fan, những fan còn ở lại không biết nên nói gì.
Thế nhưng tôi luôn cảm thấy, đội trưởng tôi nhìn từ khi cậu ấy 15 tuổi đến bây giờ, không phải là người như vậy
Sự thật chứng minh, cậu ấy thật sự không phải.
Năng lực cá nhân của Whisper rất mạnh, không thể nghi ngờ, chỉ là vận may của chiến đội không tốt, gặp phải hai ông chủ, đều thật vất vả.
Trong việc này cậu ấy cũng sai, như là trước đó tiến vào giới chuyên nghiệp không đủ thận trọng, như là quá mức tin tưởng tay đội trưởng đưa mình vào liên minh, thế nhưng tôi thấy chút đó không đến nỗi là tội ác tày trời phải không?
Sau khi bị đội trưởng trước âm cho một vố, vẫn có thể sắp xếp đâu vào đấy đưa Tiểu Thời thần tới NSN, có thể để lão Kiều khi đó đã có thương tay ở lại trong nước, có thể đảm bảo Thần Hoả và Puppy hai năm sau thuận lợi về nước, làm xong những điều này, còn chưa đủ sao?
Tôi không biết có ai nhớ hay không, khi sắp xếp tất cả những thứ này, Whisper cũng chỉ mới vừa qua sinh nhật 19 tuổi.
Cậu ấy lúc đó tất nhiên không còn là trẻ con, nhưng cũng chỉ mới 19 tuổi mà thôi.
Tôi biết mọi người chắc chắn sẽ chỉ trích rằng 19 tuổi đã là người thắng cuộc trong cuộc đời thì không thể phạm chút sai lầm là đương nhiên, xin lỗi chứ tôi nhớ lại mình năm 19 tuổi, tôi vẫn còn là một tên ngốc đấy thôi, cho nên tôi không thể tưởng tượng được, cậu ấy lúc trước đã phải sống qua thế nào.
Tôi chơi cái game này từ khi mới beta, mỗi ngày đều chơi với bạn cùng phòng đại học, sau đó tốt nghiệp, mọi người từng người thành gia lập nghiệp, chơi game ít đi, cũng chỉ khi chủ nhật không tăng ca, thả lỏng chơi vài ván.
Tình cờ biết đến tin này, tình cờ xúc động chuyện cũ, tình cờ có chút thổn thức mà thôi.
Từ khi Whisper 15 tuổi tôi đã biết cậu ấy, lúc đó tôi vừa mới lên năm hai đại học, mà cậu ấy mới vừa vào Đao Phong.
Sau này Dư Thuý đi nước Đức, mất hết tên tuổi, tôi tốt nghiệp làm việc, gỡ bỏ game. Những năm này không chú ý nhiều đến game nữa, không nghĩ tới đội trưởng 16 tuổi trẻ nhất liên minh năm đó, mấy năm nay lại trắc trở đến tận bây giờ.
Kéo đến cái đầu đề này, đột ngột nhìn thấy cái tên này, không đi vào viết mấy chữ thì thật có lỗi với thanh xuân của mình.
______________________
Hình như hơi lạc đề, trả lời câu cuối cùng, Whisper thành lập chiến đội của mình, mọi người cảm thấy thế nào?
Chính thức trả lời: Tôi thấy thế nào? Ông đây dùng mắt thấy.
Cậu ấy đánh một ngày, ông xem một ngày.
______________________
Trong khi viết một đoạn này thì đang download game lại lần nữa, vừa mới đăng nhập vào tài khoản hai năm trước, Trị Liệu Sư thích khách, dùng skin giống hệt Whisper lúc trước, trang phục cũng giống nhau.
Hai năm không gặp, chủy thủ trên tay Trị Liệu Sư vẫn sắc bén như trước, sáng rực như trước.
______________________
Mấy người còn lại cũng xem bài viết này, trong chốc lát không nói gì.
Thần Hoả cắn răng, "Má nó, cuối cùng cũng chờ được ngày này.
"Thời cơ vừa vặn, trực tiếp thông báo chuyện Thời Lạc chuyển đội luôn?" Chu Hoả nhìn nhìn Thời Lạc, "Có thể chứ?"
Thời Lạc gật đầu, Chu Hoả nhìn về phía Dư Thuý, Dư Thuý nói, "Có thể, tổng bộ vừa mới gửi cho tôi tài khoản chính thức bị thu về lúc trước của các cậu, bọn họ nói đã giúp các cậu đổi mới tên chiến đội, nhớ thay mật khẩu."
Mấy người nhận về tài khoản cũ của mình.
Thời Lạc cầm di động lên nhìn tài khoản năm đó, ánh mắt khẽ dao động.
Đôi mắt Lão Kiều đỏ lên, đứng dậy nói, "Dù sao cũng không ngủ được, khởi động máy! Thay mật khẩu."
Lúc nắng sớm mờ mờ, tại game FOG server trong nước, hệ thống của những người chơi lâu năm đã từng theo dõi chiến đội FS liên tục nhảy lên một loạt thông báo.
Ký ức về hệ thống thông báo này thật sự quá xa,

1 2 »
Bình Luận (0)
Comment