Fog [Điện Cạnh]

Chương 42

Ký toàn bộ hợp đồng xong, chiến đội bắt đầu đi vào hoạt động bình thường. Ngày hôm sau Chu Hoả gửi cho mọi người một bảng lịch làm việc và nghỉ ngơi, yêu cầu huấn luyện còn có vài quy định nhỏ, cái này cũng không khác FS trước đây, Thánh Kiếm với IAC bên kia cũng gần như vậy, mọi người liếc mắt nhìn đều không có dị nghị gì.
"Tôi luôn muốn phát mấy cái khâu nhỏ này ra cho bọn bình phun xem." Chu Hoả cầm một tấm lịch làm việc và nghỉ ngơi, lắc đầu cảm thán: "Ai nói tuyển thủ nhà nghề chỉ chơi game rồi nhận lương miễn phí? Cho tên đó nhìn cái bảng lịch này, xem thử coi còn có ai muốn đến nữa không."
Bình thường ở kỳ huấn luyện, mỗi chiều 2 giờ nhất định phải mở máy, buổi tối 10 giờ kết thúc huấn luyện tập thể, giữa lúc đó không được chơi điện thoại, không được chơi game khác, càng không cho phép xem phim một lúc, chỉ có thể chơi FOG, liên tục 8 tiếng cả giờ cơm tối không thể rời khỏi phòng huấn luyện quá 1 tiếng.
Tập thể sau khi kết thúc huấn luyện thì làm gì? Không được nghỉ ngơi, còn phải huấn luyện cá nhân 4 tiếng, đánh mãi tới 2 giờ sáng mới có thể nghỉ ngơi.
Trong 4 tiếng sau đó tuyển thủ có thể phát sóng trực tiếp, có điều cũng chỉ được đánh FOG, tuyệt đối không được chơi game khác, một ngày cộng lại ít nhất cũng phải 10 tiếng huấn luyện. Đương nhiên, đây chỉ là thời gian huấn luyện cơ sở, nếu như đang ở thời kỳ chuẩn bị chiến tranh, vậy thì thời gian bao nhiêu càng khó nói, 12 tiếng có thể, 14 tiếng cũng có thể, hơn nữa cũng có thể.
Không có cuối tuần, không có ngày nghỉ lễ, mỗi người chỉ có một ngày nghỉ mỗi tháng, cụ thể ngày nào còn phải nghe theo sắp xếp của chiến đội, ngày đó thường chỉ tuỳ tiện trôi qua. Những lúc khác chỉ có tết trung thu với ngày tết câu lạc bộ mới sắp xếp kỳ nghỉ cho tuyển thủ, điều kiện đầu tiên là trong thời này không có thi đấu, nếu có thi đấu gì đó thì ngày lễ cũng vô dụng. Thi đấu điện tử, không có nghỉ phép.
Mỗi lần huấn luyện thi đấu đều hẹn từ ngày đầu tiên, cho nên không thể vắng mặt, không thể tới trễ. Sau huấn luyện thi đấu còn phải xem lại trận đấu tập, đánh tốt còn nói được, nếu đánh không tốt là bị mắng từ đầu đến cuối, mắng cho đầu óc choáng váng mới thôi, tắt máy tính vừa mở điện thoại ra nhìn, bình phun sẽ đúng giờ xác định vị trí hỏi chăm ba mẹ trào phúng thao tác mình rác rưởi, cái này áp lực tinh thần đến thế nào đều có thể tưởng tượng được.
Trong kỳ đấu giải, yêu cầu đối với tuyển thủ thoáng nới lỏng một tí, thời gian tự tuyển thủ sắp xếp, mà mỗi ngày vẫn phải như cũ huấn luyện 6 tiếng, coi như là ăn tết hay kỳ nghỉ sau đấu giải, sau kỳ nghì mỗi người ít nhất phải chơi 8 trận cấp cao một ngày. Câu lạc bộ có nhân viên chuyên môn kiểm tra tình trạng tài khoản game của tuyển thủ, đánh ít hay đánh dở đều không được, trừ tiền là chuyện nhỏ, tầng quản lý nếu phán tuyển thủ tồn tại tình huống game tiêu cực, vậy lãng phí bao nhiêu thời gian, tiếp sau sẽ yêu cầu tuyển thủ phải bù lại cho đủ.
Nếu tình từ hướng này, nhóm tuyển thủ gần như là huấn luyện cả năm.
Lão Kiều thổn thức: "Cái lịch làm việc nghỉ ngơi này thật sự đã không hà khắc rồi, bây giờ có rất nhiều câu lạc bộ, tuyển thủ ra khỏi phòng huấn luyện cũng phải xin phép, phải nói rõ ràng là đi làm cái gì, khi nào trở về, đi ăn hay đi vệ sinh, trễ một chút cũng không được, căn bản không có riêng tư."
"Còn hơn nhiều." Chu Hoả bật cười, "Nghiêm hơn cái này cũng có, còn phải kiểm tra máy tính, có điều chúng ta không cần, đều là tuyển thủ lâu năm, vẫn có thể tự hạn chế được, không cần quản quá nhiều."
"Đúng, điểm này thì tốt, trong lòng mỗi người đều nắm chắc." Lão Kiều líu lưỡi, "Tôi hồi trẻ từng ở chiến đội thứ cấp của liên minh mấy tháng, bên đó mới đáng sợ, trạng thái tuyển thủ không tốt thì cứ không tốt, thích lười biếng thì cứ lười biếng, không làm việc đàng hoàng nói chuyện yêu đương thì cứ nói chuyện yêu đương, trời ơi...Đánh không ra thành tích là có lý do."
"Nói tới chuyện yêu đương..." Ánh mắt Chu Hoả sáng lên. "Tối nay Dư Thuý phải phát sóng trực tiếp đúng không? !"
"Phải không?" Lão Kiều không rõ vì sao, "Hẳn là thế? Tôi không rõ, phát sóng trực tiếp thì sao? Cũng đâu phải lần đầu tiên cậu ta phát sóng trực tiếp?"
Chu Hoả nóng lòng: "Dậy sớm đã nhắc chuyện này với Thần Hoả, cậu ta cũng nói giống y như đúc cậu, trong chiến đội chỉ có tôi mong Dư Thuý phát sóng trực tiếp hả?"
Đương nhiên không chỉ Chu Hoả.
Tuy rằng liên tục ám chỉ chính mình, không nên chờ mong không nên nghĩ nhiều không nên để tâm, mà Thời Lạc vẫn bị ảnh hưởng.
Ngày ấy mở họp Chu Hoả nói, kiến nghị ngày đầu Dư Thuý phát sóng trực tiếp thì kéo một đồng đội qua xếp đội đôi, Dư Thuý nghe lời này không đồng ý cũng không từ chối, không biết sẽ làm sao.
Ngày đầu tiên về nước phát sóng trực tiếp, nếu thật sự kéo một đồng đội qua, vậy Dư Thuý sẽ tìm ai?
Trong lòng Thời Lạc rất rõ ràng, bất kể nói từ phương diện nào, Dư Thuý tìm mình cũng là không thích hợp nhất, mà câu kia của Chu Hoả cứ như lông chim, thỉnh thoảng lại cọ vào lòng Thời Lạc một cái.
Thời Lạc nhiều lần nói với bản thân, quan hệ giữa mình với Dư Thuý rất kỳ quái, đột nhiên cùng phát sóng trực tiếp chỉ nhạt nhẽo không được tự nhiên, đây đâu phải hai năm trước, mình cũng đã 19 tuổi, trưởng thành, không thể có ý muốn chiếm hữu mạnh như vậy, không nên để ý những chuyện này.
Nền tảng trực tiếp đã phát thông báo từ sớm, tối nay 8 giờ Dư Thuý sẽ phát sóng. Lúc 7 giờ tối, Thời Lạc ra hành lang mở cửa sổ hút một điếu thuốc, qua loa sắp xếp lại một đống chuyện lung tung trống rỗng trong đầu.
Không nên nghĩ nhiều, không được nghĩ nhiều, không được chờ mong.
Thời Lạc hút một điếu thuốc mới bình tĩnh một chút, đóng kỹ lại cửa sổ hành lang, trở về phòng huấn luyện.
Mấy người khác còn chưa ăn cơm tối xong, trong phòng huấn luyện chỉ có một mình Thời Lạc, Thời Lạc ngồi xuống thờ ơ không mục đích lướt weibo, lại thấy nền tảng phát sóng đang tuyên truyền đếm ngược Dư Thuý phát sóng trực tiếp.
Chu Hoả không biết thế nào lại nói với nền tảng phát sóng, nền tảng hình như cũng đã ngầm thừa nhận Dư Thuý sẽ tìm một đồng đội, lúc tuyên truyền đếm ngược còn ám chỉ thêm.
Thời Lạc mở bình luận của bài viết kia ra nhìn, bình luận hot nhất là fan Dư Thuý đang đánh giá thổ lộ, bình luận hot thứ hai là fan Dư Thuý đang giúp tuyên truyền địa chỉ phòng trực tiếp, bình luận hot thứ ba là fan Thần Hoả đến bày tỏ mong muốn Dư Thuý và đồng đội lâu năm cùng xếp đội đôi, bình luận hot thứ tư là fan Puppy, bình luận hot thứ năm...Bình luận hot thứ năm là quảng cáo bán giày giả.
Thời Lạc: "...."
Thời Lạc còn chưa từ bỏ ý định kéo xuống, mình đâu? Không ai dám mong đợi mình một chút sao?
Không phải nói độ nổi tiếng của mình bây giờ đứng thứ hai trong đội hả?
Thời Lạc buồn bực cầm điện thoại di động lên, vào tài khoản weibo phụ, chuyển tiếp bài thông báo đếm ngược của nền tảng phát sóng trực tiếp cứu vãn cho mình cái tôn nghiêm, đánh chữ bình luận: [ Mong đợi Thời thần, Thời thần thật sự rất trâu bò. ]
Thời Lạc mới vừa gửi xong liền có thông báo bình luận, Thời Lạc cau mày, fan của mình là đang làm cái gì? Một chút mặt mũi cũng không cho, cứ phải để người khác bình luận mới chịu cùng lầu?
Thời Lạc mở bình luận ra____
[ Đừng làm mấy chuyện này, Thời thần của bọn tôi không muốn. ]
[ Đừng đừng, bọn tôi chỉ muốn bình thường xem phát sóng trực tiếp, không muốn nhìn màn đạn cãi nhau. ]
[ Fan hai bên bây giờ đã ngừng chiến, anti đừng cố ý gây sự. ]
[ Bình phun xem trò vui không chê chuyện lớn sao lại nhiều như vậy? Phiền chết rồi, có thể đừng nhắc đến ba Evil của mi không? ]
[ Thời nhãi con của bọn tôi thích xếp trận đơn, không cần ai quan tâm, được chưa? ]
[ Rõ ràng là bình phun quái gở muốn nhìn hai bên bất hoà, để ý tên đó làm cái gì. ]
[ Anh hai mau xoá bình luận này đi, Thời thần của bọn tôi một chút cũng không muốn cùng xếp đội đôi với người khác. ]
[ Xoá đi. ]
[ Xoá đi +1 ]
[ Xoá đi +2 ]
Thời Lạc: "...."
Thời Lạc nín cơn bùng nổ xoá bình luận ở tài khoản phụ đi, hiểu rõ tại sao không có bình luận hot về mình.
Fan của mình...Thật sự rất săn sóc.
Thời Lạc không nhìn weibo nữa, tự mình vào game xếp trận đơn.
Nửa tiếng sau, Thần Hoả với Puppy đã cơm nước xong xuôi đi lên, hai người giống như ngày xưa, lắm lời vài câu rồi về lại máy của mình bắt đầu xếp trận đơn.
Lại qua mười phút Dư Thuý cũng đi vào phòng huấn luyện.
Thời Lạc hít sâu, không ngẩng đầu nhìn, đặt toàn bộ lực chú ý vào trận game.
Sau 15 phút, 8 giờ đúng.
Dư Thuý phát sóng.
Báo trước phòng trực tiếp mới của Dư Thuý lúc 7 giờ cũng đã lên tới 10 triệu độ nổi tiếng, chính thức mở phát sóng trực tiếp độ nổi tiếng cộng lại ào lên 30 triệu, tuy rằng độ nổi tiếng phát sóng trực tiếp không có nghĩa là số người xem thật, nhưng mà độ nổi tiếng đạt đến mức ấy cũng rất ít khi thấy.
Thần Hoả với Puppy mới vừa đánh xong một trận, Thần Hoả nhìn thời gian, vội vã nói: "Dư Thuý phát sóng? Đến đến đến, tặng quà một chút."
Thần Hoả thu lại màn hình game, mở ra giao diện phát sóng trực tiếp tặng cho Dư Thuý 20 ngàn tệ quà, không quên nói: "Ngày tôi phát sóng trực tiếp cậu nhớ tới tặng lại cho tôi nha, đừng quên!"
Puppy cũng đi ra tặng quà, sau đó hai người tiếp tục chơi phần của mình.
Đầu ngón tay Thời Lạc nhanh chóng ấn bàn phím, thu một đầu người bên đối thủ, lông mày hơi nhăn lại.
Đều đi tặng quà là sao? Mình...
Thời Lạc hít sâu, làm như không nhìn thấy.
Ván này Thời Lạc đánh rất nhanh, dẫn ba đồng đội tới lấy đá tái sinh của địch, lưu loát dứt khoát kết thúc ván game.
Phòng huấn luyện không ồn ào, ngoại trừ Thần Hoả thỉnh thoảng mắng đồng đội xếp đơn gặp phải vài câu, chỉ còn lại tiếng mấy người lạch cạch nhấn phím nhấn chuột.
Dư Thuý phát sóng trực tiếp, ngược lại còn yên tĩnh hơn tất cả mọi người.
Chu Hoả tới ngó dáo dác, chạy đến bên người Dư Thuý nhỏ giọng nói: "Còn chưa bắt đầu đánh?"
Dư Thuý trước màn hình máy tính nhẹ giọng nói: "Game còn chưa thiết lập xong."
"Được được, cậu nhanh lên." Chu Hoả không nhịn được liếc mắt nhìn Thời Lạc bên này, ngại Dư Thuý mở mic nên không dám nói cái gì, lại lặn đi.
Con chuột Thời Lạc trượt tới chọn [ Xếp trận đơn ] trong game, trước khi nhấn xuống, khung bạn tốt trong game của Thời Lạc sáng lên.
Đầu ngón tay Thời Lạc dừng lại, mở ra khung bạn tốt.
【 Awa 】: [ QAQ, Thời ca, em rớt xuống 500 vị trí đầu trong nước rồi, cuối tháng không thể đánh lên sẽ bị trừ lương, có thể dẫn theo em đánh mấy trận không? ! Van xin anh nhìn Ngoã Ngoã đáng thương này một chút! ]
【 Awa 】: [ Thời thần, giúp em một lần đi, em bảo đảm đây tuyệt đối là lần cuối cùng! 55555*... ]
(*Phát âm gần giống tiếng khóc huhuhuhu.)
Thời Lạc nhìn tin nhắn của Ngoã Ngoã tới nửa phút, sau đó trả lời: [ Tổ đội tôi. ]
Ngoã Ngoã nhanh chóng gửi lời mời tổ đội.
Thời Lạc nhấn xuống [ Trận đấu đôi ].
Thời Lạc xì cười.
Xem ra là không có duyên phận rồi.
Dù sao đã không thể, cũng không mở phát sóng trực tiếp sợ fan nhìn thấy, mấy người trong phòng huấn luyện càng không thể đi nhìn màn hình của mình, trong thời gian chờ xếp trận, Thời Lạc đơn giản mở phòng trực tiếp của Dư Thuý ra.
Dư Thuý cũng vừa vặn ấn xuống xếp đơn.
[ Sinh thời, chào mừng Whisper về nhà. ]
[ Sinh thời, chào mừng Whisper về nhà. ]
[ Sinh thời, chào mừng Whisper về nhà. ]
[ Sinh thời, chào mừng Whisper về nhà. ]
[ Sinh thời, chào mừng Whisper về nhà. ]
....
[ TAT, cuối cùng đã có thể ở phòng trực tiếp trong nước nhìn thấy Dư thần, cảm ơn tận đáy lòng. ]
[ Bạn cùng phòng hỏi tôi khóc cái gì, hu hu hu... ]
[ Dư Thần, bọn em không đòi hỏi anh mở camera, em có thể hỏi một câu không? ]
[ Phải bắt đầu xếp trận đơn sao? Kích động! ! ]
[ Không phải trước đó nền tảng phát sóng nói có thể sẽ xếp trận đôi hả? ]
[ Không mong xếp trận đôi, ngày đầu tiên phát sóng, một mình xếp đơn cũng rất tốt. ]
[ +1 Xếp trận đơn cũng rất tốt. ]
[ Bắt đầu bắt đầu bắt đầu, kích động... ]
....
Thời Lạc với Ngoã Ngoã xếp trận đôi cũng đi vào, Thời Lạc đóng phòng trực tiếp, chuyên tâm xếp trận đôi.
Ngoã Ngoã gần đây tụt điểm quá nghiêm trọng, người qua đường dưới top 200 trong nước Thời Lạc đều nghiền ép được cả trận, không cần tốn nhiều sức. Thời Lạc phối hợp với Ngoã Ngoã, đánh một trận thắng một trận, Thời Lạc mất tập trung, Ngoã Ngoã càng đánh càng hưng phấn, Ngoã Ngoã điên cuồng thổi phồng trong khung bạn tốt.
【 Awa 】: [ Anh Thời trâu bò! ! ! ]
【 Awa 】: [ Anh Thời là Tay Đột Kích giỏi nhất! ]
【 Awa 】: [ Được Evil dẫn, nhắm mắt cũng tăng điểm! ]
【 Awa 】: [ Anh Thời tốt nhất toàn thế giới! ! ! ]
Thời Lạc bị Ngoã Ngoã thổi phồng đến mức đau cả não, đánh xong tiếp một trận, Thời Lạc đang muốn đóng thẳng khung bạn tốt lại, Ngoã Ngoã bên kia lại gửi tin nhắn sang.
【 Awa 】: [ .... ]
【 Awa 】: [ Anh Thời, Dư thần nhắn tin cho em. ]
【 Awa 】: [ QAQ hỏi em còn muốn đánh bao lâu nữa, có ý gì? ! ! ! ]
Thời Lạc dại ra chốc lát, theo bản năng mở lại phòng trực tiếp của Dư Thuý.
Màn đạn phòng trực tiếp của Dư Thuý đã nổ tung, hoàn toàn chồng chất cái gì cũng không xem được. Thời Lạc đóng màn đạn, nhìn giao diện phát sóng trực tiếp của Dư Thuý, đôi mắt không tự chủ được nhìn về khung trò chuyện bạn bè của Dư Thuý với Ngoã Ngoã___
【 Free-Whisper 】: [ Cậu bên này còn muốn đánh bao lâu? ]
【 Awa 】: [ Dư thần? Sợ hãi, anh làm sao lại tìm em? ]
【 Awa 】: [ Em em em em...Em còn thiếu năm sáu trận nữa, là có thể lên 500, làm sao thế? ]
【Free-Whisper 】: [ Thuận tiện cho tôi chen vào đội được không? ]
【 Free-Whisper 】: [ Tôi để Thần Hoả dẫn theo cậu. ]
【 Awa 】: [ Ai? Đương, đương nhiên là có thể, thế nhưng Thần Thần lúc trước đã nói lại đánh với em thêm trận nữa sẽ giải nghệ, anh ấy có đồng ý không? ]
【 Free-Whisper】: [ Đồng ý. ]
Hầu kết Thời Lạc giật giật, cái này...này...có...ý gì?
Càng mờ mịt hơn Thời Lạc là nhóm fan trong phòng trực tiếp của Dư Thuý, màn đạn bị xoát đến kẹt bất động.
Một giây sau, khung bạn bè của Thời Lạc lại sáng lên, Thời Lạc mở ra___
【 Free-Whisper 】: [ Ngoã Ngoã muốn cùng xếp trận đôi với Thần Hoả, em theo anh cùng xếp một lát? ]

Bình Luận (0)
Comment