Gả Cho Thẩm Tương Uyên

Chương 27


Thô hơn dài hơn là cái gì chứ, Diệp Thê không muốn, cũng không muốn biết.
Nữ tử mở đôi mắt bị hơi nước che lại, hoa lê đọng hạt mưa, "Tướng quân....đừng mà.".
"Không bôi thuốc không khỏi được đâu." Thẩm Tương Uyên nghiêm túc nói, trong ánh mắt quyến rũ của nữ tử cởi bỏ hết những vật dư thừa buộc với quần dưới háng ra, vật đã cứng lên uốn cong thành một vòng cung đáng sợ.
Bụng nhỏ của Diệp Thê đau nhức, nhớ tới cảm giác trong khi bị xỏ xuyên đến tận chỗ sâu, nàng giãy dụa muốn trốn, nhưng dịch chuyển còn chưa tới một tấc đã bị nam tử nâng mông ấn trở về.
Thẩm Tương Uyên nâng mông của Diệp Thê dán vào hạ bộ của mình, chùm lông dày và cứng mọc thành cụm ở phần cuống thịt qua kẽ mông của nữ tử cọ xát vào chỗ tư mật, dính nước dâm còn chưa khô của nàng.
"Ưm....!Cứng quá." Chỗ bị đám lông cọ vào khiến Diệp Thê cảm thấy không thoải mái.
"Mới vậy đã thấy cứng sao?" Thẩm Tương Uyên cười rộ lên, căng eo dùng côn th*t cứng và cụm lông ép chặt vào vùng kín của nữ tử, ánh mắt chầm chậm dừng ở hộp thuốc mỡ.
Nam tử nhặt lấy lọ thuốc mỡ vừa mới bị chàng ném ra xa, bôi một lượng lớn thuốc lên cán dao của cơ thể, cảm giác hơi lạnh cảm giác khiến cơ phía sau lưng của chàng căng cứng.
"Còn rất lạnh." Thẩm Tương Uyên lại hít vào một hơi, chàng hạ thấp eo xuống đẩy quy đầu cực lớn vào hoa huy*t Diệp Thê.
"Uyên Nhi....đừng, ha a, vào rồi.".
Con chim dài tiến quân thần tốc xô đẩy tách ra phần thịt quyến rũ từng chút một, xâm phạm vào lối đi yêu kiều mềm mại nhất của nữ tử, miệng vách quấn chặt nuốt xuống thuốc mỡ bôi ở trên đầu côn th*t, thuốc màu trắng ướt dính theo chỗ giao hợp chảy xuống kẽ mông nàng.
Nhìn cảnh sắc trước mắt khiến nam tử đỏ mắt, nhớ đến cảnh tượng tinh dịch của mình rót vào bụng nữ tử rồi lại bị tràn ra, đều là những thứ trắng đặc sệt như thế này.
Thẩm Tương Uyên lấy tay đỡ được thuốc mỡ tràn ra, sờ vào bên trong từ áo lót của Diệp Thê, men theo bụng nhỏ của nàng sờ lên trên đến bộ ngực nặng trĩu, chàng cực kỳ yêu chỗ này.
"Uyên Nhi...!chàng làm gì vậy, đừng xoa...!đáng ghét.".

Diệp Thê rên rỉ, động tác đâm vào rút ra của nam tử mạnh mẽ, dùng tay vuốt ve lại rất dịu dàng, hai lần xuất hoàn toàn khác nhau khiến nàng xuất thần.
"Ngực cũng phải bôi thuốc mới được, tối qua bị ta ăn trầy da rồi." Ngón tay của nam tử đè xuống đầu ngực dùng móng tay gảy nhũ hoa còn đang khép kín lên.
Chàng còn không biết xấu hổ mà nói, đường đường tướng quân trấn quân như vậy lại thích uống sữa, Diệp Thê nói ở trong lòng, không ngờ chỉ một lát, lại bị nam tử làm càn đánh tan suy nghĩ.
Thẩm Tương Uyên nhìn hình dáng nhô lên mờ ảo dưới chiếc yếm màu xanh ngọc thêu hoa sen ở trong lòng bàn tay mình, sảng khoái nói không nên lời, mu bàn tay chàng lật lại trực tiếp vén áo lót che đậy cơ thể của nữ tử lên lộ ra hai bầu ngực núng nính màu trắng bị chàng sờ soạng.
Nhũ hoa trắng bóng được bôi thuốc mỡ lên, thuốc mỡ trộn lẫn với dịch của chàng và nữ tử đã trở thành trạng thái nửa thể lỏng, theo mặt nhũ hoa trượt sang hai bên hai bên, đầu nụ hoa đứng thẳng bị ngón tay nam tử kẹp lấy vân vê.
Thẩm Tương Uyên có loại ảo giác Diệp Thê bị chàng làm cho ra sữa, mà loại ảo giác trở thành chất xúc tác của dâm dục.
"Uyên, không...!Chàng như thế nào lại to lên đấy, bụng căng quá, bên trong không thể chịu được nữa."
"Khẩu thị tâm phi*, rõ ràng là cắn rất chặt, ta rút ra cũng khó."
*khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, suy nghĩ và lời nói không ăn khớp nhau.
Lời nam tử nói vậy mà thật ra là lời nói thật, Diệp Thê là danh khí của Bạch Hổ, con chim dài của Thẩm Tương Uyên lúc đầu giống như đi vào một khe sâu chật hẹp, vào đến bên trong lại là hồ nước không thể nhìn thấy đáy, ấm áp quấn lấy chàng.
"Ô...!Ra ngoài một chút..." Diệp Thê kêu khóc xin tha.
"Được được." Thẩm Tương Uyên rút ra một chút, khi nữ tử vừa mới thả lỏng lại bỗng nhiên đâm sâu vào trong.
Diệp Thê rên rỉ một tiếng, âm điệu cao dâm đãng hơn cả tiếng thú động đực, nàng run run, bờ mông đang run rẩy, vách động bị nam tử mạnh mẽ ma sát đến co rút.
Nữ tử chịu không nổi nữa, nam tử còn chưa phê, nói chính xác là, chàng vừa mới bắt đầu.

Thẩm Tương Uyên bắt lấy cái mông của nữ tử rút ra đâm vào từng cái một, còn chưa dâm loạn được vài lần như chàng ta là dồn nén đủ rồi, biên độ đâm rút càng mạnh hơn, đâm cho thân hình nhỏ xinh của nữ tử lắc lư, hai bầu ngực non mềm cũng rung rinh lên xuống.
Đã nói là bôi thuốc lại biến thành làm tình thuần túy, Diệp Thê khóc không ra nước mắt, giữa hai chân nàng không biết là bị tác dụng của thuốc mỡ thấm vào tê dại hay là bị Thẩm Tương Uyên làm càn mạnh mẽ mà tê rần, cảm giác khắc sâu lan đến bụng, dần dần hướng thẳng lên trước ngực, lại đến yết hầu, cả cơ thể đều bị làm đến tê dại.
"Uyên Nhi...!chàng sắp làm thiếp đến chết rồi, sâu quá....thích." Trong miệng Diệp Thê tràn ra tiếng rên rỉ vô ý thức, trên mặt là vẻ dâm loạn si mê.
"Thử xem càng sâu hơn nữa." Đôi mắt Thẩm Tương Uyên đỏ lên, người nam nhân trong chuyện yêu luôn có tính hiếu chiến xâm lược trời sinh.
Hai chân Diệp Thê bị Thẩm Tương Uyên nhẹ nhàng đặt lên vai, phần eo của nàng cũng nâng lên treo trên không theo, cơ thể nữ tử giống như là bị nam tử nhấc lên.
"A.

Rách rồi, sắp bị Uyên Nhi chọc rách rồi.".
Điểm có lực duy nhất chính là chỗ giao hợp, Diệp Thê hoàn toàn mất đi sự khống chế cơ thể đối với bản thân mình, cứ như vậy bị nam tử nhấc bổng lên mà xỏ xuyên, cứ để mặc cho con chim dài đâm đến nước của nàng văng khắp nơi.
Thê tỷ tỷ ngoại hình xinh xắn, có mặt xấu cũng có mặt lợi, tuy rằng không thể vừa đâm vào vừa uống sữa, nhưng nhấc lên đâm như vậy, cảm giác cũng sướng, Thẩm Tương Uyên thoả mãn động động dương v*t, dáng người thân hình này của nữ tử, còn không cao bằng một nửa cột người gỗ mà chàng đánh nữa.
Trong đầu Thẩm Tương Uyên có suy nghĩ cổ quái, Diệp Thê trần truồng bị treo trên cột người gỗ cửa ra vào mở rộng, luyện xong võ chàng trực tiếp liền....
"Thê tỷ tỷ.

có muốn xem ta luyện võ không?".

"Cái gì." Diệp Thê mê mang.
"Trên võ trường có cái cọc gỗ, ta muốn cột tỷ lên trên để làm tình, tỷ có chịu không?" Thẩm Tương Uyên nói trắng ra ảo tưởng của mình.
"Được.

Uyên Nhi nói gì cũng được hết, Thê tỷ tỷ luôn chiều theo chàng." Đã bị đâm chọc thành dâm thú, Diệp Thê nghe theo đồng ý.
Thật ngoan, Thẩm Tương Uyên cực kỳ vừa lòng, cha chàng thật đúng là đã tìm cho chàng một người vợ tốt.
Nam tử đột nhiên nhớ ra gì đó, nhìn cái cổ trống không của nữ tử, "Thê tỷ tỷ, kim châu* ta tặng tỷ đâu đâu?"
*kim châu: ngọc trai có màu vàng.
"Cất....cất đi rồi."
"Ngày mai đeo lên."
"Ừm, ừm.

Vâng."
Viên ngọc trai đó là phụ thân tặng mẫu thân làm tín vật đính ước, không phải là vật gì quá quý giá, nhưng ý nghĩa rất lớn, mẫu thân trước khi qua đời nói phải trao cho con dâu tương lai.
Thẩm Tương Uyên lúc ấy trao viên ngọc cho Diệp Thê, không nghĩ nhiều, chỉ là ý ngoài mặt, nhưng hôm nay thì khác rồi, nàng là người vợ mà chàng phải ẵm ở trong lòng.
Nói như vậy, ta có phải cũng nên chuẩn bị tín vật đính ước cho tỷ tỷ không?

"Tỷ tỷ, có thích vật gì không?" Tốc độ của Thẩm Tương Uyên chậm lại, chậm rãi ma sát thành hoa huy*t của nữ tử.
"Thích.

Thích Uyên Nhi." Diệp Thê ngẩn ngơ trả lời.
Gân xanh thái dương của Thẩm Tương Uyên giật giật, chàng hít một hơi thật sâu, đôi tay bóp chặt eo nhỏ của nữ tử, hơi bất đắc dĩ nói, "Thê tỷ tỷ.

Là chính tỷ muốn trêu chọc ta."
Diệp Thê không hiểu hàm ý trong lời nói của Thẩm Tương Uyên, cũng không có cơ hội để nghĩ, mới thong thả một chút còn chưa tận hưởng được bao lâu lại kịch liệt hơn một lần nữa, mạnh hơn sâu hơn, nàng dường như sắp bị nam tử đâm đến gãy eo.
"Uyên.

A, chàng nhẹ một chút, đau, xin chàng, tướng công."
"Hửm, còn trêu chọc ta, tỷ tỷ ham muốn quá."
Nam tử cười, giống như dã thú động dục đè nữ tử dưới thân làm càn, khiến nàng hết lần này đến lần khác đạt tới cao trào, d*m thủy tinh dịch thì phun đầy bụng, bản giường chịu không nổi lực phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, ấm sắc thuốc cũng lăn đến một góc.
Vì thế, loại thuốc chuyên dùng để bôi này, càng bôi càng sưng, loại nam tử này, càng chiều càng hư.
Mong Thê tỷ tỷ nhớ kỹ..

Bình Luận (0)
Comment