Gặp Chân Tình Ở Cổ Đại (Phần 1)

Chương 22

Trương Dạ Yến nàng loay hoay trong bếp gần một canh giờ, cuối cùng nàng cũng nấu xong bữa trưa, mùi thơm của món ăn kích thích sự kêu gào của bao tử mọi người.

Thúy Nhi đôi mắt trầm trồ nhìn vào các món ăn được đặt trên bàn, cách trang trí nhìn thật đẹp và hấp dẫn.

Dạ Yến cười tươi lên tiếng: " con xin mời bá mẫu cùng tiểu muội dùng cơm".

Thẩm Như Mai đang chăm chú ngồi đan thảm, bà nghe tiếng mời của Dạ Yến bà liền vui vẻ đứng lên, đi ra sau rửa tay rồi đi đến bàn ăn ngồi xuống.

Thẩm nương mở to mắt nhìn vào những món ăn trên bàn, nó rất lạ, mùi vị rất thơm, Thẩm nương nhìn Dạ Yến lên tiếng hỏi:

_Các món này tên gọi là gì vậy con?.

Dạ Yến cười nhẹ liền bắt đầu lên tiếng giới thiệu qua tên các món ăn:

_Món thứ nhất có tên " Bò xào củ hành "

_Món thứ hai có tên " Bò bích tếch "

_Món thứ ba có tên " canh trứng cà"

_Con xin mời bá mẫu dùng thử ạ! Thúy Nhi cùng Thẩm nương rất phấn khích nhanh tay cầm chén cơm và đũa lên ăn cơm.

Miếng thịt vừa bỏ vào miệng nhai, cả hai mẹ con họ Thẩm cùng một lượt lên tiếng: ôi thật là ngon quá! Miếng thịt bò rất mềm không hề dai, gia vị cho rất vừa ăn, mùi thơm của củ hành cùng vị the the của nó làm thịt bò càng ngon hơn.

Thẩm nương gắp sang món bích tếch bà bõ vào miệng nhai, hai mắt mở to hết cở nhìn Dạ Yến hỏi:

_Con làm cách gì mà ngon vậy? Thật sự là lần đầu tiên mới được ăn qua các món này, theo ta nghĩ cả hoàng thượng cũng chưa từng được ăn qua đó con.

Trương Dạ Yến được bà khen nàng mắc cỡ, đôi má liền ửng hồng, nàng cuối mặt cười nhẹ tiếp tục ăn cơm của mình.

Sau bữa cơm Dạ Yến ngồi xuống đan phụ thảm vừa làm nàng vừa nói với Thẩm nương:

_Con muốn mở quán ăn tại đây, con sẽ đứng nấu, Thúy Nhi sẽ chạy bàn, bá mẫu sẽ phụ với con và tính tiền, người thấy có được không ạ?.

Hai ánh mắt không hẹn cùng nhìn đến Dạ Yến.

Thẩm nương gật đầu tỏ ý đồng ý, nhưng đôi mắt liền tỏ ra ý buồn nhìn Dạ Yến giọng buồn buồn nói:

_Ý của con rất hay, nhưng ta không có số bạc lớn để mở quán con gái à.

Dạ Yến nghe bà nói nàng đưa bàn tay mình ra nắm lấy bàn tay Thẩm nương nàng vuốt ve bàn tay bà, miệng nhẹ nhàng nói:

_Người cứ an tâm, bạc thì con có, chỉ mong người đồng ý và vui vẻ làm cùng con là đủ rồi, Thẩm nương cười tươi nhìn nàng gật đầu, Dạ Yến cũng cười tươi nhìn hai mẹ con Thẩm nương liền nói tiếp:

_Vậy hãy làm xong số thảm này giao cho người ta, rồi chuẩn bị những thứ cần cho quán nha bá mẫu? Cả hai mẹ con Thẩm nương liền gật đầu cười vui vẻ tay cũng đan nhanh hơn.

Hai ngày tiếp theo số thảm đã được làm xong Dạ Yến liền gọi người đến trang trí lại ngôi nhà theo gam màu nàng thích đó là màu đen, trắng, và đỏ, trong lúc thợ đang làm nàng cùng Thúy Nhi đi đến chợ ở thôn kế bên, chợ tương đối lớn và bán cũng khá đủ những thứ Da Yến cần.

Nàng đến cửa hàng gạo, hàng thịt bò, cùng các giang hàng khác đặt họ mang đến tận nhà, nàng vẽ mẫu những cái xẻng đưa qua thợ rèn làm cho mình, nàng cần những cái đó tiện cho việc nấu ăn, rồi cuối cùng là đến chỗ bán bàn ghế đặt mua số bàn ghế cùng nhiều thùng nước, nàng muốn làm thùng lọc nước tặng cho bà con nghèo trong thôn.

Sau ba ngày chuẩn bị cuối cùng mọi thứ cũng đã đầy đủ, bản hiệu được nàng đặt tên rất đặt biệt " Ký Ức".
Bình Luận (0)
Comment