Gặp Gỡ Mỹ Nhân Ở Siêu Thị

Chương 1

“Xin hỏi ngài tự mang túi mua hàng sao?”

Đây là Âu Nhược Thành đối với Hứa Tường nói câu nói đầu tiên.

Hứa Tường nhớ tới đó là một ngày mưa.

Phía nam mùa mưa theo lý thuyết là từ tháng 4 mới bắt đầu, có điều năm nay khí hậu hơi khác thường. một hồi bão táp quét đến Myanmar nên mùa mưa miễn cưỡng bị đẩy thêm hai tháng. nguyên bản tháng 6 thời tiết khô nắng khó chịu nhưng mấy ngày liền mưa dầm liên tục, Hứa Tường chỉ cảm thấy bản thân cũng nhanh chóng biến thành bức tượng mọc rêu xanh.

Ngày đó đi siêu thị cũng chỉ là ngẫu nhiên, bình thường chỉ cần nói một tiếng tự nhiên sẽ có người thay hắn chuẩn bị. một năm, việc tự mình đi siêu thị hay sắm sửa đồ đạc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hiếm thấy lần ấy hắn lại không đi quán rượu Đế Vương cùng với nhóm công tác mà đến thăm người bạn tốt cùng trường năm xưa. nghĩ nghĩ người bạn ở phương bắc sẽ không có cơ hội ăn hoa quả phía nam nên mới hứng khởi đi siêu thị thuận lợi mua ít đồ. hiện giờ là mùa mít chín, muốn mua ít quả, thuận tiện mua vài cân vải để hắn mang về quê. Tuy giao cho cấp dưới đi làm cũng không có việc gì, nhưng đối phương là bạn bè thân thiết ngày xưa, Hứa Tường nghĩ tự mình đi mua sẽ thành tâm hơn liền đi đến chiếc xe BMW đỗ cách đây 100m ở bãi đậu xe.

siêu thị Lý Gia Thành ở Bách Giai cũng trực thuộc công ty Hòa Ký Hoàng Bộ, bởi vậy đến Bách Giai cũng coi như đi giám sát thị trường . Hứa Tường không mang ô, vừa ra cửa xe liền rất tự nhiên đi tới cánh cửa gần hắn nhất. thuận lợi vừa thấy không gian bên trong đã bày dày đặc khung tủ, mấy người khách đang mua hàng, lại thêm mấy bàn trang điểm nhỏ, bên cạnh là mấy cô nhân viên xinh đẹp đang thao thao bất tuyệt giới thiệu sản phẩm cho khách hàng căn bản không có cách nào di chuyển được, cực kỳ chán ghét cái cảnh ầm ĩ này, Hứa Tường không khỏi nhíu mày. đang lúc hắn vô cùng buồn bực tìm kiếm một con đường đi qua, lại vô tình phát hiện hàng mới nhập về được sắp xếp trên kệ, hạt dẻ đang tươi mới, tâm trạng hơi động, lấy năm, sáu bao, lại thuận lợi cầm mấy hộp socola để ăn vặt. Trong lòng cười thầm, cũng không biết mấy năm rồi chưa ăn lại những đồ ăn này.

Đi tới nơi thu tiền, phía trước là ba người đang xếp hàng, điện thoại di động bên hông của Hứa Tường chấn động mấy lần rồi vang lên. Hứa Tường líu lưỡi, đem một đống đồ đóng gói chuyển sang tay phải, tay trái khó khăn lấy ra điện thoại di động, thầm mắng, cũng không biết là tên khốn kiếp nào kiếm việc đúng lúc này gọi điện thoại đến.

“Alo?” đang lúc Hứa Tường nhấn dưới nút gọi trong nháy mắt, bên cạnh không biết từ nơi nào xuất hiện một nam nhân trẻ tuổi, đem đồ vật từ trên cánh tay gắn gỡ xuống bỏ vào trong rổ nhựa, sau đó đem cái rổ kia đưa tới tay hắn..

“A, cảm ơn.” Hứa Tường phản xạ nói lời cảm ơn, nhưng nhìn thấy đối phương ôn hòa gật gù cùng khuôn mặt tươi cười hiện lên, mắt lại sáng rực lên mấy phần.

“anh Tường, phía em có một câu lạc bộ vừa với bị đóng cửa. em đã liên lạc hỏi Tiếu đội trưởng, buổi tối cùng bọn họ ăn cơm, vì thế tiệc tối nay em không đi tới được.” bên trong điện thoại truyền đến tiếng nói kiên quyết ngắn gọn báo cáo sự việc một cách rõ ràng.

“Xảy ra chuyện gì?” Hứa Tường tuy đang nghe Hà Nghị báo cáo, ánh mắt lại không rời đi nam nhân tuổi trẻ vừa nãy kia.

“A Hồng không quản người tốt, mấy ngày trước cho hai sinh viên đại học đi làm công, kết quả bị trường học bắt được sau đó báo cáo tra xét phòng. Bất quá là Tiếu đội trưởng phụ trách khu trực thuộc, vì lẽ đó cũng không có việc gì lớn.”

“Hừm, biết rồi.”

Hứa Tường khép lại điện thoại di động đồng thời cũng đến phiên hắn đưa đồ, đối mặt với hắn, là người nam nhân trẻ tuổi mới vừa phụ giúp kia.

Tuy rằng đồng phục nhân viên nam mặc lên có chút buồn cười, nhưng người trước mắt này mặc vào cảm giác lại hoàn toàn khác nhau. Hay là bởi vì hắn mặt dài đến quá mức xinh xắn đi, Hứa Tường thầm nghĩ.

“Hoan nghênh đã đến, xin hỏi ngài tự mang túi mua hàng sao?” Nam nhân trẻ tuổi trên mặt mang theo mỉm cười nhợt nhạt thân thiết hỏi dò.

“Túi mua hàng?” Hứa Tường ngẩn ra, “Cái gì túi mua hàng?”

Nam nhân trẻ tuổi thấy thế, cười rạng rỡ: “Là như vậy, hiện tại quốc gia quy định, túi mua hàng nhất định phải thu phí, ngài dùng túi ni lông bình thường hay vẫn là mua một túi mua hàng bảo vệ môi trường?”

“Túi mua hàng bảo vệ môi trường? là sao?” Hứa Tường theo tay người đàn ông kia nhìn sang, bên người xác thực có túi nhìn qua như là sợi hoá học dệt màu xanh lục, mặt trên còn có ghi tiêu chí WATSONS.

“túi mua hàng loại này có thể sử dụng nhiều lần, ba đồng tiền một cái, nếu như không cần liền dùng túi lớn bình thường đi, năm đồng tiền một cái.” Nam nhân trẻ tuổi mang theo nụ cười chuyên nghiệp, thân thiết giới thiệu.

“Há, vậy thì cái này đi.” Hứa Tường thuận lợi cầm cái túi bảo vệ môi trường đưa tới.

Người trẻ tuổi tiếp nhận túi, thuần thục đánh mã sau đó mở ra để ở một bên, một bên đem đồ ăn vặt bên trong giỏ từng cái xoạt giá cả một bên nhét vào túi.

“Tổng cộng là 238 đồng, cảm ơn.” Nam nhân trẻ tuổi vẫn nở nụ cười nhàn nhạt chuyên nghiệp, đang đợi Hứa Tường lấy ra bóp tiền, thời điểm tay cầm thẻ ánh mắt không tự nhiên mà buông lỏng mấy phần.

Hứa Tường yên lặng liếc nhìn trường lông mi người kia, đưa qua thẻ tín dụng, ánh mắt phiêu đến thẻ công tác của hắn.

Âu Nhược Thành.

“Xin hỏi cần mật mã sao?” Nam nhân đưa thẻ vào ngạch, hỏi.

“Không cần.”

“Xin mời kí tên.”

Hứa Tường lấy biên lai ở trên tay nam nhân tiện thể ký vài nét bút, nam nhân liền tay chân nhanh nhẹn mà đem thẻ tín dụng, phiếu ngân hàng cùng biên lai hai tay đưa tới, lúc Hứa Tường tiếp nhận nhấc túi đi lên, liền nói câu: “Hoan nghênh lần sau lại đến.”

Hứa Tường gật gù, xoay người rời đi, phía sau lại vang lên thanh âm của người đàn ông kia “Hoan nghênh đã đến. . .”

Nhấc theo một bao đồ ăn vặt, Hứa Tường đứng trước cửa siêu thị Khuất Thần thoáng suy nghĩ một chút, liền trực tiếp vào trong xe, đem bao đồ ăn vặt vứt ra sau người, ngồi trở lại ghế trước móc ra điện thoại di động nhấn một cuộc điện thoại, ngay sau đó liền truyền đến thanh âm cung kính đối phương: “Ông chủ.”

“Giao cho phía dưới mua chút liên vụ mít, lại mua khuông quế hoặc là gạo nếp trì một giờ sau đưa đến khách sạn Đế Vương gian phòng 1830 .”

“Biết rồi, ông chủ.”

“Há, nói Vương Kính Tra tra trong siêu thị Khuất Thần khu mới Bách Giai có một người tên là Âu Nhược Thành làm nhân viên thu ngân không, sau đó nói rõ cho tôi.”

“Biết rồi, ông chủ.”

Hứa Tường cúp điện thoại, cách cửa kính xe liếc mắt một cái nhìn bảng hiệu của Khuất Thần, liền mang theo kính râm treo lên tai máy trợ thính, chân đạp bộ ly hợp, đi tới phương hướng khách sạn Đế Vương.

Tác giả có lời muốn nói: kỳ thực, viết bản văn chương này là bởi vì âm Nhị thúc ta đúng là siêu thị gặp gỡ một tên mỹ nhân! !

Ân, không sai, là tạikhu công tác thu ngân , động tác rất nhuần nhuyễn, rất có năng suất

Mặt trái xoan, trắng nõn nà, khoảng chừng cao 173CM

Lông mi thật dài hai mắt thật to, phi thường đáng yêu ~

Lúc đó đã nghĩ, nha nha ~ nguyên lai cái gọi là “duyên” chính là loại này a! ! ! !

Lần đầu tiên đưa đồ khi trong lúc vô tình nhìn thẳng hắn một chút, giật mình

Suýt chút nữa đối với hắn nói: dung mạo ngươi thật đáng yêu nha!

Liền rất oán niệm địa chính mình khả năng ép không ngã hắn, vậy thì tìm cái nhỏ công hảo hảo thương yêu ngươi đi, a khà khà khà hắc ~~

Cười gian ~

Có điều trước đó nói rõ, cố sự này có thể cùng cái kia mỹ nhân một chút quan hệ cũng không có! !

Thuần túy là thấy mỹ nhân đến linh cảm ~~ A ha ha ha ~

Bình Luận (0)
Comment