Hoàn Sơn Thủy Điều, ngày tàn không mây.Hàm Tình gặp nạn, chờ quân trông chừng.Ta đưa hai lượng bạc, cầm tờ giấy ta nhờ thầy tướng số viết hộ lên.
“Cô nương… Cô nương, sao cô không tự xin một quẻ, ta giúp cô viết vài dòng này đâu đáng những hai lượng bạc.”
“Không cần, mạng của ta ta đã sớm biết.”
Chạng vạng ở Hoàn Sơn Thủy Điều, ráng mây như gấm.
Ta mặc đồ đen, còn quấn vải đen quanh mặt.
Sắc trời dần dần u ám nhưng vẫn chưa tối hẳn. Lúc này, ta nhìn thấy Âu Dương Thủy Địch và Nhạc Hàm Tình.
Y cùng nàng đang đi bên bờ, thưởng thức cảnh đẹp tà dương, còn ta thì xuất đao.
Thái Bắc đao pháp nổi danh vì nội công, lấy ổn làm chuẩn, lấy thủ làm công, dùng lực khắc chế địch. Nếu loan đao của ta muốn thắng, chỉ có thể dùng linh hoạt để hao phí nội lực của y, nhưng nội lực của Âu Dương Thủy Địch quá thâm hậu, chờ nội lực của y tiêu hao hết e rằng ta đã chết từ lúc nào. Cho nên ta chỉ có thể đánh lén.
Ta dùng loan đao, y dùng trường đao, nếu muốn đánh úp sẽ rất khó.
Rất khó, nhưng không phải không có cách.
Hàm Tình đang tha thiết nhìn Âu Dương Thủy Địch, áp lực phía sau ta ngày càng lại gần. Ta biết, Lạc Vân sẽ đến đây.
Tất cả cần kết thúc, Âu Dương Thủy Địch, ngươi đừng hận ta, ta rất ích kỷ, chỉ muốn người ta yêu hạnh phúc, vì thế ngươi nhất định phải chết.
Ta cũng muốn chết.