Giả Cán Bộ

Chương 349

Xem ra, vô luận là Đái Mộc Đức hay là Vương Lâm, đều không mong đợi chuyện gặp mình rồi, Dương Tử Hiên chậm rãi ngồi xuống, nhưng như thế lại là một chuyện tốt, chỉ cần hai vợ chồng Đái Mộc Đức không hề coi trọng mình, vậy thì Đái Mộc Cát cũng khó có thể gả cho mình.

"Vừa rồi chúng ta nói đến đâu rồi?" Đái Tự Lập cầm lấy trà trên mặt bàn lên, uống một ngụm.

"Nói đến điều tiết khống chế vĩ mô." Đái Mộc Cát cũng là dựng thẳng lỗ tai lắng nghe câu chuyện hai người vừa đối thoại.

Đái Mộc Cát cũng đã làm nhiều công ty tại Hải Nam, kinh doanh tiền chuyển đến từ bên ngoài đảo, rất náo nhiệt, có hình thức đầu tư cổ phần ngân hàng, thành thị tín dụng xã, nông thôn tín dụng xã, công ty tin cậy gửi gắm, công ty tài vụ, xí nghiệp nhà nước to lớn, xí nghiệp hương trấn và vốn liếng dân doanh, cùng với các loại danh mục góp vốn lãi xuất cao, cho nên cũng cực kỳ chú ý đối với những lời Dương Tử Hiên nói.

"Cậu cảm thấy, nếu quả thật có điều tiết khống chế vĩ mô, sẽ đưa ra sân khấu lúc nào đây?" Đái Tự Lập có nhiều hứng thú nhìn Dương Tử Hiên hỏi.

Dương Tử Hiên cười cười, nếu như dựa theo bước tiến lịch sử để xem xét, điều tiết khống chế vĩ mô nên xảy ra tại cuối tháng này, cách thời điểm hiện tại cũng không quá mười ngày mà thôi.

Dương Tử Hiên còn nhớ mang máng, ở kiếp trước, quốc vụ viện đột nhiên thổi tiếng còi dừng cuộc chơi tại cuối tháng, làm cho rất nhiều người cầm trong tay phòng ở đất đai không kịp ném ra ngoài, chết đến bốc mùi.

Phó thủ tướng chủ trì công tác quốc vụ viện tự mình phát biểu nói chuyện, tuyên bố ngưng hẳn thị trường các công ty bất động sản đưa ra, khống chế toàn diện tài chính ngân hàng tiến vào nghiệp vụ bất động sản.

Bất động sản náo nhiệt đang oanh oanh liệt liệt, tự nhiên lên tiếng rơi dụng, ngay sau đó, quốc vụ viện ban bố văn bản tài liệu pháp quy điều tiết khống chế vĩ mô.

Vòng quay chu chuyển tiền tệ toàn diện co rút nhanh, bất động sản Hải Nam một đường hát vang náo nhiệt tăng tiến mạnh, lập tức bị rút hết vốn ra ngoài.

Nhưng Dương Tử Hiên không biết, cái thế giới song song này có thể bởi vì chính mình xuất hiện mà thay đổi hay không, không biết quốc vụ viện đột nhiên điều tiết khống chế vĩ mô có thể thật sự giống như là kiếp trước, đưa ra sân khấu tại trước thời gian cuối tháng hay không.

"Thời gian cụ thể, tôi cũng không dám đánh cược, nhưng trước mắt, vấn đề đã trở nên rất nghiêm trọng, tôi chắc chắn, ít thì hơn mười ngày, nhiều thì một hai tháng, tất nhiên có biện pháp điều tiết khống chế vĩ mô được đưa ra sân khấu!" Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng.

Đái Mộc Đức uống chén rượu, dùng giấy ăn lau miệng, lạnh lùng cười một tiếng: "Nói bậy!"

Sắc mặt Dương Tử Hiên bình tĩnh, cũng không cảm thấy tức giận, yên lặng uống trà.

Đái Tự Lập lại bắt đầu chậm rãi đổi mới cái nhìn đối với Dương Tử Hiên, cái thằng nhóc này cũng có chút lòng dạ và lực nhẫn nại, bị lão đệ của mình răn dạy như vậy, mặt vẫn không thay đổi sắc.

"Không biết Đái giám đốc cho rằng tôi nói bậy ở đâu đây?" Dương Tử Hiên không cam chịu yếu thế.

Đái Mộc Đức hừ lạnh một tiếng, nói: "Quốc gia thật sự muốn điều tiết khống chế vĩ mô, cậu cảm thấy có khả năng không thông báo với bốn ngân hàng nhà nước lớn chúng tôi?

"Điều tiết khống chế vĩ mô, chuyện lớn như vậy, trung ương lại đi làm tập kích đột nhiên? Cậu cho rằng là đây là trò đứa con nít chơi bùn cát sao?"

Đái Mộc Đức nhìn cũng lười liếc nhìn Dương Tử Hiên, nói: "Không biết thì không nên nói mò, cái này gọi là buồn lo vô cớ!”

“Cậu nói trung ương ít thì hơn mười ngày nhiều thì một tháng sẽ tiến hành điều tiết khống chế vĩ mô, nhưng cho tới bây giờ, vô luận là xây dựng chúng ta, hay là ba ngân hàng quốc hữu khác, đều không thu được bất luận tiếng gió gì muốn điều tiết khống chế, đây không phải cậu nói chuyện vô nghĩa sao?"

Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Đái giám đốc? Trung ương muốn điều tiết khống chế vĩ mô, tại sao phải thông báo với ngân hàng các ngài?"

"Nếu như trung ương thông báo cùng bốn ngân hàng nhà nước lớn có buôn bán bất động sản các ngài rồi, cái điều tiết khống chế vĩ mô này, còn có thể gọi điều tiết khống chế vĩ mô sao?" Dương Tử Hiên rất bình tĩnh nói.

Không cần gì phải ngại, hiện tại Dương Tử Hiên không cầu Đái Mộc Đức cái gì, cho nên cũng không có quá nhiều sợ hãi đối với Đái Mộc Đức.

"Lời này của cậu là có ý tứ gì?" Bị Dương Tử Hiên phản bác như vậy, Đái Mộc Đức đã bình tĩnh lại, không nói thêm gì nữa.

"Nếu như tôi không nói sai, nhân vật chủ yếu làm cho bất động sản Hải Nam nóng lên, chính là do có bốn ngân hàng nhà nước lớn các ngài!”

“Xào bất động sản Hải Nam náo nhiệt, đại bộ phận tiền bạc chủ lực đầu tư đều tới từ bốn ngân hàng thương nghiệp các ngài, mặt khác, một ít ngân hàng phát triển bằng hình thức đầu tư cổ phần, tín dụng thành thị xã, tín dụng nông thôn xã, còn có các loại danh mục khoản thu chi góp vốn ở dân chúng, đều đã bị chủ lực tài chính các ngài cuốn vào!"

"Nếu như trước đó đã thông báo với ngân hàng các ngài rồi, để cho mấy nhân vật chủ yếu đều chạy thoát hết, trung ương còn muốn điều tiết khống chế vĩ mô cái gì đây?"

Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay ngực trước, ngữ khí rất bình tĩnh nói.

Nhưng sắc mặt Đái Mộc Đức bắt đầu có chút không bình tĩnh rồi, bởi vì Dương Tử Hiên phân tích lời này quả thật rất có đạo lý.

Hắn, với tư cách tổng giám đốc ngân hàng xây dựng, đối với sự tình nhà mình thì cực kỳ rõ ràng, số lượng tiền bạc xây dựng đầu tư vào Hải Nam không nhỏ, hơn nữa còn hết sức phức tạp, có đủ các loại thủ đoạn dùng bối cảnh và phương thức mượn tạm để vận hành xin vay vốn.

Ở bên trong các khoản tài chính tiến vào Hải Nam, số lượng xây dựng đưa vào là gần với số tiền làm được cả năm, cao tới mấy trăm triệu nhân dân tệ, điểm ấy, Đái Mộc Đức hiểu rõ, Dương Tử Hiên nói những lời này, đã đúng tâm bệnh của hắn.

Dương Tử Hiên thấy Đái Mộc Đức không phản bác ý kiến của mình, liền biết mình đã nói đúng, tiếp tục cười nói: "Ngân hàng quốc hữu các ngài, đúng là những con cá lớn, trung ương điều tiết khống chế vĩ mô là muốn bắt cá lớn, nói cho các ngài trước? Vậy thì còn điều tiết khống chế làm cái gì?"

"Đái giám đốc, chính ngài cũng là người xuất thân làm kinh tế, điểm đạo lý ấy, chắc ngài rất hiểu."

"Kỳ thật, tại Hải Nam, tuyệt đại đa số bất động sản trước khi khai phá, đều là đến ngân hàng các ngài xin cho vay khai phá bất động sản, hiện tại cơ hồ toàn bộ đều là người ngân hàng các ngài đưa ra ngoài cho vay, kiếm tiền xong liền chia hết, lưu lại bất động sản giá cao thế chấp cho ngân hàng các ngài!”

“Hiện tại, trên thực tế, ngân hàng các ngài đã trở thành thương nhân khai phá bất động sản lớn nhất Hải Nam rồi, các ngài đã có được hầu hết các hạng mục bất động sản trên giấy."

Đái Tự Lập rốt cục cũng gật gật đầu, trầm tư một chút, sau đó mới trầm giọng nói: "Tiểu Dương, cậu nói không sai, hiện tại xác thực chính là loại cục diện như vậy."

Dương Tử Hiên chú ý tới xưng hô của Đái Tự Lập đã biến hóa, gọi hắn là"Tiểu Dương", trên thực tế cũng là một loại tán thành đối với hắn.

Gọi Dương Tử Hiên từ Tử Kim tới kinh thành, bản thân chính là ý tứ của Đái Tự Lập.

Trước kia, hai người anh em Đái Tự Lập và Đái Mộc Đức tại lúc ăn cơm nghe Đái Mộc Cát nói về Dương Tử Hiên này, còn có cả một ít lời tán dương, lúc ấy, Đái Mộc Đức là chẳng thèm ngó tới.

Nhưng Đái Tự Lập thì khác, tuy cũng không tán đồng quan điểm ý kiến của Dương Tử Hiên về trung ương sắp điều tiết khống chế vĩ mô, nói bất động sản Hải Nam biến thành bong bóng, nhưng Đái Tự Lập công tác trường kỳ tại hệ thống tài chính, đã dưỡng thành tính cách vô cùng cẩn thận, trong lòng cũng có chút lo lắng, mới bảo Đái Mộc Cát gọi Dương Tử Hiên từ Tử Kim tới kinh thành, muốn tự mình nói chuyện cùng Dương Tử Hiên.

Không nghĩ tới, vừa nghe Dương Tử Hiên phân tích kỹ càng như vậy, Đái Tự Lập liền hiểu được, trung ương rất có khả năng sẽ điều tiết khống chế vĩ mô.

"Nhưng những hạng mục bất động sản thế chấp cho ngân hàng các ngài này, rất nhiều chỗ mới chỉ đào một cái hố, ngay cả nền tảng cũng chưa xây dựng được tốt, đã đem tất cả đất đai, mỗi một tầng lầu, đều thế chấp cho ngân hàng các ngài!”
Bình Luận (0)
Comment