Lời nói đã nói đến đây, Bàng Đông Thành càng cảm thấy phẫn nộ, giọng nói cũng trở nên lớn hơn: "Tôi cảm thấy, Dương Tử Hiên này quả thực chính là cố tình gây sự!”
“Chúng ta hoàn toàn có thể phản ánh vấn đề với ủy ban tỉnh, nói Dương Tử Hiên này là có thành kiến với Đông Nhuộm! Cố ý làm khó dễ chúng ta! Trả đũa!"
Phạm Hoàng Sơn nhíu mày, hỏi: "Cậu kích động cái gì?"
Phạm Hoàng Sơn là lão công nhân Đông Nhuộm, một đường từ công nhân làm lên giám đốc, bên trong cán bộ công nhân viên chức Đông Nhuộm, hắn có uy vọng cực lớn, hắn quát lớn một tiếng, Bàng Đông Thành lập tức hết giận, không dám lên tiếng.
"Vì cái gì nhiều xí nghiệp như vậy, Dương Tử Hiên không ép, chỉ chèn ép Đông Nhuộm chúng ta? Còn trả đũa gì nữa?"
Tâm tình Phạm Hoàng Sơn vốn đã không tốt, bị Bàng Đông Thành náo như vậy, càng thêm không vui rồi, hắn nói: "Người ta ngay cả cửa Đông Nhuộm chúng ta cũng chưa từng trèo qua, trả đũa là từ đâu để nói? Chúng ta chưa từng đắc tội hắn! Cậu thật đúng là quá suy nghĩ hão huyền!"
Bàng Đông Thành hơi sợ, hắn tự nhiên không dám nhắc tới chuyện hắn đã từng nhục mạ thư ký Dương Tử Hiên, đắc tội Dương Tử Hiên ở trước mặt Phạm Hoàng Sơn.
Một hồi hội nghị trôi qua, cũng không thảo luận ra được kết quả gì tốt, cuối cùng lại quyết định, để cho lão Đỗ đại biểu Đông Nhuộm đi tìm Dương Tử Hiên nói chuyện.
Những sự tình này, Dương Tử Hiên đương nhiên không quá chú ý rồi, ở trong mắt hắn, loại tiểu nhân Bàng Đông Thành này chỉ là thằng hề nhảy nhót, không lên được mặt bàn của hắn.
Thời điểm buổi sáng, Dương Tử Hiên đã đi tìm Trần Chí Ôn.
Những ngày này, Trần Chí Ôn một mực đều đang làm công tác tư tưởng phân chế độ thuế, tiến hành trao đổi tư tưởng với rất nhiều lãnh đạo trong tỉnh.
Bí thư thị ủy Tử Kim Nhậm Đoàn đi một chuyến đến kinh thành, dựa vào các mối quan hệ thâm hậu trong kinh thành, ngửi được mùi vị gì đó, biết phân chế độ thuế lần này, trung ương đã quyết tâm muốn làm thành công, lập tức vứt bỏ hiềm khích lúc trước, ủng hộ công tác của Trần Chí Ôn.
Hắn làm vậy, đã một lần nữa xác minh quan trường không có địch nhân vĩnh hằng, cũng không có bạn bè vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, cái này một chân lý bất biến.
Trước kia, bởi vì vấn đề tranh cãi ngoại giao, giữa Nhậm Đoàn và bọn người Trần Chí Ôn xuất hiện xích mích và khoảng cách, nhưng giờ đây, tất cả đều biến thành không.
Dương Tử Hiên rất ưa thích trà ngon trong văn phòng Trần Chí Ôn, tự rót một chén Hoàng Sơn Mao Tiêm, nhấp một ngụm rồi khen: "Đồ tốt!"
Vài ngày này Trần Chí Ôn đi khắp nơi, một thân mệt mỏi, không được nghỉ ngơi tốt, túi mắt rất dày, nhưng vẫn cười cười, nói: "Cậu ưa thích à, trong nhà của tôi còn vài bao, lát nữa tôi sẽ bảo Ấu Trúc đưa đến cho cậu."
Dương Tử Hiên cũng không khách khí, vâng một tiếng rồi nói: "Tại tháng sau, chắc có thể xác định nơi làm thí điểm phân chế độ thuế rồi! Uông Thong Long phó thủ tướng sẽ đích thân tới kiểm tra chứng thực công tác."
Trần Chí Ôn gật gật đầu, cau mày nói: "Đúng vậy, thời gian cũng rất gấp, tôi không dám buông lỏng chút nào...... vài ngày này liên tục công tác, mấy ngày nay Phong Tín hẹn gặp mặt tôi, tôi đều không đi gặp hắn, Quan Quang Cốc sẽ lui trước khi nhiệm kỳ mới diễn ra, vấn đề phó chủ tịch tỉnh không thể kéo dài."
Dương Tử Hiên thổi thổi lá trà trôi nổi trên nước trà, nhấp một hớp rồi nói: "Cái này phải xem tạo hóa nữa! Tôi và anh ta đã đi trước một bước......nhưng vẫn cần chủ tịch tỉnh ngài và Thanh Vân bí thư hỗ trợ đẩy một cái."
Trần Chí Ôn lập tức nghiêng thân thể, đối với ý kiến của Dương Tử Hiên, từ trước đến nay, hắn đều cực kỳ coi trọng.
Ngay cả phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch quốc gia Đinh Xuân Hoa, quan lớn thực quyền như vậy cũng coi trọng đề nghị của Dương Tử Hiên, Trần Chí Ôn đương nhiên là không dám không để mắt đến.
Hắn thận trọng hỏi: "Đẩy cái gì?"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Đúng là vấn đề nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu! Năm trước, nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu vừa mới cải cách kỹ thuật và thay đổi cổ phần, vấn đề đã xuất hiện ở bên trong, mang tính chất không tuân theo quy định và xói mòn tài sản quốc hữu cực lớn, hiện tại chúng tôi đã lấy được chứng cớ, cần tìm một thời cơ để ra tay."
Sắc mặt Trần Chí Ôn hơi đổi, hỏi: "Cái này là nguyên nhân trước đó không lâu, cậu phái người xuống dưới nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu điều tra?"
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Đó là tôi và đồng chí Phong Tín dùng thủ đoạn đạo diễn trò hay, tôi thông qua việc phái Sài Quá Long xuống, giống trống khua chiêng, tiến vào chiếm giữ nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu điều tra, hấp dẫn chú ý và hỏa lực của đại bộ phận lãnh đạo nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu.”
“Mà bí thư Phong Tín chính là âm thầm liên lạc với một vị đồng hương đang công tác tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, nhờ có người liên lạc bên trong nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, đã liên hệ được với một vị lãnh đạo cao tầng cực kỳ hiểu rõ về vấn đề thay đổi cổ phần, cải cách kỹ thuật không tuân theo quy định diễn ra năm trước."
Trần Chí Ôn như được nhìn thấy ánh sáng, nói: "Khó trách, lúc ấy những người gọi điện thoại cầu tình cho nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu, đều gợi tới máy riêng của tôi, ép tôi chỉ đạo cậu, không nghĩ tới, cậu đã đâm một thương rồi?"
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu có lực ảnh hưởng cực lớn trong tỉnh, tôi không thể dùng sách lược ngoài sáng! Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu và chính phủ bản địa Ích Châu gút mắc rất sâu, ở trong tỉnh, ở đảng uỷ chính phủ địa phương, đều có lực ảnh hưởng rất sâu."
Trần Chí Ôn trầm ngâm một chút rồi hỏi: "Nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu rốt cuộc là có vấn đề gì?"
Sắc mặt Dương Tử Hiên nghiêm túc lên, nói: "Vấn đề không nhẹ, tôi hoài nghi trong này có vấn đề, giao dịch quyền tiền mục nát khả năng còn liên quan đến vấn đề quốc gia, cần phải có sở quốc an phối hợp cùng hành động!"
Sắc mặt Trần Chí Ôn cũng biến đổi, trầm giọng hỏi: "Nghiêm trọng như vậy sao?"
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Căn cứ vào tình huống nắm giữ trước mắt thì chính là như vậy! Năm trước, nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu dùng mánh lới cải cách kỹ thuật, Năm Linh Nhật Bản dùng danh nghĩa đầu tư cổ phần kỹ thuật, tăng cường cầm 14% cổ phần công ty nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu!”
“14% cổ phần công ty này ít nhất cũng giá trị hai ngàn vạn trở lên, nếu như nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đưa ra thị trường, 14% cổ phần công ty này càng thêm giá trị, chắc chắn không thể dưới hai ngàn vạn.”
”Nhưng phương diện Năm Linh, lúc cầm những cổ phần công ty này, một phân tiền cũng không chi ra, chỉ đưa cho phương diện nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu kỹ thuật sản xuất xe tải hai hạng hạng ba, với tư cách trao đổi......”
“Đây là một giao dịch không hợp lý, hơn nữa, ở bên trong hiệp nghị, Năm Linh và công ty ô tô Ích Châu định giá đối với 14% cổ phần công ty này, cũng chỉ có mấy trăm vạn đồng, không tính toán giá trị nhãn hiệu và giá trị tương lai của nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu... Tạo thành xói mòn tài sản quốc hữu rất lớn!"
Trần Chí Ôn không nghĩ tới trong này còn có vấn đề nghiêm trọng như vậy, hỏi: "Vậy tại sao nói còn có vấn đề an toàn quốc gia? Muốn phương diện sở quốc an tham gia?"
Dương Tử Hiên thở dài, nói: "Căn cứ vào tình huống chúng tôi nắm giữ trước mắt, ít nhất thì tổng giám đốc nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu Vương Hiểu Xuân đã thu nhận tiền hối lộ của người Nhật Bản phương, tại thời điểm Năm Linh tăng cường cầm cổ phần, đã cung cấp tiệ lợi cho Nhật Bản!”
“Mặt khác, phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách tỉnh Phan Trường Hải phân công quản lý cải cách xí nghiệp nhà nước, cũng điều tra ra là thu nhận tiền hối lộ của người Nhật Bản, không thực hiện đầy đủ việc giám thị tài sản quốc hữu!”
“Chúng tôi hoài nghi, rất có thể có một đoàn đội PR Nhật Bản thao tác ở sau lưng, trợ giúp Nhật Bản, ngầm chiếm tài sản quốc hữu và tài sản công cộng chúng ta...đây là nguy cơ quốc gia."
Trần Chí Ôn đứng lên, qua lại bồi hồi trong phòng làm việc, cái bản án này, thật sự xử lý xuống dưới, cũng là một án lớn, hắn không thể không thận trọng, suy nghĩ một lát mới nói: "Hiện tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu còn đang đợi phê duyệt đưa ra thị trường... Tỉnh ta là tỉnh chưa phát đạt, công ty đưa ra thị trường đúng là một trong những mục tiêu hàng đầu của ủy ban tỉnh, có thể quá mẫn cảm không?"
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Cái này không phải là vấn đề, trước tiên có thể điều tra vấn đề, rồi mới đưa lên ủy ban tỉnh, không cần phải vội vã điều tra xong trước cuối năm nay!”
“Có lẽ Hoàng Văn Thanh chủ tịch tỉnh cần thêm một công ty đưa ra thị trường, để cho báo cáo kinh tế tỉnh năm nay đẹp mắt hơn một chút, nhưng chủ tịch tỉnh ngài hoàn toàn không cần phải để ý đến chuyện này......điểm sáng và chiến tích năm nay của ngài chính là làm tốt phân chế độ thuế, phân chế độ thuế thành công rồi, ngài sẽ thành công."
Trong nội tâm Trần Chí Ôn nhất thời sáng như gương, nói: "Chỉ cần không ảnh hưởng đến đại cục kinh tế tỉnh nội, các cậu cứ việc buông tay ra mà làm! Tôi và Thanh Vân bí thư đều sẽ phối hợp trợ giúp."
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Vấn đề nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu bị đưa ra ngoài ánh sáng, đầu tiên, bí thư Ích Châu sẽ không trốn thoát được trách nhiệm! Chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách Viên Đồng Tài cũng phải gánh chịu trách nhiệm giám thị nhất định, con đường đường Phong Tín bí thư lên cấp phó tỉnh, xem như đã dọn sạch."
Trần Chí Ôn gật gật đầu, cười nói: "Có tiểu hồ ly cậu mưu đồ cho Phong Tín, quả nhiên là làm chơi ăn thật."
Dương Tử Hiên thở dài, nói: "Kỳ thật tôi sợ tháng mười, sau khi đại hội đảng cả nước diễn ra sẽ sinh biến, cho nên mới vội vã để cho Phong Tín bí thư nắm giữ chức phó tỉnh này!”
“Đại hội đảng diễn ra xong, về sau, chủ tịch tỉnh ngài bởi vì đã có công trong việc chứng thực phân chế độ thuế, còn có cả sự quyết đoán và năng lực kinh tế biểu hiện ra ngoài trong điều tiết khống chế vĩ mô, khả năng sẽ bước vào…."
Trần Chí Ôn phất phất tay áo, nói: "Bây giờ nói cái này vẫn còn sớm lắm...hay là cậu cứ trở về trước, chuẩn bị cho tốt tài liệu nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu không tuân theo quy định và tài sản quốc hữu bị xói mòn, đưa qua đây cho tôi.”
“Còn có, đừng quên báo cáo với Trương Luân bí thư, Thanh Vân bí thư bên kia, tôi sẽ sang ý kiến."
……
Thời gian tháng tám cũng đi qua rất nhanh, Dương Tử Hiên đăng kí xong lớp học nghiên cứu sinh, về sau liền chính thức khai giảng, chuyên đi theo Diệp Tân Vĩ học hành ra, còn có một vài lớp học công cộng.
Chỉ là, Dương Tử Hiên ngẫu nhiên mới lộ diện, rất ít khi nhìn thấy thân ảnh hắn trong sân trường, nhưng hai ngày này, Dương Tử Hiên tâm tình thư thái, lại đi một chuyến, tự mình lái xe đi vào.
Sau khi dừng lại tại bãi đỗ xe lại thấy được chiếc xe của Hà Khôn, khóe miệng nhếch lên, hi vọng không gặp được tên nhị thế tổ này, Dương Tử Hiên tạm thời vẫn chưa muốn xung đột quá mạnh mẽ với Hà Khôn.
Đại học La Phù có lịch sử đã lâu, tường đã hơi mốc meo, thoạt nhìn lại cực kỳ có hàm súc, làm cho người ta nhớ lại thời còn là những đứa học sinh.
Kiếp trước Dương Tử Hiên học ở đại học Lĩnh Nam, cũng là một đại học lịch sử đã lâu, bởi vậy mà trong lòng bây giờ chan chứa rất nhiều cảm xúc.
Ven đường có các ngôi nhà ba tầng hoặc tầng hai đã cũ kỹ, có vài tòa nhà mang phong cách kiến trúc Bavaria, nhưng phía sau còn đặt mấy khu nhà dân phòng, đều là những kiến trúc còn sót lại năm Trung Quốc và Phương Tây đánh nhau, tuy trải qua mưa gió, nhưng vẫn đứng vững không ngã.
Nghiên cứu sinh đi vào trong trường, đối mặt là hồ Nhật Nguyệt, nếu như hồ nước không bị ô nhiễm, thật đúng là đầy cảm giác vui vẻ thoải mái.
Trước khi Dương Tử Hiên đến, đã tra thời khoá biểu một chút, buổi sáng hôm nay có khóa công cộng, cả khóa cùng nhau tập trung giảng bài, Dương Tử Hiên nhìn đồng hồ trên tay một chút, đã sắp muộn rồi, liền nhanh chóng đi vào từ cửa sau.
Trong phòng học đã đầy ắp người, đầu năm nay, đại học không giống đời sau, tình trạng trốn học vô cùng nghiêm trọng, cơ bản đều lên khóa học, Dương Tử Hiên len lách mãi, thật vất vả mới tìm được một vị trí ngồi xuống.
Trên đài là giáo sư tóc hoa râm, chăm chú giảng bài, giảng bài lại có chút thông tục dễ hiểu và sinh động, Dương Tử Hiên lại như ngửi thấy được mùi ngon.
"Bạn học, cậu là học trò của thầy giáo nào vậy?” Dương Tử Hiên đang nghe đến nhập thần, một cô gái ngồi bên cạnh hắn không để ý đến thầy giảng bài, thấp giọng hỏi một câu.
Bản thân Dương Tử Hiên không tệ, tăng thêm trường kỳ lịch lãm rèn luyện ở quan trường, khí chất thoạt nhìn rất thành thục trầm ổn, nho nhã, rất được các cô gái ưa thích.
Dương Tử Hiên quay đầu nhìn nhìn, là nữ sinh tướng mạo coi như thanh tú, lông mày dài đôi mắt đẹp, nhìn chữ nàng ghi trên sách vở, cũng rất xinh đẹp đều đặn.
Dương Tử Hiên cũng nghiêm chỉnh đối phó, dù sao, đầu năm nay cô gái có thể dũng khí đến gần con trai, thật sự là không dễ dàng, liền mỉm cười nói: "Giáo sư Diệp Tân Vĩ!”
Cô gái thanh tú có chút kinh ngạc và hâm mộ nói: "Diệp Tân Vĩ giáo sư rất giỏi, lúc trước tôi cũng báo danh xin làm nghiên cứu của ông ấy, nhưng phỏng vấn không được thông qua.”
Hi người lại rỗi rãnh hàn huyên những câu chuyện trời đất, Dương Tử Hiên là người từ tương lai trở về, tự nhiên là tri thức rất rộng lớn, vô luận là kinh tế học hay một ít kiến thức cuộc sống, đều là thuộc như lòng bàn tay, thật sự khiến cô bé này si mê.
Nói chuyện phiếm cùng với một cô gái đáng yêu, luôn làm cho người ta cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh, đợi đến thời điểm tan học, cô gái vẫn chưa thỏa mãn, muốn trao đổi phương thức liên lạc với Dương Tử Hiên.
"Tùng nhi, hắn là ai?"
Một người đàn ông ăn mặc gọn gàng ngồi ghế trước đứng lên, quay đầu lại, có chút bất thiện nhìn Dương Tử Hiên hỏi.
"Học trò giáo sư Diệp Tân Vĩ.” Tùng nhi có chút bất mãn nhìn người đàn ông.
Người đàn ông vẫn không buông tha, nói: "Các người đi học mà lớn tiếng nói chuyện, ảnh hưởng đến kỷ luật, còn cậu nữa, đến muộn, vài tiết trước cũng không gặp cậu, có phải trốn học không? Tốt nhất là cậu đi với tôi làm kiểm điểm."
Tùng nhi có chút mất hứng, hỏi: "Nhạc Chí Đặc, cậu muốn làm gì? Người ta thế nào, có quan hệ gì đến đầu?"
Dương Tử Hiên mặc kệ cái loại hội học sinh này, bình tĩnh đi ra khỏi phòng học, trực tiếp đi ra ngoài.
"Đứng lại! Lời tôi nói, cậu có nghe không? Cậu trốn học nhiều tiết, tình tiết nghiêm trọng, cậu lập tức theo tôi trở về làm kiểm điểm! Tôi là phó chủ tịch hội học sinh nghiên cứu sinh, hôm nay là tôi quản...” Nhạc Chí Đặc lớn tiếng hô Dương Tử Hiên.
Sau đó liền chạy đến níu lấy quần áo Dương Tử Hiên, cũng khó trách hắn tức như vậy, hắn theo đuổi Tùng nhi không phải một ngày hay hai ngày công việc, nhưng Dương Tử Hiên này không ra tay lại làm được, sao hắn có thể chịu nổi!
Dương Tử Hiên đã thật lâu không hưởng thụ qua loại đãi ngộ bị người "tóm quần áo” này, theo địa vị của hắn càng ngày càng cao, coi như là bí thư Tỉnh ủy, cũng sẽ không thất thố níu lấy y phục của hắn để răn dạy hắn như thế, không nghĩ đến, tên học sinh này thật thô lỗ.
Dương Tử Hiên quay đầu lạnh lùng nói: "Tốt nhất là tranh thủ thời gian buông tay ra...Tôi tin tưởng người có thể bước vào phòng học này, đều là người có tố chất, không cần phải hành động như là vô lại phố phường và côn đồ lưu manh đầu đường.”
Tuy trong lời nói không mang một chữ thô tục, nhưng từng câu từng lời của Dương Tử Hiên đều đang nhục nhã hắn.
Nhạc Chí Đặc đâu nhịn được, não nhất thời bị máu dồn lên, muốn cho Dương Tử Hiên một cái tát.
Nhưng cánh tay lại bị Dương Tử Hiên bắt được, hung hăng hất lên.
Cả người Nhạc Chí Đặc bị ngã dập xuống mặt đất.
Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: "Không biết tự lượng sức mình...”