Sài Quá Long nhíu mày, nói: "Cần vẽ vời cho thêm chuyện ra như vậy sao? Trên đầu chúng ta có tài liệu và chứng cớ công ty Xuân Huy mục nát tập thể, có thể trực tiếp báo cáo đảng uỷ, sau đó tiến vào chiếm giữ công ty Xuân Huy điều tra...Tại sao phải sợ bọn hắn lật lại bản án?"
Ánh mắt Sài Quá Long nhìn về phía Dương Tử Hiên có chút biến hóa, hắn cảm thấy lần này Dương Tử Hiên bị ngăn cản quá lớn, đã không còn quyết đoán trước kia, muốn tra liền tra đến cùng, chẳng lẽ sở trưởng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn ngày xưa của mình, không bao giờ gặp được nữa?
"Đúng vậy, tôi sợ bọn họ lật lại bản án, cậu cũng đã nói rồi, công ty Xuân Huy là xí nghiệp nhà nước cấp sở, chúng ta muốn điều tra lãnh đạo cao tầng xí nghiệp nhà nước lớn như vậy, đầu tiên phải báo lên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, báo cáo hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, nhất định sẽ để lộ tiếng gió.”
“Công ty Xuân Huy thu được tiếng gió từ trước, rất có thể sẽ di chuyển chứng cớ và tiền tham ô!”
“Cho dù cuối cùng có thể nắm bắt vài một con chuột lớn trong công ty Xuân Huy, cũng không có biện pháp đốt lửa trách nhiệm về hướng một ít người quyền lực trong ủy ban tỉnh!”
“Chúng ta mưu đồ lâu như vậy, phải đánh ra một trận đánh thật ác liệt, phải mở rộng chiến quả, không thể chỉ bắt được vài con chuột lớn quản lý cao tầng công ty Xuân Huy liền coi như xong!" Dương Tử Hiên nhìn ra nghi hoặc bên trong ánh mắt Sài Quá Long, liền giải thích tường tận.
Sài Quá Long như được nhìn thấy ánh sáng, còn tưởng rằng Dương sở trưởng bắt đầu trở nên bó tay bó chân nha, thì ra là tâm tư chặt chẽ, thận trọng, liền gật gật đầu, nói: "Nhiệm vụ tạo không khí tận thế, sẽ do ai đi làm đây?"
Dương Tử Hiên cười cười quỷ dị, nói: "Nhiệm vụ này, sẽ do tôi đi làm đi, dù sao thì hiện tại Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh đều không thế nào chào đón, tôi dứt khoát chuồn đi, trú đóng ở gần công ty Xuân Huy, tùy thời mà động.”
Trong khoảng thời gian này, có thể nói công ty thiết bị hơi lạnh Xuân Huy sống cuộc sống tương đối khá giả.
Nhận được tài chính ủy ban tỉnh cấp phát tiền, đã có gần tám trăm vạn tài chính đi vào vị trí của mình rồi, còn có gần hai trăm vạn tài chính vẫn chưa tới, để cho Khô Lộc Văn và đám cầm đầu công ty thiết bị hơi lạnh Xuân Huy mừng rỡ như điên, lập tức chia cắt tám trăm vạn tài chính này ở trong phạm vi nhỏ.
Hơn nữa hắn còn nhanh chóng thông qua ngân hàng tư nhân ngầm cùng tài khoản bí mật, nhiều loại phương thức, lặng yên không một tiếng động chuyển ra hải ngoại.
Nhưng bọn hắn không biết, khi bọn hắn dùng những cách thần không biết quỷ không hay làm việc xấu, đã sớm có một đôi mắt lăng lệ ác liệt giống như chim ưng đang theo dõi bọn hắn, đôi mắt này, đúng là Dương Tử Hiên.
Cuối thu, không khí rất mát mẻ, thành phố Tử Kim toàn một mảnh nghiêm túc và trang trọng, dòng xe cộ và dòng người đi lại như nước, nhưng khí hậu chính trị lại xuất hiện biến hóa vi cực kỳ diệu.
Tại trước khi đại hội đảng diễn ra, ủy ban tỉnh đột nhiên điều chỉnh phân công chủ tịch tỉnh và phó chủ tịch tỉnh, thường vụ phó chủ tịch tỉnh bị điều chỉnh quyền hành thẩm tra tài chính và thuế vụ, khiến cho rất nhiều người nghiên cứu chính trị, coi cái này là tiêu chí thế lực Đại Danh hệ suy yếu toàn diện.
Cộng thêm nhân vật quan trọng Đại Danh hệ trong tỉnh là phó bí thư Thanh Vân sắp về hưu, thậm chí có một số người cho rằng Đại Danh hệ sẽ toàn diện suy thoái tại sau khi Thanh Vân về hưu, lưu lạc đến mức trở thành thế lực hạng hai trong tỉnh, rời khỏi nước xoáy quyền lực đầu mối trong tỉnh.
Lương Quân Mi cũng nghe được rất nhiều lời nói bàn tán rảnh rỗi, Dương Tử Hiên thiếu chút nữa bị triệt hạ ở trên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy, thiếu chút nữa bị điều đến chức quan nhàn tản, vô cùng hung hiểm.
Lương Quân Mi liền hẹn Dương Tử Hiên đi ra ngoài, muốn thoáng trấn an Dương Tử Hiên một tý, nhưng nhìn thấy Dương Tử Hiên đi đến, cả người toàn bộ dạng cợt nhả, căn bản không giống như là người cần trấn an.
"Ngọc sáng không sợ sóng gió!" Lương Quân Mi cười cười, nói: "Tâm tính bọn hắn quá gấp gấp, chẳng chịu tìm hiểu gì cả, nếu không điều tra ra nguyên nhân, nói không chừng sẽ dịch chuyển anh khỏi vị trí hiện tại.”
“Em đã điều tra rõ ràng rồi, sự kiện bạo động sông Lục Nha phát sinh, chủ yếu là đến từ đấu tranh quyền lực bên trong Đông Nhuộm, mà không phải như sở giám sát tỉnh nhận định, Đông Nhuộm thu tiền boa của công ty trị ô nhiễm."
"Sở giám sát tỉnh chưa điều tra rõ ràng, nhưng em đã có căn cứ chính xác rồi, phó giám đốc Tô Thành, chủ quản mua sắm thiết bị dụng cụ Đông Nhuộm âm thầm sai khiến quần chúng quanh sông Lục Nha biểu tình, đạt tới mục đích Đông Nhuộm không thể mua kỹ thuật tiên tiến." Lương Quân Mi đặt một chồng tư liệu dày đặc ở trước mặt Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên nhận lấy, nhìn trong chốc lát, mới ngẩng đầu nói lời cảm tạ với Lương Quân Mi.
Lương Quân Mi cười nói tự nhiên, cánh tay gạt gẩy sợi tóc trên trán mình một chút, hỏi: "Có phải là các cô gái giúp anh, anh đều nói lời cảm tạ? Cô bé lần trước giúp anh ở hệ thống cảnh sát kia, anh đã rút thơì gian cảm tạ người ta chưa?"
Dương Tử Hiên bị ngữ khí châm chọc của Lương Quân Mi làm cho buồn bực, hắn không ngờ Lương Quân Mi lại biết rõ việc của hắn và Trang Vũ Nhi, chỉ có thể ngượng ngùng cười nói: "Anh và cô ấy chỉ là bạn bè bình thường mà thôi."
"Em không có bao nhiêu hứng thú đối với quan hệ giữa anh và cô ấy, cha em và mấy người bạn bè nhờ em cảm tạ anh, lần trước anh phân tích chiến tranh vùng vịnh ở trên yến hội sinh nhật của em, sau đó, mấy chú bác trở về, đều bỏ ra rất nhiều công sức, đi thu thập tài liệu, đều phát biểu văn vẻ về phương hướng cải cách quân sự và bộ đội trong lĩnh vực mình quen thuộc, những văn vẻ này đều được thượng cấp coi trọng cao độ, thậm chí văn phòng quân ủy còn có ý định mở rộng những văn vẻ đó trong toàn quân."
"Anh cũng chỉ thuận miệng phát biểu mà thôi, cha của em và những lão tiền bối quân đội nói cám ơn anh, thật sự là hơi quá!"
Dương Tử Hiên đương nhiên hi vọng chứng kiến Lương Khoái và những lão quân nhân kia có thể nhanh chóng quật khởi, chỉ cần hắn và những lão quân nhân này bảo trì quan hệ tương đối hữu hảo, những lão quân nhân này chắc chắn có thể trợ hắn giúp một tay ở thời khắc mấu chốt.
Tuy thế lực quân đội đã sớm bị hạn chế, không thể can thiệp đến chính trị địa phương, nhưng tại cao tầng chính trị, lại sắm một vai không thể thiếu, khắp nơi đều có thể chứng kiến bóng dáng quân đội trợ giúp.
……..
Sắc mặt cô gái trong gương có chút tiều tụy và mệt mỏi, nhưng vẫn khó có thể che dấu nét thanh tú và phong độ của người trí thức.
Trần Linh đang chải đầu, tinh thần đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
Công ty Xuân Huy gần đây đang chia cắt tám trăm vạn đồng do ủy ban tỉnh cấp phát, chồng Trần Linh là Tôn Xán, một trong những trưởng phòng chủ quản tài vụ, được phân 30 vạn, dùng tiêu chuẩn tiền lương trước mắt để so sánh, phải mất hơn mười năm, mới có thể tích lũy tiền lương đủ số lượng 30 vạn.
Tôn Xán thoáng cái nhận được nhiều tiền như vậy, lập tức liền há hốc mồm, tâm tình cực kỳ tốt.
Nhưng Trần Linh lại thì không cách nào cao hứng nổi, nàng cảm thấy cao tầng công ty Xuân Huy càng ngày càng thối nát, lá gan càng ngày càng mập ra rồi.
Dùng Khô Lộc Văn cầm đầu, mấy cao tầng lãnh đạo đang phân tiền, chuẩn bị chạy trốn, nhưng đại bộ phận lãnh đạo đều giống như Tôn Xán, không có cách nào trốn tránh xuất ngoại, nếu làm việc đó, nhất định sẽ gặp chuyện không may, càng làm Trần Linh sợ hãi hơn, chính là cặp mắt của người đàn ông kia.
Trần Linh phát hiện, mình đã bị Dương Tử Hiên ảnh hưởng quá sâu, lần đầu tiên mình buông tha hình tượng cô gái rụt rè, đi mê hoặc một thanh niên huyết khí phương cương, không nghĩ đến, thanh niên này chơi đùa thân thể của nàng một chút, liền nghênh ngang rời đi.