Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 154

“Tốt, cám ơn ông ngoại, khi nào mẹ trở lại, con nhất định sẽ cùng mẹ trở về thăm ông!” Hi Hi cười ngọt ngào.

“Ân, vậy con nhớ chú ý ăn cơm nhiều chút!”

“Dạ được ạ,con biết rồi, ông ngoại con không nói, phải vào lớp rồi!” Hi Hi nói, giọng nói có vẻ có chút vội vàng.

“Ân, được!” Lâm Mạc Thiên đồng ý một tiếng, liền cúp điện thoại.

Nghe được Hi Hi nói không có việc gì, lòng thấp thỏm Lâm Mạc Thiên cũng buông xuống, đem đồ vật gửi cho hàng xóm, Lâm Mạc Thiên quay trở về.

Mà Hi Hi, sau khi cúp điện thoại, trong lòng lại có điểm nặng nề. Hắn không phải cố ý lừa gạt ông ngoại, chỉ là không muốn làm cho ông ngoại càng thêm lo lắng mà thôi.

Nghĩ tới đây, Hi Hi hít thở sâu một hơi, mẹ, bảo bối nhất định sẽ tìm được mẹ!

Nghĩ tới đây, hi hi xoay người muốn đi, ngay vào lúc này, một người đàn ông đi lên phía trước,

“Con tên là Hi Hi phải không?”

Hi Hi sững sờ, ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, nhìn hắn đứng lên lén lút, âm thanh cũng nhỏ, hình như có chuyện gì.

“Chú là?”

“Chú là bạn tốt của cha con, chau con kêu chú đến đón con đấy!”

Đối phương nói, lúc nói lời này, ánh mắt còn nhìn khắp bốn phía.

Hi Hi sững sờ, nhìn hắn,

“Bạn tốt của cha?”

“Ân, Cha con bây giờ đang bận, để cho chú tới đón con!”

Đối phương có điểm không bình tĩnh mà nói, “Đi theo chú đi!”

Hi Hi nhìn hắn, ánh mắt thoáng qua một tia giảo hoạt, người trước mặt mang đến cho hắn một cảm giác rất không thích hợp. Hơn nữa cha cũng chưa bao giờ sẽ cho người tới đón hắn. Nếu như là cha cho người tới đón hắn, nhất định sẽ gọi điện thoại thông báo cho hắn. Rất dễ nhận thấy, người trước mặt có mờ ám. Hi Hi cười một tiếng,

“Vậy cám ơn thúc thúc rồi, cha con bây giờ đang ở đâu?” Hi Hi nhìn hắn cười ngọt ngào nói.

“Ở đây... ở công ty, chú sẽ dẫn con đi tìm hăn!”

Người nam nhân kia nói, giọng nói có chút cà lăm. Hi Hi khóe miệng ngoắc ngoắc,

“Dạ được ạ, làm phiền thúc thúc rồi!”

Hi Hi đặc biệt lễ phép nói, cho người cảm giác chính là thật đáng yêu.

“Nào đi thôi!” Người nam nhân kia nóng nảy nói.

“Thúc thúc, con muốn đi mua bình nước uống…, chú có muốn uống không?” Hi Hi cười nhìn của hắn hỏi.

Người nam nhân kia cau mày, nhưng nhìn Hi Hi, chỉ là một đứa bé bảy tuổi, cũng không còn suy nghĩ nhiều.

“Không cần, con đi nhanh lên một chút là được rồi!” Người nam nhân kia nói.

Hi Hi gật đầu một cái, sau đó móc tiền ra liền mua một bình nước, người nam nhân kia tầm mắt gián thật chặt nhìn theo Hi Hi, chỉ sợ Hi Hi sẽ chạy trốn mất. Mà Hi Hi còn là rất ngoan ngoãn mua một bình nước rồi trở lại.

“được rồi, thúc thúc, có thể đi!” Hi Hi cười nói, trên mặt một là bộ dạng ưu nhã đáng yêu.

“Ân!”

Người nam nhân kia gật đầu một cái, đối với Hi Hi bớt phòng bị một chút, chỉ là một đứa bé bảy tuổi, còn có thể nháo ra chuyện gì sao?

“Làm sao chú nhận ra con?” Hi Hi hỏi.

Người nam nhân kia nhìn khắp bốn phía,

“Xe ở phía trước chờ, đi thôi!”

“Ồ!” Hi Hi gật đầu.

Người nam nhân kia ở trước mặt dẫn đường, Hi Hi ở phía sau đi theo, vậy mà vừa lúc đi qua đường cái, Hi Hi thấy nơi xa có một chiếc xe cấp tốc lái tới. Hi Hi khẽ nhíu mày, ở trong lòng đã biết chuyện gì. Lúc này, Hi Hi dừng bước.

Vậy mà người nam nhân kia vừa quay đầu lại, liền không thấy được Hi Hi rồi. Lúc này, chiếc xe kia cũng dừng ở trước mặt nam nhân kia,

“Người nào?”

“Mới vừa rồi còn ở phía sau tôi......”

Người nam nhân kia nói xong, mới vừa rồi rõ ràng còn đứng ở bên cạnh hắn, thế nào quay người lại sẽ không người đây.

“Người nào?”

Người từ trên xe bước xuống hỏi. Người nam nhân kia còn là sững sờ, hiển nhiên không ngờ không thấy Hi Hi

“Ở bên kia......”

Người nam nhân kia thấy bóng dáng của Hi Hi, chỉ vào trong đám người nói.

Hắn vừa nói như thế, nhất thời tất cả mọi người phát hiện Hi Hi, Hi Hi đứng ở một bên đường, khóe miệng lạnh lùng, nhìn bọn họ. Quả nhiên, không phải cha phái tới.

“Đuổi theo, bắt hắn trở về, nếu không các ngươi ai cũng đảm đương không nổi!”

Trong đó một người cầm đầu nói, sau đó mấy người từ trên xe bước xuống, hướng tới phía Hi Hi liền đuổi theo.

Hi Hi đang đứng ở bên kia đường, vậy mà lúc này, vừa vặn có một cỗ chiếc xe buýt dừng ở trước mặt của Hi Hi, Hi Hi hướng bọn họ nâng lên nét mặt khinh miệt cười, không nói hai lời, trực tiếp bước lên xe buýt.

Chờ đám người kia đuổi theo, xe đã lái đi. Hi Hi tìm một vị trí gần cửa sổ ngừng lại nhìn phía ngoài, nhìn thấy bọn họ lên một chiếc xe, khóe miệng Hi HI ngoắc ngoắc.

Nếu quả thật đem Hi Hi so với mấy đứa bé bảy tuổi khác mà đối đãi, như vậy là sai lầm rồi.

Hi Hi thông minh cũng không hơn bọn họ bất luận kẻ nào. Nếu như không phải là thể lực không được như bọn họ, HiH nhất định chơi đùa chết bọn họ! Liền lấy thông minh cũng có thể chơi đùa chết bọn họ!

Ngồi ở trên chổ ngồi, Hi Hi nghĩ tới, hoặc là, có phải là bọn hắn hay không bắt cóc mẹ? Nghĩ đến cái này, Hi Hi nhíu mày.

Chuyện bây giờ, càng ngày càng khó phân biệt rồi, hiện tại mẹ đã bị bắt đi, giờ lại tới bắt hắn, đến cùng phải hay không cùng một người làm?

Nghĩ tới đây, Hi Hi có chút phiền, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, rốt cuộc như thế nào mới có thể tìm được mẹ! Hi Hi chợt có chút giận sự bất lực của mình, mình giỏi về máy vi tính thì thế nào? Thiên tài thì thế nào? Ngay cả mình mẹ cũng không tìm được, Hi Hi thật rất phiền.

Đang lúc ấy thì, Hi Hi chợt phát hiện, một chiếc màu đen xe đi theo sát nút bọn họ. Hi Hi ngồi cạnh cửa sổ, vậy mà chiếc kia màu đen xe, đột nhiên cố gắng lên chạy song song tới, lúc này, cửa sổ xe từ từ mở xuống, một người đàn ông cầm một khẩu súng đưa ra ngoài.

Hi Hi sững sờ, không ngờ bọn họ còn chưa hết hi vọng đuổi theo, cơ hồ trong cùng một lúc, Hi Hi vội vàng rút thân thể về, đem thân hình nhỏ bé của chính mình giấu đi. Hắn vốn là còn nhỏ, một giấu đi, bên ngoài xe người của thật vẫn khó tìm.

Hi Hi cúi đầu, rời khỏi chỗ ngồi. Nhưng xe, lại tiếp tục đi theo, Hi Hi giấu mình ở trong xe, sắc mặt biến thành nghiêm túc, hắn len lén nhìn một chút đám người đi theo bọn hắn, hình như vì hắn, bọn họ sẽ không lo lắng giết lầm bất luận kẻ nào! Thà giết lầm 1000, cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!

Nhưng Hi Hi lại không làm được, hắn không muốn bởi vì mình, mà liên lụy đến mọi người trên xe, dù sao bọn họ đều là vô tội, Hi Hi sẽ áy náy. Nhưng là bây giờ làm thế nào? Xem khuynh hướng bọn hắn, giống như không giết hắn, bọn họ sẽ không bỏ qua a.

Hi Hi ngồi ở bên trong, suy nghĩ một chút, chợt nghĩ đến cái gì, đứng dậy liền hướng tài xế chạy lại.

“Tài xế thúc thúc, có phần tử kinh khủng!” Hi Hi chạy đi lên nói.

Tài xế nghe được lời nói Hi Hi, quay đầu lại liếc mắt nhìn Hi Hi, cười cười,

“Người bạn nhỏ, chớ nói lung tung, xã hội bây giờ từ đâu tới phần tử kinh khủng a, mau trở về ngồi đi, nếu không một lát té bây giờ!” Tài xế cười nói, tạm lấy lời nói Hi Hi chỉ là đang nói đùa.

Hi Hi cau mày, “Là thật!”

Hết sức lo lắng nói, sau đó mắt liếc một cái, thấy chiếc xe màu đen kia, đã đuổi theo, hắn nhất kích động nắm tài xế tay nói,

“Chú xem, bọn họ đuổi theo tới, bọn hắn muốn giết sạch mọi người trong xe này!”

“được lắm, người bạn nhỏ, không nên tùy ý nói giỡn, có mấy lời không thể nói lung tung a!” Tài xế ý tốt mà nói.

Mọi người cũng đều nghe được đối thoại giữa tài xế cùng hi hi, cười ồ một tiếng, chỉ là đứa bé này ngược lại xem ra động lòng người, đáng yêu a.

Nhìn bọn họ không chịu tin tưởng, Hi Hi hết sức gấp gáp. Ngay vào lúc này, chỉ nghe được, phịch một tiếng, mọi người sửng sốt. Ngay sau đó có người quay đầu lại nhìn ngoài cửa sổ, lúc này bỗng nhiên có người kêu,

“Là thật, có người cầm súng hướng vào trong xe!”

Có người kêu như vậy, mọi người nhất thời cũng nhìn ra phía ngoài, sau khi xác định, tất cả mọi người luống cuống.

Lúc này, người ngoài xe hướng về phía trên xe buýt nổ phát súng thứ hai, vậy mà tài xế vừa quay đầu lại liền thấy được. Nhất thời, trong xe sôi trào, tất cả mọi người kêu, la hét, các loại tiếng thét chói tai vang lên.

Tài xế hình như cũng không có gặp phải chuyện như vậy, trong khoảng thời gi¬an ngắn có chút luống cuống.

Trong xe rối như tơ vò, tất cả mọi người không ngồi yên, không phải thét chói tai, chính là muốn kêu xuống xe, Hi Hi nhìn bọn họ, mặt nho nhỏ hết sức nghiêm túc, biết mục tiêu của bọn họ là mình, suy nghĩ một chút, Hi Hi mở miệng,

“Tất cả mọi người dừng lại, đóng cửa sổ, đứng ở tại chỗ!” Hi Hi hô to.

Nhưng tất cả mọi người cùng không có nghe được, vẫn là muốn la hét muốn xuống xe.

“Muốn sống thì tất cả im miệng cho tôi!”

Lúc này, Hi Hi chợt hô to một tiếng, âm thanh hết sức vang dội, nhất thời kinh hãi trong mọi người buồng xe. Bọn họ đều là muốn sống.

“Tất cả mọi người ngồi chồm hổm trên mặt đất”

Nhìn Hi Hi, không ngờ một đứa bé tự nhiên lại có hình dạng này, còn có thể trấn định như vậy, rốt cuộc là không sợ, vẫn là không biết sợ?

Hi Hi nhìn người trong xe, nhìn bọn họ đều yên lặng ngồi xuống, mới mở miệng,

“Nếu như các người nói muốn sống, tất cả yên lặng một chút tôi, nghe tôi chỉ huy, nếu không chết rồi, đừng trách tôi không cảnh tỉnh các người!”

Hi Hi nói gằn từng chữ, vào giờ phút này, rất có uy nghiêm, từ trong ra ngoài tản mát ra một khí thế vương giả.

“Nghĩ muốn xuống xe, không sợ bị nổ súng bắn chết, tôi lập tức dừng xe để cho các người đi xuống!”

Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau, không ngờ một đứa bé lại có thể nói ra như vậy, duới tình huống như thế, so với bọn hắn còn bình tĩnh hơn.

Mọi người cũng đều ngẩn người một chút, quả thật không ai nói nữa, điều này cũng chấp nhận nghe theo Hi Hi an bài.

Tài xế cũng không có dừng xe, nghe được Hi Hi trấn an mọi người trong xe, lúc này quay đầu lại nhìn hắn,

“Vậy chúng ta bây giờ nên làm cái gì?”

Hi Hi nhíu mày, suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn tài xế,

“Đem xe hướng tới sở cảnh sát chạy tới!”

“À?”

“A cái gì à? Chạy!” Hi Hi hô to.

Tài xế gật đầu, liếc mắt nhìn Hi Hi, không ngờ đứa bé này lại vẫn thật sự có mấy phần cơ trí, không khỏi lộ ra ánh mắt khâm phục.

Tài xế cũng không phải là đèn đã cạn dầu, lái xe đã lâu, kỹ thuật vẫn phải có, đột nhiên nhấn ga, hướng phía trước chạy, không quản phía trước có cản trở, Không quản tốc độ xe của mình, ý nghĩ quan trọng bây giờ là tới đồn cảnh sát nhanh nhất có thể.
Bình Luận (0)
Comment