Giả Quý Tộc

Chương 85

Chu lão tiên sinh tên thật là Chu Văn Sơn, là một người Phương Bắc đích thực.

Việc kinh doanh của Chu gia ở phương bắc rất tốt, vốn dĩ cùng Nam thành hẳn là nước giếng không phạm nước sông. Chỉ là mấy năm nay Chu gia bắt đầu gia nhập ngành sản xuất điện ảnh, nên mới có sự cạnh tranh cùng Tống gia.

Buổi chiều khi Dương Vi tới Chu gia, nhìn thấy Chu Văn Sơn, Chu Văn Sơn đang cho cá ăn trong vườn. Ông đã tu sửa một tòa nhà của Tô thị theo phong cách lâm viên, từ những chi tiết này có thể nhìn ra được ông là người rất phong nhã.

Khi ông cho cá ăn, Dương Vi cũng không quấy rầy, cô chỉ yên lặng đứng phía sau ông, nhìn vị trưởng giả lớn tuổi này.

Chu Văn Sơn đã gần 60, đầu tóc hoa râm, bởi vì đôi chân không tiện, nên ông ngồi trên xe lăn, được trợ lý chăm sóc.

Ông cho cá ăn xong, tiếp nhận khăn lông từ trợ lý, vừa lau tay, vừa nói chuyện cùng Dương Vi: “Trước kia tôi nghe nói, con dâu Tống gia rất lợi hại, tôi nghĩ một tiểu bối, có thể lợi hại đến mức nào, kết quả cô có thể tìm thấy nơi này, đúng là ngoài dự đoán của tôi.”


Dương Vi lẳng lặng nghe, không nói gì.

Chu Văn Sơn đưa khăn cho trợ lý, đẩy xe lăn đối diện với Dương Vi, dẫn cô đi về phía nhà ăn, vừa đi vừa nói: “Tôi thật sự rất tò mò, cô vượt ngàn dặm xa xôi chạy tới gặp tôi, là vì cái gì?”

“Tôi biết, ngài và Tống Minh tiên sinh có một số hiệp nghị.”

Dương Vi đi thẳng vào vấn đề, Chu Văn Sơn cũng hoàn toàn không ngoài ý muốn.

Dương Vi đã tìm được nơi này rồi, biết nhiều, cũng không đáng ngạc nhiên.

“Tôi đoán rằng, thời điểm lúc ban đầu, chắc hẳn Tống Minh đã thương nghị với ông rằng, mấy người đưa Tống Triết vào tù, sau đó thả ra một số lời đồn, khiến giá cổ phiếu của Tống thị truyền thông rơi chậm lại, lúc này ông bắt đầu thu mua số lượng lớn cổ phiếu của Tống thị truyền thông, đồng thời Tống Minh giúp ông ngăn chặn thời gian phát sóng《thời đại ngân hà 》. Chờ tới khi ông dùng giá thấp mua được cổ phần của Tống thị truyền thông, Tống Triết cũng nên ra ngoài, lúc này cổ phần trong tay ông và Tống Minh cộng lại có thể nhiều hơn Tống Triết, sau đó các người liền đuổi Tống Triết khỏi vị trí điều hành, để Tống Minh chính thức khống chế công ty này.”

“Lúc này Tống Triết chỉ có hai lựa chọn, hoặc là, mua lại cổ phần trong tay ông bằng giá cao, ổn định quyền khống chế của anh ấy.”

Dương Vi bình tĩnh phân tích: “Như vậy ông có thể kiếm được một khoản lớn, hơn nữa còn khiến Tống Triết tổn thương nguyên khí một cách nặng nề, kế tiếp vô lực cạnh tranh với ông.”

“Hoặc là, Tống Triết rời khỏi vị trí điều hành, cho Tống Minh tiếp quản Tống thị truyền thông.”

“Nhưng Tống Minh chỉ là con rối của ông,” Dương Vi bình tĩnh phân tích, “Tống Minh sẽ thả bộ phim《 thời đại ngân hà》ra vào lúc này, đồng thời quyết định việc sản xuất và chế tác của nhiều ngôi sao lớn, tiếp theo dựa vào danh tiếng của những minh tinh đó, nâng giá cổ phiếu lên, ở thời điểm này ông sẽ bán cổ phần đi để thu lợi nhuận. Sau đó dựa vào các tin tức nội bộ từ Tống Minh, tiến hành lặp lại các thao tác như thế với cổ phần của tập đoàn Tống thị.”

“Cứ như vậy, tập đoàn Tống thị rời khỏi vòng tròn với những bộ phim có nội dung chất lượng tốt, ông sẽ rút củi dưới đáy nồi, hoàn toàn loại bỏ đối thủ cạnh tranh.”


“Về phương diện khác, ông cũng có thể kiếm được một khoản trên thị trường chứng khoán. Một hòn đá trúng mấy con chim, đúng không?”

Chu Văn Sơn không nói chuyện, ông giương mắt nhìn Dương Vi, bình tĩnh nói: “Sau đó thì sao? Cô có thể suy đoán tiếp không?”

“Nhưng chính tôi đã đánh vỡ kế hoạch của các người không phải sao?”

Dương Vi cười rộ lên: “Ngay từ đầu giá cổ phiếu đã không xuất hiện sự sụt giảm như ông dự đoán, hiện tại ông thu mua cổ phiếu phí tổn là hơi cao. Phí tổn đã cao như vậy, ông còn có thể có bao nhiêu lợi nhuận?”

Lời này rốt cuộc khiến biểu tình trên mặt Chu Văn Sơn có chút thay đổi, Dương Vi biết mình đoán trúng ý tứ của ông ta, nói tiếp: “Tôi biết, nhất định Tống Minh mang lại cho ông một số lợi ích khác. Ví dụ như, hiện tại các người thu mua cổ phiếu, ông ta sẽ chi một bộ phận. Thay đổi thời gian chiếu phim của《thời đại ngân hà 》, cũng có thể là ước định giữa các người. Tuy nhiên hôm nay tôi tới đây chính là muốn nói cho ông, Chu tiên sinh, ngài làm mấy việc đó, đều là dùng giỏ tre múc nước.”

“Cổ phần của các người không có khả năng nhiều hơn của tôi và Tống Triết.” sắc mặt Dương Vi không có nửa điểm vui đùa, “Điểm này, tôi có thể bảo đảm.”

Chu Văn Sơn không nói gì.


Ông ta trầm mặc thật lâu, kỳ thật Dương Vi nói đúng, giá cổ phiếu đã tăng thật sự cao, ông rất khó thu được lợi nhuận từ từ giá cổ phiếu, chỉ có thể khiến Tống Minh lên làm CEO, sau đó từ đây biến Tống thị truyền thông thành chất dinh dưỡng của chính mình, nhưng nếu, cuối cùng sau khi hoàn thành việc thu mua cổ phần, cổ phần của ông ta và Tống Minh không nhiều hơn cổ phần của Tống Triết và Dương Vi, hình như ông ta cái gì cũng không có.

Nhưng cổ phần của Dương Vi và Tống Triết đều được công khai, dựa theo dự tính của bọn họ, cuối cùng khi Tống Triết được thả ra ngoài, cổ phần trong tay ông ta cũng đủ để gây phiền toái cho anh.

“Chu tiên sinh,” Dương Vi biết Chu Văn Sơn đang nghĩ cái gì, cô nói thẳng, “Tống thị truyền thông là tập đoàn của Tống gia, ngài vĩnh viễn không bao giờ biết căn cơ có bao nhiêu sâu.”

Nghe được lời này, Chu Văn Sơn liền minh bạch, trong hội đồng quản trị, nhất định có một số người mà bọn họ không biết, nhưng nhất định mấy người đó sẽ đứng về phía Dương Vi và Tống Triết. Kế hoạch của Tống Minh, có lẽ đã sai ngay từ đầu.

“Chu tiên sinh, kỳ thật hôm nay tôi cố ý tới, chính là muốn đề nghị ngài.”

“Rời khỏi đi.”

Bình Luận (0)
Comment