Giáo Thảo Đại Học A Và Giáo Hoa Đại Học S

Chương 43

Có thêm một "Hiệp định học bù" hai người càng thường xuyên liên hệ, mỗi ngày đều dành giờ nghỉ trưa hoặc sau giờ học cùng làm bài tập về nhà.

Quan hệ của Tiểu Thảo với bạn học dường như không quá tốt, mỗi lần tới trên người đều có vết thương, Tiểu Hoa từng bóng gió hỏi qua, quan hệ của bọn họ cũng không ác liệt như hắn tưởng, chỉ là rất phức tạp, không tiện nói.

Mãi đến một lần, Tiểu Hoa nhìn thấy nam sinh lớp Ba chơi bóng rổ trên sân, lúc này mới biết được những vết thương kia là vì va chạm khi chơi bóng rổ, có thể Tiểu Thảo cảm thấy nói ra rất mất mặt, cho nên vẫn luôn gạt hắn.

Nghĩ tới đây, khoé miệng Tiểu Hoa không khỏi giật một cái.

Thật là lỗ mãng, nếu không cẩn thận thì đầu cũng sẽ bị đánh cho tàn phế mất.

Tiểu Thảo cũng cảm thấy mang theo vết thương đi gặp Tiểu Hoa không quá tốt, dễ làm hắn lo lắng, vì vậy thời điểm đến tìm Tiểu Hoa đều cố gắng giấu vết thương đi.

Hôm nay, Tiểu Hoa đang làm bài tập liếc mắt nhìn thấy Tiểu Thảo ấn ấn lên vết thương trên cánh tay mình, ngẩng đầu gấp sách lại.

"A!"

"Đến phòng y tế." Tiểu Hoa thở dài một tiếng.

Tiểu Thảo phiền muộn:"..." Diễn rất kém sao? Cậu còn tưởng mình giấu rất giỏi.

Phòng y tế có người đang truyền nước biển, giáo viên trực ban không quá để ý đến hai người, để bọn họ tìm chỗ ngồi xuống.

Vết máu bầm không giống bị xước da, trước tiên phải dùng đá chườm lạnh, Tiểu Hoa không tìm được túi chườm đá, không thể làm gì khác ngoài gọi giáo viên trực ban.

Giáo viên trực ban rất nhanh đã tới bên cạnh, nhấc ống tay áo Tiểu Thảo kiểm tra một chút.

Cánh tay tím xanh một mảng lớn, như bị cái gì đó đập vào thật mạnh, lúc đầu giáo viên còn tưởng cậu bị bạn học bắt nạt. Tiểu Thảo ngượng ngùng sờ mũi một cái:" Không phải... Không cẩn thận bị bóng va vào."

Đối với lời của cậu, giáo viên nửa tin nửa ngờ, trước tiên vẫn lấy túi đá chườm cho cậu.

Bây giờ đang là mùa phát sinh cảm cúm, không lâu sau có một bạn học bị sốt tiến vào, giáo viên đưa cậu ta đi vào phòng truyền dịch, chỗ này chỉ còn lại hai người bọn họ.

Tiểu Hoa nhìn thấy vết máu ứ đọng, sắc mặt vẫn luôn khó coi, hắn hít một hơi thật sâu:" Có đau không?"

"Lần này không gạt cậu, thật sự không đau!" Tiểu Thảo nghiêm túc nói:" Lúc đụng đến chỉ đau một chút thôi."

Tiểu Hoa giúp cậu điều chỉnh vị trí túi chườm đá, thời điểm ngước mắt lên liền thấy hình dáng của mình trong đôi mắt cậu, hắn không hiểu vì sao tim cứ đập thình thịch, nhanh chóng đem tầm mắt dời đi, lại rơi vào khe xương quai xanh của Tiểu Thảo.

"Cậu..." Lần đầu tiên Tiểu Hoa nhìn thấy nốt ruồi như thế này, hơi ngạc nhiên sờ sờ một chút:" Chỗ này của cậu có một nốt ruồi."

Tiểu Hoa thu tay về, cong mắt nói:" Rất đáng yêu."

"Tớ là nam tử hán đại trượng phu, sao lại dùng từ đáng yêu chứ? Cậu phải nói tớ vô cùng đẹp trai, vô cùng dũng mãnh, như vậy mới có nữ sinh thích!

Tiểu Hoa nhẹ nhàng ấn ấn túi chườm đá:"Tớ cũng muốn được nữ sinh thích."

"Không giống." Tiểu Thảo nghĩ con gái chắc cũng muốn chơi đùa với nữ sinh xinh đẹp, người xinh xắn đáng yêu, nhất định rất được hoan nghênh.

Tiểu Hoa uyển chuyển nhắc nhở:" Tớ cảm thấy không có gì khác mà."

Tiểu Thảo giơ ngón trỏ ra lắc qua lắc lại trước mặt hắn:" Nữ sinh ấy mà, chỉ thích nam sinh giống như tớ này, biết đá cầu biết đánh nhau lại học giỏi, gương mặt đẹp trai xán lạn thông minh, hì hì."

Tiểu Hoa nhíu mày:" Tớ cảm thấy không đúng."

Tiểu Thảo còn muốn nói tiếp, giáo viên trực ban đã trở lại, cậu không thể làm gì hơn là đem đầy bụng nghi vấn nuốt vào trong.

Tiểu Hoa nhận ra, tiếp tục hỏi:" Cậu muốn hỏi tớ cái gì?"

"Thật ra, thật ra cũng không có gì." Tiểu Thảo lén lút đưa kẹo cho Tiểu Hoa, nhìn xung quanh, âm thanh nhỏ như con muỗi:" Chính là lần trước ấy, cậu còn chưa nói cho tớ biết, nữ sinh sẽ thích nam sinh như thế nào?"

"Tớ nghĩ là..." Tiểu Hoa nín cười, cố ý nói:" Nữ sinh sẽ thích nam sinh ấm áp, chính là kiểu nói chuyện không khách khí, đặc biệt chăm sóc con gái, có kẹo sẽ đưa cho cô ấy ăn, cô ấy mới thích."

Ngũ quan Tiểu Thảo nhíu chặt:" Như vậy sao? Chẳng lẽ không phải hình tượng dương quang như như tớ?"

Tiểu Hoa nói:" Cậu có thể vừa dương quang vừa ấm áp mà, hai cái đó không hề xung đột."

"Khó quá, tớ cảm thấy tớ không làm được."

Tiểu Hoa tiếp tục nghĩ ý xấu:" Không đổi được tính cách thì diễn cũng được mà."

Tiểu Thảo nghi ngờ đối diện với hắn.

Vẻ mặt Tiểu Hoa rất thành thật.

Tiểu Thảo sờ cằm:" Tớ cảm thấy tớ có thể thử xem."

Nhưng Tiểu Hoa còn chưa chờ được kết quả thử nghiệm của cậu đã nhận được tin cậu sắp phải về nhà.

Lúc nghe đối phương nói ba mẹ cậu đã trở về, Tiểu Hoa có chút mờ mịt, nhất thời không thể chấp nhận sự thật này.

Tiểu Thảo rõ ràng cũng không muốn rời xa hắn, nhưng ba mẹ cậu không yên tâm, để em trai ở lại cho cô cậu chăm sóc, cố ý về nước, cậu cũng không thể phụ lòng ba mẹ được.

Cho dù không tình nguyện, trước tiên Tiểu Thảo vẫn phải an ủi hắn, hứa rằng sau này nhất định sẽ quay lại tìm Tiểu Hoa.

"Đến lúc đó..." Tiểu Hoa nắm hai viên kẹo cuối cùng trong túi, trịnh trọng nói:" Tớ sẽ nói cho cậu một bí mật."

"Bí mật?" Tiểu Thảo rất có hứng thú:" Bí mật gì? Liên quan tới cậu sao? Bây giờ cậu tiết lộ một chút có được không?"

Tiểu Hoa cười cười:" Có liên quan đến tớ, chờ sau này cậu quay lại tìm tớ sẽ nói cho cậu biết."

"Được." Tiểu Thảo duỗi ngón út ra:" Ngoéo tay! Không ai được đổi ý nha."

Hai ngón út be bé giao nhau, dưới ánh mặt trờ ôm lấy đối phương, như thắt thành một nút chết, không bao giờ buông ra.

Tiểu Hoa ở thành phố này đợi rất lâu, cấp hai, cấp ba đều không đi nơi khác học.

Sau khi có kết quả thi đại học, mẹ hắn xem thành tích của con trai, vui mừng khuyến khích hắn báo danh vào một trường nào đó.

"Không cần." Giáo hoa S đại chỉ vào tờ phiếu báo danh đã điền xong:" Con muốn ở lại đây."

"Bảo bối, con có thể ra ngoài khám phá mà." Mẹ hắn biết S đại cũng là một lựa chọn không tồi, nhưng quan niệm của cha ông làm bà cảm thấy con trai học đại học thì phải xa nhà một chút.

Giáo hoa S đại vẫn lắc đầu từ chối.

Hắn rất giữ lời hứa, hắn tin đối phương cũng như vậy, hắn đánh cược người kia nhất định sẽ trở lại thành phố này.

May mà, hắn thành công.
Bình Luận (0)
Comment