Chương 92
Người dịch PrimeK Tohabong
Cường độ của hoa Tử đằng, trước đó hắn đã nghiệm chứng, hiện tại lại thêm một lần tiến hóa, có lẽ sau này mở ra tất cả hoa thần vị, có thể tăng lên đến một mức độ khoa trương.
Vốn hắn còn đang lo lắng, khi mình càng ngày càng mạnh, đạt được Hoa Lân Y càng ngày càng lợi hại, Hoa Lân Y Tử đằng có lẽ sẽ ít tác dụng. Nhưng hiện tại xem ra, số lần tiến hóa gia tăng, chính là một loại biến tướng tăng cường độ.
Nghĩ tới đây, Lý Trình Di thu hồi ý niệm trong đầu, hiện tại quan trọng nhất, là nhanh chóng đem độ thu thập Lay-ơn tăng lên đến một trăm, như vậy mới có thể thu hoạch được năng lực hoa ngữ.
Lúc này, hắn không ngừng chạm vào các bông lay-ơn, không buông tha một đóa hoa nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rất nhanh, buổi sáng đã qua.
Hắn ở cửa vườn thực vật mua hai cái xúc xích nướng, một hộp bánh bích ăn tạm bữa trưa rồi tiếp tục tìm các loại hoa Lay-ơn khác.
Ba giờ chiều, Lay-ơn trong vườn thực vật Đông Thăng bị sờ hết, độ thu thập đạt tới 73%.
Lý Trình Di quyết đoán đi tới vườn thực vật Vạn Hòa, cũng chính là nơi hắn sờ thấy hoa tử vi, hoa phong nguyệt quý.
Trực tiếp đón xe, khi đến đã gần 4 giờ, đến Vạn Hòa, sau đó mua vé vào vườn, hắn thẳng đến khu vực có hoa Lay-ơn.
Rất nhanh, ở một chỗ gần vườn hoa hướng dương, hắn tìm được một mảng lớn đất lay-ơn.
Không chần chừ, giống như con chuột rơi vào chĩnh gạo, Lý Trình Di đâm đầu vào trong đám Lay-ơn, hai tay sờ hết bông này đến bông khác.
Khí tức mát mẻ theo đầu ngón tay chảy vào hoa vănÁc Chi Hoa.
78%。
82%。
89%。
94%
100%!
Mười mấy phút sau.
Lý Trình Di bỗng nhiên ngây dại, đứng bất động tại chỗ.
Trên mu bàn tay phải của hắn, trong ô vuông thứ hai của Ác Chi Hoa, chậm rãi sáng lên ánh vàng, hiện ra hoa văn tinh tế của Lay-ơn màu vàng.
Một loại cảm xúc khó hiểu xông lên trong lòng hắn, hắn có thể cảm giác được, mình có thể tùy ý sử dụng năng lực hoa ngữ mới, đơn giản giống như giơ tay lắc đầu.
Hoa Lân Y cũng có thể tự do hoán đổi trong lòng hắn. Chỉ cần thêm tiền tố khi được gọi bên trong.
Ví như Hoa Lân Y Tử đằng , Lay-ơn Hoa Lân Y.
Đứng ở trong đám hoa, Lý Trình Di thở phào nhẹ nhõm.
Hắn rất muốn lập tức thử xem năng lực Hoa Ngữ mới, nhưng cân nhắc vạn nhất cả người thay đổi, có thể sẽ khiến cho người xung quanh chú ý.
Hắn vẫn đè xuống ý nghĩ thử sử dụng này.
"Sau đó, dù sao cũng đã đến nơi này... chi bằng......
Hắn nhìn xung quanh, xung quanh một đống lay-ơn màu sắc khác.
Lúc này nhanh chóng vươn hai tay, bắt đầu hấp thu độ tiến hóa lần thứ nhất.
Lần thứ nhất tiến hóa cần hấp thu hoa biến chủng, hắn đã nghiệm ra được điều này với hoa Tử đằng.
Đứng ở trong vườn hoa, hắn sờ trái sờ phải, rất nhanh đem toàn bộ một mảng lớn Lay-ơn đều sờ một lần.
Mà độ tiến hóa, cũng chỉ tới 43%.
Thấy không còn gì để sờ, Lý Trình Di thỏa mãn dừng lại.
“Anh kia, mời ra ngoài" vừa lúc một nhân viên đi ngang qua nhìn thấy hắn, chỉ vào bên này lớn tiếng nói.
“Em ra ngay đây, chỉ chụp một tấm thôi, hoa này đẹp quá. "Lý Trình Di nhanh chóng trả lời.
“Ở bên ngoài chụp là được, bên trong không cho phép đi vào, nếu ai cũng đi vào thì giẫm nát hết hoa "Người nọ tuổi chừng hơn 40 tuổi, đầu hói, giọng nói sang sảng.
Lý Trình Di vội vàng đi ra, dù sao độ tiến hóa cũng thu thập đủ rồi, Lay-ơn bên này đều sờ qua, cũng không có gì lưu luyến.
Hắn đi lên hành lang dành cho du khách, xin lỗi ông chú hỏi đầu kia vài câu, nhìn đối phương hừ hừ hai tiếng rồi bỏ đi, tầm mắt hắn lại không tự chủ được rơi vào trong đám hoa hướng dương đối diện Lay-ơn.
Hoa hướng dương? Hắn chưa chạm vào cái này.
Trước đây hoa hướng dương còn chưa nở, bây giờ vừa vặn......
Lý Trình Di nhìn xung quanh, phát hiện không ai chú ý đến hắn, hơn nữa bên cạnh vườn hoa hướng dương, cũng có hai mẹ con, đang vuốt hoa hướng dương nhỏ giọng giảng giải cái gì đó, vừa vặn yểm hộ cho hắn.
Hắn ho khan hai tiếng, lấy điện thoại di động ra, giả bộ chuẩn bị chụp ảnh, chậm rãi đến gần vườn hoa hướng dương.
Lá hướng dương to, thân hoa vừa tròn vừa lớn, trung tâm nhụy hoa hơi ngả thành màu đen, nhìn qua tựa như vỏ ngoài sầu riêng phiên bản thu nhỏ.
Hắn đến gần một chút, ngửi được một chút hương hoa nhàn nhạt.
Đưa tay ra và chạm vào.
Lập tức một tia khí tức mát mẻ chảy vào ngón tay, nhập vào mu bàn tay Ác Chi Hoa.
"Hoa hướng dương: biệt danh trượng cúc, hoa hướng dương cần đầy đủ nước và ánh nắng mặt trời." Hoa hướng dương thuộc họ Asteraceae. Cây thân thảo. Hạt có thể ăn được, có thể ép dầu, thời gian nở hoa tháng 7 - tháng 8. Nhụy hoa có tác dụng thanh nhiệt hóa đờm, cầm máu, cũng có tác dụng điều trị nhất định đối với đau đầu và chóng mặt, cánh hoa nghiền nát có thể điều trị viêm vú, mụn nhọt và vân vân. "
'Hoa ngữ: vương miện rực rỡ (sau khi sử dụng hoa ngữ, bạn sẽ nhận được một vương miện có thể giải phóng ánh sáng mặt trời rực rỡ, vương miện sẽ liên tục giải phóng ánh sáng, sự tỏa sáng của nó có tác dụng chữa bệnh nhất định đối với các bệnh về yếu nhược, đồng thời có thể xua tan sự tồn tại của thuộc tính âm u lạnh lẽo ở một mức độ nhất định)'
Ái chà......
Lý Trình Di trong lòng nghiêm túc, cái hoa ngữ này...... Lợi hại, không có thời hạn, ở một mức độ nhất định, công năng đã thuộc về phạm trù siêu nhiên.
Hắn không tự chủ được liên tưởng đến thiếu niên áo trắng thần bí bên trong bãi đỗ xe Grius.
Có thể khẳng định là, thiếu niên áo trắng kia chính là Dongi. Jagir, nhưng vì sao ông ta ở trong hình hài một thiếu niên và vì cái gì luôn ở trong bãi đỗ xe Grius, những thứ này đều là vấn đề.
Có lẽ...... Jagir đã sớm chết trong cái Góc chết đó, chỉ có thân thể còn sống rời đi. Đó là linh hồn của Jagir sao?"
Lý Trình Di trong lòng suy đoán.