Góc Nhìn Thứ Tư Chương 187
Ánh đèn chói mắt soi sáng lên toàn bộ đường hầm, cuồng phong rít lên báo hiệu tâm tình giận dữ của 001. Nó gầm rú, nghiến nát mọi thứ trên đường tiến về phía trước.
"Tao đâm chết mày!!!"
Tốc độ bình thường của tàu điện ngầm ở Thủ Đô là khoảng 80km/h.
Tiêu Cẩn Dư quan sát tốc độ di chuyển của chiếc tàu, ước tính 001 hiện tại chắc chắn đã vượt quá 120km/h.
001 thực sự rất phẫn nộ.
Trước đây, khi 001 nghiền ép ba người Tiêu Cẩn Dư, tốc độ tối đa cũng chỉ đạt khoảng 100km/h, nhưng giờ đây nó tuyệt đối đạt tới 120km/h, thậm chí tốc độ này vẫn đang tiếp tục tăng lên.
"Bật Góc Nhìn Thứ Tư!" Túc Cửu Châu đột nhiên nói.
Tiêu Cẩn Dư sửng sốt, theo bản năng trả lời: "Đã bật."
Túc Cửu Châu: "Vậy là tốt rồi."
Ngay khi Góc Nhìn Thứ Tư được kích hoạt, nguyên bản thế giới u ám bỗng chốc bừng sáng bởi ánh sáng trắng chói lòa tỏa ra từ 001. Đôi mắt chốc lát chói lóa, Tiêu Cẩn Dư không tự chủ nhắm lại trong khoảnh khắc chuyển đổi ánh sáng mạnh mẽ đó. Tiếp theo, cậu nghe thấy giọng nam trầm thấp như tiếng thì thầm vang lên bên tai:
"Anh yêu em."
Thân thể bỗng chốc ngẩn ngơ, thanh niên giật mình mở to mắt, nhìn về phía người đàn ông vừa nói.
Tiếng gầm rú của 001 vẫn không ngừng vang vọng trong đường hầm chật hẹp, bên cạnh còn có một người dùng cấp 6 cao 1m6. Nhưng vào lúc này, thời gian dường như ngưng đọng, Tiêu Cẩn Dư ngây người nhìn Túc Cửu Châu.
Ánh mắt cậu ngay khi quay đầu lại, cũng rơi vào đáy mắt của Túc Cửu Châu.
Hai người bốn mắt giao nhau.
Dường như rất lâu, lại cũng chỉ như trong chớp mắt.
Tiêu Cẩn Dư: "Đây là hiệu ứng của 006 sao?"
Vẻ kinh ngạc và bối rối chỉ trong một giây đã bị thanh niên tóc đen thu thập sạch sẽ, cậu trấn tĩnh tự nhiên cúi đầu nhìn chiếc nhẫn đá quý đen trên tay Túc Cửu Châu.
Túc Cửu Châu mấp máy môi, không lập tức trả lời.
Người này dù có bình tĩnh đến đâu cũng không thể che giấu được phản ứng đầu tiên của mình.
Khiếp sợ, mờ mịt, kinh ngạc, không biết nên như thế nào cho phải……
Vô số cảm xúc cùng lúc hiện rõ trên khuôn mặt cậu.
Nhưng tóm lại, không có sự chán ghét.
Giữa hai người dường như đang lan tỏa một bầu không khí kỳ lạ. Lúc này, giọng nói trong trẻo của một cậu bé vang lên: "Đúng vậy, đây chính là cách sử dụng của vật ô nhiễm 006. Nó là một chiếc nhẫn, khi sử dụng cần đeo nó, ít nhất là chạm tay vào nó, sau đó nói ra một câu tỏ tình."
Tiêu Cẩn Dư bình thản chuyển tầm mắt đi, không nhìn mặt Túc Cửu Châu nữa, mà nhìn thẳng vào chiếc nhẫn.
Mặt đất rung chuyển, đường ray run rẩy, 001 vẫn đang không ngừng lao tới.
Khi Túc Cửu Châu nói ra câu "anh yêu em", chiếc nhẫn đá quý đen dường như lóe lên một tia sáng sâu thẳm. Ngay sau đó, vô số nhân tố ô nhiễm màu đen như bầy châu chấu tràn qua, bùng phát từ viên đá quý quý giá từng trị giá hàng trăm triệu trước khi bị nhiễm phóng xạ loại A này.
Vô số điểm sáng đen đặc đó lập tức lấp đầy toàn bộ đường hầm.
Tiêu Cẩn Dư vội vàng vận dụng chuỗi logic, muốn dùng nó để chống lại những nhân tố ô nhiễm này. Cậu kinh ngạc hỏi: "Không phải nói chỉ cần có người dùng cấp 6 đeo 006 là có thể gần như hoàn toàn áp chế năng lực ô nhiễm của nó sao?"
Túc Cửu Châu: "Đừng dùng chuỗi logic, hãy cảm nhận các nhân tố ô nhiễm của nó. Tiêu Cẩn Dư, em có thể nhìn thấy chúng, hãy để chúng chạm vào em."
Trước nay chưa từng nghe qua có ai chủ động để bản thân tiếp xúc với nhiều nhân tố ô nhiễm đến vậy. Bất kỳ người dùng nào, dù mới thức tỉnh cấp 1, cũng sẽ được cảnh báo ngay lập tức về sự đáng sợ của vật ô nhiễm và phải đề phòng chúng.
Huống chi đây lại là Góc Nhìn Thứ Tư.
Tiêu Cẩn Dư tận mắt nhìn những điểm sáng đen chứa đầy ác ý, tỏa ra hơi thở ghê tởm đó. Cậu cắn chặt răng, lựa chọn chấp nhận chúng.
Rất nhanh.
Tiêu Cẩn Dư: "Hả?"
Khi không còn né tránh các nhân tố ô nhiễm, dòng điểm sáng đen như lũ lụt lập tức nhấn chìm cả ba người.
Tiêu Cẩn Dư kinh ngạc nói: "Sao tôi lại cảm thấy, đây không phải là nhân tố ô nhiễm? Chúng màu đen, và trông giống hệt tất cả các nhân tố ô nhiễm tôi từng thấy, nhưng khi chúng chạm vào toi, cảm giác lại không giống 001. Tôi cảm thấy ở giữa những điểm sáng đen này, tôi chắc chắn sẽ không bị ô nhiễm."
Hộp Mù cười nói: "Đây chính là điểm đặc biệt của 006, cũng là điểm nó có thể khắc chế 001. Tên đấu giá chính thức của 006 là 'Con Mắt Của Đất', nhưng các người dùng cấp cao ở Thủ Đô chúng ta đều thích gọi nó là — 'Não yêu đương'!"
[Số hiệu vật ô nhiễm: 006]
[Tóm tắt: …]
……
[Lưu ý: …]
[Chuỗi logic: Chạm vào 006 bằng da từ cổ tay trở lên, và lớn tiếng hô lên một câu tỏ tình, là có thể kích hoạt thành công nhân của 006.
Trong bán kính 5.2 mét xung quanh 006, tất cả hiệu ứng của các vật ô nhiễm khác đều bị vô hiệu hóa, chỉ còn hiệu ứng riêng của 006.
Bất kỳ con người nào trong phạm vi này đều sẽ không bị ảnh hưởng bởi vật ô nhiễm, cũng sẽ không bị chuỗi logic của vật ô nhiễm bắt giữ.
*Theo "Báo cáo Điều tra Vật ô nhiễm số 2045-09-1 của Viện Nghiên cứu Logic Thủ Đô" —
Người bình thường trong trường tình yêu của 006 có thể sống sót an toàn trong 5.2 giờ. Trong 5.2 giờ đó, người dùng sẽ tuyệt đối không bị 006 ô nhiễm, cũng sẽ không bị các vật ô nhiễm khác bắt giữ; một khi vượt quá 5.2 giờ, quy luật nhân quả tác động, đối tượng đó chắc chắn sẽ trở thành kẻ ô nhiễm.
Thời gian sống sót của người dùng cấp 1 là 6.3 giờ.
Người dùng cấp 2 là 7.8 giờ…
……
Trong số người dùng cấp 6, giới hạn thời gian của A01-Thương Phán Quyết tạm thời là 48.6 giờ; A05-Hộp Mù là 32.1 giờ.]
Trước đây Túc Cửu Châu từng nói với Tiêu Cẩn Dư rằng khả năng ô nhiễm của vật ô nhiễm 006 bị ảnh hưởng rất lớn bởi cảm xúc của chính nó—
Đây là một vật ô nhiễm có sự biến động cảm xúc rất lớn.
Nhưng Tiêu Cẩn Dư không ngờ rằng trên đời lại có vật ô nhiễm mà năng lực lại bị cảm xúc ảnh hưởng lớn đến vậy!
Với năng lực của vật ô nhiễm 006, nó chắc chắn kém xa 001. Nếu 001 là 100 Vương Thao, thì 006 có 15 Vương Thao đã là không tồi, nhiều nhất cũng chỉ 10.
Cùng là vật ô nhiễm, 004 khi đối mặt với 002 vô cùng biết điều, trực tiếp nhận thua, nhận đối phương làm đại ca. Bởi vì nó cảm nhận rõ ràng rằng, cả năng lực ô nhiễm lẫn chuỗi logic của mình đều thua xa đối phương.
Khoảng cách sức mạnh giữa 001 và 006 tự nhiên càng lớn như một vực sâu không đáy.
Thế nhưng hiện tại, khi Túc Cửu Châu nói ra câu tỏ tình đó, kích hoạt nhân quả của 006. Những nhân tố ô nhiễm đen từ 006 bùng phát ra như một tấm lưới dịu dàng triền miên quấn lấy cả ba người Túc Cửu Châu vào trong tình yêu ngọt ngào của nó. Nó dường như không hề sợ hãi gì cả, khi não yêu đương trỗi dậy, nó lại dám đối mặt trực tiếp với cả 001 đang hướng về phía mình lao tới.
Dưới Góc Nhìn Thứ Tư, Tiêu Cẩn Dư thấy chiếc tàu điện ngầm được tạo thành từ ánh sáng trắng từ xa gầm thét lao tới. Ngay khi nó sắp đâm vào ba người, luồng ánh sáng trắng này chạm vào quả cầu đen được tạo thành từ các nhân tố ô nhiễm của 006…
Trong bán kính 5.2 mét, rầm!
Đốm sáng trắng hình tàu điện ngầm bị quả cầu đen đâm nát không thương tiếc!
Trước đó, Thương Phán Quyết chỉ có thể miễn cưỡng chia đôi chiếc tàu điện ngầm mà 001 chiếm giữ, nhưng quả cầu ánh sáng ô nhiễm đen của 006 lại trực tiếp đánh tan 001!
001: "Đâm... chết... mày... Hả???"
Đây là lần thứ hai Tiêu Cẩn Dư nghe thấy 001 nói ra những từ ngoài "đâm chết mày".
Sau khi bị quả cầu đen đánh nát thành bột phấn, 001 xuyên qua ba người, giống như khi bị Thương Phán Quyết chia đôi, nó lại tự lành, trở lại thành một chiếc tàu điện ngầm hoàn chỉnh.
001 quay đầu xe, hai chiếc đèn pha lớn chiếu thẳng vào ba người và một vật ô nhiễm đang đứng trên đường ray.
001: "..."
006 đang được Túc Cửu Châu đeo trên tay: "..."
001 u ám nói: "Lần thứ hai rồi..."
Tiêu Cẩn Dư dường như nhìn thấy những đốm sáng đen bao quanh mình khẽ run rẩy, 006 run run rẩy rẩy trả lời: "Em, em cũng không muốn thế đâu, đại ca. Mấy con người chết tiệt này cứ nhất định phải kích hoạt nhân quả của em, đại ca hiểu em mà, em không phải loại vật ô nhiễm đó, em còn muốn cùng đại ca đâm chết tụi nó, nhưng, nhưng..."
Nhưng một khi chuỗi logic được kích hoạt, "nhân" tự động dẫn đến "quả"!
006 trong lòng rất không muốn, nhưng thân thể lại rất thành thật.
001: "Tao... sẽ... đâm... chết... cả... mày!!!"
006: "..."
Còn cho vật ô nhiễm đường sống nữa không?!
Lời nghiến răng nghiến lợi của 001 vừa dứt, cuồng phong lại nổi lên, chiếc tàu điện ngầm cũ kỹ này lại lần nữa gầm rú lao về phía ba người!
******
Đồng thời, tại trụ sở Ủy ban Người dùng Trung Đô xa xôi, kho ngầm.
Bốn bức tường cao lớn được xây bằng đất nặng trịch. Trong căn phòng rộng rãi yên tĩnh, 38 camera từ mọi góc độ, không góc chết, đang quay hình một người máy nhỏ ở giữa phòng, cùng với cây thường xuân khổng lồ đang leo quanh các bức tường, tùy ý vươn ra những cành lá xanh tốt.
Trong lồng kính, người máy nhỏ hôm nay đã thở dài lần thứ 173. Nó gục đầu xuống, vẻ mặt buồn bã ỉu xìu, than ngắn thở dài liên hồi: "Ôi baba đã hai ngày rồi không thèm để ý đến em..."
Vẫy vẫy hai cánh tay ngắn ngủn tinh tế, trên màn hình máy tính bảng ở mặt người máy liên tục hiện lên biểu tượng cảm xúc "QAQ".
Bỗng nhiên, cây thường xuân trong phòng vốn luôn tĩnh lặng, không tiếng động, khẽ động đậy một chút.
004 nhận thấy động tĩnh của đối phương, xoẹt một cái ngẩng đầu: "Sao vậy đại ca."
002: "..."
Vài giây sau.
Một tiếng thở dài bất đắc dĩ vang lên: "Có vật ô nhiễm, muốn giết vật ô nhiễm."
004 trợn tròn hai mắt: "(○`3′○)Đại ca sao lại nói vậy! Cái gì mà vật ô nhiễm? Đó là lũ xú nhân loại phân biệt chủng tộc, chúng ta là vật phẩm thần kỳ, vật phẩm thần kỳ!"
002: "...Trọng điểm của tôi là cái này sao?"
"Thôi được rồi đại ca, vậy 001 muốn giết ai?"
Căn bản không hề do dự, phản ứng đầu tiên của người máy nhỏ là 001.
Thủ Đô và Trung Đô cách nhau hơn một nghìn km, vô số Hơi thở Sự sống ngăn cách giữa hai nơi. 004 hoàn toàn không thể cảm nhận được vật ô nhiễm cách xa ngàn dặm, việc nó có thể thu thập thông tin chuỗi logic của người dùng hoàn toàn dựa vào nhân quả của bản thân. Thực lực của nó không thể làm lực lượng của bản thân mở rộng ra toàn bộ Hoa Hạ.
Thế nhưng danh tiếng hung tàn của 001 đã vang danh khắp giới người dùng Hoa Hạ, cũng như giữa các vật ô nhiễm cấp cao.
001 đã từng giết vật ô nhiễm.
Người máy nhỏ bĩu môi lẩm bẩm: "Thủ Đô đáng sợ thật. Em nghe cái tên nhân loại đầu trọc kia nói, 001 từng giết một vật ô nhiễm xếp thứ 15. Em hỏi hắn giết bằng cách nào, hắn còn không chịu nói cho em, cứ đòi trao đổi điều kiện với em, cuối cùng lấy đi của em vài tài liệu chi tiết về người dùng cấp 4 mới chịu nói."
Cành lá rậm rạp của cây thường xuân khẽ động, nó nhẹ nhàng hỏi: "Giết bằng cách nào?"
004: "Dường như là trực tiếp dùng nhân tố ô nhiễm, đập nát chuỗi logic của vật ô nhiễm số 15 đó. Nghiền nát toàn bộ thành bột phấn, không thể ghép lại được, cuối cùng thì chết ngắc luôn ≡ω≡ Đại ca, Thủ Đô đáng sợ quá, hai anh em mình cứ ở đây làm thổ đại vương thôi. Sau này mình chia sáu bốn, anh sáu em bốn."
Cây thường xuân: "..."
Thật sự lười không muốn để ý đến em.
Tác giả có lời muốn nói:
006: Đại ca anh phải hiểu em, anh phải hiểu em a!!!
Tui đổi xưng hô cho Cửu Muội và Cá Vàng Nhỏ đây, tui đã đợi rất lâu huhu