Góc Nhìn Thứ Tư - Mạc Thần Hoan

Chương 215

Góc Nhìn Thứ Tư Chương 215

 

Chuỗi logic đang không ngừng hoành hành bừa bãi khắp Hải Đô này, nhân quả của nó là biến màu sắc của vật thể thành nhân tố logic – suy đoán này dường như đã giải thích hoàn hảo mọi hiện tượng của sự kiện ảo ảnh, nhưng vẫn còn một điểm chưa thể lý giải..

 

Mưa đã tạnh tự lúc nào.

 

Trời quang mây tạnh, Tiêu Cẩn Dư ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, một cầu vồng rực rỡ vắt ngang từ Phố Đông về phía Tây, bắc qua sông Hoàng Phố cuồn cuộn, lơ lửng giữa không trung thành phố.

 

Nhìn thành phố như vừa được gột rửa sạch sẽ tinh tươm, Tiêu Cẩn Dư nhíu mày, trong lòng cậu vẫn còn một nghi vấn chưa được giải đáp –

 

Nếu những vật thể bị chuỗi logic ảo ảnh này bắt giữ, màu sắc của chúng đã được chuyển hóa thành nhân tố logic. Vậy thì việc Góc Nhìn Thứ Tư nhìn thấy bản thể đen trắng đã được giải thích, bởi vì màu sắc đã di chuyển khỏi bản thể.

 

Nhưng những người khác thì sao?

 

Lạc Sanh khi nhìn thấy bản thể của trống Thái Bình lúc đó, vẫn thấy nó là một chiếc trống lớn đầy màu sắc. Tương tự, bản thể ảo ảnh mà Từ Tư Thanh và các nhà nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Logic tìm thấy cũng có màu sắc.

 

Đối với điểm này, cậu đã đưa ra suy đoán rằng, thứ được chuyển hóa thành nhân tố logic chỉ là "linh hồn" của đặc tính vật lý "màu sắc".

 

"Tách" một tiếng.

 

Người đàn ông bên cạnh gập ô lại.

 

Tiêu Cẩn Dư nghe thấy tiếng động, theo bản năng quay đầu nhìn sang, cậu nhìn một giọt mưa từ chóp ô lăn xuống đất, rồi hòa vào vũng nước đọng.

 

........

 

Vậy thì, đặc tính vật lý màu sắc này còn được chia làm hai loại?

 

Một loại được chuyển hóa thành nhân tố logic, chỉ Góc Nhìn Thứ Tư mới có thể phát hiện, còn một loại thì người bình thường vẫn có thể nhìn thấy?

 

Chuỗi logic ảo ảnh có thể tách ra thuộc tính đặc biệt của màu sắc này, mà chỉ Góc Nhìn Thứ Tư mới có thể nhìn thấy được?

 

........

 

Tiêu Cẩn Dư không thể tìm ra câu trả lời.

 

Năm phút sau, Từ Tư Thanh và Lạc Sanh nhận được điện thoại từ Túc Cửu Châu.

 

Câu trả lời được Góc Nhìn Thứ Tư và Thương Phán Quyết cùng suy luận ra đã khiến hai người đứng đầu Hải Đô rơi vào im lặng.

 

Đầu dây bên kia, đội trưởng tóc xám lạnh lùng nói: "Nếu đúng là như vậy, đây là sự kiện chuỗi logic nghiêm trọng nhất xuất hiện ở Hoa Hạ kể từ khi Bức xạ loại A xuất hiện."

 

Từ Tư Thanh đang ở cùng Lạc Sanh, anh ta nói: "Do hiện tại không thể suy đoán được cách kích hoạt của nó, nên việc cắt đứt 'nhân' của nó là không thể thực hiện được. Còn cái 'quả' này... nghĩa là, chỉ cần chuỗi logic này vẫn còn hoành hành ở Hải Đô, thì nó sẽ không ngừng biến các vật thể không xác định ở Hải Đô thành vật phẩm nhân tố logic, và sau đó tất cả những người dân có tiếp xúc với những vật phẩm này đều có cơ hội thức tỉnh?"

 

Túc Cửu Châu: "Về lý thuyết, là như vậy."

 

Lạc Sanh: "Vậy thì tôi cũng phải cảm ơn nó, chỉ biến màu sắc của vật phẩm thành nhân tố logic, chứ không trực tiếp biến chúng thành vật ô nhiễm."

 

Nếu toàn bộ Hải Đô tràn ngập các vật ô nhiễm ngẫu nhiên, thì không cần phải xử lý sự kiện chuỗi logic này nữa, mà trực tiếp tổ chức một cuộc đại cứu hộ thì hơn.

 

Tuy nhiên, tình hình hiện tại cũng không khá hơn việc đại cứu hộ là bao.

 

Từ Tư Thanh thẳng thừng hỏi một câu hỏi sắc bén: "Thượng tá Túc, Thương Phán Quyết không thể cắt đứt chuỗi logic này sao?"

 

Giọng Túc Cửu Châu trầm tĩnh: "Tôi đã nói rồi, bây giờ Hải Đô tràn ngập khí tức của Tòa án Phán xét."

 

Lạc Sanh: "Khắp nơi đều có khí tức của Tòa Án Phán Xét, điều này có liên quan gì đến việc cắt đứt chuỗi logic ảo ảnh?"

 

Túc Cửu Châu: "Để cắt đứt một chuỗi logic, trước hết phải tìm thấy nó. Tòa Án Phán Xét tôi cũng có thể cắt đứt."

 

Tòa Án Phán Xét là thanh gươm Damocles treo lơ lửng trên đầu tất cả người dùng Hoa Hạ, nhưng suy cho cùng nó chỉ là sản phẩm phái sinh của Thương Phán Quyết. Thương Phán Quyết đương nhiên có thể cắt đứt nó.

 

"Nhưng, bây giờ tôi chỉ có thể cảm nhận được Tòa Án Phán Xét, và một chuỗi logic rất kỳ lạ, đang đan xen với Tòa Án Phán Xét của tôi. Ngoài ra, tôi không thể cảm nhận được chuỗi logic thứ ba."

 

Tiêu Cẩn Dư ở bên cạnh nói: "Thực tế, tôi thậm chí còn không nhìn thấy Tòa Án Phán Xét và chuỗi logic kỳ lạ đang quấn quýt với Tòa Án Phán Xét đó."

 

Lạc Sanh: "Ý cậu là sao?"

 

Tiêu Cẩn Dư thở dài: "Thượng tá Túc nói, anh ấy có thể cảm nhận Tòa Án Phán Xét và một chuỗi logic bí ẩn khác ở khắp mọi nơi, nhưng tôi không thể nhìn thấy. Tôi chỉ có thể nói, có lẽ chúng cũng giống như chuỗi logic ảo ảnh, nhân tố logic của chúng cũng có đặc tính 'vô hình', đều là nhân tố vô hình."

 

Nghe thấy ba chữ "Thượng tá Túc", người đàn ông khẽ cau mày. Anh nhẹ nhàng liếc nhìn thanh niên, rồi nói vào điện thoại: "Tôi đã liên hệ với tám thành phố lớn khác, họ sẽ cử người đến, muộn nhất là chiều nay. Tôi đã gửi một đề xuất lên Ủy ban Người dùng Thủ đô, bây giờ Ủy ban Người dùng Thủ đô có lẽ đã liên kết với tám Ủy ban Người dùng lớn khác, đang họp bàn về đề xuất này."

 

Từ Tư Thanh: "Đề xuất gì?"

 

Nhớ lại cuộc điện thoại mà người đàn ông vừa thực hiện ba phút trước, Tiêu Cẩn Dư mím môi.

 

Túc Cửu Châu điềm tĩnh cụp mắt, lặp lại lời mình một lần nữa—

 

"Kế hoạch tạm thời di tản người dân không phải người dùng khỏi Hải Đô."

 

*******

 

Hải Đô.

 

Trung tâm kinh tế lớn nhất Hoa Hạ.

 

Cho dù là trước hay sau Bức xạ loại A, nó vẫn luôn là thủ đô kinh tế xứng đáng của toàn bộ Hoa Hạ.

 

Thành phố khổng lồ này sở hữu dân số đông thứ hai Hoa Hạ, các chuyên gia hàng đầu trong mọi lĩnh vực đều tập trung tại đây. Viện Nghiên cứu Logic Hải Đô gần như ngang hàng với Viện Nghiên cứu Logic Thủ đô, và số lượng vật ô nhiễm được lưu trữ trong kho ngầm ở Hải Đô cũng rất đáng kể.

 

"Di tản Hải Đô."

 

Bốn chữ này nói ra thì dễ, nhưng thực hiện thì gần như là chuyện viển vông.

 

Ngay giây phút Túc Cửu Châu đưa ra phương án này, Ủy ban Người dùng Thủ đô ở đầu dây bên kia đã đưa ra lời phủ nhận tuyệt đối.

 

Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu về chuỗi logic ảo ảnh đang hoành hành ở Hải Đô, các lãnh đạo của thủ đô như Lạc Sanh, Từ Tư Thanh cũng rơi vào trạng thái im lặng ngắn ngủi.

 

Chuỗi logic ảo ảnh có một ưu điểm, đối tượng mà nó bắt giữ chỉ là vật thể.

 

Tuy nhiên, nó có một nhược điểm lớn nhất, một nhược điểm chí mạng, đủ để khiến nó trở thành sự kiện chuỗi logic kinh hoàng nhất Hoa Hạ —

 

Tính ngẫu nhiên không phân biệt.

 

Ngẫu nhiên chọn vật phẩm, ngẫu nhiên bắt giữ không rõ nguyên nhân.

 

Toàn bộ Hải Đô, khắp nơi đều có vật thể bị nó bắt giữ, chuyển hóa màu sắc của bản thân thành nhân tố logic. Điều đó có nghĩa là, toàn bộ Hải Đô, khắp nơi đều tràn ngập nhân tố logic.

 

Người dùng tự nhiên không phải lo lắng hay sợ hãi những nhân tố logic này, chúng đều là nhân tố logic bình thường, những vật phẩm đó cũng không biến thành vật ô nhiễm.

 

Nhưng đối với người dân bình thường, điều này lại vô cùng nguy hiểm.

 

Con người khao khát siêu năng lực, khao khát sức mạnh to lớn. Nhưng sức mạnh to lớn này lại đi kèm với mối đe dọa tử vong không thể tránh khỏi.

 

Mỗi năm, toàn cầu có bảy nghìn người dùng tử vong.

 

Đây là vì tổng số người dùng trên toàn cầu cũng chỉ chưa đến mười vạn người.

 

Hải Đô hiện có hơn ba triệu công dân bình thường, không phải ai cũng có tư chất thức tỉnh trở thành người dùng, nhưng chỉ cần 1% số người thức tỉnh, đó đã là ba vạn người.

 

Ba vạn người này, mười năm sau, nhiều nhất cũng chỉ còn lại hai vạn.

 

Một vạn người gần như đã định sẵn một kết cục chết chóc.

 

Từ bỏ một đô thị phồn hoa nhất Hoa Hạ, và cứu lấy một vạn người.

 

Đối với chính quyền Hoa Hạ, đây chưa bao giờ là một câu hỏi lựa chọn, mà là một câu hỏi trả lời.

 

Chỉ trong vòng sáu giờ đồng hồ ngắn ngủi, trừ thành phố Xuyên Đô quá xa, bảy thành phố lớn còn lại đều cử người dùng và nhân viên đến Hải Đô, hỗ trợ Hải Đô thực hiện kế hoạch di tản cư dân.

 

Toàn bộ Hoa Hạ, Ủy ban Người dùng, Đội Thanh trừng, Viện Nghiên cứu Logic, tất cả đều được huy động vào kế hoạch di dân khổng lồ này.

 

Một mặt khác, đội trưởng đội thanh trừ Thủ Đô Cố Thanh Du, đội trưởng đội thanh trừ Trung Đô Vương Thao... cùng bốn người dùng cấp 5 mạnh mẽ khác cũng đang trên chuyến tàu ngầm đến Hải Đô. Đồng thời, một người dùng cấp 6 khác đã biết của Hoa Hạ, A04-Hộp Mù, cậu bé vừa mới thi xong một ngày ở trường, cũng được mời đến hỗ trợ giải quyết chuỗi logic ảo ảnh.

 

"Cái chuỗi logic thiểu năng trí tuệ gì thế này! Anh nói xem, hoặc là để em thi xong đi, mai em thi nốt ngày nữa là xong rồi. Hoặc là đừng để em thi, đến tìm em sớm hơn một ngày. Em vất vất vả vả thi một ngày, hóa ra là phí công!" Giọng trẻ con trong trẻo của cậu bé vang lên qua lỗ mic điện thoại, vẫn như cũ tràn ngập vô hạn oán niệm.

 

Tiêu Cẩn Dư ngạc nhiên: "Em cũng đến à?"

 

Lâm Hổ Phách vô ngữ nói: "Nói thật nhé, em thấy chuỗi logic của mình chẳng liên quan gì đến cái thứ ảo ảnh kia cả. Em đến làm gì, cũng đâu giúp được gì. Nhưng Cố Thanh Du nói, dù sao em cũng là người dùng cấp 6, chuyện lớn thế này, có lẽ có thể giúp được một chút." Cậu bé bất lực hừ một tiếng, lại nói: "Hơn nữa không phải nói, Thương Phán Quyết cũng bó tay với cái chuỗi logic ảo ảnh này sao."

 

Tiêu Cẩn Dư im lặng: "Em đến đâu rồi?"

 

"Ước chừng còn nửa tiếng nữa là đến Hải Đô, tín hiệu hơi kém, anh có nghe rõ không?"

 

Tiêu Cẩn Dư: "Nghe rõ... Đội trưởng Cố nói cũng không sai." Hiện tại, cách duy nhất để rời khỏi Hải Đô là tàu ngầm. Hiệu quả chuyển người dân thường là cực kỳ thấp, ngay cả khi huy động toàn bộ sức mạnh quốc gia, cũng phải mất ít nhất mười ngày để hoàn thành cuộc di chuyển hàng triệu dân. Nếu có thể giải quyết chuỗi logic này trong mười ngày đó, thì có thể tránh được những tổn thất kinh tế và nhân lực khổng lồ.

 

Hiện tại, Góc Nhìn Thứ Tư không nhìn thấy chuỗi logic này, Thương Phán Quyết cũng không thể cắt đứt nhân quả của nó từ xa, lại không biết nhân của nó là gì.

 

Vậy thì cách duy nhất để kết thúc chuỗi logic ảo ảnh là tìm ra chủ sở hữu của nó.

 

Hộp Mù không phản bác lời Tiêu Cẩn Dư, cậu bé là một trong những người dùng cấp 6 mạnh nhất Hoa Hạ, dù chỉ ở Hải Đô mà không làm gì, cũng là một sự hỗ trợ lớn.

 

Hơn nữa, bốn giờ trước, khi Cố Thanh Du chặn cậu bé ở cổng trường, giải thích về sự kiện ảo ảnh đang diễn ra ở Hải Đô, cậu đã không từ chối lời mời của đối phương.

 

Một chuỗi logic mà ngay cả Thương Phán Quyết cũng không tìm thấy dấu vết của nó, nhưng nó lại có thể bao trùm gần như toàn bộ Hải Đô mà không rõ nhân quả, và có thể duy trì cường độ cao như vậy trong bảy ngày...

 

Lâm Hổ Phách nói: "A03 và A05 chắc chắn là tiểu thư Hepburn và ông chủ Cẩn mà các anh nói rồi. Bây giờ em hoài nghi, chỉ là nghi ngờ thôi, dấu vết chiến đấu của người dùng cấp 6 mà Thương Phán Quyết phát hiện ở khu vực ô nhiễm số 18 Hải Đô, có phải là của hai người đó không?"

 

Chưa đợi Tiêu Cẩn Dư mở lời, người dùng cấp 6 trẻ nhất toàn cầu tự mình đưa ra câu trả lời: "Có thể là có, cũng có thể không. Chuỗi logic ảo ảnh này, nó bắt giữ nhiều đối tượng như vậy, duy trì thời gian lâu như vậy, phạm vi bao phủ lại rộng lớn như vậy..."

 

Giọng Túc Cửu Châu trầm thấp vang lên: "Nhóc nghĩ nó là ai?"

 

"Sao anh cũng ở đây?" Lâm Hổ Phách kinh ngạc.

 

Túc Cửu Châu: "Anh vẫn luôn ở cùng cậu ấy."

 

Lâm Hổ Phách: "..."

 

Cậu bé vô ngữ nói: "Cũng đúng, mỗi lần gặp hai người, đều là ở bên nhau, như hình với bóng. Theo em hiểu, loại chuỗi logic có phạm vi rộng và thời gian dài như vậy, thường có những hạn chế nhân quả rất mạnh, cách kích hoạt của nó chắc chắn rất khắc nghiệt. Chuỗi logic càng hữu ích, nhân quả càng phức tạp. Nhưng nó đã bắt giữ nhiều đối tượng như vậy, khiến người ta cảm thấy, nó dường như không có bất kỳ hạn chế nào.

 

"Trên thế giới chỉ có hai loại chuỗi logic là không có hạn chế."

 

Hộp Mù còn chưa nói, Tiêu Cẩn Dư trong lòng đã đưa ra câu trả lời. Giọng nói trong lòng cậu và giọng trẻ con của cậu nhóc cùng lúc vang lên—

 

"Vật ô nhiễm và người dùng cấp 6." Lâm Hổ Phách nói: "Chuỗi logic mạnh thật... Hắn là A02?"




 

(Thất Thất: tự nhiên tui thấy đổi xưng hô cho cp chính hơi sớm T....T cơ mà giờ đổi lại chắc tui toang mất, thôi mọi người hoan hỉ giúp tui.... )

Bình Luận (0)
Comment