Góc Nhìn Thứ Tư Chương 238
Hộp Mù bước ra khỏi phạm vi tấn công của vật ô nhiễm 003, đến bên cạnh mọi người. Cậu bé mở chiếc hộp nhỏ trong tay, cho mọi người xem những thứ bên trong.
Lâm Hổ Phách: "Xác nhận lại, bây giờ mọi người nhìn thấy gì?"
A04 - Hộp Mù là người dùng ở thủ đô, đây là lần đầu tiên cậu bé đến Hải Đô, tất cả người dùng và nhà nghiên cứu tại đây đều không hiểu rõ về cậu. Tuy nhiên, dựa vào tên người dùng "Hộp Mù", theo nghĩa đen có thể đoán được chuỗi logic của cậu bé.
Lạc Dao Dao rướn cổ nhìn vào thứ trong hộp, không hiểu hỏi: "Một quả bóng đồ chơi nhựa rất cũ, với một cục đá?"
Mấy nhà nghiên cứu khác cũng gật đầu: "Là một quả bóng đồ chơi và một cục đá."
Hộp Mù: "Hai thứ?"
"Là hai."
Nhà Mộng Tưởng hỏi: "Có vấn đề gì sao? Chẳng lẽ trước đây Hộp Mù em mở hộp mù, không phải mở ra hai thứ?"
Hộp Mù hít sâu một hơi: "Đương nhiên không phải." Cậu bé đảo mắt, sau một thoáng suy nghĩ, liền gọi điện cho Túc Cửu Châu.
Sau khi điện thoại được kết nối, cả hai bên không lãng phí thời gian, Hộp Mù nhanh chóng trình bày tình hình bên mình.
"...003 đã được em đào lên rồi, vấn đề của nó không lớn, chỉ cần thu nhận lại là được, bây giờ các nhà nghiên cứu ở Hải Đô đang làm việc đó. Tuy nhiên, em không cảm thấy ảo giác chuỗi logic khắp nơi trong không khí có thay đổi sau khi 003 được thu nhận lại." Hộp Mù phán đoán: "Em nghĩ, vì 003 được chia thành năm đoạn, việc chỉ tìm thấy một đoạn có lẽ không ảnh hưởng lớn đến nhân quả chuỗi logic đã được kích hoạt, ít nhất phải tìm thấy hai đoạn 003 nữa. Vượt quá một nửa mới có thể thay đổi cục diện chuỗi logic đang lan rộng khắp Hải Đô hiện nay."
Đây cũng là phán đoán của Tiêu Cẩn Dư và Túc Cửu Châu.
Tiếp đó, Hộp Mù trịnh trọng nói: "Thương Phán Quyết, em cảm thấy em sắp hỏng rồi."
Túc Cửu Châu và Tiêu Cẩn Dư: "...?"
Cậu bé dùng giọng trẻ con ngây thơ, vô cùng nghiêm túc nói: "Em thực sự gặp vấn đề lớn rồi! Em làm theo lời Góc Nhìn Thứ Tư nói, khi mở hộp mù hàng ngày thì chú ý quan sát sự thay đổi của nhân tố logic xung quanh. Dù em không nhìn thấy, nhưng em có thể cảm nhận được, quả thực như anh ấy nói, xuất hiện rất nhiều nhân tố logic khó hiểu. Nhưng sau khi em mở hộp... trong hộp lại có hai vật phẩm!"
Khi rời khỏi thủ đô, Tiêu Cẩn Dư đã đặc biệt nhắc nhở Hộp Mù. Việc đơn thuần mở hộp mù có thể tăng cường sức mạnh của cậu bé, nhưng suy nghĩ mới là nền tảng của một người dùng. Khi mở hộp mù, Lâm Hổ Phách có thể suy nghĩ và quan sát nhiều hơn, điều này có lẽ có lợi cho việc thăng cấp của cậu bé.
Tiêu Cẩn Dư nghĩ ngay: "Lần đầu tiên em quan sát, đã xảy ra tình huống như vậy sao?"
Cậu bé thông minh hiểu ý đối phương: "Không phải. Em đã mở rất nhiều hộp mù ở thủ đô, đến Hải Đô lâu như vậy cũng đã mở vài cái, đây là lần đầu tiên xảy ra tình huống mở ra hai vật phẩm."
Túc Cửu Châu: "Vậy thì không liên quan đến sự kiện ảo ảnh."
Tiêu Cẩn Dư bổ sung: "Có liên quan đến 'Thế giới chuỗi logic'."
Hộp Mù méo mó khuôn mặt: "Em có thể hiểu được, nếu em mạnh lên, em có lẽ thật sự có thể mở hai hộp mù từ một hộp. Nhưng em hoàn toàn không cảm thấy mình mạnh lên. Em không thay đổi gì cả, chuỗi logic của em tự thay đổi. Vậy thì phải làm sao đây, em sẽ không sắp sụp đổ đấy chứ."
Túc Cửu Châu đột nhiên hỏi: "Khi em mở hộp mù, có đứng gần 003 không?"
Hộp Mù: "..."
Không khí chợt rơi vào yên tĩnh.
Vật ô nhiễm 003, khi bản thân được nối điện, có thể khuếch đại nhân quả của bất kỳ chuỗi logic nào xung quanh nó.
Qua một lúc sau.
Trong điện thoại truyền đến giọng yếu ớt của Hộp Mù: "À, vậy thì không sao cả, em vừa mở một cái nữa, trở lại bình thường rồi, có thể là do bị chập điện. Ê các anh còn chuyện gì không, nếu không thì em cúp máy đây." Cậu bé nói rất nhanh, như thể nói xong rồi cúp điện thoại thật nhanh là có thể giảm bớt sự ngượng ngùng của mình.
Tiêu Cẩn Dư lập tức ngăn cậu bé lại: "Có chuyện. Hộp Mù, chúng tôi bây giờ không tìm thấy 003, em nói sơ qua quá trình em đào được 003."
Hộp Mù vừa định cúp điện thoại: "..."
Tiêu Cẩn Dư và Túc Cửu Châu không trực tiếp nói cho Hộp Mù suy đoán của mình.
Suy đoán này quá sức lật đổ thế giới.
Nếu vạn vật đều được cấu tạo từ chuỗi logic, vậy thì con người đi lại ở mọi ngóc ngách của Trái Đất, có phải đều phải đề phòng chuỗi logic có thể sụp đổ, mất kiểm soát bất cứ lúc nào không?
Chuỗi logic rốt cuộc là gì?
Nhân tố logic là gì?
Vật chất được cấu thành từ nhân tố logic, vậy nguyên tử là gì, điện tử thì sao, vật lý cơ bản thì sao?
Thế giới quan mà con người đã khai phá, khám phá vũ trụ, vào lúc này đều sẽ đồng loạt sụp đổ.
Vật ô nhiễm 003 gần hộp điện, là một đoạn cáp điện, được chôn dưới lòng đất.
Hơi Thở Sự Sống đã ngăn chặn hiệu quả khí tức ô nhiễm của nó, vì vậy trước khi 003 được đào lên, Lạc Sanh và Lạc Dao Dao đứng gần hộp điện đều không bị ảnh hưởng.
Lớp đất dày đã cản trở bước chân của vật ô nhiễm này trong việc ô nhiễm con người, nhưng cũng khiến Hộp Mù gặp khó khăn lớn hơn trong việc đào nó lên. Chỉ là một đoạn cáp dài ba mét, Hộp Mù đã đào một cái hố sâu rộng tới năm mét ở xung quanh, mới tìm được vị trí cụ thể của nó.
Nghe lời Hộp Mù nói, Tiêu Cẩn Dư và Túc Cửu Châu nhìn nhau, hai người lập tức nghĩ đến -
"Dưới lòng đất?"
Tiêu Cẩn Dư phân tích: "Nếu bị Hơi Thở Sự Sống ngăn chặn, thì có thể giải thích được rồi. Vật ô nhiễm 003 mà Thượng Tư Cẩn chôn ở ngã tư này, chắc chắn đã được hắn ta chôn rất sâu, sâu đến mức chúng ta hoàn toàn không cảm nhận được khí tức ô nhiễm của nó."
Túc Cửu Châu: "Nhưng nhân quả của 003 muốn có hiệu lực, phải được kích hoạt chuỗi logic trong phạm vi 1.81 mét xung quanh nó. Thượng Tư Cẩn chỉ dừng lại rất ngắn ở ngã tư này, hắn ta không thể đào một cái hố để ném chuỗi hạt xuống đất, đến gần 003."
Tiêu Cẩn Dư mím môi, rất nhanh cậu suy nghĩ: "Nếu hắn ta đã đào một cái hố từ trước thì sao?"
Túc Cửu Châu quét mắt nhìn xung quanh: "Ngã tư này không có bất kỳ cái hố nhân tạo nào thông xuống lòng đất..."
Giọng người đàn ông chợt tắt.
Tiêu Cẩn Dư nhìn theo ánh mắt của Túc Cửu Châu, ánh mắt cậu rơi vào cống thoát nước bên đường.
Tiêu Cẩn Dư sững sờ: "Hắn ta chôn 003 ngay bên dưới cống thoát nước, rồi ném chuỗi hạt vào từ cống thoát nước?"
Túc Cửu Châu thu lại ánh mắt, yên lặng nhìn thanh niên: "Đây là cách khả thi nhất. Bây giờ, ngã tư này có tổng cộng sáu cống thoát nước."
.......
Thương Phán Quyết có lẽ cả đời này cũng không thể tưởng tượng được, có một ngày mình sẽ được chủ nhân triệu hồi ra, sau đó...
Đào đất.
Là một chuỗi logic có thực thể, không phải ảo ảnh, Thương Phán Quyết từng là chuỗi logic số một của Hoa Hạ, được hưởng mọi vinh quang và sự ngưỡng mộ. Nhưng dù vinh quang đến mấy cũng không thể ngăn cản, mũi thương đen sắc bén của nó dính đầy bùn đất ẩm ướt, chưa đợi Thương Phán Quyết kịp phản ứng gì, Túc Cửu Châu điềm tĩnh cầm thân thương, lại "xúc" một nhát nữa.
Thương Phán Quyết: "..."
Cuộc đời này đúng là không thể sống tiếp được nữa.
Bây giờ mất kiểm soát biến thành vật ô nhiễm, có kịp kéo tên cẩu nam nhân này chết chung không?
Nói chung thì, Góc Nhìn Thứ Tư thực ra cũng là một chuỗi logic có thực thể hiếm thấy. Nhưng nó chỉ cấu thành nên nhãn cầu của Tiêu Cẩn Dư, con người không có khả năng dùng hai con mắt để đào đất, nên vào lúc này, Tiêu Cẩn Dư đứng từ xa, chỉ có thể nhìn Túc Cửu Châu một mình sử dụng Thương Phán Quyết, mỉm cười đào đất.
Tiêu Cẩn Dư chần chừ một lát -
Cậu như thế nào lại cảm thấy người đàn ông này chẳng thấy chút phiền phức nào, ngược lại dường như còn rất thích thú?
Thậm chí... Thương Phán Quyết trong tay anh, những nhân tố logic xung quanh dường như càng phát sáng rực rỡ hơn?
Tiêu Cẩn Dư không thể hiểu được nhìn một lúc lâu, cuối cùng kết luận "chắc là vật ô nhiễm 003 đã ảnh hưởng đến mức độ hoạt động của các nhân tố logic lân cận".
Lời tác giả:
Thương Phán Quyết: Thà chết ngay từ đầu còn hơn!
Lời Thất Thất:
Thương Phán Quyết: Cẩu nam nam, khi mới yêu đương thì lấy tui ra khoe mẽ, gần tới tay rồi thì mang đi đào đất.!!!!!!
Huhu.
Triệu Hận: Có ai khum, cíu tui..... Lên sân khấu thì ít, mỗi lần lên đều chỉ để tấu hài với ăn hành!!!!
Tiến sĩ Từ: Ngoan, chờ giải quyết xong đám quỷ này liền tới tìm em.