Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 336

Viêm không cự tuyệt đề nghị đòi giúp đỡ của Vân Thăng, với hắn,kết thúc chiến sự phương bắc chính là có thể chuẩn bị Hỏa năng lượng sớm hơn để nghênh đón Thương.

Tuy chỉ huy thể như Cẩm Thạch không có gì để “tranh công”, nhưng bọn chúng đã xem “sứ mạng” là nhiệm vụ cao cả nhất và là ý nghĩa của cuộc sống.

“Đúng, căn cứ theo ‘Trùng điển’ quy định về phép tắc giữa hai Cẩm Thạch độc lập, nếu không có can thiệp của Thương, tri viện của ta với ngươi đã kết thúc. Hành động của người bây giờ thuộc ‘hành vi không tất yếu phải chấp hành’trong điển, ta không cách nào cung cấp chiến trùng cho ngươi.” Viêm khiến Vân Thăng nghĩ sao hắn lại ‘ki bo’và không hiểu nổi.

Vân Thăng là đến giúp đỡ, đối với một con trùng tử đến giúp đỡ hắn mà Viêm lại có phản ứng “không biết nể mặt” này, Vân Thăng không thể không thừa nhận, tư duy của trùng tử hắn đoán không nổi,nhất là hành vi quy định trong “Trùng điển” hắn hoàn toàn không biết.

Có một điều hắn rất rõ, Viêm quả thật không cần Cẩm Thạch khác đến chỉ huy quân đoàn, tinh thần thao túng của hắn đủ đối phó cả cục diện. “Đề nghị” vừa rồi của hắn, Đúng là cả “kê cân” (Gân gà – nhạt nhẽo, vô vị) cũng không bằng.

Không kiếm chát được binh đoàn chiến trùng, kế này không được, Vân Thăng lại lập tức sinh ra kế khác, mắt hắn láo liến dò hỏi: “Căn cứ ‘Trùng điển’ thì quyết định vừa rồi của ngươi không sai, nhưng ta giúp ngươi tiêu diệt kẻ thù, theo ‘Trùng điển’thì ngươi có thể cung cấp cho ta cá I gì khác chư?”

Viêm trả lời rất nhanh: “Đúng, ngươi rất thông minh, ta nghĩ ngươi có thể tìm thấy và chiếm đoạt Mộc Nguyên Thể tại phương bắc.Ngươi ít nhất đã từng là một Cẩm Thạch có ổ trùng tử cấp ba sao, chỉ có Cẩm Thạch cấp này mới có được trí tuệ như ngươi. Căn cứ ‘Trùng điển’, nếu ngươi xuất chiến chi viện, ta có thể cung cấp Hỏa năng lượng tương ứng cho ổ trùng tử mà ngươi vừa mới xây dựng.”

Trong lòng Vân Thăng đại hỉ, trùng ngố bây giờ thiếu nhất là năng lượng, nếu có thê kiếm được sự bảo kê của Viêm thì tốt biết bao.

Không ngờ, Viêm lại tiếp tục: “Có điều, trước khi Thương giá lân ta vẫn chưa có thời gian đê đưa đi. Vì chiến sự phương bắc này ta không thê để bọn trùng tư đi đến ô trùng tử của ngươi mà giao năng lương Hoa năng, nên phải đợi chiến sự kết thúc, tuyệt không nuốt lời.”

Vân Thăng trợn tròn mắt, đợi Thương giá lâm, không biết hắn và trùng ngô đã bị cô ả cầm cung ấy ăn thịt không biết bao nhiêu lần.

“Viêm, ta có đề nghị, nếu trước mắt Hỏa năng lượng không thể đưa đi quá xa, vậy chúng ta có thể dùng chiến trùng để trao đổi?” Vân Thăng không thể sinh tiếp kế thứ ba.

“Hử?...Có thể, tuy không phù hợp‘Trùng điển’, nhưng thích hợp với quy tắc ‘trao đôi công bằng’, ta sẽ căn cứ theo chiến tích của ngươi mà tính toán bồi thường cho ngươi.” Viêm suy ngẫm một lúc cuối cùng đã thông cảm quyết định.

“Cụ thể là tính thế nào?” Vân Thăng ‘so đo’ hỏi dồn, tính toán trong thời mạt thế này là cần thiết!

Viêm hơi kinh ngạc, nhưng nó vẫn căn cứ theo quy định đối đãi với một Cẩm Thạch mà nói với Vân Thăng: “Ta sẽ căn cứ vào tỉ lệ số lượng trùng tử phải hao tổn trước đây, ngươi diệt được bao nhiêu địch ta sẽ đền cho người một số lượng tương ứng, ví dụ một con Đa Túc trùng địch mà ta cần tốn chín con Thanh Giáp nguyên thuy, ta sẽ căn cứ theo quy định, nếu đợi sau khi chiến sự kết thúc ta sẽ đền cho ngươi đúng số lượng đó, nhưng nếu trong lúc chiến sự, ta chi có thể cho ngươi một nửa số lượng ấy.”

Vân Thăng ngẫm nghĩ một lúc, thật ra phương án bồi thường của Trùng tộc không khắc khe, nếu phải bồi thường toàn bộ số lượng thì Viêm tự đích thân noãn hóa trùng tử lên chiến trường cho rồi, còn cần chi hắn?

Giảm đi một nửa thì hai bên cùng có lợi.

Nghĩ như thế, trong lòng hắn cắn răng: một nửa thì một nửa, ít ra Viêm không lừa hắn.

Đa Túc trùng mà Viêm nói chính là Phi Đới quái mà Vân Thăng vẫn gọi, lúc ở rừng Bao Tử đại trại hay từng chi huy Thanh Giáp trùng giao chiến với nó.

Lúc ấy một con Thanh Giáp II và bốn con Thanh Giáp nguyên thủy khi chưa có hắn tham dự hai bên cân tài cân sức, nếu cuối cùng mà hắn không tiếp tay chắc đã tư chiến hết.

Hắn đã từng tính toán chiến lực cua một con Thanh Giáp II, một con như thế bằng năm con Thanh Giáp trùng nguyên thủy. Nên nếu đổi qua thì việc Viêm nói tám chín con Thanh Giáp trùng đối phó một con Phi Đới quái quả đúng là sự thật.

“Thành!” Vân Thăng dùng thuật ngữ như con người, Câm Thạch có khả năng ăn não người và học tập tri thức tình báo của họ, nên điều này không khiến Viêm phai hoài nghi chi.

Tiếp đến, hắn cẩn thận tính toán thực lực bản thân, tuy thân hình có phần lại thu nhỏ hơn, nhưng công thêm bao nhiêu đặc tính sinh vật khác nhau, ít ra cũng có thực lực hơn Xích Giáp II.

Có điều hắn cũng không định mạo hiểm dây vào bọn Phi Đới quái. Đây là một chiến trường thật sự, mỗi phút mỗi giây giao chiến đều có vô số trùng tử mất mạng.

Còn hạn như Khủng Bố Chi Tử thì với hắn là vô địch rồi, nghĩ cũng chả cần nghĩ, một khi nó uất hiện tự nhiên có Viêm sai chiến trùng đi nghinh chiến.

Mục tiêu chọn lựa đầu tiên của hắn là bọn Bào tơ Thổ trùng cấp độ giống Xích Giáp trùng, đấy là một loài trùng địch có cánh trong suốt, và thân hình màu sắc sặc sỡ, thân tựa con cánh cam phóng to của rừng Bao Tử.

Thân hình của Bào Tơ Thổ trùng không khác mấy Thanh Giáp trùng nguyên thủy, chỉ là nó có vẻ mập mạp hơn nhiều, công kích của chúng đơn giản nhưng lại hiệu quả, mỗi khi gặp gặp trùng địch sẽ lập tức nhả bào tơ độc tố sắc màu rực rỡ quấn chặt lấy con mồi. Con mồi càng giẫy giụa thì lại càng quấn chặt hơn, đồng thời độc tố cũng thâm nhập vào thể nội càng nhanh.

Không biết bao con Thanh Giáp trùng còn chưa kịp giẫy giụa đã chết ngay trên tay bọn chúng. Không phải do độc tố mà là do bị quấn quá chặt, mất đi khả năng phi hành, rơi xuống mặt đất bị bọn địch trùng xé xác.

Nhưng với con khác người như Vân Thăng, uy hiếp của việc bị trói buộc đã giảm không ít. Hăn không những có thể phun lửa thiêu rụi Bào Tơ, đôi cánh và cẳng sắc bén của hắn đều là căn ban của Kim Giáp trùng, hơn hẳn Thanh Giáp trùng, chi cần không bị bọn Bào Tơ công kích cùng lúc, và không ngừng quấn lấy thì không mấy nguy hiếm.

Hơn nữa hắn còn có 1 khả năng đặc biệt- bay và đổi màu đến tập kích!

Ơ chỗ Viêm, một con Bào Tơ Thổ Trùng cò thê đổi được nừa con Thanh Giáp trùng, nhưng với Vân Thăng như thế đã quá đủ.

Trùng tử không cần nghỉ ngơi, chiến tranh một phút cũng không dừng lại, trừ việc theo lệ ba ngày về lãnh dịch thể thức ăn một lần, hắn có đủ thời gian đê tích lũy số lượng.

Hắn cũng chả sợ Viêm không biết được chiến tích của mình, trong phạm vi của thao túng tinh thần mạnh mẽ của Cẩm Thạch, từng góc ngách nhỏ trên chiến tuyến nó đều rõ mồn một.

Không lâu sau, Vân Thăng là thể độc lập hỗn trong trùng đoàn phần đông Thanh Giáp trùng, hắn điều màu sắc thành màu xám đen, hòa vào màu sắc của bầu trời.

Trừ khi hắn vẫn cánh, không thì một khi tăng tốc xông thăng căn ban khó mà nhìn ra được bóng hình hắn.

Những động tác khó mà hắn luyện tập không mấy nhuần nhuyễn tại cự phần đê trốn tránh bọn Phi Đới quái lớn mạnh, trong chiến trường hỗn loạn không ngừng truy tìm bóng hình cua Bào Tơ Thô trùng đê rồi đột kích tiêu diệt. Một khi thành công, hắn lại cố chịu đựng nuốt nó vào bụng.

Hắn cần kha năng quấn của bọn Bào Tơ Thô trùng.

Đây là một trong những kỹ năng quan trọng đê sau này đối phó Phi Đáp quái.

Bệnh viện Cảng Thành.

“Ma ma,con đã gặp nó.”Kha Tiêm Nhi đưa tay vuốt ve khuôn mặt bà cụ đã hôn mê bất tinh lâm nhâm.

“Nhưng, vì sao hắn lại không muốn chiếm đoạt cung mà chi lấy đi lệnh bài…” Giọng cô nhẹ tuênh.

“Ma ma, con thất bại quá đúng không? Ngay cả lệnh bài người cho con cũng không giữ được, đã thế còn không giết nổi một con trùng tử.”

“Nhưng nó chắc chắn phả chết, no` không thê tiếp tục tồn tại trong thế gian này.”

“Ma ma, người có biết không, Hầu gia gia hôm nay đã nói phía quân đội và tổng bộ đều nhất trí toàn lực ủng hộ chúng t,a ủng hộ con giết chết con trùng tử này.”

“Người vẫn lo lăng ta và họ có xung đột, nhưng bây giờ họ đều đứng về phía con, Tiêm Nhi hi vọng biết bao ma ma sẽ tỉnh lại, người chắc hăn sẽ bớt lo lắng cho con hơn.”

“Con nhất định sẽ không phụ lòng hi sinh của người,không cần bao lâu nữa, ta sẽ mang thủ cấp của con trùng tư đó đến gặp người.”

“Người từng nói, không đến lúc vạn bất đắc dĩ không được phép sử dụng loại tà thuật ấy, nhưng Tiêm Nhi trước mặt hắn lại kéo không nôi cung…”

“Con đã hạ lệnh cho bắt hết những người có cảm ứng với cung còn lại, người sẽ tha thứ cho con , phải không ma ma?...”

Kha Tiêm Nhi suy ngẫm đi đến cạnh giường bệnh, thảm cỏ xanh ngoài ô cửa đã ngả sang màu đất vàng, chỉ còn một số loài thực vật còn cố gắng cầm cự, nghe nói bọn viện khoa học đang gấp rút nghiên cứu.

“Thuật chu, hắn gần đây lần lượt xuất hiện tại tiền tuyến phương bắc, có phai tấn công?” Tống Mật nho tiếng hoi.

Tiêm Nhi kéo rèm cửa lại trầm mặc một lúc nói: “Không cần, đợi ta hoàn thành ngón Sở Thuật này sẽ hành động, những người trong danh sách đã bí mật bắt giữ rồi chứ?”

“Thưa, còn ba người thân phận phức tạp, người xem có nên….” Tống Mật do dự.

“Thân phận phức tạp? Ý ngươi nói là thân phận lúc ở thời đại dương quang? Những người trong danh sách chưa bị bắt, ai không có thân phận?” Kha Tiêm Nhi cười nhạt.

“Trong ba người này, có một người từng là diễn viên, sau khi Hắc Ám giá lâm đã tích cực phối hợp với tổng bộ tuyên truyền tinh thần kháng trùng tử, người ủng hộ của hắn rắt nhiều, lại rất có năng lực kêu gọi từ phía dân gian, sức anh hưởng vô cùng lớn. Hắn đã được rất nhiều bình d6an chọn làm lãnh tụ tinh thần cho việc kháng trùng tử, thậm chí còn hợ p tác với chúng ta. Người thứ hai đã từng đổ hết tài sản để cho tông bộ luyện vụ khí. Người thứ ba có đứa con trai làm việc trong đội năng sĩ tổng bộ cấp A bây giờ, theo hồ sơ hiển thị thì rất có khả năng đột phá thành cấp S…”Tống Mật nhăn mày nói.

“Minh tinh? Dân gian? Vậy ngươi hãy dùng máu của môn nhân Sở Thuật đê cho bọn bình dân hiêu rằng, thời đại đã đổi thay, hãy để họ thấy ai mới là lãnh tụ thật sự, còn việc sản xuất vũ khí hãy để tổng bộ phái người tiếp thụ là được. Người cuối cùng ấy ta có biết, nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ ta không muốn động đến hắn, người đó… Nếu không phải hắn có cảm ứng với cung không kém gì ta, ta họa may có thê tha hắn một con đường sống, nhưng hiện tại…ta chỉ nói một lần, toàn bộ bắt về, không ai được sót.” Kha Tiêm Nhi lạnh lùng hạ lệnh.

“Tuân lệnh!”Tống Mật nghe xong, lập tức thừa lệnh không chút do dự.

Bình Luận (0)
Comment