Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 9

Bởi vì không còn mặt trời, quan niệm về thời gian của mọi người cũng rơi vào hỗn loạn, tuy rằng vẫn còn đồng hồ có thể cho thấy được ngày giờ chính xác, thế nhưng ngươi làm sao nói bây giờ là ban ngày mà không phải là buổi tối? Bây giờ lúc nào mà chẳng phải là buổi tối!

Cho nên kể từ lúc Xích Giáp Trùng không còn xuất hiện nữa, mọi người đều dần dần tính giờ theo hai mươi bốn tiếng, đã chẳng còn phân biệt sáng tối ngày đêm gì nữa.

Cửa chính tòa nhà số tám bị Xích Giáp Trùng phá hủy đã không còn vật liệu để sửa chữa lại, lục tục có người từ những tòa nhà khác dọn sang sống ở đây, đến 20 giờ, Sở Vân Thăng nhìn qua mắt thần mới thấy trước phòng mình đã ngồi đầy người đến đây tránh nạn.

Tựa như chỉ khi ở trong tòa nhà số tám này mới khiến cho người ta cảm thấy an toàn, số người càng ngày càng nhiều, ngồi được hai tiếng đồng hồ thì rốt cuộc cũng bắt đầu có người không nhịn được đến gõ cửa phòng Sở Vân Thăng.

Sở Vân Thăng không để ý đến bọn họ, bây giờ để ý chính mình cho tốt cũng đã không tệ rồi, qua trận chém giết sinh tử mười mấy tiếng trước, hắn biết rõ nếu muốn sinh tồn trong cái thế giới lúc nào cũng có thể xuất hiện lũ côn trùng này, nhất định phải nắm chắc việc tu luyện nguyên khí của mình.

Trong hai ngày nay hắn lại nghĩ ra hàm nghĩa của mười mấy ký hiệu trong sách cổ, phát hiện ra trình độ tu luyện nguyên khí của mình bây giờ chỉ là Một Nguyên Thiên, trình độ này quá thấp! Không chỉ số lượng nguyên khí mà cơ thể có thể hấp thu không nhiều lắm, mà đến cả đẳng cấp nguyên phù có thể chế tạo cũng bị hạn chế rất lớn.

Nguyên phù hiện đang là phương tiện sinh tồn của hắn, tình huống của bản thân hắn không giống với những cao thủ có thể tự mình thức tỉnh kia.

Những người có tư chất có thể tự mình thức tỉnh, tuy rằng chỉ có một thuộc tính, hoặc là lửa, hoặc là băng, hoặc có lẽ là một loại nào đó khác, trong sách cổ có giới thiệu rất nhiều loại, thế nhưng bọn họ sau khi thức tỉnh đều có thể trực tiếp sử dụng uy lực của năng lượng trong cơ thể, cũng giống như trong thân thể của họ đã phong ấn sẵn một tấm nguyên phù.

Như gã nắm đấm băng lúc trước, chỉ cần vung nắm đấm là có thể đánh ra băng tuyết. Điều này Sở Vân Thăng không làm được, như trong sách cổ nói thì hắn thuộc về dạng tu luyện theo phương pháp chính thống, chỉ khi nào nguyên khí trong cơ thể tu luyện đến cảnh giới Ba Nguyên Thiên, mới có thể không cần mượn sức mạnh của nguyên phù nữa mà là tu luyện các chiến kỹ cho bản thân, đương nhiên nếu như khi đó còn kết hợp thêm nguyên phù, thì uy lực sẽ càng mạnh mẽ hơn.

Trước đó, hắn phải mượn nguyên phù để sử dụng sức mạnh của bản thân, tất nhiên khác với người khác, tính đa dạng của nguyên phù khiến hắn có thể sử dụng các kỹ năng của nhiều thuộc tính khác nhau. Hơn nữa với sự giúp đỡ của nguyên phù, uy lực sẽ không thua kém gì những người tự thức tỉnh.

Hiện tại hắn miễn cưỡng có thể chế tạo nguyên phù cấp hai, nếu như muốn chế tạo nguyên phù cấp ba thì nhất định phải nhanh chóng tu luyện lên đến cảnh giới Hai Nguyên Thiên.

Nguyên phù cấp ba mới là nguyên phù chính thức có khả năng sử dụng nhiều lần, không giống như những nguyên phù chỉ dùng một lần trong tay Sở Vân Thăng hiện nay, cứ khi nào hết nguyên khí lại phải vội vàng thay một nguyên phù mới.

Để từ cảnh giới Một Nguyên Thiên tiến lên cảnh giới Hai Nguyên Thiên cũng không phức tạp, dựa theo những gì mà sách cổ viết, chỉ cần lần lượt xả hết nguyên khí trong cơ thể, sau đó lại nạp đầy trở lại, tổng cộng chín chín tám mươi mốt lần, khiến cho các bộ phận trong cơ thể được nguyên khí rèn luyện đầy đủ thì đến sau lần tám mươi hai đã là cảnh giới Hai Nguyên Thiên rồi.

Thế nhưng tốc độ tu luyện của hắn thực sự quá chậm, chậm như một con ốc sên! Tuy rằng trừ ăn với ngủ thì Sở Vân Thăng cơ bản đều là liều mạng tu luyện nguyên khí, thế nhưng lượng nguyên khí trong cơ thể vẫn tăng trưởng cực kỳ chậm chạp, hoàn toàn không bị tâm tình nôn nóng của hắn ảnh hưởng chút nào!

Với tốc độ thế này, phải đến tám chín ngày Sở Vân Thăng mới có thể khôi phục toàn bộ nguyên khí, dù cho không tính đến thời gian xả nguyên khí ra thì nhất định cũng phải mất hai năm hắn mới đạt đến cảnh giới Hai Nguyên Thiên!

Hai năm? Nếu như là lúc hòa bình như thời đại Mặt Trời, hắn thật có thể từ từ tu luyện, thế nhưng bây giờ chính là thời đại Bóng Tối đâu đâu cũng là nguy hiểm, chắc chắn việc đó là không thể! Hiện tại chỉ riêng việc đối phó với ba con Xích Giáp Trùng cũng đã khiến hắn kiệt sức, nếu như lại gặp phải một lũ côn trùng lên đến hơn năm mươi con như mười mấy tiếng trước, vật thì chẳng phải bản thân mình đến cơ hội để chạy trốn cũng chẳng có sao?

Hai năm đã đủ cho lũ côn trùng giết chết hắn vô số lần!

Phải tìm ra một cách tu luyện tốt hơn, bằng không dù cho có được một thứ nghịch thiên như sách cổ thì Sở Vân Thăng vẫn có thể gặp phải nguy hiểm tính mạng bất cứ lúc nào!

Hắn lại lần nữa lấy sách cổ ra, không ngần ngại lật tới lật lui nghiên cứu. Hắn tin chắc trong này nhất định sẽ có biện pháp, chỉ là lượng chữ mà mình biết quá ít, chứ không nếu như có thể đọc hiểu sách cổ một cách lưu loát, bên trong nhất định sẽ có thứ gì đó mà hắn còn chưa nghĩ đến!

Trải qua một phen tìm kiếm, tốt xấu thì hắn cũng tìm được vài thứ đáng chú ý, lần lượt thử nghiệm thì phần lớn đều thất bại, chỉ còn lại một thứ có tên là nguyên phù Nhiếp Nguyên.

Sở Vân Thăng nhìn tên gọi của cái nguyên phù này mà không dám chắc chắn, tuy rằng ba chữ này hắn đều có thể nhận ra được, thế nhưng phần giới thiệu về công dụng của nguyên phù phía sau thì đến hơn hai phần ba hắn hoàn toàn không nhận ra. Bất quá cũng may là phương pháp chế tạo hắn vẫn có thể đọc hiểu.

Cái nguyên phù này là một nguyên phù cấp hai, phải dùng đến toàn bộ nguyên khí của hắn mới chế tạo được. Vừa rồi vội vã thử nghiệm những biện pháp khác khiến cho nguyên khí của hắn đã tiêu hao gần một nửa, nếu muốn chế tạo thì cũng không thể, đành phải đợi thêm khoảng chừng bốn ngày nữa!

Trong bốn ngày này, hắn tu luyện mệt thì lấy nỏ ra tiếp tục luyện tập giáo trình tập bắn mà hắn đã đặt ra từ sau buổi tối ngày hôm trước, liều mạng tập luyện độ chính xác. Với trình độ nguyên khí chỉ đủ để bắn ra vài mũi tên của hắn, kỹ thuật bắn hiển nhiên vô cùng quan trọng. Nếu như bắn trật thì sẽ tổn thất một lượng nguyên khí rất lớn.

Trải qua bốn ngày tu luyện, lại cộng thêm nguyên phù Lục Giáp tăng cường cho tiềm lực thân thể hắn, khiến cho hắn tự tin có thể chắc chắn bắn trúng một con Xích Giáp Trùng trong bán kính ba mươi mét, điều kiện tiên quyết là con Xích Giáp Trùng đó phải đứng yên, dù sao thì khả năng có thể bắn trúng mục tiêu di động không phải là một sớm một chiều là có thể luyện ra được, cái càng quan trọng hơn chính là kinh nghiệm.

Bốn ngày sau, hắn rốt cuộc chế tạo xong nguyên phù Nhiếp Nguyên, thế nhưng đến khi sử dụng lại gặp phải một vấn đề. Bất luận là Sở Vân Thăng kích hoạt nó thế nào thì cũng không thấy nguyên phù tự động hấp thu nguyên khí thiên địa.

Trăn trở một lúc lâu, Sở Vân Thăng đột nhiên lóe lên ý tưởng, nếu như tấm nguyên phù này không hấp thu được nguyên khí sơ khai trong trời đất, vậy liệu có chứng tỏ rằng nó có thể hấp thu nguyên khí từng được cải tạo qua chứa trong cơ thể?

Nghĩ là làm, hắn lập tức bắt tay hành động, chẳng qua lại chán nản nhận ra với lượng nguyên khí ít ỏi còn lại trong cơ thể mình căn bản không cách nào thử nghiệm được.

Hắn lập tức nghĩ đến Xích Giáp Trùng, lồng bảo vệ màu đỏ trên người con súc sinh này tuyệt đối là do nguyên khí tạo ra, chứng tỏ trong cơ thể chúng nhất định phải có nguyên khí tồn tại!

Sở Vân Thăng lập tức mang thi thể của con Xích Giáp Trùng mình cất giấu ra, điều khiển nguyên phù, quả nhiên! Nguyên phù lúc trước còn sống chết không có động tĩnh gì, giờ lập tức bắn ra một tia sáng trắng chiếu lên trên xác chết con Xích Giáp Trùng, tiếp theo đó là từng vầng sáng màu trắng ngà bị nguyên phù hút vào trong bản thể, khoảng chừng chỉ mất mười giây đồng hồ, nguyên phù thu ánh sáng trắng lại, Sở Vân Thăng giơ nguyên phù lên nhìn, trên khoảng trống mặt trên tấm nguyên phù giờ đã có thêm một hoa văn hình ngọn lửa chiếm diện tích gần một phần sáu.

Sở Vân Thăng đoán, cái này hẳn là đã nói rõ nguyên khí trong cơ thể Xích Giáp Trùng chính là thuộc tính lửa.

Bất quá ngay khi hắn đang định thu nó vào nguyên phù Vật Nạp, lại vui mừng phát hiện ra giữa hắn và nguyên phù Nhiếp Nguyên có một mối liên kết nguyên khí khó nhận ra, có thể lập tức khiến nguyên khí trong nguyên phù chảy ngược vào cơ thể Sở Vân Thăng!

Đương nhiên hắn có thể ngăn cản việc chảy ngược này nhưng lại không làm, hắn muốn xem thử sẽ có chuyện gì xảy ra!

Toàn bộ quá trình nếu so với khi hút vào thì chậm gấp đôi, đến gần hai mươi giây, đến khi hoa văn ngọn lửa trên nguyên phù biến mất, nguyên phù cũng tan rã thành từng mẩu vụn, nguyên phù cấp hai chỉ có thể sử dụng một lần!

Thế nhưng Sở Vân Thăng lại không hề đau lòng chút nào vì sự tan biến của nguyên phù, trái lại giờ hắn đang hưng phấn muốn hét lớn, hắn có thể cảm giác được nguyên khí trong cơ thể mình rõ ràng đã được bổ sung đến một phần ba!

Đây là trình độ mà hắn phải tu luyện vất vả ba ngày mới có thể đạt đến!

Hắn làm sao mà không kích động được, năng lượng trong cơ thể một con Xích Giáp Trùng khi được nguyên phù chuyển hóa có lẽ đã bị hao tổn một lượng lớn, thế nhưng vẫn có thể bổ sung gần một phần ba nguyên khí cho hắn!

Như vậy, hắn chỉ cần ba con Xích Giáp Trùng là có thể bổ sung nguyên khí cho cơ thể phục hồi đến trạng thái hoàn hảo, mà không cần phải khổ sở tu luyện đến tám chín ngày nữa!

Trong đầu hắn lập tức hiện ra một kế hoạch tu luyện, đúng là thứ mà mấy ngày nay hắn đang đau khổ tìm kiếm.

Đầu tiên là chế tạo một tấm nguyên phù Nhiếp Nguyên, sau đó lại dùng tám ngày tu luyện cho nguyên khí khôi phục đầy. Bây giờ hắn đã có thể bắn ra sáu mũi tên băng khi nguyên khí sung túc, như vậy nếu như trong tình huống lý tưởng tiến lùi hợp lý, có thể đóng băng sáu con Xích Giáp Trùng. Khi Xích Giáp Trùng trong trạng thái đóng băng thì cơ thể không còn lồng năng lượng bảo vệ cơ thể, có thể dùng cách khác để giết chết nó, rồi dùng nguyên phù hút lấy nguyên khí của sáu con Xích Giáp Trùng.

Bởi vì nguyên phù chỉ có thể sử dụng một lần, sau khi đã hút đầy nguyên khí thì dù có phóng ra ít nhiều bao nhiêu nguyên khí, khoảng trống tạo ra trên phù thể cũng không thể nạp lại lần nữa được.

Cho nên để có thể sử dụng nguyên phù cách hiệu quả nhất, trước hết phải hút đầy nguyên khí, sau đó sẽ chia ra hai lần truyền vào cơ thể mình, mỗi lần vừa đủ cho mình hồi phục hoàn toàn nguyên khí, đương nhiên vào lần thứ hai khi nguyên phù đã phóng hết nguyên khí thì sẽ tự động tan biến.

Như vậy, sau khi đóng băng sáu con Xích Giáp Trùng rồi dùng nguyên phù hút lấy nguyên khí của chúng, trong cơ thể mình đã gần như cạn sạch, có thể lập tứ bổ sung lần đầu tiên, sau khi khôi phục lại lập tức chế ra một tấm nguyên phù Nhiếp Nguyên mới, do đó nguyên khí trong cơ thể lại trở nên trống rỗng, rồi tiếp tục bổ sung lần hai, nguyên phù cũ sẽ hỏng, nhưng sau khi khôi phục nguyên khí, bản thân mình lại có thể bắn chết sáu con côn trùng, dùng nguyên phù mới hút lấy nguyên khí, cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Trên lý luận, hắn chỉ cần giết chết 243 con Xích Giáp Trùng là có thể đột phá cảnh giới Một Nguyên Thiên, tiến vào cảnh giới Hai Nguyên Thiên, có thể chế tạo nguyên phù cấp ba sử dụng được nhiều lần, không cần thiết phải tiếp tục khổ sở tính toán số lần sử dụng nguyên phù như giờ nữa!...

Bình Luận (0)
Comment