Hắc Đạo Tình Duyên

Chương 3

Trên màn hình tivi, hai quyền thủ đang so tài kịch liệt, trong đó quyền thủ bận quần cụt màu đỏ đột nhiên đánh ra một quyền thẳng hung hãn, đánh cho đầu của đối thủ nghiêng sang một bên, miếng bảo hộ răng* trong miệng bị đánh bay ra ngoài, tuyển thủ quần đỏ thừa thắng xông lên, một chân đá đối thủ đi.

(*Trong quyền anh khi thi đấu sẽ có một miếng đệm nhựa cao su lót trong miệng để che răng lại tránh trường hợp bị đối thủ đánh rụng răng.)

Trần Dật Hào bấm nút tắt trên điều khiển từ xa, chiếc đĩa trong đầu DVD liền ngừng chạy.

Tuyển thủ bận quần đỏ đó, chính là tuyển thủ Hứa Nghiêm mà tên Lý Dục Hào kia tràn đầy tự tin cho rằng có thể đặt được quán quân, với nhiều năm kinh nghiệm luyện võ của Trần Dật Hào mà nói, Hứa Nghiêm tuy rằng có thực lực, ra tay cũng đủ tàn nhẫn, nhưng kĩ thuật không bằng Hacha, hơn nữa quyền đánh tán loạn, không có chiến thuật.

Theo Trần Dật Hào thấy, hắn căn bản không xứng là đối thủ của Hacha, nhưng Lý Dục Hào lại không phải là ngườikhông có mắt đánh giá, hắn đã ngắm trúng Hứa Nghiêm, thì trên người đối phương chắc chắn phải có chỗ đặc biệt nào đó, có lẽ hắn còn chưa sử dụng thực lực chân chính, hay có lẽ hắn còn có chiêu thức bí mật gì đó……..

Trần Dật Hàocầm hợp đồng trên bàn trà lên, suy nghĩ bay về ba tiếng trước____

“ Lý tiên sinh, anh chưa uống thuốc thì đừng có chạy loạn khắp nơi như vậy.”Trần Dật Hào nói ra một câu tràn đầy ý tứ công kích.

Lý Dục Hào ngây ra một chút, sau đó cười ha ha, hắn cười xong, nghiêm chỉnh nói: “Trần tiên sinh cho rằng tôi đang nói đùa sao? Nhưng tôi đang rất thành thật đó.”

“ Tôi không có thời gian đùa giỡn với người điên, thất lễ rồi.”Trần Dật Hào đang muốn đi, lại bị Lý Dục Hào nhanh tay cản lại, y không kịp thu chân, liền cứ thế mà nghiêng chúi vào lòng đối phương.

“ Cẩn thận……”Lý Dục Hào đang muốn đỡ y, Trần Dật Hào lập tức lùi một bước lớn, rất nhanh đã đứng ổn dịnh lại.

Lồng ngực của tên gia hỏa này cứng như thế, Trần Dật Hào đau không nhịn được vuốt vuốt cái mũi bị va chạm, duy trì biểu tình nghiêm túc.“ Trần tiên sinh, so với việc thế chấp Tinh Hà truyền thuyết cho Tinh Long bang, không bằng cá cược với tôi một lần.”Lý Dục Hào trong đáy mắt tràn đầy ý cười.

“ Anh đang nói cái gì?” Cái gì mà thế chấp, còn thêm Tinh Long bang, Trần Dật Hào căn bản không biết hắn đang nói cái gì.

“ Di? Lẽ nào cậu không biết sao?”Lý Dục Hào bày ra một bộ dáng ngạc nhiên.

Trần Dật Hào ghét nhất là cảm giác bị hắn nắm mũi thế này, y nghiến răng phẫn nộ nói: “Lý tiên sinh muốn nói gì thì nói thẳng đi, đừng có chỉ đông chỉ tây.”

“ Nga nga…… xin lỗi, không ngờ là cậu thật sự không biết.”Lý Dục Hào biết y đã mất đi sự nhẫn nại rồi, nên quyết định không trêu y nữa, “Theo như tôi biết, lãnh đạo đã đem tổng tiệm Tinh Hà truyền thuyết thế chấp cho đại ca Hà Cường của Tinh Long bang rồi, để mượn một ngàn vạn, hơn nữa còn đem toàn bộ tiền đó cá vào cuộc so tài ngày mai.”

Lý Dục Hào thỏa mãn nhìn thấy biểu tình của Trần Dật Hào từ không thể tin chuyển sang chấn động, rất lâu sau đó, đối phương mới nói ra một câu: “Anh nói là thật?”

“ Tôi không tất phải lừa gạt cậu đi? Cậu đi hỏi Trần lão tiên sinh không phải liền rõ ràng sao?”

Trong lòng Trần Dật Hào đã tức giận đến loạn thành một đoàn, phụ thân cư nhiên giấu y làm ra chuyện mạo hiểm như vậy! Y cố gắng hết sức trấn định hỏi Lý Dục Hào: “Vậy anh muốn thế nào?”

“ Trần tiên sinh, Tinh Long bang là làm ăn loại nào, tin rằng cậu cũng rất rõ ràng đi? Tôi thật sự không nhẫn tâm nhìn thấy Tinh Hà truyền thuyết hiện tại như mặt trời ban trưa lại rơi vào trong tay của bọn họ.”Lý Dục Hào nuối tiếc nói.

Hắn nói không sai, tuy rằng đều là lăn lộn trong hắc đạo, nhưng danh tiếng của Tinh Long bang có thể xem là thối tha nhất trong tất cả các bang phái, bọn chúng nổi tiếng là thủ đoạn bỉ ổi, chuyên làm mấy giao dịch cướp trắng trợn của người ta, không biết đã có bao nhiêu bang phái nhỏ bị bọn chúng dùng thủ đoạn dơ bẩn để nuốt chửng. Nhưng mà…….“Lý tiên sinh, hiện tại cuộc đấu còn chưa bắt đầu, ai thua ai thắng còn không biết, Tinh Hà truyền thuyết chưa chắc đã rơi vào trong tay của bọn chúng.”Trần Dật Hào lạnh lùng nhắc nhở.

“ Điều này tôi biết, nhưng cậu cảm thấy, cho dù là cậu có thắng, Tinh Long bang có thể giữ chữ tín sao?”Lý Dục Hào cười nói: “Mượn tiền của bọn chúng thì dễ, khi trả lại thì khó khăn lắm a, giao dịch cùng với bọn chúng thì các cậu nhất định sẽ nhiều bất lợi.”

“ Giao dịch với anh chúng tôi lại không bị bất lợi sao?”Trần Dật Hào mỉa mai.

“ Khẳng định sẽ không đâu.”Lý Dục Hào nhướng mi chớp mắt. “Tôi là người làm ăn chân chính, chữ tín là sinh mệnh của chúng tôi.”

Anh ít chảnh chút đi! Trần Dật Hào nói thầm trong lòng, nhưng y cũng hiểu rõ, lời của Lý Dục Hào đều là sự thật. Phụ thân đã tự tiện đem câu lạc bộ đêm đi thế chấp cho Tinh Long bang, cho dù bọn họ thắng được trận đấu này, thì tiếp theo cũng không thể thu thập tốt được, so với Tinh Long bang ác danh nổi tiếng, thì giao dịch với Lý Dục Hào đích thực là còn có thể bảo đảm được một chút, tuy rằng trong lòng có một âm thanh đang nói với y, Lý Dục Hào nhất định là có âm mưu gì, nhưng hiện tại y cũng không còn có lựa chọn nào khác.

“ Lý tiên sinh, về vấn đề đặt cược đó, anh có thể nói rõ một chút không?”Trần Dật Hào biểu tình nhượng bộ nói.

“ Không thành vấn đề.”Lý Dục Hào nhận lấy hợp đồng trong tay của trợ thủ giao lại cho y. “Tôi sẽ thay cậu trả lại một ngàn vạn tiền thế chấp cho Tinh Long bang, kết thúc hiệp ước của phụ thân cậu với bọn chúng. Nếu như Hacha thua, cậu phải đem tổng tiệm của Tinh Hà truyền thuyết và Logo đó chuyển nhượng cho tâp đoàn chúng tôi, nếu như hắn thắng, phân nhánh của quảng trường Thiên Thành sẽ thuộc về các cậu. Trên hợp đồng đã viết rất rõ ràng, Trần tiên sinh có thể tỉ mỉ xem, suy nghĩ rõ ràng rồi phúc đáp cho tôi sau.”

Hắn không quên bổ sung: “Nhưng mà phải trước khi bắt đầu cuộc so tài ngày mai đó.”

“ Tôi biết rồi.”Trần Dật Hào thu hợp đồng về. “Trễ một chút nữa tôi sẽ phúc đáp cho anh.”

“ Được, tôi đợi tin tức của cậu.”Lý Dục Hào cười híp mắt vẫy tay.

Trần Dật Hào vượt qua trước mặt của hắn, cũng không thèm nhìn hắn cái nào nữa.

Trên tay cầm bản hợp đồng, Trần Dật Hào thất thần nhìn chăm chăm vào màn hình hiện tại đã là một màn màu lam. Vừa rồi y đã gọi điện thoại xác nhận với phụ thân rồi, phụ thân thật sự là đầu óc bị điên nên chạy đến Tinh Long bang hỏi mượn tiền! Bản thân đã mắng chửi ông thậm tệ một trận, đối phương còn không biết hối cải bảo đảm chắc chắn là Hacha sẽ thắng, căn bản không có cái gì đáng phải lo lắng.

Trần Dật Hào vỗ trán, có loại phụ thân đó, bảo y làm sao có thể không lo lắng? Y là một vạn lần không nguyện ý cùng Tinh Long bang đó giao thiệp cái gì cả, việc đến nước này, chỉ có thể chọn lựa Lý Dục Hào thôi.

Y cầm lấy di động, bấm gọi số của đối phương……..

***

Trong nhà đấu tràn đầy âm thanh la hét chấn động vang trời, thanh âm của người bình luận cũng hoàn toàn bị che lấp. Trên lôi đài, Hacha bận quần cụt màu đen vừa đá một cú thật mạnh, khiến cho đối thủ Hứa Nghiêm bị ngã, khán giả lại lần nữa phát ra tràn hoan hô như thủy triều gần như có thể làm long cả trần nhà.

“ Hacha cố lên! Cố lên! Đánh cho hắn hoa rơi nước chảy luôn!” Trần Kiến Lâm kích động nhảy lên, Trần Dật Hào ngồi bên cạnh ông thì rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều, y nhìn Lý Dục Hào đang ngồi đối diện trên vị trí chủ tịch, đối phương cũng đang cùng lúc nhìn sang.

Hứa Nghiêm vẫn luôn yếu thế hơn, hiện tại chỉ còn mười phút nữa thì trận đấu sẽ kết thúc, Hứa Nghiêm muốn thắng, trừ khi là có kỳ tích xuất hiện. Tôi xem anh còn có thể đắc ý đến lúc nào nữa, Trần Dật Hàokhiêu khích nâng cằm lên, Lý Dục Hào cười cười với y, vẫn như cũ một bộ dáng có lòng tin mười phần.

Tên gia hỏa này thật sự đáng ghét, Trần Dật Hào chuyển mục quang dời về trên lôi đài. Lúc này, Hứa Nghiêm trên đài đang đưa ra đòn phản kích, đánh ngã Hacha.

Trần Kiến Lâm la lên: “Ai da! Nhanh đứng lên! Đừng có thua hắn đó!”

Hacha mới vừa đứng ổn định, lại bị Hứa Nghiêm liên tiếp công kích những quyền trực tiếp. Hacha trong các trận đấu rất ít khi bị trúng quyền, không ngờ rằng lần này chỉ bị đánh mấy quyền đã bắt đầu nghiêng trái ngã phải rồi.

Những khán giả cược hắn thắng đều lớn tiếng gầm to:“ Nhanh trả đòn đi!”

“ Đánh hắn đánh hắn!”

“ Không được thua đó! Tôi mua anh thắng đó!”

Hacha bị trúng mấy quyền mạnh mẽ của Hứa Nghiêm, đã hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu, động tác của hắn trở nên chậm chạp hẳn. Hứa Nghiêm thừa thắng truy kích, liên tục sử dụng đòn đánh thẳng tay phải sở trường của mình.

Hacha bị đánh đến mặt cũng nghiêng đi, nặng nề ngã xuống sàn đấu.

Hắn không có gượng dậy, trọng tài lập tức ngồi xổm xuống, bắt đầu tính giây: “Mười, chín, tám, bảy…….”

Khán giả toàn nhà đấu đều sôi sục lên, gầm to:“ Hỗn đàn! Nhanh đứng lên!”

“ Nhanh đứng lên đi!”

“ Con mẹ nó đừng có để thua như vậy chứ!”

Tính giây vẫn tiếp tục: “Năm, bốn, ba……”

Hacha cử động một chút, cuối cùng vẫn không thể gượng dậy.

“ Hai, một!” Trong tài trong tiếng mắng chửi phẫn nộ giơ cao tay của Hứa Nghiêm, tuyên bố: “Người thắng, Hứa Nghiêm!”

Tức giận của khán giả đột phát không thể thu thập được, bởi vì gần như tất cả mọi người đều mua Hacha thắng, chai nước khoáng, vỏ trái cây …v….v… các loại rác hỗn tạp trong tiếng mắng chửi bị ném đầy lên lôi đài, một tên đặc biệt kích động còn muốn xông lên lôi đài, bị những người bảo vệ vẫn tiếp tục duy trì trật tự kịp thời cản lại.

Thế nào cũng không thể ngờ kết quả này nên Trần Kiến Lâm cũng phi thường kích động, vừa nhảy vừa lớn tiếng mắng chửi, chỉ có Trần Dật Hào còn bảo giữ được lãnh tĩnh. Sự việc biến hóa quá giống như trò chơi rồi, y vô pháp tiếp nhận! Y tức giận trừng mắt nhìn đối diện, mà lúc này, Lý Dục Hào đang được vệ sĩ bảo vệ rời khỏi ghế chủ tịch.

Trần Dật Hào cũng đột ngột đứng lên, nhanh chóng đuổi theo. Y đuổi theo thẳng đến trong đại sảnh của nhà thi đấu, khán giả vẫn còn chưa tan, trong đại sảnh chỉ có le que vài người gác cổng.

“ Lý tiên sinh____!”Trần Dật Hàophẫn nộ gọi một tiếng thật lớn, thành công khiến cho Lý Dục Hào quay người lại.

“ Trần tiên sinh?”Lý Dục Hàokhông biết là chậm chạp hay là cố ý, đối mặt với một người đang nộ hỏa ngập trời còn có thể nở nụ cười.

Trần Dật Hào chạy thẳng đến trước mặt hắn, vệ sĩ của Lý Dục Hào lập tức ngăn cản trước mặt. “Trần tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì khẩn cấp sao?”Lý Dục Hào cách một đám vệ sĩ, cố ý ngây thơ hỏi.

“ Anh có nhúng tay vào đúng không?!”Trần Dật Hàokhông thèm khách khí với hắn, trực tiếp chấp vấn.

“ Nhúng tay?”

“ Anh đừng giả ngốc nữa!”Trần Dật Hào chỉ vào mũi hắn nói: “Kết quả của trận thi đấu này căn bản chính là do anh sắp đặt phía sau!”

“ Lý tiên sinh, cáo tội người khác cần phải có chứng cớ.”Lý Dục Hào nhàn nhã bình tĩnh cười nói: “Đã chấp nhận cược thì phải biết chấp nhận thua, cậu không nên có cái loại thua rồi thì bạo phát vào người khác như vậy chứ?”

“ Anh ít lời bớt đi, thua cho thủ đoạn thấp hèn của anh, tôi một chút cũng không phục!”

“ Cái gọi là binh bất yếm trá*, Trần tiên sinh, đạo lý đơn giản như thế không cần tôi phải dạy cậu chứ?”Lý Dục Hào chuyển giọng nói: “Hơn nữa, chuyện của chúng ta trước đã ký rõ trên hợp đồng rồi, cậu nếu như muốn nghĩ lấy cái cớ này để thay đổi, chỉ sợ là không có dễ dàng như vậy đâu.”

(Binh bất yếm trá: Khi chiến tranh phải biết dùng mưu kế để giành thắng lợi.)

Ý tứ chính là muốn trách thì trách bản thân quá ngu ngốc sao? Trần Dật Hào bị tức đến nghẹn lời, y mất khống chế đẩy ngã vệ sĩ của Lý Dục Hào, đánh một quyền hướng về phía đối phương.

Lý Dục Hào nhạy bén tránh được công kích của y, rồi nhanh như sét đánh từ phía sau khống chế vai của y.

“ Trần tiên sinh……. quân tử động khẩu không động thủ, tôi thì không nỡ để cậu bị thương đâu…….” Khẩu khí ấm nóng của Lý Dục Hào thổi vào trong lỗ tai của Trần Dật Hào, thân thể cũng dán sát vào lưng của y, Trần Dật Hào trong đáy lòng nổi lên một loại nhiệt độ kỳ quái, y xấu hổ và tức giận hướng về phái sau lại ra một quyền: “Câm miệng! Anh không có tư cách tự xưng là quân tử!”

Lý Dục Hào vẫn rất lanh lẹ tránh khỏi, vệ sĩ của hắn lập tức phản ứng lại nhanh chóng bao vây Trần Dật Hào, Trần Dật Hào lại muốn xông về trước, tay chân lại liền bị bọn họ chế trụ.

“ Trần tiên sinh, nếu như chúng ta đều không xứng là quân tử, vậy tôi chỉ có thể “động thủ” với cậu thôi.”Lý Dục Hào đột nhiên nói thế.

“ Anh đến đi!”Trần Dật Hào kích động gầm lên: “Có giỏi thì kêu đám tay sai này của anh cút đi!”

“ Vậy được, bỏ y ra đi.”Lý Dục Hào cư nhiên nghĩ cũng không nghĩ liền hạ lệnh, vệ sĩ có hơi chần chừ rồi mới buông Trần Dật Hào ra.

Phản ứng của đối phương quá mức dị thường, Trần Dật Hào vốn dĩ tức giận ngập trời cũng dần dần yên tĩnh xuống, hồ nghi nhìn nhìn Lý Dục Hào. Lúc này, có rất nhiều khán giả đã đi ra, không ít người tụ lại gần hai người bọn họ xem náo nhiệt.

“ Trần tiên sinh, nói như vậy, chỉ cần tôi có thể đường đường chính chính đánh bại cậu, cậu có thể thua tâm phục phải không?”Lý Dục Hào hai tay khoanh trước ngực nói.

“ Có bãn lĩnh thì anh một mình lên đấu!”Trần Dật Hào bẽ khớp ngón tay kêu rắc rắc, y phải đem tất cả thù mới hận cũ làm rõ ràng hết với tên hỗn đàn này!

“ OK, đây là cậu đề xuất nha.”Lý Dục Hào một bộ khẩu khí “cậu đừng hối hận”, hắn nhìn nhìn đám người vây chung quanh, nói: “Tôi tiếp nhận sự khiêu chiến của cậu, nhưng mà chỗ này quá nhiều người, không bằng chúng ta đổi chỗ khác đi?”

“ Vậy đi đến chỗ nào sảng khoái một chút!”Trần Dật Hào đã bị nộ hỏa tràn ngập lu mờ đầu óc, chỉ muốn hung hăng đánh hắn một trận.

“ Đi theo tôi.”Lý Dục Hào tách người ra đi trước, Trần Dật Hào nhanh chóng theo sau, vài vệ sĩ cũng đều đi theo. Lý Dục Hào dẫn Trần Dật Hào đến một võ trường tập luyện judo rất rộng, rồi bảo vệ sĩ canh chừng ngoài cửa.

“ Phân thắng thua như thế nào? Cho đến khi đối thủ đứng không nổi sao?”Lý Dục Hào chậm rãi từ tốn cởi áo khoác tây trang xuống.

“ Tùy tiện!”Trần Dật Hào cũng cởi áo khoác ra, trên người chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen, y nắm chặt song quyền, trong mắt dâng đầy ngọn lửa chiến đấu.

Lý Dục Hào vẫn một bộ dáng không nhanh không chậm, hắn vừa cởi caravat và nói:

“ Trần tiên sinh, nói thật, cuộc quyết đấu này tôi đã chờ đợi rất lâu rồi………”

“ Vậy sao?”Trần Dật Hàotrầm ổn đứng trung bình tấn.

“ Cứ đánh như vậy thì không có ý nghĩ gì hết, không thì, tôi lại cược một lần với cậu được không?”

“ Ít nói mấy lời nhảm nhí của anh đi!”Trần Dật Hàokhông còn kêu nhẫn nhẹ gầm lên.

“ Nghe thử một chút mấy lời nhảm nhí của tôi, đối với cậu cũng có chỗ tốt đó.”Lý Dục Hào cởi mấy cúc áo trên áo sơ mi của hắn ra, quấn ống tay áo, tiếp tục nói: “Chỉ cần cậu đánh thắng tôi, trận cá cược trước đó của chúng ta sẽ xóa bỏ, Tinh Hà truyền thuyết vẫn là thuộc về Trần gia của cậu, thế nào?”

“ Anh là nói thật?”Trần Dật Hào có hơi đứng thẳng lại.

“ Đương nhiên, lời của tôi rất thật, nếu không thì cậu dùng di động thu âm lại là được mà?”

“ Không cần.”Trần Dật Hào cảm thấy đối phương nếu như muốn đổi ý thì bản thân có thu âm cũng vô dụng.

“ Vậy được rồi, cảm ơn sự tín nhiệm của cậu.”Lý Dục Hào mỉm cười: “Nhưng mà, nếu như cậu thua, cậu phải tâm phục khẩu phục giao Tinh Hà truyền thuyết cho tôi, hơn nữa, cậu còn phải trở thành “người của tôi”.”

“ Cái gì?”Trần Dật Hào bị lời nói cuối cùng của hắn mê hoặc.

“ Tôi nói, nếu như cậu thua tôi, cậu phải là “người của tôi”.”

“ Phải làm thủ hạ của anh?”Trần Dật Hào lý giải như vậy.

“ Cũng có thể nói như vậy.”Lý Dục Hào nhún vai: “Thế nào? Có chấp nhận sự khiêu chiến của tôi không?”

Bản thân đã rơi vào đường cùng rồi, liền cứ cược với hắn một trận đi! Trần Dật Hào nghiếng răng nói: “Được! Tôi chấp nhận!”

(Em đã tự bán mình, tội:D)

“ Vậy tốt, đến đi.”Lý Dục Hào cười khiêu khích, hướng y quắc quắc tay.”

Trần Dật Hào nhanh chóng ra quyền, bị hai tay của Lý Dục Hào ngăn cản, y thuận thế bay lên đá một cước, ngón chân từ dưới bụng của Lý Dục Hào sượt qua, Đáng tiếc bị hắn nhảy tránh, Lý Dục Hàoxoa xoa bụng. “Cũng có chút bản lĩnh đó.”

Trần Dật Hàokhông nói gì, tiếp tục tiến công, y xuất quyền lanh lẹ, một chút cũng không thua kém những quyền thủ quyền anh chính thức, Lý Dục Hào tránh né có chút thảm hại, hận ý của Trần Dật Hào đối với hắn hóa thành sức mạnh kinh người, sức quyền đánh ra đều mạnh mẽ hơn nhiều so với bất cứ quyền đấu nào của y trước đây, cứ thẳng hướng trên mặt của Lý Dục Hào mà đánh.

Lý Dục Hàogiao hai tay bắt chéo đỡ đòn, “Phanh!” một tiếng, quyền đánh trúng vai của hắn, hai tay đều bị chấn mở, Lý Dục Hào nhanh chóng lui về, nếu như chậm một bước, cái mũi thẳng tuấn tú của hắn chỉ sợ là sẽ bị đánh gãy.

Gia hỏa này ra tay một chút cũng không lưu tình nha……Lý Dục Hào cảm thấy được xương của cánh tay ẩn ẩn phát đau, cơ thịt sợ là đã bị đánh sưng hết rồi.

Trần Dật Hào vẫn như hùng sư điên cuồng xông lên, lại ra quyền, Lý Dục Hàokhông thể tiếp tục lơ là cẩu thả nữa, hắn một tay bắt lấy cánh tay đang xông đến của Trần Dật Hào, khéo léo đẩy hướng qua một bên, một chân lại móc qua đầu gối của đối phương.

Trần Dật Hào ngã bịch lên nằm phục xuống nền gỗ dày cứng, nhưng y rất nhanh liền nhảy lên, Lý Dục Hào nắm lấy chủ động, một cước đá chéo qua.

Hắn thập phần rõ ràng, muốn làm cho người con trai kiêu ngạo Trần Dật Hào này thần phục bản thân, thì nhất định phải hoàn toàn triệt để đánh bại được y! Khiến cho y thua đến không thể nói gì!

Trần Dật Hào bị đá bay ra ngoài cửa, ngã vào chậu cây cạnh cửa, nhưng trước khi Lý Dục Hào đuổi đến y đã nhanh chóng đứng lên, y tránh được quyền của Lý Dục Hào, rồi nghiến răng đánh trả một quyền vào bụng của hắn.

Lý Dục Hào đụng phải bờ tường, lúc này, những vệ sĩ vốn dĩ đang đứng ở phía sau bọn họ đột nhiên đều xông lên, khống chế chặt sau gáy và vai của Trần Dật Hào, khiến y không thể động đậy.

“ Lão đại! Nhanh! Nhanh qua đánh y đi!” Một vài tên gọi Lý Dục Hào, Trần Dật Hào liều mạng giãy dụa, thấp giọng mắng.

“ Gia hỏa đê tiện!!”

Lý Dục Hào bước nhanh đến chỗ bọn họ, dùng sức ra quyền, nhưng quyền lại đánh lên mấy tên đang khống chế Trần Dật Hào.

“ Cút ra xa một chút cho tôi!”Lý Dục Hào đánh tên cuối cùng đi.

Trần Dật Hào hơi thở dốc, Lý Dục Hào xoa xoa phần bụng đau nhức, hồi phục gương mặt tươi cười, ngoắc tay nói: “Rất không tồi nha, lên tiếp thôi.”

Y tại sao lại có cảm giác tên hỗn đàn này đang trêu ghẹo bản thân vậy? Trong lòng Trần Dật Hào dâng lên một cảm giác bị sỉ nhục cường liệt.

“ Ai sợ ai!”Trần Dật Hào lại lần nữa xông lên, bỏi vì tức giận, quyền của y không đi đúng hướng, hai người quyền đám cước đá qua lại, đánh gần mười phút, cả hai đều trúng không ít chiêu, trên người và trên mặt đều đủ màu.

Trần Dật Hào thở dốc mấy hơi, bỗng nhiên hít một hơi dài rồi bổ nhào vào Lý Dục Hào, đối phương nhìn đúng sơ hở của y, nắm lấy đai lưng của y ném y qua vai.

“ Hô….. hô….. hô…..”Lý Dục Hào vừa thở dốc, vừa đứng từ trên cao nhìn xuống Trần Dật Hào bị ngã trên mặt đất đang nổ đom đóm mắt nói: “Nhận thua chưa?”

“ Ai nói…… thua cho loại người như anh!”Trần Dật Hàonhư con cá chép xoay người, nhảy chồm lên, hai người lại tiếp tục cuộc chiến.

Tuy rằng cả hai đều đã tiếp nhận huấn luyện chiến đấu từ khi còn nhỏ, nhưng Lý Dục Hào là gia thế đặc thù, dạy chiến thuật cho hắn đều là các nhà võ thuật hàng đầu thế giới, lại thêm bản thân hắn có thân phận cao như trời, Trần Dật Hào mặc dù cũng theo các giáo viên học võ, nhưng chiêu thức tới lui cũng chỉ có chừng đó, trải qua một trận chiến, toàn bộ chiêu thức của y đã bị Lý Dục Hào nắm rõ hết, công kích của y đã không còn tạo nên uy hiếp gì cho đối phương được nữa.

Sau một lần mãnh liệt tiến công thất bại xong, Lý Dục Hào nhẹ nhàng nói: “Được rồi, nên kết thúc thôi……”

Hắn trong nháy mắt không kịp nhìn đã tiến đến trước mắt của Trần Dật Hào, đối phương nhanh chóng ra quyền, nhưng bị động tác của hắn còn nhanh lẹ hơn nắm giữ lấy cánh tay. Đầu gối của Lý Dục Hào đá móc lên một cái, hung hăng kích trúng vào phần bụng của Trần Dật Hào.

“ Ách!”Trần Dật Hào cảm thấy nội tạng của mình đều bị hắn đá muốn lồi ra, y đau đến trước mắt đen đi, trong miệng cũng chảy ra nước bọt. Nếu không phải là do Lý Dục Hào kéo tay của y, y sợ là đã không còn chút tôn nghiêm mà quỳ ngã xuống trước mặt đối phương.

Lý Dục Hào bẻ ngoặc tay của Trần Dật Hào ra phía sau lưng, lập tức khiến y thêm một lần nữa đau đến thấp giọng kêu rên. Lý Dục Hào dựa vào kỹ thuật của hắn, trong chớp mắt đã chế trụ được hai vai của đối thủ, Trần Dật Hào bị đè ngã xuống đất, thân thể nặng nề của đối phương ép y xuống thật chặt, y căn bản không thể động đậy nữa.

Trần Dật Hào trải qua công kích vừa rồi, khí lực toàn thân giống như bị rút đi trống rỗng, y cũng không cách nào kéo tay mình ra được.

“ Còn muốn đánh sao?”Lý Dục Hào dán vào tai y hỏi, Trần Dật Hào nghiến răng không đáp, có không ít người xem náo nhiệt đã tụ tập lại, nhưng đều bị vệ sĩ của Lý Dục Hào ngăn cản.

Cảm thấy người dưới thân đã không còn giãy dụa nữa, Lý Dục Hào cuối cùng cũng bỏ y ra, phủi người đứng lên trước, Trần Dật Hào muốn dậy cũng không dậy nỏi, toàn thân y đều đang run rẩy, cố gắng khiến cho bản thân không phải ngất xỉu.

Lý Dục Hào cũng chịu thương không ít, nhưng dù sao cũng không có nghiêm trọng như Trần Dật Hào.

“ Tôi xuống tay quá mạnh rồi sao?” Hắn mang theo ý xin lỗi hỏi, Trần Dật Hào nghe vào trong tai lại cảm thấy đối phương đang sỉ nhục bản thân vô năng.

Lý Dục Hào vươn tay về phái Trần Dật Hào muốn kéo lấy tay y, đối phương lại không tiếp nhận, Trần Dật Hào ôm bụng, y không thể tiếp tục nằm dài trước mặt tên hỗn đàn này nữa! Y đấm một quyền xuống đất, cuối cùng hai chân run rẩy cũng có thể chống đỡ được cơ thể.

Lúc này, Trần Kiến Lâm từ trong đám người chạy ra, kéo y hỏi: “Dật Hào! Dật Hào! Xảy ra chuyện gì vậy?”

Trần Dật Hàokhông có trả lời, chỉ nói một câu: “Trở về thôi.”

Y lảo đảo ngả nghiêng bước đi, Trần Kiến Lâm nghi hoặc nhìn Lý Dục Hào một cái, rồi cũng lập tức bước theo con trai.

***

Trong phòng hội nghị, một người đàn ông mặc bộ tây trang phẳng phiu màu xám cong người đặt một văn kiện lên trên bàn. Trần Dật Hào đang ngồi bên cạnh bàn cầm lên xem, những vết xanh bầm trên mặt y còn chưa tan hết, còn đang dán một vài miếng băng cá nhân.

Trần Dật Hào tỉ mỉ nhìn hợp đồng, hai người luật sư đang ngồi cạnh y, y nhìn rồi nhìn, chân mày dần dần nhăn chặt lại.

“ Trần tiên sinh, xin hỏi có vấn đề gì sao?” Người bận tây trang rất chú ý quan sát hỏi.

“ Chỗ này.”Trần Dật Hào chỉ vào một điều khoản: “Tại sao tôi phải chuyển đến căn nhà mà các người chỉ định?”

“ Đây là vì để thuận tiện cho ngài làm việc, Lý tiên sinh đã an bài cho ngài một chỗ ở trong khu chung cư cao cấp ở gần câu lạc bộ đêm.” Người mặc tây trang sớm đã chuẩn bị nói.

“ Vậy còn chỗ này? Tại sao khi tôi muốn ra ngoài nhất thiết phải ở cạnh tài xế mà các người đã sắp đặt?”

“ Đây cũng là vì để tiện cho sự phối hợp công việc của ngài.”

“ Không cần, bản thân tôi có giấy phép lái xe, tôi cũng không muốn ở tại chỗ mà mấy người sắp đặt, xin loại bỏ hai khoản này.”Trần Dật Hào kiên quyết nói.

“ Xin lỗi, đây là mệnh lệnh của Lý tiên sinh.” Ngưới mặc tây trang giống như người mấy không chút cảm tình dấy động nói: “Trừ bản thân Lý tiên sinh ra, ai cũng không thể tự tiện thay đổi nội dung của bản hợp đồng, Trần tiên sinh nếu như có dị nghị đối với hợp đồng này, có thể trực tiếp điều chỉnh cùng Lý tiên sinh.”

“ Không phải anh nói hắn ta đi Mỹ rồi sao? Làm sao để liên lạc với hắn?”

“ Rất tiếc, cái này tôi cũng không rõ, Lý tiên sinh đang tham gia một hội nghị quan trọng, điện thoại tạm thời không thể liên lạc.”

“ Vậy vừa rồi anh nói không phải đều là mấy lời vô ích sao?”Trần Dật Hào nghiến răng, người mặc tây trang không nói.

Cứ tiếp tục kì kèo với người này như vậy cũng không có tác dụng, Trần Dật Hào lại cầm hợp đồng lên tỉ mỉ xem lại, thật ra trừ hai khoản vừa nêu ra khi nãy, những điều khoản khác đều vô cùng hợp lý.

Lý Dục Hào muốn thuê y làm tổng giám đốc của tất cả các câu lạc bộ đêm dưới tay của hắn, trong đó trọng điểm quản lý là Tinh Hà truyền thuyết vốn dĩ thuộc về Trần gia. Đối phương làm như vậy, cũng không biết là trọng dụng y hay là đang sỉ nhục y, Trần Dật Hào hoàn toàn không nhìn thấu.

Nếu như muốn khiến cho bản thân khổ sở, đối phương cần gì phải cho y tiền lương cực cao là mỗi tháng mười lăm vạn? Một giám đốc bình thường của câu lạc bộ, lương tháng nhiều lắm cũng chỉ có ba vạn. Hơn nữa còn an bài cho y chỗ ở ở chung cư cao cấp, xe hơi chuyên đi lại còn có tài xế riêng. Cho dù bản thân có tài năng thế nào, cũng không xứng để có nhiều đãi ngộ hào phóng như thế chứ? Trần Dật Hào gần như không cảm thấy được bản thân là đang làm công cho đối phương.

Lý Dục Hào làm vậy là muốn mua chuộc lòng người sao? Muốn để cho bản thân toàn tâm toàn ý bán mạng cho hắn sao? Trần Dật Hào lại cảm thấy không có khả năng, dưới tay của tên gia hỏa đó có cả một đám người sẵn sang thay hắn vào sinh ra tử, sao lại cần thêm một mình y nữa?

Tên Lý Dục Hào này, rốt cuộc là đang muốn cái gì…….. thay bản thân an bài chỗ ở với tài xế, thật ra cũng là vì thuận tiện theo dõi hành tung của y mà thôi nhỉ? Trần Dật Hào chỉ có thể lý giải như thế.

“ Trần tiên sinh.” Thấy y trầm mặc khá lâu rồi không có động tĩnh, người mặc tây trang cuối cùng lên tiếng đốc thúc: “Nếu như không có vấn đề gì, xin ngài nhanh chóng ký tên vào hợp đồng.”

Trần Dật Hào vẫn không muốn thỏa hiệp như thế, y hỏi: “Không thể đợi Lý tiên sinh trở về rồi mới ký kết sao?”

“ Lý tiên sinh phân phó, trước khi ngài về nước thì phải làm cho xong.”

“ Nhưng mà……”Trần Dật Hào đang muốn nói, di động trong túi lại vang lên. “Xin lỗi, tôi nghe điện thoại một chút.”

Trần Dật Hào đi ra ngoài phòng hội nghị tiếp điện thoại: “A lô?”

“ Dật Hào, bây giờ con đang ở đâu?” Thanh âm kích động của Trần Kiến Lâm truyền đến.

“ Tôi đang ở bên ngoài, sao vậy?”

“ Con……. Cái kia…… Có phải là con đã trả tiền thay ta rồi không?” Trần Kiến Lâm úp mở hỏi.

“ Cái gì?” Lời nói không đầu không đuôi của ông làm cho Trần Dật Hào mơ màng.

“ Lẽ nào không phải là con??”

“ Ông rốt cuộc là đang nói cái gì? Ông đang nói ba trăm vạn mà ông mắc nợ đã trả hết rồi sao?”Trần Dật Hào nhớ đến hôm nay chính là ngày phải trả hết tiền nợ.

“ Đúng vậy! Vừa rồi chủ nợ gọi điện thoại cho ta, nói tiền nợ của ta đã trả hết rồi, bảo ta sau này chiếu cố thêm cho họ, ta bị dọa một phát đó! Ta còn nghĩ không biết có phải là con giúp ta trả không, cho nên mới hỏi con thử………”

Rốt cuộc là ai lại tốt bụng như thế? Lẽ nào là…… Trần Dật Hào nhanh chóng nói với phụ thân: “Trước hết đừng lo nữa, tôi còn có việc, trễ lát nữa lại liên lạc với ông.”

“ Nga, được….”

Trần Dật Hào ngắt điện thoại, nhanh chóng trở vào phòng hội nghị, nói với người bận tây trang: “Xin lỗi, có một chuyện tôi muốn hỏi một chút.”

“ Là chuyện gì?”

Đối phương là do Lý Dục Hào phân phó đến ký hợp đồng với bản thân, nên chắc chắn phải biết. Trần Dật Hào nghĩ một lát, cuối cùng hỏi: “Xin hỏi anh có biết hay không, có phải là Lý tiên sinh đã trả nợ ba trăm vạn thay cho phụ thân của tôi không?”

“ Những điều này là chuyện riêng của Lý tiên sinh, tôi cũng không rõ lắm.”

“ ………”

“ Trần tiên sinh, xin hỏi ngài đã quyết định ký hợp đồng chưa?” Người mặc tây trang nhắc lại chủ đề.

Trần Dật Hào cầm hợp đồng lên, nếu như thật sự là Lý Dục Hào thay y trả tiền……..Vậy đối phương rốt cuộc là tại sao lại làm như vậy? Nhưng ngoại trừ hắn, không thể nào còn có ai khác giúp đỡ y được, y cũng không biết bản thân tại sao lại xác định như thế, người trả tiền cho y là Lý Dục Hào.
Bình Luận (0)
Comment