Hắc Đạo Tình Duyên

Chương 9

Chu Hiểu Lôi mặc một chiếc váy hai dây màu phấn xanh dương, trên mặt được trang điểm tinh tế, vẫn là một bộ dáng yêu kiều động nhân, nhưng nếu so với mấy tháng trước, đã kém đi một chút thần thái.

“ Thật trùng hợp….. cư nhiên ở đây lại gặp được anh….” Thanh âm của cô lộ ra sự kích động, còn mang theo một chút nhút nhát.

Đối diện với một người con gái đã từng khiến mình rất thương tâm, trong đáy lòng của Trần Dật Hào vẫn còn một chút đau xót.

“ Ân.” Y khách sáo gật gật đầu: “Em cũng đến uống trà sao?”

“ Đúng vậy, cùng đi với mấy người bạn…..” Chu Hiểu Lôi chỉ hai người thiếu nữ trẻ tuổi dang ngồi ở chỗ không xa, Trần Dật Hào nhìn theo, đối phương vẫn luôn chú ý bọn họ, y lễ mạo gật đầu, bạn của Chu Hiểu Lôi cũng hoàn lễ.

“ Cái kia…….” Chu Hiểu Lôi nhìn chiếc ghế trống ở trước mặt y nói. “Anh có hẹn sao?”

“ Ách….. đúng vậy, hẹn bạn.” Nếu như bị cô nhìn thấy bản thân hẹn Lý Dục Hào, vậy cảnh tượng đó cũng quá khó xử rồi…….Trần Dật Hào âm thầm suy tính, không thì trước hết nói chuyện với cô, rồi lại hẹn gặp Lý Dục Hào ở chỗ khác?

Y đang suy nghĩ, Chu Hiểu Lôi có chút bất an hỏi: “Là….. là bạn gái mới của anh sao?”

“ Ách? Không phải đâu.”Trần Dật Hàokhông chút suy nghĩ trả lời, vừa nói ra khỏi miệng y liền chột dạ____ bản thân đã sắp cùng Lý Dục Hào ở chung rồi, nếu nói “bạn gái” thật ra cũng không sai lắm.

“ Thật sao?” Thanh âm Chu Hiểu Lôi có chút kinh hỉ.

“ Ách….. ân.” Y gật đầu cứng ngắc.

“ Dật Hào, em có một chút chuyện rất muốn nói cùng với anh….. nhưng gọi điện đến nhà của anh, Hoa thúc nói anh đã dọn ra ngoài, hơn nữa lại còn đổi số di động…..” Chu Hiểu Lôi còn đang nói, Trần Dật Hào đã không còn để tâm nghe nữa, bởi vì Lý Dục Hào đang từ xa đi lại.

“ Xin lỗi, tôi đến trễ rồi.”Lý Dục Hào đi đến trước mặt Trần Dật Hào, nụ cười sáng lạn không gì bằng.

Má ơi! Sao lại đến nhanh như vậy ~ ~ trong lòng Trần Dật Hào thầm kêu. Chu Hiểu Lôi vừa thấy Lý Dục Hào, lập tức mặt mày biến sắc.

“ Các….. các anh……” Cô vô thố nhìn bọn họ.

“ Da, thì ra là Chu tiểu thư.”Lý Dục Hào một bộ dáng hiện tại mới nhìn thấy cô, Trần Dật Hào biết tên gia hỏa này có nhiều mưu kế, hắn khẳng định từ rất xa đã phát hiện y đang nói chuyện với Chu Hiểu Lôi.

Lý Dục Hào rất có phong độ vươn tay ra với Chu Hiểu Lôi: “Đã lâu không gặp rồi, Chu tiểu thư.”

Chu Hiểu Lôi không có bắt tay hắn, mà hoảng loạn nhìn Trần Dật Hào, cô thật sự không thể hiểu rõ hai người này tại sao lại đi cùng với nhau.

“ Các anh….. hai người các anh…..”

Lý Dục Hào thu tay lại, thân thiết đặt lên vai của Trần Dật Hào, mỉm cười nói: “Chu tiểu thư chắc là không biết? Dật Hào hiện tại là đôi bạn* với tôi.”

(*Đôi bạn: từ này có hai nghĩa, có nghĩa là bạn bè hợp tác, còn có hàm nghĩa là tình nhân.)

“Đôi bạn?” Chu Hiểu Lôi hai mắt muốn lồi ra, Trần Dật Hào vội vàng bổ sung thêm một câu:

“ Là cùng cộng tác trong công việc.”

“ Là…… là như thế sao…..” Chu Hiểu Lôi có chút bị thuyết phục.

Trần Dật Hào đang muốn trừng Lý Dục Hào, lại phát hiện trên mặt của hắn tuy rằng đang trưng ra nụ cười, nhưng trong đáy mắt lại có lửa bốc lên____ làm gì a? Tên gia hỏa này chắc không phải là tức giận đi? Y vô cùng kinh ngạc.

Xem ra đối tượng khiến hắn tức giận chính là Chu Hiểu Lôi, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng y phải uyển chuyển yêu cầu cô rời đi mới được…….

Trần Dật Hào đang muốn nói, Lý Dục Hào lại đạm nhạt mở miệng:

“ Lần trước ở trên thuyền, Chu tiểu thư đã cho tôi được trải qua một buổi chiều khá là vui vẻ, tôi còn chưa đích thân cảm tạ với cô.”

Hắn vừa mới nói ra lời, sắc mặt của Chu Hiểu Lôi và Trần Dật Hào đều thoắt cái trắng bệch, đặc biệt là Chu Hiểu Lôi.

“ Tôi…… xin lỗi…. tôi còn có việc…..” Chu Hiểu Lôi gần như đứng không vững, lắp bắp nói lời cáo từ, lảo đảo ngả nghiêng đi trở về chỗ hai người bạn đang rất ngạc nhiên, cô và bạn nói mấy câu, ba người liền đi khỏi.

Lý Dục Hào lạnh lẽo nhìn theo các cô đi xa, kéo kéo lại cổ áo của bộ vest, ngồi cạnh Trần Dật Hào.

Sắc mặt Trần Dật Hào rất khó coi, không nói một câu trừng mắt nhìn hắn. Lý Dục Hào biết đối phương đã tức giận, thành thật xin lỗi: “Xin lỗi.”

Trần Dật Hào quay mặt đi, tên gia hỏa này luôn giảo hoạt như thế, mỗi lần đều bày ra tư thế cuối đầu trước khi người khác tức giận.

“ Dật Hào, đừng giận mà, tôi chỉ là…….”Lý Dục Hào kéo tay của y, Trần Dật Hào trầm nặng nói:“ Anh vũ nhục cô ấy như vậy, thật ra cũng bằng với việc đang vũ nhục tôi, anh biết không?”

“ Tôi biết….. nhưng tôi không thể chịu đựng được khi cậu cùng cô ta nói nói cười cười.”

“ Chúng tôi chỉ là đang chào hỏi nhau mà thôi.”Trần Dật Hào nhẫn tức giận nói.

“ Nhưng cô ta rõ ràng là muốn xây đắp lại với cậu mà?”Lý Dục Hào một lời phá vỡ.

“ Đó chỉ là suy nghĩ của cô ấy.”

“ Cậu đối với cô ta thật sự là không còn chút lưu luyến nào?”Lý Dục Hào để ý hỏi.

“ Nếu như có, tôi đã không quả quyết xóa bỏ hôn ước với cô ấy như vậy.”

Hai người trầm mặc rất lâu, đường nhìn của Lý Dục Hào vẫn luôn đặt trên gương mặt của y, Trần Dật Hào bị hắn nhìn đến khó chịu, trừng ngược trở lại.

“ Bụng tôi đói rồi, có thể gọi đồ ăn chưa?” Y mở miệng phá vỡ không khí trầm mặc.

“ Có thể rồi.”Lý Dục Hào lật menu, vừa nhìn vừa tựa như không để tâm hỏi: “Cậu có từng thật lòng thích cô ta không?”

Mắt Trần Dật Hào cũng đang nhìn menu. “Có.”

Ngọn lửa ghen tỵ trong mắt Lý Dục Hào lại bùng lên, Trần Dật Hào thản nhiên nói: “Tôi sẽ không đính hôn với một người con gái mà tôi không thích.”

“ Vậy sao cậu lại xóa bỏ hôn ước?”Lý Dục Hào chua lè hỏi.

“ Chính là vì thật lòng yêu cô ấy, cho nên không thể chấp nhận sự phản bội của cô ấy.”Trần Dật Hào nói thẳng không tự ti: “Nếu như tôi chỉ vì lợi ích mà kết giao với Chu Hiểu Lôi, thì cho dù cô ấy có giao tình với bao nhiêu người con trai khác, tôi cũng sẽ không để ý.”

Lý Dục Hào ý chua càng mạnh, khẩu khí ác liệt chê cười: “Một người con gái mà cậu thật tâm yêu thương như vậy, lại dễ dàng leo lên giường của tôi đến thế!”

Trần Dật Hào cuối đầu, cắn răng nói: “Đúng a, tôi không có mị lực bằng anh, giữ không được người con gái của mình, được chưa?”

“ Tôi không phải là ý này…..”Lý Dục Hào phát giác bản thân tức giận nên đã nói không lựa lời.

“ Vậy anh có ý gì?”Trần Dật Hào ngẩng đầu nhìn hắn: “Lúc đầu khi anh dụ dỗ Hiểu Lôi, không phải chính là muốn đả kích tôi sao?”

“ Đương nhiên không phải rồi!”Lý Dục Hào kích động lên: “Tôi chỉ là quá ghen tỵ thôi, tôi không muốn cậu bị người khác cướp mất! Tuy rằng thủ đoạn của tôi quá bỉ ổi đê tiện, nhưng nếu như cô ta là một người xứng đáng để cậu yêu, cô ta sẽ không dễ dàng tiếp nhận dụ dỗ của tôi! Tôi ngay từ lúc bắt đầu đã xác định, tôi mới là người cuối cùng có thể đạt được cậu!”

Trần Dật Hào đỏ bừng mặt, thấp giọng mắng: “Nói bậy nói bạ!”

“ Là sự thật!”Lý Dục Hào giải thích: “Vừa bắt đầu tôi đích thực muốn phá hủy quan hệ của cậu và Chu Hiểu Lôi, chỉ là vì phụ thân cô ta là ngọn núi dựa của cậu, nhưng khi tôi nhìn thấy hai người ở bên nhau, tôi mới thật sự vô cùng ghen tỵ, cho nên tôi mới nghĩ đến phương pháp một mũi tên bắn hai con nhạn này, nếu như cô ta lúc đó không làm theo ý đồ của tôi, tôi cũng liền nhận mệnh, hai người nếu kết hôn tôi cũng không quá rối, phân nhánh của quảng trường Thiên Thành có để cậu lấy được cũng không sao hết, nhưng sự thật thế nào, cậu cũng thấy mà!

Trần Dật Hào nghe thế kinh ngạc liên tục, nhưng y vẫn vô pháp cứ như vậy tin tưởng lời thuyết phục của đối phương.

“Anh lúc đó chỉ là một bộ dáng đang diễu võ dương oai, chỗ nào giống như….. giống như anh yêu tôi đâu?” Y cũng không có quên, đối phương khi cá cược thắng thua đã vũ nhục cậu như thế nào.

“ Tôi rất xin lỗi, đây cũng là lần đầu tiên tôi động tâm, không, là duy nhất một lần tôi động tâm, cho nên biểu hiện lúc đầu của tôi xác thực là rất kém cỏi……” Thanh âm của Lý Dục Hào lại bắt đầu dịu dàng. “Hơn nữa dưới tình huống đó, tôi có thế nào cũng không thể biểu thị tốt hơn đi? Chỉ có thể dùng khẩu khí ác liệt như vậy để khiến cậu càng để ý đến tôi.”

“ Anh đang tự mâu thuẫn với bản thân.”Trần Dật Hào chỉ ra.

“ Có thể, nhưng tôi thật sự không muốn tổn hại cậu, tôi chỉ là quá ích kỷ, nghĩ muốn khiến cậu mất đi tất cả chỗ dựa, cho rằng như vậy thì cậu sẽ chỉ có thể dựa vào tôi thôi….. cho nên mới từng lần từng lần làm ra những chuyện đả kích cậu.”

Trần Dật Hào có không nguyện ý tiếp nhận, cũng có thể nghe ra đây là những lời tự đáy lòng của Lý Dục Hào, y một khía cạnh thì phẫn nộ đối với hành vi của đối phương, nhưng một khía cạnh khác lại có chút cảm động, trong lòng cũng cực mâu thuẫn.

“ Hâng……”Trần Dật Hàokhông thoải mái quay mặt đi, nửa mang theo hờn giận nói: “Dù sao thì tài ăn nói của anh cũng giỏi mà, bất kể có làm cái gì đều có thể tìm được lý do.”

Bộ dáng y không còn cách nào đành tiếp nhận thế này thật sự là dễ thương vô cùng, Lý Dục Hào nhìn liền cảm thấy tâm động thương yêu, nếu không phải là đang ở chỗ có rất đông người, hắn sớm đã đè y xuống rồi.

“ Dật Hào…. Thật sự xin lỗi mà, trước đây tôi quá tệ hại rồi, tôi đảm bảo, về sau sẽ không làm ra những chuyện khiến cho cậu buồn nữa…….” Hắn ôm vai của Trần Dật Hào, nửa thân trên gần như dán sát vào người y.

“ Được rồi, tôi biết rồi, anh ngồi xa ra một chút được không?”Trần Dật Hào khó xử dùng tay đẩy hắn ra. “Tôi sắp đói chết rồi, lúc nào thì mới có thể gọi món ăn?”

“ Nga, hiện tại liền gọi…..”Lý Dục Hào lập tức kêu phục vụ tới.

Trần Dật Hào có chút thất thần nhìn hắn nói chuyện với phục vụ, bản thân hôm qua cùng với Lý Dục Hào nói một số chuyện riêng tư, đối phương hôm nay lại một lần bảy tỏ hết nội tâm, hai người bọn họ dường như đã càng lúc càng thân mật, vô pháp tưởng tượng, mấy tháng trước, bản thân còn cùng với tên gia hỏa này ở trong trại thái thủy hỏa bất dung…..

“ Dật Hào, cậu còn muốn ăn cái gì không?” Lời hỏi thăm của Lý Dục Hào cắt đứt tư duy của y.

Trần Dật Hào vùi đầu nhìn menu trong tay của phục vụ, “Được rồi, cứ như mấy món anh gọi là được.”

“ Vậy được.”Lý Dục Hào đưa menu lại cho phục vụ, dặn dò: “Xin đem lên nhanh một chút.”

“ Được, xin đợi một lát.”

Phục vụ đi xa, Trần Dật Hào nhàm chán cầm ly nước lên, ống tay áo của y vì vậy mà thu về dưới một chút, Lý Dục Hào lúc này mới nhìn thấy chiếc đồng hồ trên tay y.

“ A, cậu cuối cùng cũng chịu đeo chiếc đồng hồ tôi tặng rồi.”Lý Dục Hào rất là cao hứng.

Trần Dật Hào xấu hỏi nói: “Làm gì? Chẳng qua là do chiếc đồng hồ cũ của tôi đã đem đi sửa mà thôi…..”

“ Tôi rất cao hứng nga.”Lý Dục Hào bày ra một bộ dáng cảm động sâu sắc.

“ Được rồi, đừng luôn nói mấy câu buồn nôn như vậy nữa, tôi sắp mất khẩu vị rồi!”Trần Dật Hào xấu hổ mắng.

“ Được được, không nói nữa…….”Lý Dục Hào bỏ túi công văn vẫn luôn cầm trong tay đặt lên bàn, lấy ra một xấp tư liệu: “Trước khi ăn, nhìn thử tư liệu của mấy căn hộ cao cấp này đi….”

“ Tôi có thế nào cũng không sao, anh tự mình quyết định không phải được rồi sao.”Trần Dật Hào chán ghét phiền phức nói.

“ Dật Hào, cậu tín nhiệm tôi như thế, tuy rằng tôi rất vui mừng, nhưng cậu cũng đừng cái gì cũng không thèm quan tâm như vậy chứ?”Lý Dục Hào phát hiện y về phương diện ăn ở thật sự là theo chũ nghĩa tùy tiện.

“ Tôi xác thực là không quan tâm a.”

“ Vậy cậu xem thử căn này đi, nó ở gần căn hộ hiện tại của cậu đó, năm lầu hay sáu lầu đều có thể chọn lựa…….”

“ Ai……. Đã nói tùy tiện a, tùy anh thích thôi.”

“ Dật Hào…… đừng có thản nhiên như vậy được không…..”

***

Đèn đường hai bên lề tản phát ra ánh sáng vàng nhạt nhu hòa, một hàng xe Porsche màu đen bình ổn đứng ở một bên.

“ Còn chưa tới câu lạc bộ a.”Trần Dật Hào thấy xe dừng trước căn hộ của mình, nhắc nhở Lý Dục Hào đang ngồi ở ghế tài xế.

“ Hôm nay cậu không cần đến câu lạc bộ.”Lý Dục Hàocho động cơ xe nghỉ. “Sớm về nhà một chút đi.”

“ Như vậy thì quản lý sẽ loạn cào cào lên…….”

“ Dật Hào, tôi quyết định rồi, phải cho cậu đổi công việc khác.”Lý Dục Hào rút chìa khóa xe ra.

“ A?”

“ Công việc ở câu lạc bộ, mỗi ngày đều phải làm nghịch thời gian vào ban đêm, đối với thân thể của cậu sẽ không tốt.”Lý Dục Hào xuống xe trước, Trần Dật Hào cũng từ một cửa khác xuống xe.

“ Anh sao lại đột nhiên nói cái này?”

“ Hôm trước tôi có xem một bài báo, nó nói người sinh hoạt vào ban đêm đặc biệt dễ dàng bị chứng ung thư, buổi tối nếu đã qua hai giờ khuya mà không ngủ, tế bào trong cơ thể sẽ phân liệt dễ dẫn đến sai lầm.”Lý Dục Hào kéo y đi vào trong tòa nhà.

“ Tôi trước đây không phải đều như vậy sao…….”Trần Dật Hàokhông ngừng muốn rút tay ra khỏi nắm tay của hắn, nhưng không thể thành công.

“ Cho nên bắt đầu từ bây giờ, phải thay đổi.”Lý Dục Hào chớp chớp mắt với y: “Cậu phải biết trân trọng thân thể của mình, tôi muốn cùng cậu ở bên nhau đến bạc đầu đó.”

“ Ai…… ai muốn a!” Mặt Trần Dật Hào đỏ thành dĩa cá sốt cà.

“ Tóm lại, tôi sẽ sắp xếp cho cậu một công việc có thể nghỉ ngơi bình thường, câu lạc bộ thì cứ giao cho người khác quản đi, cậu thỉnh thoảng đến đó lộ mặt là được rồi.” Hai người đi vào trong thang máy.

Trần Dật Hào lại không thể nào ngoan ngoãn chịu bị sắp đặt. “Có nói thế nào, thì câu lạc bộ đó quá khứ cũng từng là sản nghiệp của gia đình tôi, làm sao có thể giao lại cho người khác quản lý? Hơn nữa, anh còn muốn sắp xếp cho tôi công việc gì? Tôi tuyệt đối không muốn làm trợ lý của anh đâu!”

“ Cậu đừng lo lắng a, cậu vẫn như xưa là giám đốc của Tinh Hà truyền thuyết, tất cả các nghiệp vụ cậu đều có thể tham gia, chẳng qua cậu không cần phải cả đêm ở đó quản lý mà thôi.”Lý Dục Hào nhân lúc trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, đột nhiên sáp lại khuôn mặt của y hôn một cái, Trần Dật Hào lập tức oa oa kêu lớn đẩy hắn ra.

“ Anh làm gì! Có camera đó!”

“ Có thì có thôi.”Lý Dục Hào tìm được camera ở trên đỉnh thang máy liền với tay bịt kín nó, bộ dáng khá giống như đang làm động tác mừng vui “YEAH” vậy.

“ Anh làm gì lại muốn đi lên chung với tôi? Anh mau trở về đi.” Mắt thấy thang máy sắp đến tầng lầu nhà mình, trong lòng Trần Dật Hào kêu lên tiếng chuông cảnh báo, tên gia hỏa này sẽ không muốn cùng trở về căn hộ của mình đi? Hắn nhất định là có ý đồ khác!

“ Cậu thêm mấy ngày nữa thì phải dọn đi rồi, tôi nghĩ muốn xem thử chỗ ở trước đây của cậu thôi mà.”Lý Dục Hào vô tội nói.

“ Chỗ này còn không phải là do anh sắp xếp sao? Có cái gì đáng xem nữa?”

Ding dong____ thang máy đi đến tầng sáu, Lý Dục Hào vui vẻ kéo tay Trần Dật Hào đi ra.

“ Anh đợi một chút đi____! Chúng ta ai trở về nhà nấy đi được không?”Trần Dật Hào gần như bị hắn kéo thẳng về phía trước.

“ Không được, tối nay tôi phải ngủ ở nhà của cậu, đều đã đến đây rồi, thì đừng đuổi tôi đi nữa được không?”Lý Dục Hào vui sướng gần như có thể hát vang.

“ Trong nhà tôi rất lộn xộn…..”

“ Đừng lo, tôi có thể thuận tiện giúp cậu dọn dẹp a.”

“ Quỷ mới tin anh!”

“ Cậu không tin tưởng sao? Tôi chính là một người đàn ông tốt trong nhà nga.”

“ Quỷ mới muốn tin anh!”

Hai người vừa nháo nhặn xị, đã đi đến trước cửa căn hộ của Trần Dật Hào, Lý Dục Hào đứng một bên, đợi Trần Dật Hào mở cửa.

Xem ra là đuổi không đi rồi…… Trần Dật Hào nhận mệnh lấy chìa khóa ra, không kìm được phiền não, bản thân sao lại luôn là một bộ dáng bị tên gia hỏa này ăn chắc rồi là sao a!

“ Mấy ngày nay tôi đều không có thời gian dọn dẹp, anh xem chỗ nào sạch sẽ thì cứ ngồi chỗ đó đi…..”Trần Dật Hào vừa đi vào trong nhà vừa nói.

Lý Dục Hào sau lưng y liền đóng cửa lại, đột nhiên ôm chặt y, Trần Dật Hào xém chút bị hắn đẩy ngã, thấp giọng quay đầu mắng: “Anh lại làm cái gì…..”

Trả lời y lại là một trận hôn nồng nhiệt cuồng dã, sơ mi bị kéo lên, thắt lưng cũng bị nhanh chóng mở ra.

“ Ô…….”Trần Dật Hào thở dốc giữa hai bờ môi. “Anh….. ô….. đợi một chút cho tôi……”

“ Tôi không đợi nổi nữa…..”Lý Dục Hào thấp giọng thỏ thẻ, nửa lôi nửa ôm đưa y vào trong phòng ngủ.

Cùng với từng trận trận thở dốc ái muội, quần áo từng cái từng cái cũng bị vứt xuống dưới giường…….

***

Tiếng chuông di động vang lên trong căn phòng yên tĩnh, Trần Dật Hào đang ngủ say bị đánh thức, y nhắm mắt, vô ý thức dùng tay tìm kiếm nguồn gốc của tiếng ồn, mò hết nửa ngày, cuối cùng ở trên kệ tủ đầu giường tìm thấy di động.

Y nhăn mày mở mắt ra, màn hình hiển thị gọi đến là một dãy số xa lạ.

“ A lô….”Trần Dật Hào mang theo thanh âm nghẹt mũi nặng nói.

Bên kia truyền đến một giọng đàn ông đã từng quen biết: “Dật Hào sao……”

Trần Dật Hào vừa tỉnh ngủ, đầu óc còn chưa tỉnh táo lắm, nhất thời không nhận ra giọng nói của đối phương. “Ai vậy…..”

“ Dật Hào, là ba đây…..” Trần Kiến Lâm nhút nhát nói.

Trần Dật Hào ngây ra một chút, rồi cũng tỉnh táo lại. “Ba?”

“ Dật Hào, nhanh đến cứu ta đi, ta gặp phiền phức rồi…..”

Trần Dật Hào biết ông không xảy ra chuyện thì sẽ không tự động đến tìm mình, y cũng không thèm nổi giận nữa, trực tiếp hỏi: “Lần này là nợ bao nhiêu?”

“ Dật Hào, lần này là……..”

Trần Kiến Lâm chưa nói xong, điện thoại đột nhiên ngắt, chỉ sót lại âm thanh tút tút vang lên, Trần Dật Hào nghi hoặc nhìn màn hình di động trong tay, cuộc gọi được hiển thị là đã kết thúc rồi, màn hình cũng quay lại hình nền chính, nhìn thời gian, hiện tại là năm giờ sáng.

Trần Dật Hào đã không còn chút buồn ngủ nào, nhưng y đối với Trần Kiến Lâm thì lại không có gì không an tâm, cái loại trò hề cầu cứu khi thiếu nợ này đã diễn không biết bao nhiêu lần rồi, y đã rở nên tê liệt rồi.

Đối phương chắc còn tự gọi điện về nữa, y cầm lấy di động, mở đèn giường, đột nhiên phát hiện thì ra phòng ngủ hỗn loạn đã biến thành vô cùng chỉnh tề, rõ ràng nhất chính là mớ sách mà y vốn để ở trên sô pha, mà bây giờ đã được sắp gọn gàng lên trên bàn rồi.

Trần Dật Hào đi ra khỏi phòng ngủ, phát hiện phòng khách cũng được dọn dẹp. Chắc là Lý Dục Hào giúp y dọn dẹp đi….. y cố gắng nhớ lại, nhưng không nhớ được đối phương đi từ lúc nào.

Y chỉ biết bản thân sau khi hoan ái xong, thì tinh bì lực tẫn mà nằm trên giường____ Trần Dật Hào bắt đầu đỏ mặt, tên gia hỏa đó quả thật là quái vật mà! Trong hai tiếng mà làm đến ba lần, cư nhiên còn giống như ngườikhông có việc gì mà thần thanh khí sảng xuống giường. Bản thân nếu so sánh thì kém xa rất nhiều, nhưng mà, y chỉ là người bình thường, không thể so sánh với cái loại quái thú tinh lực dư thừa Lý Dục Hào đó được! Y tự an ủi chính mình.

Nhưng, không ngờ Lý Dục Hào thật sự dọn dẹp lại căn nhà, vốn dĩ còn cho rằng hắn chỉ nói chơi thôi… Trần Dật Hào lại nghĩ đến một chút chuyện, Lý Dục Hào trước khi đi dường như có nhận một cuộc điện thoại, sau đó rồi hôn y một cái, nói trong nhà có chút chuyện, cần quay về xem thử, bản thân lúc đó đã mơ màng muốn ngủ rồi, cho nên không có nghe rõ.

Y đang suy nghĩ, di động lại vang lên, Trần Dật Hào nhìn màn hình, lần này lại đổi số rồi.

“ A lô?” Y tùy tiện nghe máy.

“ Cậu là con trai của Trần Kiến Lâm?” Một âm thanh xa lạ truyền đến.

“ Đúng vậy, có chuyện gì không?”

“ Ba cậu hiện tại đang ở trong tay tôi, nếu muốn ông ta bình yên vô sự, thì liền mang bảo vật gia truyền của nhà cậu đến đây.” Đối phương buông lời.

“ Nhà tôi không có bảo vật gia truyền gì cả.”Trần Dật Hào lãnh tĩnh thông tri. “Xin hỏi ba của tôi thiếu các anh bao nhiêu tiền? Tôi sẽ thay ông ấy trà lại.”

“Ông mày không cần tiền, chỉ cần cậu mang bảo vật gia truyền đến đi!”

“ Tôi nói rồi, nhà tôi không có……”Trần Dật Hào chưa nói xong thì đã bị đối phương ngắt lời.

“ Ông ba cậu chính miệng nói có! Đừng tưởng dối trá được ông mày!”

Thì ra là thế! Chính là chỉ tượng bồ tát vàng mà gia đình mẹ lưu lại sao? Y mới không vì một phụ thân bại gia mà giao ra tài sản cuối cùng của nhà mẹ!

Trần Dật Hào cũng đã vô pháp nhẫn nhịn gầm lên. “Anh đi nói với ba tôi, gia đình tôi đã sơn cùng thủy tận rồi, không có vật bảo gia truyền gì hết!”

Đối phương không ngờ y sẽ phát điên, có chút không thể thích ứng nói: “Cậu….. cậu còn dám có thái độ đó, cẩn thận cái mạng nhỏ của ba cậu không giữ nổi…..”

“ Cái mạng nhỏ của ông ấy tôi cũng không thể giúp ông ấy giữ được! Muốn giết muốn chém thì tùy anh!”

“ Cậu…. cậu…. cậu cho rằng tôi không dám sao!” Người đó ngừng một lát, bên cạnh truyền đến tiếng rên rỉ thống khổ của Trần Kiến Lâm. Đối phương tiếp tục nói: “Nghe thấy chưa? Cậu còn không ngoan ngoãn hợp tác, ông ba cậu liền có đủ khổ để hưởng!”

Trần Dật Hào cũng không thèm lay động, đừng trách y máu lạnh, thật sự đã tuyệt vọng đối với vị phụ thân chỉ biết phá hoại mà không có cống hiến gì của mình rồi.

“ Tùy anh thôi, xin anh nói với ông ta, tương lai ông ta có đi xuống địa phủ, tôi sẽ đốt cho ông tanhiều tiền vàng mã, để cho ông ta muốn cùng với diêm la vương cá cược thế nào thì cá cược!”

Y gầm xong, tút một tiếng ngắt luôn cuộc gọi.

Thoải mái nhiều rồi…… Trần Dật Hào vứt di động qua một bên, trong lòng dâng lên một cảm giác được giải thoát, nhưng theo đó cũng mang theo một cỗ hối hận, bản thân có phải là quá tuyệt tình không? Đối phương dù có tệ hại đến mức nào, thì rốt cuộc cũng là thân sinh phụ thân của mình…..

Thật ra, Trần Kiến Lâm ngoại trừ mê bài mượn nợ tùm lum ra, đối với bản thân cũng chưa từng làm ta chuyện gì mang tính tổn hại, y thân là con cái, đối với phụ thân của mình thấy chết không cứu, thật sự là quá lãnh khốc rồi…. Trần Dật Hào bắt đầu mâu thuẫn, lo lắng đối phương liệu có thật sự trong một lúc tức giận mà hạ sát Trần Kiến Lâm không?

Trần Dật Hào lại cầm di dộng lên, có nên gọi lại không? Y do dự, bản thân vừa rồi thái độ kiên quyết như vậy, nếu như hiện tại lại chủ động tìm đối phương, người đó nhất định sẽ càng thêm kiêu ngạo, chắc sẽ đưa ra điều kiện càng thêm hà khắc đi.

Chính tại lúc y đang hai bên khó xử, điện thoại lại vang lên, nhìn thử số điện đến, đối phương cư nhiên đã gọi đến trước một bước!

Nếu đã như thế, y liền phải chiếm chút quyền chủ đạo thôi. Trần Dật Hào âm thầm vui mừng, trấn định tiếp điện thoại.

“ A lô?”

“ Trần tiên sinh, chúng ta thảo luận một số điều kiện đi.” Thái độ của đối phương đại chuyển biến một trăm tám mươi độ.

“ Được thôi, anh có điều kiện gì?”

“ Cậu muốn giao tiền hay vật bảo gia truyền đều được, nếu giao tiền thì là năm trăm vạn.”

“ …….”Trần Dật Hào trầm mặc một chút, bản thân hiện tại trên tay không có nhiều tiền mặt như vậy, y quyết định trước hết lấy tĩnh chế động: “Còn gì không?”

“ Còn có, chúng ta một tay giao tiền một tay giao người.” Đối phương nhấn mạnh: “Nhưng cậu nhất định phải tự đến.”

Nhắc nhở bân thân phải đích thân di, không biết liệu có phải là có âm mưu nào khác không…… Trần Dật Hào bắt đầu cảnh giác.

“ Tôi sẽ đi.” Y trên miệng vẫn đáp ứng: “Nhưng mà, địa điểm và thời gian là do tôi quyết định.”

“ Đây không vấn đề gì, nhưng thời gian không được vượt qua mười giờ sáng.”

“ Tôi biết rồi, nửa tiếng sau thôi sẽ liên lạc với anh.”Trần Dật Hàokhông quên bổ sung một câu: “Nếu như các anh thật sự không có nhẫn nại, muốn đối phó với ba tôi thế nào đều được, dù sao tôi đối với ông ta cũng chỉ là nhân tận nghĩa cùng rồi.”

“ Chỉ cần cậu tự mình đến giao tiền, chúng tôi tuyệt đối không làm khó ông ta.”

“ Tùy ý các anh.”Trần Dật Hào thoải mái ngắt điện thoại.

Y ngồi trên sô pha suy nghĩ một lúc, cho dù không nguyện ý, nhưng Trần Dật Hào vẫn hiểu rõ, bản thân lần này nhất định phải nhờ vào năng lực của Lý Dục Hào để trợ giúp, lần trước phụ thân bị Tinh Long bang bắt cóc, dù sao cũng là do Lý Dục Hào làm ổn thỏa, sự việc lần này tựa hồ còn phức tạp hơn, chỉ đơn độc dựa vào bản thân thì không thể giải quyết được, Trần Dật Hào đã rất rõ ràng nhận thức được thế yếu của mình.

Y không còn do dự mà bấm gọi số di động của Lý Dục Hào. Tút____ tút____ tút____ cạch!

“ Xin chào, đây là chế độ hộp thư thoại, người dùng số điện thoại bạn vừa liên lạc tạm thời không tiện tiếp máy, bạn có việc gấp có thể……”

Làm cái gì? Trần Dật Hàokhông có thời gian nghe hết tin nhắn thoại được thu âm đó, y trầm mặt ngắt điện thoại, sao Lý Dục Hào lại chọn ngay đúng lúc này để không tiện bắt máy?

Y không từ bỏ lại tiếp tục gọi nữa, kết quả vẫn như vậy.

Xem ra ông trời là không nguyện ý để Lý Dục Hào giúp đỡ y, Trần Dật Hào từ bỏ nghĩ, bỏ đi, việc đến nước này, chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi……

Nhưng, có thế nào y cũng không thể cứ như vậy đơn thân độc mã đi đến chỗ hẹn, Trần Dật Hào tiện tay lấy một tờ giấy phác thảo, vừa suy nghĩ kỹ, vừa viết viết vẽ vẽ lên.

Quá khứ bản thân chỉ là quá lỗ mãng, cho nên đến đâu cũng dặm phải đinh, nếu giống như Lý Dục Hào, có nhẫn nại có mưu tính, thì vạn sự đều có thể giải quyết, Trần Dật Hào đối với cách nghĩ của bản thân kinh ngạc, y cư nhiên lấy tên gia hỏa đó làm gương?

Nhưng tên gia hỏa đó đích thực là rất đáng để làm nơi học tập cho bản thân. Trần Dật Hào có chút không cam lòng nghĩ, y không tin bản thân vô năng đến thế, thật ra chỉ cần có một kế hoạch chi tiết, muốn hóa nguy thành an cũng không phải là chuyện gian nan như vậy. Trần Dật Hào nhìn thời gian, sắp đến sáu giờ rồi, động tác phải nhanh lên mới được.

Trần Dật Hào lập tức gọi số điện thoại của tên bắt cóc.

“ A lô? Tôi là Trần Dật Hào, đúng mười giờ sáng, tại khu công nghiệp mới, giao tiền ở một tiệm tạp hóa trước đường vào thôn Vinh Lâm, tiệm tạp hóa đó tên là Tiến Kí.”

“ Cậu không được tìm trợ thủ khác đến đó.” Đôi phương nhắc nhở.

“ Anh yên tâm, nhưng các anh và ba của tôi, số người cũng không thể vượt qua ba người, hơn nữa, anh cũng phải đích thân đi, không thì tôi tuyệt đối không giao thứ gì ra.”

“ Được.” Hai bên sau khi thống nhất, đồng thời ngắt máy.
Bình Luận (0)
Comment