Edt: Mítt
~~~~~~~
Ở thời điểm Lưu Lệ vẻ mặt nóng bỏng nhìn Tô Duệ, Tô Quốc Lượng lại hơi nhăn mày —— quan viên? Hắn là một công nhân nhỏ bình thường cũng không dám nhận loạn là thân thích quan viên.
“Trước kia chưa nghe A Phương nói qua cô ấy có thân thích ở thủ đô! Cậu bé, cậu không có nhận sai chứ?”
"Sao có thể sai được?”
Tô Duệ cười cười móc từ trong túi ra một tấm ảnh nhỏ, trên ảnh chụp là hai cô gái chụp ảnh chung, trong đó một người chính là mẹ của Cao Vũ - Đổng Viện Viện, mà người còn lại chính là mẹ Tô Vãn, Tần Phương.
“Đây là……"
Nhìn thấy ảnh chụp, Tô Quốc Lượng ngơ ngẩn, hắn tự nhiên sẽ không nhận sai vợ mình.
“Ai nha, Quốc Lượng, người ta từ thủ đô tới cần thiết phải nói dối lừa chúng ta sao?”
Lưu Lệ một bên lúc này đã nhận định thân phận của Tô Duệ, cô ta lập tức cười tủm tỉm tiếp đón: “Nếu tới đều là khách, đêm nay tôi xào thêm vài món, đều ở lại ăn đi! Tạ lão sư cũng đừng đi nha!”
“Oa oa……”
Lúc này Tô Thanh Mai trong lòng ngực Lưu Lệ lại náo loạn lên: “Mẹ ơi con sợ, con sợ, mau đuổi anh ấy đi đi, đuổi đi đi!”
“Con đứa nhỏ này, sao con lại thế này chứ?”
Lưu Lệ nghe tiếng khóc của con gái mình, vẻ mặt xấu hổ, sau đó cô ta giơ tay đánh lên lưng Tô Thanh Mai một chút: “Không được quậy!”
Nói xong Lưu Lệ ôm Tô Thanh Mai đi vào trong phòng.
“Phanh” một tiếng, cửa phòng bị Lưu Lệ đóng lại.
Cô ta đem Tô Thanh Mai đặt ở mép giường, sắc mặt nghiêm túc nhìn cô: “Không được khóc! Con đứa nhỏ này biết cái gì, đó chính là Quý nhân nhà chúng ta, sau này con phải kêu là Cao Vũ, à, anh Cao Vũ.”
Nói rồi Lưu Lệ giơ tay xoa xoa nước mắt trên khuôn mặt nhỏ của Tô Thanh Mai: “Con hiện tại ở trong phòng chơi cho mẹ, khi nào con không quậy nữa mẹ mới có thể thả con đi ra ngoài!”
Nói xong cũng không nghe phản ánh của Tô Thanh Mai, Lưu Lệ bước nhanh đi ra khỏi phòng.
Sau khi Lưu Lệ rời đi, ánh mắt Tô Thanh Mai lập tức trở nên phức tạp.
Đúng vậy, cô hiện tại chỉ là đứa bé năm tuổi, cô nói cái gì, người khác cũng sẽ không tin tưởng.
Hơn nữa……
Cao Vũ vì sao sẽ xuất hiện ở chỗ này?
Điều này cùng với những gì mình trải qua ở kiếp trước hoàn toàn khác nhau! Hơn nữa trên bức ảnh kia một người khác đúng thật là Đổng Viện Viện, là mẹ của Cao Vũ mà Tô Thanh Mai ở kiếp trước đã gặp qua.
Chẳng lẽ……
Mẹ Cao Vũ thật là chị họ phương xa của mẹ Tô Vãn?
Như vậy, thế giới này vẫn còn là thế giới mà kiếp trước mình đã trải qua sao?
Trong lúc nhất thời, Tô Thanh Mai thế nhưng có chút mờ mịt……
Lúc này, Tô Quốc Lượng đã xác nhận thân phận Tô Duệ, hai người đang ở phía trước đại sảnh vui sướng hàn huyên.
Thấy một già một trẻ trò chuyện đến vui vẻ, Diệp Kham Hoan nhịn không được liếc nhìn Tô Vãn ở một bên: “Tô Vãn, có muốn lão sư giúp em phụ đạo bài tập hay không?"
“Đa tạ Tạ lão sư.”
Trả lời Diệp Kham Hoan lại là Tô Duệ ở một bên, lúc này Tô Duệ đã đứng dậy, ánh mắt bình thản nhìn Tạ Tử Huân: “Lão sư người bận rộn như vậy còn có nhiều học sinh cần chiếu cố như vậy, Tiểu Vãn nhà chúng ta không phiền người nhọc lòng.”
Nói xong Tô Duệ lại quay đầu mỉm cười nhìn Tô Quốc Lượng: "Dượng à, tuy rằng thành tích học tập của con bình thường, nhưng phụ đạo cho học sinh tiểu học vẫn không thành vấn đề, vừa lúc hiện tại mỗi ngày sau khi tan học việc của con cũng không nhiều lắm, từ hôm nay trở đi, con sẽ ngày ngày tới phụ đạo cho Tiểu Vãn, người thấy thế nào?”
Thành tích học tập của Tô Vãn kém, điều đó Tô Quốc Lượng cũng biết, đáng tiếc hắn và Lưu Lệ đều không có trình độ văn hóa gì, xác thật vẫn luôn không ai phụ đạo cho Tô Vãn, hơn nữa nhà bọn họ cũng mướn không nổi giáo viên tại nhà, hiện giờ nghe Tô Duệ nói, Tô Quốc Lượng lập tức cao hứng: “Tiểu Vũ, con có thể tới phụ đạo cho Tiểu Vãn vậy thật sự là quá tốt! Tiểu Vãn, còn không mau cảm ơn anh họ con!”
“Cảm ơn anh họ!”
Tô Vãn vừa nói, một bên hướng về phía Tô Duệ chớp chớp mắt.
“Đừng khách khí như vậy, dượng à người và Tạ lão sư trò chuyện trước, con đi dạy Tiểu Vãn làm bài tập!”
Khi nói chuyện, Tô Duệ đã đi tới bên người Tô Vãn, sau đó theo cô đi vào cái phòng ngủ nhỏ kia.
Vừa vào cửa, Tô Vãn liền nhịn không được quay đầu nhìn chằm chằm Tô Duệ: “Ảnh chụp sao lại thế này?”
“Ha hả.”
Tô Duệ giơ tay lại từ trong túi mình lấy ra một tấm ảnh chụp, thế nhưng đó là một tấm ảnh chụp một mình Tần Phương mà nguyên chủ vẫn luôn trân quý.
“Đây là ngày hôm qua anh lấy từ trong album của em, buổi sáng anh lại chọn một tấm ảnh chụp của mẹ anh, tìm một tiệm ảnh lâu năm hợp lại.”
Quả nhiên, khoa học kỹ thuật thay đổi vận mệnh!
“Anh thật là có dự kiến trước!”
Tô Vãn nhịn không được cười cười, sau đó liền đem cặp sách ném lên trên giường nhỏ.
"Tạ Tử Huân kia, anh cảm giác được không, hắn chính là người của bộ trọng sinh……”
“Diệp Kham Hoan.”
Tô Duệ nói ra tên Diệp Kham Hoan: “Từ Sách đã cho anh xem qua tư liệu của hắn, anh đã ghi nhớ tin tức của hắn.”
Được rồi.
Nghe Tô Duệ nói, Tô Vãn vẻ mặt hiểu rõ gật gật đầu: “Không sai, chính là hắn, hắn lần này cố ý ở trước mặt chúng ta bại lộ thân phận, em cảm thấy hắn chủ yếu là muốn thăm dò thực lực của anh.”
“Vậy khiến hắn thất vọng rồi, bởi vì bản tướng quân vẫn luôn là…… Sâu không lường được!”
Nghe Tô Vãn nói, Tô Duệ khó có được đắc ý một chút.
"Đúng đúng, anh là sâu không lường được, như vậy xin hỏi Tô tướng quân sâu không lường được, hiện tại anh dùng ảnh chụp giả thu phục Tô Quốc Lượng và Lưu Lệ, anh lại phải dùng cái phương pháp gì tới thu phục cha mẹ Cao Vũ đây?”
Dựa theo tuổi tác hiện tại của Tô Thanh Mai, Tô Vãn và Tô Duệ chỉ sợ còn phải ở thế giới này ngây ngốc mười mấy năm, như vậy, mười mấy năm này, vợ chồng Tô Quốc Lượng trước sau gì cũng sẽ có thời điểm gặp mặt vợ chồng Cao Kiện đúng không?
Đến lúc đó, lời nói dối của Tô Duệ tự nhiên tự sụp đổ.
Tô Quốc Lượng không quá quen thuộc dòng họ bên nhà Tần Phương, nhưng Đổng Viện Viện không có khả năng không biết thân thích của mình có những ai!
Ách.
Nghe Tô Vãn nói, Tô Duệ sững sờ tại chỗ, đờ mờ, thời điểm Tô tướng quân nghĩ đến phương pháp này căn bản không có suy xét đến Đổng Viện Viện!
Cho nên nói trí giả ngàn lo cũng tất có mất!
“Được rồi.”
Tô Duệ vẫy vẫy tay: “Đến lúc đó anh sẽ có biện pháp thu phục Đổng Viện Viện.”
Nói xong Tô Duệ tiến lên dùng đôi tay dùng sức ôm Tô Vãn vào trong lòng ngực mình.
“Em hiện tại cũng quá gầy rồi, không được, từ ngày mai anh phải bắt đầu bồi bổ cho em, đại bổ, để em nhanh chóng cao lên!”
Nghe Tô Duệ nói, ánh mắt Tô Vãn chợt lóe.
“Cao lên thì có cái gì tốt chứ? Anh không biết hiện tại những bé trai đều thích tiểu loli nhỏ xinh đáng yêu sao? Lớn lên quá nhanh, vượt qua tiểu shota kia, chẳng phải là sẽ không có người nào dám theo đuổi sao?”
“Làm sao, em còn có người theo đuổi sao?”
Nghe Tô Vãn nói, mặt Tô tướng quân lập tức đen lại ——
Mình đường đường là quan nhị đại, tuấn mỹ vô song phú quý bức người, tới mười ba cao, hiện tại đến một phong thư tình cũng chưa thu được, đây vốn dĩ đã không khoa học, hiện tại Tô Vãn thế nhưng còn nói cô là tiểu loli chín tuổi đã có người theo đuổi, thế giới này có phải quá quỷ dị hay không?:<
Liếc thấy sắc mặt Tô Duệ, Tô Vãn nhịn không được cười vươn một đôi tay nhỏ dùng sức nhéo nhéo mặt hắn: “Đùa anh thôi, trong trường học các bạn học đều rất ngây thơ, những đứa trẻ mới vài tuổi thì biết cái gì chứ?”
Xác thật, đây vẫn là một niên đại tương đối bảo thủ.
Nhưng, Tô Vãn nói lại làm Tô Duệ nghĩ tới Tạ Trường An ——
Đó chẳng phải là một "tiểu shota" có ý tưởng không an phận với vợ mình hay sao?
Nếu Tạ Trường An từ một thế giới khác trọng sinh về, vậy thế giới kia của hắn đã phát sinh những gì?
Ánh mắt Tô Duệ dần dần nghiêm túc lên, hắn hiện tại không thể làm gì Tạ Trường An, nhưng hắn có thể ra tay với Diệp Kham Hoan mà?
Tuy rằng tổng bộ có quy định ở thời điểm chấp hành nhiệm vụ, nhiệm vụ giả không thể giết hại lẫn nhau, nhưng chỉ cần không giết chết, những mặt khác còn có rất nhiều chuyện có thể làm.
“Hắt xì!”
Lúc này, Diệp Kham Hoan đang ở đại sảnh nói chuyện phiếm với Tô Quốc Lượng đột nhiên hắt xì một cái, cả người ớn lạnh.
Bản công tử vì sao bỗng nhiên có một loại dự cảm xấu vậy?
~~~~~~